[Funland] Tam Quốc Diễn Nghĩa: Bí mật đao pháp vô song của Quan Vũ

Thắng_Sơn Tây

Xe cút kít
Biển số
OF-455694
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
18,848
Động cơ
1,134,828 Mã lực
Nơi ở
Cấm chỉ
Thế mà 3 ông tập chung quây Lữ Bố mà không đánh lại được. Phải chăng ngón hoa kích mới là tuyệt thế
Em thấy Lữ Bố mới là đệ nhất cao thủ võ ngệ thời Tam Quốc. Chỉ tiếc hữu dũng vô mưu, tham tiền luyêń sắc, lật lọng, hỏng một đời danh tướng.
 

Matizcoi

Xe ba gác
Biển số
OF-30934
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
22,652
Động cơ
-163,967 Mã lực
Anh Vũ do các anh xăm trổ thờ phúng, nên thiên hạ lấy đó làm kinh sợ và tôn thờ theo phong trào, chứ anh ảnh cũng võ biền thôy :D
 

Matizcoi

Xe ba gác
Biển số
OF-30934
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
22,652
Động cơ
-163,967 Mã lực
Anh Vũ do các anh xăm trổ thờ phúng, nên thiên hạ lấy đó làm kinh sợ và tôn thờ theo phong trào, chứ anh ảnh cũng võ biền thôy :D
 

Say24h

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-56316
Ngày cấp bằng
1/2/10
Số km
8,345
Động cơ
513,654 Mã lực
Nơi ở
ASEAN
Website
www.facebook.com
Kinh, ngon ra đấu với em. Em xài ak47 thôi.
 

Xe_Dù

Xe buýt
Biển số
OF-344211
Ngày cấp bằng
25/11/14
Số km
968
Động cơ
279,697 Mã lực
Quan Vũ giỏi món đà đao. Khi lâm trận, sau vài hiệp thường quay ngựa chạy kéo lê đao dưới đất. Bụi bay mù mịt, đối thủ không để ý phi đến gần là ăn món đao quay ngược. Bụi mù mờ mắt, đao nhanh và cực mạnh (do nặng) đối thủ gần như không thể đỡ hay tránh được đòn này.
Sở trường nữa là xốc thật nhanh đến khiến đối thủ bất ngờ (chưa chào hỏi đã chiến) rồi dùng sức ngựa chồm lên chém đao xuống. Đao nặng + sức chồm của ngựa dù đối thủ có đỡ được cũng vưỡn chết.
E bổ sung là có con xích thố nhanh nên chém bất ngờ
 

Xe_Dù

Xe buýt
Biển số
OF-344211
Ngày cấp bằng
25/11/14
Số km
968
Động cơ
279,697 Mã lực
Quan Vũ giỏi món đà đao. Khi lâm trận, sau vài hiệp thường quay ngựa chạy kéo lê đao dưới đất. Bụi bay mù mịt, đối thủ không để ý phi đến gần là ăn món đao quay ngược. Bụi mù mờ mắt, đao nhanh và cực mạnh (do nặng) đối thủ gần như không thể đỡ hay tránh được đòn này.
Sở trường nữa là xốc thật nhanh đến khiến đối thủ bất ngờ (chưa chào hỏi đã chiến) rồi dùng sức ngựa chồm lên chém đao xuống. Đao nặng + sức chồm của ngựa dù đối thủ có đỡ được cũng vưỡn chết.
E bổ sung là có con xích thố nhanh nên chém bất ngờ
 

avenaven

Xe tải
Biển số
OF-515758
Ngày cấp bằng
13/6/17
Số km
251
Động cơ
180,776 Mã lực
Tuổi
46
Theo chính sử thì những tướng mà anh Vũ chém trong tam quốc của anh La là do người khác chém hoặc không có thật
lạy cụ. Đang nói trong truyện Tam Quốc diễn nghĩa mà cụ lại lôi chính sử ra. Nếu là sự thật thì em đồ là chả có thằng tướng nào cân nổi 3 thằng lính quèn nó bao vây chứ đừng nói 1 mình 1 ngựa chạy ra khỏi nhà địch
 

avenaven

Xe tải
Biển số
OF-515758
Ngày cấp bằng
13/6/17
Số km
251
Động cơ
180,776 Mã lực
Tuổi
46
Theo chính sử thì những tướng mà anh Vũ chém trong tam quốc của anh La là do người khác chém hoặc không có thật
lạy cụ. Đang nói trong truyện Tam Quốc diễn nghĩa mà cụ lại lôi chính sử ra. Nếu là sự thật thì em đồ là chả có thằng tướng nào cân nổi 3 thằng lính quèn nó bao vây chứ đừng nói 1 mình 1 ngựa chạy ra khỏi nhà địch
 

lacettiGG

Xe điện
Biển số
OF-368871
Ngày cấp bằng
1/6/15
Số km
3,282
Động cơ
299,505 Mã lực
Nói như thế về Quan Vũ cũng chưa đúng, vụ Quan Vũ chém chết Nhan Lương và Văn Xú cũng cần phải coi đến, với lại Quan Vũ đến với Lưu Bị ngay từ khi còn loạn lạc chứ lúc chia 3 thì đã công thành danh toại rồi, nếu tính thêm Triệu Vân thì là 4 anh em kết nghĩa.
Nói chung sau sự kiện Hoàng Cân, Đổng Trác, Đào Khiêm ở Từ Châu, rồi nương nhờ Tào Tháo và Lưu Biểu Quan Vũ đều 1 mực theo Lưu Bị dù Lưu Bị cơ đồ sừng sững bỗng tay không thì ngoài cái Nghĩa còn được cái chữ Trung nữa, về mặt này ngoài Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân ra không còn ai khác.

