Em vẫn khoái ngoại tình lén lút
Em mà bỏ thuốc thì éo thể nào nghĩ dc ra những lời văn hay như thế.Chúng mình quen nhau đã được 13 năm.. anh vẫn nhớ như in cái ngày hôm ấy, đó là một ngày mua thu, nắng hanh vàng trải nhẹ trên hành lang lớp học, những cơn gió thì thào bên rặng xà cừ lâu năm cổ kính. Em xuất hiện lần đầu trong cuộc đời anh từ trên tay thằng bạn. Rất nhẹ nhàng mà cực kì sâu lắng..
Lúc mới quen ngày chúng mình chỉ gặp nhau vài lần, vào lúc ra chơi, có khi nghỉ tiết. Vậy mà anh ngày càng thích em nhiều hơn, có khi chỉ gặp được nhau phút chốc trong nhà vệ sinh cũng đủ làm anh thỏa mãn.
Thế rồi thời gian trôi thật nhanh, em vẫn luôn ở bên anh những lúc anh vui, những khi anh buồn. Những khi đỉnh cao, những ngày gian khó nhất...Âm thầm mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Có em ở bên, anh cảm thấy tự tin trước những hiểm nguy, yên bình trước những sóng gió. Chỉ cần thiếu em một ngày thôi, anh thẫn thờ như thiếu đi một phần cơ thể.
Nhưng em ạ, như lời bài hát nào đó mà anh nghe được trong một lần ngồi cafe chỉ có hai chúng ta, "bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn khi bình minh đến" anh cũng sẽ phải xa em như một định mệnh. Một điều mà cả hai ta đều không mong muốn.
Nhưng anh sẽ không quên, em là người quan trọng thế nào đối với cuộc đời anh, người luôn gắn kết anh với anh em bạn bè của mình. Em không những giúp anh mà luôn giúp cả những bạn bè của anh, sưởi ấm Hà Nội những ngày đông rét mướt.
Anh sẽ phải học cách sống thiếu em trong thời gian tới dù biết là rất khó, nhưng anh nghĩ điều đó sẽ tốt cho cả hai chúng ta, và tốt hơn cho những người xung quanh anh nữa. Hi vọng em sẽ hiểu và ủng hộ anh, dù chúng mình sẽ không gặp nhau nữa nhé, hãy ở bên cạnh những người đàn ông khác, giúp đỡ họ, trân trọng họ giống như những gì em đã làm cho anh trong 13 năm qua. Anh tin em sẽ làm rất tốt điều đó. Tạm biệt em, điếu thuốc của anh.
Cười rơi mồm, hôm qua lúc viết em cũng phải làm điếu thì văn nó mới lai láng thếEm mà bỏ thuốc thì éo thể nào nghĩ dc ra những lời văn hay như thế.
Dăm điếu đã tốt,anh trước khi cai rượu là hai hoặc ba bao,bây giờ hạn chế lắm cũng một bao đấy.Kệ nó lão ạ ! Dăm mười năm nữa là anh em mềnh ăn uống cũng kiêng khem nhiều, gái mú cũng chả có sức mà hưởng. Rượu thì em và lão giờ đã phải tránh rồi. Chỉ còn mỗi nó với ta thôi. Các cụ còn trẻ thì tạm biệt thuốc lá cũng tốt. Anh em mình duy trì ngày dăm điếu cho nó yêu đời anh ạ
Em bỏ dc 2 ngày mà người cứ như thằng ngơ ngơ chẳng nghĩ dc cái gìCười rơi mồm, hôm qua lúc viết em cũng phải làm điếu thì văn nó mới lai láng thế
Cũng là nhờ có "em" trong đời cụ ạ.văn cụ hay ghê,
Em tưởng anh chuyển sang CohibaDở người !!!! E kết hôn với 3 số, giờ cặp bồ thêm với con thuốc cuốn. Thêm éo được, điên mà bỏ. Chủ thớt loại dở người.
Kính cụ. Nta bỏ tiền nghiện k đc. Giờ cụ nghiện r lại bỏ. Phí lắm thay. HaizzChúng mình quen nhau đã được 13 năm.. anh vẫn nhớ như in cái ngày hôm ấy, đó là một ngày mua thu, nắng hanh vàng trải nhẹ trên hành lang lớp học, những cơn gió thì thào bên rặng xà cừ lâu năm cổ kính. Em xuất hiện lần đầu trong cuộc đời anh từ trên tay thằng bạn. Rất nhẹ nhàng mà cực kì sâu lắng..
Lúc mới quen ngày chúng mình chỉ gặp nhau vài lần, vào lúc ra chơi, có khi nghỉ tiết. Vậy mà anh ngày càng thích em nhiều hơn, có khi chỉ gặp được nhau phút chốc trong nhà vệ sinh cũng đủ làm anh thỏa mãn.
Thế rồi thời gian trôi thật nhanh, em vẫn luôn ở bên anh những lúc anh vui, những khi anh buồn. Những khi đỉnh cao, những ngày gian khó nhất...Âm thầm mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Có em ở bên, anh cảm thấy tự tin trước những hiểm nguy, yên bình trước những sóng gió. Chỉ cần thiếu em một ngày thôi, anh thẫn thờ như thiếu đi một phần cơ thể.
