- Biển số
- OF-817712
- Ngày cấp bằng
- 18/8/22
- Số km
- 1,178
- Động cơ
- 17,628 Mã lực
Trong trường hợp này, phù hợp nhất là dúng từ : " nhanh trí ", " tinh khôn " chứ k thể hiện tài năng hay mánh khóe gì cả! Bản chất về định nghĩa sự việc khác nhau hoàn toàn
Mợ thử thuê đội dọn phòng khách sạn. Xem nhà mợ có sạch như chùi không. Không mợ đặt trên app ý.Thói khôn vặt, làm cho xong, thù ghét người giàu là 1 nét "văn hóa" của tộc người Kinh rồi. Em lúc trước có cô giúp việc theo giờ lau nhà 1 tuần 2 buổi, được đâu vài tháng làm nghiêm túc, lau chùi sạch sẽ, sau đó là bắt đầu bết bát, 1 xô nước lau 3 tầng nhà, 1 cái khăn vừa lau bàn vừa lau kính vừa lau song cửa. Đấy là trước khi cô dọn thì em đã hút bụi cầu thang và các phòng rồi, mà cô lau xong thì cái sàn nhà nó nhớt như là bôi mỡ, đi lại mà phát gớm cái bàn chân. Nên là thôi, em mua con robot cho nó chạy, còn lại tự mình đi lau cho rồi. Ít nhất robot cứ sạc no điện thì nó chạy hết nhà, m chọn chế độ nào thì nó làm đúng chế độ đó. Chứ thuê người, nói thật là em chưa gặp được người làm nào tự giác và có tâm với công việc, từ thợ hồ cho đến chủ thầu xây dựng, quảng cáo thì hay, giám sát kĩ thì làm tử tế, đến lúc mà bận ko giám sát 1 hôm là y như rằng làm như mèo mửa, lát mỗi cái sàn gạch còn để trong thấp ngoài cao, nước chảy ngược vào trong.
Cũng như kiểu : công ty TNHH Tập Đoàn Manhpd
Ai chả nghĩ là tập đoàn,thực tế cty đó tên riêng là Tập Đoàn Manhpd
Làng em có nhà có 2 anh em tên là Tập và Đoàn. Hai anh này cũng có máu kinh doanh nên có lên TP lập nghiệp và thành lập cty kinh doanh gà, vịt mua từ quê lên TP bán
Cty của a ấy lấy tên 2 ae nên gọi là Tập đoàn GAVI. CoLTD cho nó dễ giao dịch và hội nhập quốc tế
Cũng k hẳn đâu cụ, về pháp nhân ở VN chỉ có CT TNHH 1 thành viên, 2 thành viên, CTCP, ... mà k có tập đoàn nên họ phải để như vậy để thể hiện mô hình bên họ có nhiều cty con trong hệ thống, vì thương hiệu của họ chưa mạnh nên ko phải ai cũng biết là tập đoàn. Chứ mạnh như Vin, Sun, Nova,... thì ai cũng biết là tập đoàn rồi. Hợp tác thì k nên chỉ căn cứ vào mỗi cái tên mà dè chừng, trừ khi nó là cái tên nghe quá quái thai dị hợm, còn làm DN thì PR thương hiệu là bình thường, k biết DN của cụ thế nào chứ cá nhân e thấy ô nào chủ DN k biết PR cho tên tuổi DN mình thì còn là hơi kém.
Cái này thỉ hết chối cãi rồi.Càng văn minh người ta càng có những quy tắc ứng xử quy chuẩn mà xã hội xử lý theo...
Cái việc của ông Trạng Quỳnh thứ nhất nó là chuyện tiếu lâm, nó hài như vậy thôi thực tế nó ko thế, phải hiểu là như vậy.
Còn thì xứ văn minh nó nhìn những bọn khôn lỏi ít học cư xử nó coi là lũ khỉ làm xiếc. Ví dụ ở những nước văn minh, thấy cái xe đạp, con chó mà lạc ngoài đường, quy tắc xử lý chuẩn là giữ hiện trường, cầm dây chó giữ lại, gọi điện thoại liên lạc với công an cảnh sát đến, hoặc vội ko làm được việc đó thì viết giấy để lại nhờ người khác ai có thời gian.
Còn bọn văn hóa kém thì lừa lừa dắt cmn đi, thấy ví tiền của người ta rơi lừa lừa dẫm chân lên lấy cmn đi, thấy ô ( dù ) người ta xếp ngay ngắn lừa lừa ôm cả đống mang về....
Người ta xếp hàng ngay ngắn chờ tới lượt, các bố chen lấn chiếm chỗ xong người ta nhìn cho thì về lại bảo : Bọn tây đúng ngố, dân mình thế mà giỏi.
=> Người văn minh người ta coi như là lũ động vật thực hiện hành vi bản năng chứ ko phải con người cư xử có phép tắc xã hội.