để nói thêm về Triệu Vân thì ông này từ khi Toản bị Viên Thiệu phục kích đã dặn là nên đi theo Lưu Bị mà lúc đó Lưu Bị đang nương nhờ bên Tào, tôi nhớ lúc đó Viên Thuật còn đang đánh với Viên Thiệu, Triệu Vân rất được xem trọng từ tiểu thuyết đến ngoài đời và được ưu ái hơn bất cứ nhân vật nào khác.
Quan Thắng (cũng phần nào giống Quan Vũ) ko nổi bật vì võ công cá nhân (nếu đánh tay đôi chắc thua Võ Tòng) mà kiểu hiểu biết về 18 ban binh khí + tài thao lược trận mạc. Có phải không cụ?
 

xalong

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-406038
Ngày cấp bằng
22/2/16
Số km
321
Động cơ
228,976 Mã lực
Có một vài cụ bàn chuyện Tam Quốc. Ở đây, em cũng chỉ nói về Tam Quốc của La Quán Trung thôi nhé. Mà chỉ nói ưu và nhược của Quan Vũ theo ngòi bút của cụ La Quán Trung.
Bình luận thì mỗi người mỗi cách. Nhưng dữ kiện trong Tam Quốc Diễn Nghĩa là không thay đổi. Vậy nên, góc nhìn của cụ nào có thể khác, có thể ưu ái ai đó thì cũng là chuyện thường. Em tin rằng nếu ông Quan Vũ còn sống chắc cũng hiểu rõ rằng: Đã là Tướng thì không ai là Thánh tướng (vì thánh tướng = nói phét), bởi lẽ ngàn năm nay thì "binh bất yếm trá" rồi.
Xin bắt đầu:


Quan Vũ biết bao đời ở Trung Hoa, Hồng Công và cả Việt Nam, bà con Hoa Kiều vẫn lập bàn thờ ông. Coi ông như một vị Thánh biểu tượng cho sự công bằng, ý chí quật khởi và trung dũng. Ông đề cao quan điểm: kiến ngãi bất vi vô dõng dã/lâm nguy bất cứu mạc anh hùng

Những đôi câu đối tặng ông đích đáng và thật nhiều (có cả ở chợ Lớn Việt Nam):

Sinh Bồ Châu, sự Dự Châu, chiến Từ Châu, thủ Kinh Châu vạn cổ Thân Châu hữu nhất” (Sinh tại Bồ Châu, phụng sự Dự Châu (Lưu Bị), chiến đấu ở Từ Châu, trấn giữ đất Kinh Châu, vạn đời Thân Châu chỉ có một )

Huynh Huyền Đức, đệ Dực Đức, sát Bàng Đức, thích Mạnh Đức thiên thu thánh Đức vô song” (Anh là Huyền Đức (Lưu Bị), em là Dực Đức (Trương Phi), giết Bàng Đức, thả Mạnh Đức (Tào Tháo) ngàn năm thánh Đức không hai).

Và câu đối tiếng Việt:

Lá cờ đỏ giữ lòng son, cưỡi ngựa xích thố truy phong, lúc ruổi rong, lòng không quên về nước đỏ.

Ngọn đèn xanh xem sử xanh, cầm đao thanh long yển nguyệt, nơi kín đáo, dạ chẳng thẹn với trời xanh.
Tiếc thay, theo em thì có lẽ Quan Vũ được ưu ái tuyên truyền quá mức. Người đời ảnh hưởng bởi tiểu thuyết của cụ la Quán Trung nâng Hán, dìm Tào hơi nhiều.

Qua bút pháp của La Quán Trung, Quan Vũ là một tướng có nhiều ưu điểm: giỏi cả võ lẫn mưu, tính thẳng thắn, cương nghị, giữ lễ nghĩa, ân oán phân minh, biết phục thiện, và luôn luôn tận trung với chủ. Nhưng cũng có nhiều nhược điểm như thiếu thâm trầm, hiếu thắng, kiêu căng, thích được khen, ưa so đọ cá nhân.

Ở đây, chúng ta hãy tạm gác lại Sử TQ, gác luôn Tam Quốc Chí của Trần Thọ và không đề cập đến bộ Ngụy Thư… mà Xalong tôi chỉ phân tích và bình luận theo Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung nhé:

Kinh Châu, ông Gia Cát Lượng dặn rất kỹ: “Bắc cự Tào Tháo, Đông Hòa Tôn Quyền”. Nhưng bác Vũ nhà ta lại làm hơi trái là: bắc cự Tào Tháo, đông không thèm hoà Tôn Quyền, để mất Kinh Châu, làm Long Trung Đối không được trọn vẹn.

Trong ngoại giao thì quá khệnh khạng. Khi Tôn Quyền bên Đông Ngô cử người sang giao hảo, kết thông gia thì ông Quan Vũ nói khó nghe lắm: “Con gái ta là con của loài Hổ há lại kết thông gia với loài Chó!"(Nói với sứ giả nước Ngô Gia Cát Cẩn) Trời hỡi! coi nào! Họ Tôn người ta là quý tộc mấy đời, ông Vũ là thằng cùng đinh ép đậu phụ bán rong đi lên, muốn nói thế kể ra cũng nên soi gương chứ! Rồi đụng chuyện là chửi người ta, coi thường này nọ. Vậy nên mới có đoạn Tôn Quyền nó tự ái, nó nhớ mối thù cho nên khi Quan Vũ gặp nạn ở Mạch Thành thì nó hơi sức đâu xử lịch sự như Tào Tháo mà beng luôn. Đúng là: chết vì nọc chạy đằng mồm một phần, chết vì khệnh khạch bố đời 3 phần!

Về chiến cuộc, nếu Quan Vũ khôn ngoan, ví dụ nếu ông Vũ xử nhuyễn và đẹp rồi chớp thời cơ nhé: ông khôn ngoan mềm mỏng với Đông Ngô. lúc đánh Phàn Thành thì thuyết phục Ngô chơi Hợp Phì của Tháo, xin Lưu Bị táng Trường An. Cứ 3 mũi tấn công kẹp vào cùng lúc thì Ngụy Tháo có mà cứt phọt ra đằng mồm. Đằng này tự cho mình hổ báo không tự lượng sức, coi thường địch, coi thường tướng Ngụy. Đem cái thân làm tướng mà kiêu căng khinh địch không chết sớm cũng phí. Chắc chắn ông La Quán Trung thừa sức nhìn ra kịch bản này nhưng nếu ông viết theo kịch bản này thì còn gì là Tam Quốc Diễn Nghĩa? Làm gì Tào Tháo còn đất mà hành tác cho sau này. Rõ ra cái nhẽ tiểu thuyết mê ly là như thế này đây!