Nhưng em ạ, như lời bài hát nào đó mà anh nghe được trong một lần ngồi cafe chỉ có hai chúng ta, "bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn khi bình minh đến" anh cũng sẽ phải xa em như một định mệnh. Một điều mà cả hai ta đều không mong muốn.
Nhưng anh sẽ không quên, em là người quan trọng thế nào đối với cuộc đời anh, người luôn gắn kết anh với anh em bạn bè của mình. Em không những giúp anh mà luôn giúp cả những bạn bè của anh, sưởi ấm Hà Nội những ngày đông rét mướt.
Anh sẽ phải học cách sống thiếu em trong thời gian tới dù biết là rất khó, nhưng anh nghĩ điều đó sẽ tốt cho cả hai chúng ta, và tốt hơn cho những người xung quanh anh nữa. Hi vọng em sẽ hiểu và ủng hộ anh, dù chúng mình sẽ không gặp nhau nữa nhé, hãy ở bên cạnh những người đàn ông khác, giúp đỡ họ, trân trọng họ giống như những gì em đã làm cho anh trong 13 năm qua. Anh tin em sẽ làm rất tốt điều đó. Tạm biệt em, điếu thuốc của anh.
Cohiba gái Mỹ latinh rực lửa anh mày éo đủ sức để tải. A mà còn thủa đang rực rỡ là nhích luôn đới.Em tưởng anh chuyển sang Cohiba
Nói hay lắm. Cụ nghe câu thà bbỏ vợ ko bỏ thuốc lá chưa??? Vợ em dọa bỏ em theo thằng hàng xóm mà em có bỏ được thuốc đâuChúng mình quen nhau đã được 13 năm.. anh vẫn nhớ như in cái ngày hôm ấy, đó là một ngày mua thu, nắng hanh vàng trải nhẹ trên hành lang lớp học, những cơn gió thì thào bên rặng xà cừ lâu năm cổ kính. Em xuất hiện lần đầu trong cuộc đời anh từ trên tay thằng bạn. Rất nhẹ nhàng mà cực kì sâu lắng..
Lúc mới quen ngày chúng mình chỉ gặp nhau vài lần, vào lúc ra chơi, có khi nghỉ tiết. Vậy mà anh ngày càng thích em nhiều hơn, có khi chỉ gặp được nhau phút chốc trong nhà vệ sinh cũng đủ làm anh thỏa mãn.
Thế rồi thời gian trôi thật nhanh, em vẫn luôn ở bên anh những lúc anh vui, những khi anh buồn. Những khi đỉnh cao, những ngày gian khó nhất...Âm thầm mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Có em ở bên, anh cảm thấy tự tin trước những hiểm nguy, yên bình trước những sóng gió. Chỉ cần thiếu em một ngày thôi, anh thẫn thờ như thiếu đi một phần cơ thể.
Nhưng em ạ, như lời bài hát nào đó mà anh nghe được trong một lần ngồi cafe chỉ có hai chúng ta, "bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn khi bình minh đến" anh cũng sẽ phải xa em như một định mệnh. Một điều mà cả hai ta đều không mong muốn.
Nhưng anh sẽ không quên, em là người quan trọng thế nào đối với cuộc đời anh, người luôn gắn kết anh với anh em bạn bè của mình. Em không những giúp anh mà luôn giúp cả những bạn bè của anh, sưởi ấm Hà Nội những ngày đông rét mướt.
Anh sẽ phải học cách sống thiếu em trong thời gian tới dù biết là rất khó, nhưng anh nghĩ điều đó sẽ tốt cho cả hai chúng ta, và tốt hơn cho những người xung quanh anh nữa. Hi vọng em sẽ hiểu và ủng hộ anh, dù chúng mình sẽ không gặp nhau nữa nhé, hãy ở bên cạnh những người đàn ông khác, giúp đỡ họ, trân trọng họ giống như những gì em đã làm cho anh trong 13 năm qua. Anh tin em sẽ làm rất tốt điều đó. Tạm biệt em, điếu thuốc của anh.
Em ạ cụ vài ạ ! Cụ làm em buồn nẫu ruột khi nghĩ đến cảnh chia tay người tình 18 năm của emCười rơi mồm, hôm qua lúc viết em cũng phải làm điếu thì văn nó mới lai láng thế
Thôi khi nào anh em ta đạt đẳng cấp elite thì làm mấy thùng behike 56 về dùng dần bác ạCohiba gái Mỹ latinh rực lửa anh mày éo đủ sức để tải. A mà còn thủa đang rực rỡ là nhích luôn đới.
Nhìn ngon quá cụ nhể, cái này cũng cỡ 1 củ một điếu ý nhểThôi khi nào anh em ta đạt đẳng cấp elite thì làm mấy thùng behike 56 về dùng dần bác ạ
Nào nhà cháu đã được thượng thức bao giờ đâu ạNhìn ngon quá cụ nhể, cái này cũng cỡ 1 củ một điếu ý nhể
Em giờ chuyển sang tình trạng hút không biết chán roàiDăm điếu đã tốt,anh trước khi cai rượu là hai hoặc ba bao,bây giờ hạn chế lắm cũng một bao đấy.