Chuẩn cụ nhé, nhất là lúc cụ xây sửa nhà, cụ sẽ gặp nhiều lĩnh vực, xây dựng kết cấu, sắt thép, điện nước, nguyên vật liệu. Mê hồn trận luôn.... những câu chuyện kiểu này nó tiêm nhiễm vào đầu con người ta cái tư duy sử dụng mánh khóe, cù nhây, bao biện cho xong việc, chứ không phải nỗ lực để đạt được một công việc có chất lượng cao.
Khôn vặt, mánh khóe hay thông minh thì phải còn xem đối tượng ứng xử là ai. Đối phó với kẻ thù, quan tham... thì đó là thông minh, còn sử dụng đối phó với người khác để làm lợi cho cá nhân thì đó là mánh khóe, khôn vặt. Không "mánh khóe, khôn vặt" thì dân Việt sao tồn tại đến bay giờ khi có anh hàng xóm xấu tính như thế. Cho nên, đừng đánh tráo khái niệm để tự nhục. Chẳng phải tự nhiên mà các truyện như Trạng Quỳnh... này tồn tại đến bây giờ.Không code kiếc gì ah.
Tình cờ ĐỌC LẠI truyện Trạng Quỳnh, đó là những giai thoại được cho là thể hiện tài năng và trí tuệ.
Nhìn lại xung quanh, từ đồng nghiệp đến bạn bè, người thân thì thấy có nhiều TRẠNG QUỲNH, nên dân gian mới đúc rút lại thành một tệp trong văn hóa Việt.
Đại ý câu chuyện là vua Tầu muốn thể hiện tài năng của nhân sỹ nước mình trước sử giả nước Việt, nên ra đề cho cả hai thi vẽ 1 con vật trong thời gian 3 hồi trống. Kết thúc 1 hồi trống người tầu vẽ xong 1 con hổ.
Sứ giả Việt nói, chỉ cần 1 hồi trống, vẽ được 10 con vật.
Vua tầu cho đánh 1 hồi trống, sứ giả Việt cho 10 đầu ngón tay vào đĩa mực vẽ ra 10 com GIUN trên giấy.
Thủa nhỏ, đọc truyện này thì tự hào lắm, ước mơ mình làm được như TRẠNG.
Sau này nghĩ lại, những câu chuyện kiểu này nó tiêm nhiễm vào đầu con người ta cái tư duy sử dụng mánh khóe, cù nhây, bao biện cho xong việc, chứ không phải nỗ lực để đạt được một công việc có chất lượng cao.
Đối chiếu lại thực tế, khi sửa nhà, một đội thợ đến chào giá và nói sẽ dùng xi măng Việt - Nhật Trong đầu mình nghĩ là xi măng do liên doanh giữa Việt nam và Nhật bản sản xuất, nhưng khi thợ mang vật liệu đến thì cái xi măng Việt - Nhật kia là loại xi măng địa phương sản xuất có tên là Việt - Nhật, chắc do một ông tên là Việt và một ông tên là Nhật lập ra. Thợ bảo em nói thế nào, em làm đúng thế, mình không cãi được, đành phải tăng giá và để đổi sang loại xi măng khác.
Và đây là một ý kiến trích từ một nguồn chính thống.
Em làm nhỏ nhỏ mảng IT thôi nên hay gặp phải mấy ông cty đối tác/KH có 2-50 nhân sự, doanh thu chưa nổi 100 tỷ/năm cũng CTCP Tập đoàn xxx ấy cụ. Cá nhân em cho rằng quy mô, hệ thống không đủ xếp vào diện DN lớn (>100 tỷ nguồn vốn, >300 lao động) mà dùng từ Tập đoàn không ít thì nhiều đều là phông bạt. Em làm thật ăn thật nên cứ gặp mấy ông này thấy mùi phông bạt là em thu tiền đủ mới làmCũng k hẳn đâu cụ, về pháp nhân ở VN chỉ có CT TNHH 1 thành viên, 2 thành viên, CTCP, ... mà k có tập đoàn nên họ phải để như vậy để thể hiện mô hình bên họ có nhiều cty con trong hệ thống, vì thương hiệu của họ chưa mạnh nên ko phải ai cũng biết là tập đoàn. Chứ mạnh như Vin, Sun, Nova,... thì ai cũng biết là tập đoàn rồi. Hợp tác thì k nên chỉ căn cứ vào mỗi cái tên mà dè chừng, trừ khi nó là cái tên nghe quá quái thai dị hợm, còn làm DN thì PR thương hiệu là bình thường, k biết DN của cụ thế nào chứ cá nhân e thấy ô nào chủ DN k biết PR cho tên tuổi DN mình thì còn là hơi kém.