Từ đó, bàn ra mấy chữ “Trung-Nghĩa-Dũng-Trí…”.

Quan Vũ đã giữ chữ trung như thế nào? Hiến Đế, vị vua cuối cùng của nhà hậu Hán, nhu nhược, luôn luôn bị những khống chế cho đến lúc mất ngôi, một bóng mờ trong truyện Tam Quốc, là người Quan Vũ không có một cử chỉ hay hành động nào tỏ ra là muốn giữ lòng trung với vua này cả. Chữ trung theo quan niệm của Khổng Tử không được Quan Vũ áp dụng ở đây. Trái lại, có một sự kiện chứng tỏ Quan Vũ đã không giúp nhà Hán, qua đại diện là vua Hiến Đế. Tào Tháo làm thừa tướng, là một gian thần hiếp vua. Khi đánh Đông Ngô, bại trận, phải dẫn đám tàn quân chạy vào đường hẻm Hoa Dung. Quan Vũ được lệnh của quân sư Khổng Minh dẫn quân chẹn đường để tiêu diệt. Trước khi đi Quan Vũ đã viết giấy cam kết nếu tha "quốc tặc" sẽ chịu chém đầu, thế mà khi nghe Tào Tháo kể lể sự trọng đãi thuở trước Quan Vũ đã tha ngay cho họ Tào. Chỉ vì để đền đáp tình riêng Quan Vũ đã bỏ trách nhiệm lớn lao chung, có ảnh hưởng tới vận mệnh đất nước, và cơ đồ của nhà Hán. Trong Tam Quốc, Quan Vũ có nói "giang sơn của nhà Hán há nhường tấc đất cho ai?" nhưng đó chỉ là lời nói ngụy biện để khỏi phải trả đất chứ không là "vì nước. Nỡm vừa vừa thôi chứ bác La Quán Trung!!

Riêng đối với Lưu Bị, trước sau như một, Quan Vũ hết lòng giữ dạ sắt son. Dù đang được Tào Tháo hết sức trọng vọng, khi hay tin Lưu Bị ở với Viên Thiệu là Quan Vũ đi tìm ngay. Cho nên có thể nói Quan Vũ hết lòng trung thành với chủ là Lưu Bị. Nhưng Lưu Bị không bao giờ là vua của Trung Quốc, và lúc lên tới tột đỉnh vinh quang họ Lưu cũng chỉ cai trị được một phần ba nước Tàu.

Trong những cái TRUNG là: trung với dân, trung với nước, trung với vua và trung với chủ thì ông Vũ đã giữ chữ trung sau cùng.
Đó là đức trung của Quan Vũ, bây giờ ta xét tới đức "nghĩa". "Nghĩa" theo nho gia là điều làm hợp với đạo lý, với lẽ phải. Trong xã hội, con người làm trách nhiệm của mình vì đạo lý mới gọi là đúng với nghĩa, nếu làm trách nhiệm vì lý do khác, dù trọn vẹn, vẫn là không hợp nghĩa. Với quan niệm đó "nghĩa" đối lập với "lợi". Nếu làm trách nhiệm lớn lao hợp với đạo lý và ảnh hưởng tới đại chúng thì gọi là "đại nghĩa". Với quan niệm của "nghĩa" theo nho giáo thì Quan Vũ chỉ giữ được điều nghĩa nhỏ giữa cá nhân với cá nhân, như nghĩa bằng hữu, nghĩa chủ tớ, nhưng chẳng có gì gọi là "đại nghĩa" để xứng với cái danh đệ nhất trung nghĩa kỳ nhân.
Về "dũng", Quan Vũ qủa thật là có ý chí, can đảm và sức mạnh đã nói trong chuyến cắp đao phó hội và ngồi cho bác sĩ Hoa Đà cạo xương. Về võ nghệ, sức mạnh có lẽ Quan Vũ chỉ thua duy nhất có Lã Bố.
Về "mưu", Quan Vũ cũng có chút mưu lược, đôi lần bày mưu thành công. Nổi nhất là mưu khơi nước sông Tương Giang làm úng thủy Phàn Thành do đó bắt được hai tướng của quân Tào là Vu Cấm và Bàng Đức. Nhưng tính hiếu thắng, kiêu căng, khinh địch cũng đã khiến Quan Vũ thành thấp mưu, bại trận, làm hỏng đại sự. Chính việc thấp mưu, dốc quân đánh Phàn Thành, khinh thường tướng trẻ Đông Ngô là Lục Tốn mà Quan Vũ đã làm mất Kinh Châu. Cho nên, về mưu, những thành công nhỏ của Quan Vũ không đủ bù lại với cái thấp mưu to lớn làm mất đất và hại thân.
Về "trí", có thể nói đây là cái nhược khuyết rất lớn của Quan Vũ. Ông không chỉ hẹp hòi mà còn hiếu thắng, kiêu căng, ưa được tâng bốc. Từ đó toát lên ông là người nông nổi, hám danh, khinh người, và khinh địch. Chính những nhược điểm này dẫn đến cái chết của Quan Vũ, kéo theo một chuỗi biến cố tai hại, nghiêm trọng: mất Kinh Châu, Lưu Bị và Trương Phi vì nóng lòng báo thù cho ông ta nên cũng chết theo. Sau đây là vài dẫn chứng: Thói khinh địch khiến Quan Vũ vài lần bị tên bắn. Một lần được Hoàng Trung tha chết, cố ý bắn tên vào chỏm mũ. Nếu lão tướng Hoàng Trung mà hẹp hòi xấu bụng thì Quan Vũ ùng dinh kèn trống đã từ lâu. Hai lần bị trúng tên độc khi đánh Phàn Thành vì khinh xuất. Là trấn thủ Kinh Châu, coi một vùng rộng lớn, trách nhiệm quan trọng, thế mà chỉ muốn tỉ võ để thỏa mãn tính hiếu thắng. Nghe Mã Siêu được khen là một dũng tướng, lúc đó đang ở với Lưu Bị tại Tây Thục, Quan Vũ bèn đòi tỉ võ với Mã Siêu. Báo hại Khổng Minh phải email vuốt ve tự ái "...Mã Mạnh Khởi tuy hùng dũng hơn người nhưng chỉ đáng xếp vào hạng Kình Bố, Bành Việt, đua tranh với Dực Đức thì được chứ sánh sao được với ông râu đẹp...". Quan Vũ khoái chí đưa cho các quan xem rồi vuốt râu cuời nói :"Khổng Minh biết bụng ta lắm!". Lần khác, Quan Vũ đang vây đánh Phàn Thành thì quân tiếp viện của phía Tào đến. Bị Bàng Đức (tướng tiên phong của quân Tào) khiêu khích, Quan Vũ bèn giao việc đánh Phàn Thành cho Liêu Hóa rồi vác đao ra đấu với Bàng Đức. Đấu mãi chẳng thắng được, lại còn bị Bàng Đức giả bộ dùng thế đà đao, miếng võ ruột của Quan Vũ, rồi bất ngờ bắn tên trúng vào cánh tay. Nếu Bàng Đức không bị Vu Cấm đố kị gióng trống thu quân thì Quan Vũ đã chết dưới đao của Bàng Đức rồi. làm gì còn sống mà tinh tướng?

