Chảo thép mợ bỏ lò để tôi là chuẩn rồi. Debuyer thì toàn thân bằng thép. Em dùng chảo Nhật thì cán gỗ nên k làm thế đc.
Mỗi loại chảo với bề mặt, kiểu dáng khác nhau hợp với một món, đừng hi vọng có cái đa năng. Thế nên em có nhiều cái vì thế.
Chảo thép cacbon Âu: Bề mặt thật phẳng, mịn để ốp trứng thì thích ( nhưng ốp trứng em vẫn thích chảo chống dính và nhiệt độ chảo khi sử dụng không cao nên ăn toàn
)
Chảo thép các-bon có vân (tụi Nhật bề mặt chảo nó làm vân chảo để tăng diện tích bề mặt và bám dầu hơn nên bảo quản cũng dễ hơn): Rán, rang cơm, xào thịt và món xào nào mà khô ít nước. Cứ gia nhiệt thật cao lúc rang cơm có mùi khói rất hấp dẫn.
Chiên cơm là chảo cacbon như trên nhưng nên là loại sâu lòng để đảo cho dễ
Chảo thép không ghỉ: xào rau, Xào món nào nhiều nước, or có tính axit sẽ không bị mùi sắt ( nếu xào chảo thép các-bon sẽ bị mùi tanh của sắt). Nếu làm chảo thật nóng cho dầu rồi rán thì cũng không dính mấy. Nếu chỉ có 1 cái duy nhất thì em chọn chảo thép không ghỉ.
Gang thô bề mặt mịn: rán giòn, or rán cá
Làm steak ngon dễ bảo quản thì mợ lấy cái gang tráng men có gân là chuẩn rồi. Thiết kế gần như chuyên dụng.
Cái chảo gang tráng men của em giờ hơi thừa nhưng em cứ giữ lại cho có