Thói khinh người đến lố bịch của Quan Vũ được lộ ra trong hai trường hợp. Khi được Lưu Bị phong đứng đầu ngũ hổ tướng Quan Vũ không chịu nhận, lấy cớ là không thèm đứng chung danh với tên lính già Hoàng Trung! (trong khi đó, ông biết rõ Hoàng Trung đã không bắn chết ông mà bắn chỏm mũ –lẽ ra phải mang ơn hay xiết tay cảm động chứ?). Đến khi được Phí Thỉ vuốt ve "... ông là em Hán Trung Vương, hay dở có nhau, phúc họa cùng chia, thì chức tước đâu có đáng kể ...", lúc đó bùi tai mới chịu nhận tước phong (Hặc!). Rồi đoạn Tôn Quyền sai Gia cát Cẩn làm môi giới sang kết thân định thông gia với nhau thì ông Vũ nói rất khó nghe. (con gái ta ví như loài hổ, lại thèm kết duyên với loài chó sao?").
Kiêu căng, hiếu thắng là khắc tính của "nhẫn", khinh người là khắc tính của "lễ", cho nên có thể nói Quan Vũ không có hai đức tính này.
Đến đức "nhân", là yêu người, thương tha nhân, trong truyện Tam Quốc chỉ thấy Quan Vũ, với thanh long đao và ngựa xích thố, giết hết tướng này tới tướng khác. Nhiều khi giết người chỉ để khoe võ công tài giỏi, để đền đáp ơn nghĩa riêng, hoặc để chứng minh lòng trung thành với chủ là Lưu Bị, chứ không phải chiến đấu với quân thù trên chiến địa. Việc Quan Vũ giết hai tướng Nhan Lương, Văn Sú của Viên Thiệu là để đáp ơn nghĩa riêng với Tào Tháo, giết Sái Dương ở trước Cổ Thành là để minh chứng với Trương Phi rằng mình vẫn trung thành với Lưu Bị. Những việc có lợi cho bản thân mà hại đến sinh mạng người khác, như các sự việc vừa kể, người có đức nhân không làm.

Nếu căn cứ vào những sự kiện xẩy ra theo truyện Tam Quốc của La Quán Trung thì cái lầm lẫn to lớn nhất của Quan Vũ là việc tha Tào Tháo ở đường hẻm Hoa Dung. Tuy chỉ là một lầm lẫn chiến thuật nhưng nó đã xoay chuyển cả cục diện thời hậu Hán, và Quan Vũ làm việc này chỉ vì giữ "nghĩa khí vặt", vì kiêu hãnh bản thân mà quên đại nghĩa. Lầm lẫn lớn ngay sau đó là việc gây thù oán với Đông Ngô, trái hẳn với lời dặn chiến lược của Khổng Minh, với kế hoạch phòng thủ rút gọn trong cẩm nang 8 chữ: "đông hòa Tôn Quyền, bắc cự Tào Tháo". Quan Vũ đã làm ngược kế hoạch đó. Đông thì bất hòa với Tôn Quyền và Bắc thì dốc toàn lực đánh Tào Tháo! (Cự là chống đỡ, tức là thủ, chứ không phải tiến đánh, tức là công). Vì Quan Vũ không đủ tài trí và mưu lược, lại thêm những nhược điểm kiêu căng, khinh địch nên lầm lẫn chiến lược này đưa đến họa sát thân và gây mầm sụp đổ cho Ba Thục. Cho nên về nhân vật Quan Vũ, trong Tam Quốc của La Quán Trung, ta có thể nói: Quan Vũ chỉ biết trung với chủ mà ít lưu tâm tới trách vụ với dân, với nước. Chỉ biết giữ nghĩa khí hẹp mà quên đại nghĩa. Có dũng nhưng mưu tồi. Trí đoản và kiêu căng quá lố. Không biết nhẫn, kém lễ và thiếu lòng nhân.

Thực tế sau này, trong nhiều nhân vật của Tam Quốc, người Hoa đời sau lọc ra 3 nhân vật đặc sắc nhất gọi là 3 đại kỳ nhân: đệ nhất gian hùng là Tào Tháo, đệ nhất mưu trí là Khổng Minh và đệ nhất trung nghĩa là Quan Vũ. Trong ba kỳ nhân đó, Quan Vũ được tôn sùng hơn cả. Là nhân vật trong tác phẩm được La Quán Trung tô điểm, đưa lên hàng thánh, Quan Vũ thực ra là một kẻ không có danh gì trong chính sử Trung Quốc.
 
Chỉnh sửa cuối:

Pepsy

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-419201
Ngày cấp bằng
27/4/16
Số km
3,550
Động cơ
244,080 Mã lực
Nơi ở
Lạng Sơn
Website
www.otofun.net
Có một vài cụ bàn chuyện Tam Quốc. Ở đây, em cũng chỉ nói về Tam Quốc của La Quán Trung thôi nhé. Mà chỉ nói ưu và nhược của Quan Vũ theo ngòi bút của cụ La Quán Trung.
Bình luận thì mỗi người mỗi cách. Nhưng dữ kiện trong Tam Quốc Diễn Nghĩa là không thay đổi. Vậy nên, góc nhìn của cụ nào có thể khác, có thể ưu ái ai đó thì cũng là chuyện thường. Em tin rằng nếu ông Quan Vũ còn sống chắc cũng hiểu rõ rằng: Đã là Tướng thì không ai là Thánh tướng (vì thánh tướng = nói phét), bởi lẽ ngàn năm nay thì "binh bất yếm trá" rồi.
Xin bắt đầu:


Quan Vũ biết bao đời ở Trung Hoa, Hồng Công và cả Việt Nam, bà con Hoa Kiều vẫn lập bàn thờ ông. Coi ông như một vị Thánh biểu tượng cho sự công bằng, ý chí quật khởi và trung dũng. Ông đề cao quan điểm: kiến ngãi bất vi vô dõng dã/lâm nguy bất cứu mạc anh hùng

Những đôi câu đối tặng ông đích đáng và thật nhiều (có cả ở chợ Lớn Việt Nam):

Sinh Bồ Châu, sự Dự Châu, chiến Từ Châu, thủ Kinh Châu vạn cổ Thân Châu hữu nhất” (Sinh tại Bồ Châu, phụng sự Dự Châu (Lưu Bị), chiến đấu ở Từ Châu, trấn giữ đất Kinh Châu, vạn đời Thân Châu chỉ có một )

Huynh Huyền Đức, đệ Dực Đức, sát Bàng Đức, thích Mạnh Đức thiên thu thánh Đức vô song” (Anh là Huyền Đức (Lưu Bị), em là Dực Đức (Trương Phi), giết Bàng Đức, thả Mạnh Đức (Tào Tháo) ngàn năm thánh Đức không hai).

Và câu đối tiếng Việt:

Lá cờ đỏ giữ lòng son, cưỡi ngựa xích thố truy phong, lúc ruổi rong, lòng không quên về nước đỏ.

Ngọn đèn xanh xem sử xanh, cầm đao thanh long yển nguyệt, nơi kín đáo, dạ chẳng thẹn với trời xanh.
Tiếc thay, theo em thì có lẽ Quan Vũ được ưu ái tuyên truyền quá mức. Người đời ảnh hưởng bởi tiểu thuyết của cụ la Quán Trung nâng Hán, dìm Tào hơi nhiều.

Qua bút pháp của La Quán Trung, Quan Vũ là một tướng có nhiều ưu điểm: giỏi cả võ lẫn mưu, tính thẳng thắn, cương nghị, giữ lễ nghĩa, ân oán phân minh, biết phục thiện, và luôn luôn tận trung với chủ. Nhưng cũng có nhiều nhược điểm như thiếu thâm trầm, hiếu thắng, kiêu căng, thích được khen, ưa so đọ cá nhân.

Ở đây, chúng ta hãy tạm gác lại Sử TQ, gác luôn Tam Quốc Chí của Trần Thọ và không đề cập đến bộ Ngụy Thư… mà Xalong tôi chỉ phân tích và bình luận theo Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung nhé:

Kinh Châu, ông Gia Cát Lượng dặn rất kỹ: “Bắc cự Tào Tháo, Đông Hòa Tôn Quyền”. Nhưng bác Vũ nhà ta lại làm hơi trái là: bắc cự Tào Tháo, đông không thèm hoà Tôn Quyền, để mất Kinh Châu, làm Long Trung Đối không được trọn vẹn.

Trong ngoại giao thì quá khệnh khạng. Khi Tôn Quyền bên Đông Ngô cử người sang giao hảo, kết thông gia thì ông Quan Vũ nói khó nghe lắm: “Con gái ta là con của loài Hổ há lại kết thông gia với loài Chó!"(Nói với sứ giả nước Ngô Gia Cát Cẩn) Trời hỡi! coi nào! Họ Tôn người ta là quý tộc mấy đời, ông Vũ là thằng cùng đinh ép đậu phụ bán rong đi lên, muốn nói thế kể ra cũng nên soi gương chứ! Rồi đụng chuyện là chửi người ta, coi thường này nọ. Vậy nên mới có đoạn Tôn Quyền nó tự ái, nó nhớ mối thù cho nên khi Quan Vũ gặp nạn ở Mạch Thành thì nó hơi sức đâu xử lịch sự như Tào Tháo mà beng luôn. Đúng là: chết vì nọc chạy đằng mồm một phần, chết vì khệnh khạch bố đời 3 phần!

Về chiến cuộc, nếu Quan Vũ khôn ngoan, ví dụ nếu ông Vũ xử nhuyễn và đẹp rồi chớp thời cơ nhé: ông khôn ngoan mềm mỏng với Đông Ngô. lúc đánh Phàn Thành thì thuyết phục Ngô chơi Hợp Phì của Tháo, xin Lưu Bị táng Trường An. Cứ 3 mũi tấn công kẹp vào cùng lúc thì Ngụy Tháo có mà *** phọt ra đằng mồm. Đằng này tự cho mình hổ báo không tự lượng sức, coi thường địch, coi thường tướng Ngụy. Đem cái thân làm tướng mà kiêu căng khinh địch không chết sớm cũng phí. Chắc chắn ông La Quán Trung thừa sức nhìn ra kịch bản này nhưng nếu ông viết theo kịch bản này thì còn gì là Tam Quốc Diễn Nghĩa? Làm gì Tào Tháo còn đất mà hành tác cho sau này. Rõ ra cái nhẽ tiểu thuyết mê ly là như thế này đây!

Từ đó, bàn ra mấy chữ “Trung-Nghĩa-Dũng-Trí…”.

Quan Vũ đã giữ chữ trung như thế nào? Hiến Đế, vị vua cuối cùng của nhà hậu Hán, nhu nhược, luôn luôn bị những khống chế cho đến lúc mất ngôi, một bóng mờ trong truyện Tam Quốc, là người Quan Vũ không có một cử chỉ hay hành động nào tỏ ra là muốn giữ lòng trung với vua này cả. Chữ trung theo quan niệm của Khổng Tử không được Quan Vũ áp dụng ở đây. Trái lại, có một sự kiện chứng tỏ Quan Vũ đã không giúp nhà Hán, qua đại diện là vua Hiến Đế. Tào Tháo làm thừa tướng, là một gian thần hiếp vua. Khi đánh Đông Ngô, bại trận, phải dẫn đám tàn quân chạy vào đường hẻm Hoa Dung. Quan Vũ được lệnh của quân sư Khổng Minh dẫn quân chẹn đường để tiêu diệt. Trước khi đi Quan Vũ đã viết giấy cam kết nếu tha "quốc tặc" sẽ chịu chém đầu, thế mà khi nghe Tào Tháo kể lể sự trọng đãi thuở trước Quan Vũ đã tha ngay cho họ Tào. Chỉ vì để đền đáp tình riêng Quan Vũ đã bỏ trách nhiệm lớn lao chung, có ảnh hưởng tới vận mệnh đất nước, và cơ đồ của nhà Hán. Trong Tam Quốc, Quan Vũ có nói "giang sơn của nhà Hán há nhường tấc đất cho ai?" nhưng đó chỉ là lời nói ngụy biện để khỏi phải trả đất chứ không là "vì nước. Nỡm vừa vừa thôi chứ bác La Quán Trung!!

Riêng đối với Lưu Bị, trước sau như một, Quan Vũ hết lòng giữ dạ sắt son. Dù đang được Tào Tháo hết sức trọng vọng, khi hay tin Lưu Bị ở với Viên Thiệu là Quan Vũ đi tìm ngay. Cho nên có thể nói Quan Vũ hết lòng trung thành với chủ là Lưu Bị. Nhưng Lưu Bị không bao giờ là vua của Trung Quốc, và lúc lên tới tột đỉnh vinh quang họ Lưu cũng chỉ cai trị được một phần ba nước Tàu.

Trong những cái TRUNG là: trung với dân, trung với nước, trung với vua và trung với chủ thì ông Vũ đã giữ chữ trung sau cùng.
Đó là đức trung của Quan Vũ, bây giờ ta xét tới đức "nghĩa". "Nghĩa" theo nho gia là điều làm hợp với đạo lý, với lẽ phải. Trong xã hội, con người làm trách nhiệm của mình vì đạo lý mới gọi là đúng với nghĩa, nếu làm trách nhiệm vì lý do khác, dù trọn vẹn, vẫn là không hợp nghĩa. Với quan niệm đó "nghĩa" đối lập với "lợi". Nếu làm trách nhiệm lớn lao hợp với đạo lý và ảnh hưởng tới đại chúng thì gọi là "đại nghĩa". Với quan niệm của "nghĩa" theo nho giáo thì Quan Vũ chỉ giữ được điều nghĩa nhỏ giữa cá nhân với cá nhân, như nghĩa bằng hữu, nghĩa chủ tớ, nhưng chẳng có gì gọi là "đại nghĩa" để xứng với cái danh đệ nhất trung nghĩa kỳ nhân.
Về "dũng", Quan Vũ qủa thật là có ý chí, can đảm và sức mạnh đã nói trong chuyến cắp đao phó hội và ngồi cho bác sĩ Hoa Đà cạo xương. Về võ nghệ, sức mạnh có lẽ Quan Vũ chỉ thua duy nhất có Lã Bố.
Về "mưu", Quan Vũ cũng có chút mưu lược, đôi lần bày mưu thành công. Nổi nhất là mưu khơi nước sông Tương Giang làm úng thủy Phàn Thành do đó bắt được hai tướng của quân Tào là Vu Cấm và Bàng Đức. Nhưng tính hiếu thắng, kiêu căng, khinh địch cũng đã khiến Quan Vũ thành thấp mưu, bại trận, làm hỏng đại sự. Chính việc thấp mưu, dốc quân đánh Phàn Thành, khinh thường tướng trẻ Đông Ngô là Lục Tốn mà Quan Vũ đã làm mất Kinh Châu. Cho nên, về mưu, những thành công nhỏ của Quan Vũ không đủ bù lại với cái thấp mưu to lớn làm mất đất và hại thân.
Về "trí", có thể nói đây là cái nhược khuyết rất lớn của Quan Vũ. Ông không chỉ hẹp hòi mà còn hiếu thắng, kiêu căng, ưa được tâng bốc. Từ đó toát lên ông là người nông nổi, hám danh, khinh người, và khinh địch. Chính những nhược điểm này dẫn đến cái chết của Quan Vũ, kéo theo một chuỗi biến cố tai hại, nghiêm trọng: mất Kinh Châu, Lưu Bị và Trương Phi vì nóng lòng báo thù cho ông ta nên cũng chết theo. Sau đây là vài dẫn chứng: Thói khinh địch khiến Quan Vũ vài lần bị tên bắn. Một lần được Hoàng Trung tha chết, cố ý bắn tên vào chỏm mũ. Nếu lão tướng Hoàng Trung mà hẹp hòi xấu bụng thì Quan Vũ ùng dinh kèn trống đã từ lâu. Hai lần bị trúng tên độc khi đánh Phàn Thành vì khinh xuất. Là trấn thủ Kinh Châu, coi một vùng rộng lớn, trách nhiệm quan trọng, thế mà chỉ muốn tỉ võ để thỏa mãn tính hiếu thắng. Nghe Mã Siêu được khen là một dũng tướng, lúc đó đang ở với Lưu Bị tại Tây Thục, Quan Vũ bèn đòi tỉ võ với Mã Siêu. Báo hại Khổng Minh phải email vuốt ve tự ái "...Mã Mạnh Khởi tuy hùng dũng hơn người nhưng chỉ đáng xếp vào hạng Kình Bố, Bành Việt, đua tranh với Dực Đức thì được chứ sánh sao được với ông râu đẹp...". Quan Vũ khoái chí đưa cho các quan xem rồi vuốt râu cuời nói :"Khổng Minh biết bụng ta lắm!". Lần khác, Quan Vũ đang vây đánh Phàn Thành thì quân tiếp viện của phía Tào đến. Bị Bàng Đức (tướng tiên phong của quân Tào) khiêu khích, Quan Vũ bèn giao việc đánh Phàn Thành cho Liêu Hóa rồi vác đao ra đấu với Bàng Đức. Đấu mãi chẳng thắng được, lại còn bị Bàng Đức giả bộ dùng thế đà đao, miếng võ ruột của Quan Vũ, rồi bất ngờ bắn tên trúng vào cánh tay. Nếu Bàng Đức không bị Vu Cấm đố kị gióng trống thu quân thì Quan Vũ đã chết dưới đao của Bàng Đức rồi. làm gì còn sống mà tinh tướng?

Thói khinh người đến lố bịch của Quan Vũ được lộ ra trong hai trường hợp. Khi được Lưu Bị phong đứng đầu ngũ hổ tướng Quan Vũ không chịu nhận, lấy cớ là không thèm đứng chung danh với tên lính già Hoàng Trung! (trong khi đó, ông biết rõ Hoàng Trung đã không bắn chết ông mà bắn chỏm mũ –lẽ ra phải mang ơn hay xiết tay cảm động chứ?). Đến khi được Phí Thỉ vuốt ve "... ông là em Hán Trung Vương, hay dở có nhau, phúc họa cùng chia, thì chức tước đâu có đáng kể ...", lúc đó bùi tai mới chịu nhận tước phong (Hặc!). Rồi đoạn Tôn Quyền sai Gia cát Cẩn làm môi giới sang kết thân định thông gia với nhau thì ông Vũ nói rất khó nghe. (con gái ta ví như loài hổ, lại thèm kết duyên với loài chó sao?").
Kiêu căng, hiếu thắng là khắc tính của "nhẫn", khinh người là khắc tính của "lễ", cho nên có thể nói Quan Vũ không có hai đức tính này.
Đến đức "nhân", là yêu người, thương tha nhân, trong truyện Tam Quốc chỉ thấy Quan Vũ, với thanh long đao và ngựa xích thố, giết hết tướng này tới tướng khác. Nhiều khi giết người chỉ để khoe võ công tài giỏi, để đền đáp ơn nghĩa riêng, hoặc để chứng minh lòng trung thành với chủ là Lưu Bị, chứ không phải chiến đấu với quân thù trên chiến địa. Việc Quan Vũ giết hai tướng Nhan Lương, Văn Sú của Viên Thiệu là để đáp ơn nghĩa riêng với Tào Tháo, giết Sái Dương ở trước Cổ Thành là để minh chứng với Trương Phi rằng mình vẫn trung thành với Lưu Bị. Những việc có lợi cho bản thân mà hại đến sinh mạng người khác, như các sự việc vừa kể, người có đức nhân không làm.

Nếu căn cứ vào những sự kiện xẩy ra theo truyện Tam Quốc của La Quán Trung thì cái lầm lẫn to lớn nhất của Quan Vũ là việc tha Tào Tháo ở đường hẻm Hoa Dung. Tuy chỉ là một lầm lẫn chiến thuật nhưng nó đã xoay chuyển cả cục diện thời hậu Hán, và Quan Vũ làm việc này chỉ vì giữ "nghĩa khí vặt", vì kiêu hãnh bản thân mà quên đại nghĩa. Lầm lẫn lớn ngay sau đó là việc gây thù oán với Đông Ngô, trái hẳn với lời dặn chiến lược của Khổng Minh, với kế hoạch phòng thủ rút gọn trong cẩm nang 8 chữ: "đông hòa Tôn Quyền, bắc cự Tào Tháo". Quan Vũ đã làm ngược kế hoạch đó. Đông thì bất hòa với Tôn Quyền và Bắc thì dốc toàn lực đánh Tào Tháo! (Cự là chống đỡ, tức là thủ, chứ không phải tiến đánh, tức là công). Vì Quan Vũ không đủ tài trí và mưu lược, lại thêm những nhược điểm kiêu căng, khinh địch nên lầm lẫn chiến lược này đưa đến họa sát thân và gây mầm sụp đổ cho Ba Thục. Cho nên về nhân vật Quan Vũ, trong Tam Quốc của La Quán Trung, ta có thể nói: Quan Vũ chỉ biết trung với chủ mà ít lưu tâm tới trách vụ với dân, với nước. Chỉ biết giữ nghĩa khí hẹp mà quên đại nghĩa. Có dũng nhưng mưu tồi. Trí đoản và kiêu căng quá lố. Không biết nhẫn, kém lễ và thiếu lòng nhân.

Thực tế sau này, trong nhiều nhân vật của Tam Quốc, người Hoa đời sau lọc ra 3 nhân vật đặc sắc nhất gọi là 3 đại kỳ nhân: đệ nhất gian hùng là Tào Tháo, đệ nhất mưu trí là Khổng Minh và đệ nhất trung nghĩa là Quan Vũ. Trong ba kỳ nhân đó, Quan Vũ được tôn sùng hơn cả. Là nhân vật trong tác phẩm được La Quán Trung tô điểm, đưa lên hàng thánh, Quan Vũ thực ra là một kẻ không có danh gì trong chính sử Trung Quốc.
Dài quá e chờ cụ nào tóm tắt ạ, già nó khổ thế đấy ạ :))
 

zaisev

Xe tăng
Biển số
OF-89801
Ngày cấp bằng
26/3/11
Số km
1,178
Động cơ
417,044 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Mỗi đao pháp của anh La Quán Trung chém giỏi nhất
 

atlas06

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-451932
Ngày cấp bằng
9/9/16
Số km
4,469
Động cơ
232,230 Mã lực
Tuổi
38
cái này lần trước cũng vụ Quan Vũ mà cụ chưa trả lời được.
Khi Viên Thiệu chỉ lập 18 xứ quân thôi để phạt Đổng Trách sau đó xứ quân số 19 ra đời là: Lưu + Quan +Trương

Nếu Hoa Hùng do Tôn Kiên bắt rồi giết, Nếu Tướng Hoa Hùng không phải do Quan Vũ chém thì Viên Thiệu và các chư hầu có chấp nhận Lưu+ Quan +Trương là xứ quân số 19 không?. Đây là câu hỏi cho cụ lần thứ 2 rồi đấy?

Cụ nghiên cứu sử Tàu nhiều, nghi vấn đặt ra cho cái sử ấy có đúng mọi thứ không?
em không biết cụ hỏi lúc nào nhưng câu hỏi của cụ trả lời rất dễ nhé: theo chính sử thì anh Lưu bán chiếu lúc đó ở nơi khác không có chuyện anh ấy hojp lộ chư hầu đánh Đổng Trác cùng Viên Thiệu:
Tháng giêng năm Sơ Bình thứ nhất (190), các quận Quan Đông khởi binh phạt Đổng Trác, tôn Thái thú Bột Hải Viên Thiệu làm minh chủ. Khi ấy, Công Tôn Toản vẫn còn ở U Châu chứ không tham gia hội sư.

Thêm vào đó, thời điểm này, Lưu Bị còn chưa về đầu quân cho Công Tôn Toản, cho thấy chi tiết Bị cùng Toản tham gia liên minh là không chính xác.

Theo các tài liệu lịch sử Trung Quốc, vào thời gian trên, Lưu Bị đang dẫn quân đánh Đốc Bưu.

Khi đại tướng quân Hà Tiến phái đô úy Khưu Nghị tới Đan Dương mộ binh, Lưu Bị mới dẫn đội quân ít ỏi của mình theo người này.

Tại Hạ Bì đụng độ giặc Hoàng Cân (khăn vàng), quân Lưu đánh trận lập công, Lưu Bị được phong chức phó quan ở Hạ Mật, sau làm Cao Đường úy, rồi Huyện lệnh Cao Đường.

Về sau Cao Đường bị giặc Hoàng Cân phá, Bị mới về đầu quân cho Trung lang tướng Công Tôn Toản và được phong làm Biệt bộ tư mã.

Thời gian Lưu Bị làm Biệt bộ tư mã không được "Tam Quốc Chí" ghi lại, nhưng sách "Tư trị thông giám" và "Tục hậu Hán thư" đều viết, giai đoạn này vào khoảng tháng 10 năm Sơ Bình thứ hai (191), tức gần 2 năm sau khi liên minh Quan Đông thành lập.

Căn cứ vào các mốc thời gian thực tế, khi các châu quận khởi binh đánh Đổng Trác năm 190, Lưu Bị nhiều khả năng vẫn còn làm quan ở Hạ Mật, hoặc Cao Đường, chứ không thể có mặt tại tiền tuyến Lạc Dương.

Lưu Bị không ở Lạc Dương, cho thấy Quan Vũ cũng không có khả năng xuất hiện tại Lạc Dương để... trảm Hoa Hùng.
http://soha.vn/quoc-te/on-tuu-tram-hoa-hung-co-that-la-cong-lao-quan-vu-20141223160601326.htm
 

Sài Gòn Chợ Lớn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-508918
Ngày cấp bằng
8/5/17
Số km
2,753
Động cơ
199,427 Mã lực
Tuổi
33
Em thích bản tân tam quốc 2011
xem bản này cực kỳ thích nhân vật tào tháo./
 

atlas06

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-451932
Ngày cấp bằng
9/9/16
Số km
4,469
Động cơ
232,230 Mã lực
Tuổi
38
câu chuyện Quan Vũ học múa đao này em thấy hơi quen quen sao giống A Thanh học múa việt nữ kiếm từ con vượn trong truyện Kim Dung thế nhỉ?
 

atlas06

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-451932
Ngày cấp bằng
9/9/16
Số km
4,469
Động cơ
232,230 Mã lực
Tuổi
38
Còn coi nào! Nhớ thanh Long đao của ông Vũ chứ? Nó nặng qui ra cân lạng vietnammese là 40 kg. Nhưng có một cái kế mà Quan Vũ dùng hoài là kế…Đà Đao! Cái này có vẻ như tác giả La Quán Trung hơi lạm dụng và coi khinh các tướng tá kình địch của Quan Công. Hơi một tý là Quan Vũ giả đò quay đầu ngựa chạy, tướng giặc thừa cơ xốc tới và rồi ông Vũ quay đầu chém nhầu xả vai, đứt lìa…đủ loại. Món này nói tác giả hư cấu khinh tướng giặc bởi vì ai mà không biết ông Vũ đứng đầu trong Ngũ hổ tướng và võ nghệ hơn người lại có con ngựa Xích Thố phi như gió. Thứ nhứt, khi ông Quan Vũ mới táng nhau vài hiệp mà thua chạy thì cóc thằng nào tin ông thua chạy chứ nói gì thằng Tướng sỏi đầu xông pha trận mạc. Vậy dễ gì tướng đó đuổi theo Quan Vũ vì một là gặp mai phục, hai là Đà Đao rồi …?


Thứ hai, liệu có tướng nào đuổi kịp được không vì con ngựa Xích Thố trong Tam Quốc kể như con ngựa thần rồi, chấp con nào phi kịp mà đuổi cái giống gì? Vô lý hết sức nếu cứ để ông Quan Vũ dùng cái kế đà đao. Cứ đà đao và lại chém tốt con người ta ít ai cảnh giác rút kinh nghiệm? Vậy nhưng ông La Quán Trung cứ quyết cho dùng mới là lạ. Lạ đến nhảm!
trong tam quốc quan vũ dùng đà đao duy nhất 1 lần trận gặp Hoàng Trung chứ đâu có phải lúc nào cũng dùng
 

Say24h

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-56316
Ngày cấp bằng
1/2/10
Số km
8,345
Động cơ
513,654 Mã lực
Nơi ở
ASEAN
Website
www.facebook.com
Kinh, ngon ra đấu với em. Em xài ak47 thôi.
 

NovRainInFall

Xe tăng
Biển số
OF-541165
Ngày cấp bằng
12/11/17
Số km
1,599
Động cơ
177,867 Mã lực
Vớ va vớ vẩn, ông ta còn tồn tại, khoẻ mạnh ở thời kỳ này, muốn đầu tay chân thì mời vô lồng bát giác, muốn chơi vũ khí thì mời gặp viễn tây, muốn vừa oánh, vừa chửi, vừa xỏ xiên, láu cá, gắp lửa bỏ tay người, đại loại đủ kiểu thì mời gặp OF, nhá ;))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top