Thực ra để nhìn nhận hay phân định thế nào là tài năng hay mánh khóe quả thực rất khó cụ ah. Hành động của con người đặt vào mỗi bối cảnh, sự việc và góc nhìn khác nhau sẽ cho ra kết quả khác nhau. Đơn cử như Messi hay CR7 họ dẫn bóng đảo chân liên tục, đánh lừa đối phương không biết đâu mà nần để có thể qua người, xâu kim vượt qua đối thủ, rồi nhìn trái đá phải đánh lừa thủ môn để ghi bàn.Không code kiếc gì ah.
Tình cờ ĐỌC LẠI truyện Trạng Quỳnh, đó là những giai thoại được cho là thể hiện tài năng và trí tuệ.
Nhìn lại xung quanh, từ đồng nghiệp đến bạn bè, người thân thì thấy có nhiều TRẠNG QUỲNH, nên dân gian mới đúc rút lại thành một tệp trong văn hóa Việt.
Đại ý câu chuyện là vua Tầu muốn thể hiện tài năng của nhân sỹ nước mình trước sử giả nước Việt, nên ra đề cho cả hai thi vẽ 1 con vật trong thời gian 3 hồi trống. Kết thúc 1 hồi trống người tầu vẽ xong 1 con hổ.
Sứ giả Việt nói, chỉ cần 1 hồi trống, vẽ được 10 con vật.
Vua tầu cho đánh 1 hồi trống, sứ giả Việt cho 10 đầu ngón tay vào đĩa mực vẽ ra 10 com GIUN trên giấy.
Thủa nhỏ, đọc truyện này thì tự hào lắm, ước mơ mình làm được như TRẠNG.
Sau này nghĩ lại, những câu chuyện kiểu này nó tiêm nhiễm vào đầu con người ta cái tư duy sử dụng mánh khóe, cù nhây, bao biện cho xong việc, chứ không phải nỗ lực để đạt được một công việc có chất lượng cao.
Đối chiếu lại thực tế, khi sửa nhà, một đội thợ đến chào giá và nói sẽ dùng xi măng Việt - Nhật Trong đầu mình nghĩ là xi măng do liên doanh giữa Việt nam và Nhật bản sản xuất, nhưng khi thợ mang vật liệu đến thì cái xi măng Việt - Nhật kia là loại xi măng địa phương sản xuất có tên là Việt - Nhật, chắc do một ông tên là Việt và một ông tên là Nhật lập ra. Thợ bảo em nói thế nào, em làm đúng thế, mình không cãi được, đành phải tăng giá và để đổi sang loại xi măng khác.
Và đây là một ý kiến trích từ một nguồn chính thống.
Dùng chung 1 xô còn sạch cụ ạ, em chứng kiến có em gv còn mang vào bồn toilet xịt nước cho nhanh gọn cơThói khôn vặt, làm cho xong, thù ghét người giàu là 1 nét "văn hóa" của tộc người Kinh rồi. Em lúc trước có cô giúp việc theo giờ lau nhà 1 tuần 2 buổi, được đâu vài tháng làm nghiêm túc, lau chùi sạch sẽ, sau đó là bắt đầu bết bát, 1 xô nước lau 3 tầng nhà, 1 cái khăn vừa lau bàn vừa lau kính vừa lau song cửa. Đấy là trước khi cô dọn thì em đã hút bụi cầu thang và các phòng rồi, mà cô lau xong thì cái sàn nhà nó nhớt như là bôi mỡ, đi lại mà phát gớm cái bàn chân. Nên là thôi, em mua con robot cho nó chạy, còn lại tự mình đi lau cho rồi. Ít nhất robot cứ sạc no điện thì nó chạy hết nhà, m chọn chế độ nào thì nó làm đúng chế độ đó. Chứ thuê người, nói thật là em chưa gặp được người làm nào tự giác và có tâm với công việc, từ thợ hồ cho đến chủ thầu xây dựng, quảng cáo thì hay, giám sát kĩ thì làm tử tế, đến lúc mà bận ko giám sát 1 hôm là y như rằng làm như mèo mửa, lát mỗi cái sàn gạch còn để trong thấp ngoài cao, nước chảy ngược vào trong.
Giờ em mới biết các single mom có baby là nhờ chiếc dép đấy.Hồi xưa em có 1 tình yêu với 1 cô gái, lâu lâu ko gặp sau quay lại, cô í bảo anh ơi em có bầu, em còn đang ngẩn ngơ thì cô í kể, hôm đi nọ ra chợ gặp cái dép của thằng nào để bên đường to ơi là to, do tò mò cô í xỏ thử vào xem sao thì về có thai luôn, vậy mà em tin luôn và hi vọng sau này VN sẽ có thêm 1 sọ dừa nữa. Sau vài năm thì cô í cưới cái dép bên đường và thằng bé được sinh ra nguyên vẹn lành lặn, còn lại mỗi em với cậu chuyện dân gian huyền thoại
Đúng là ra đường nhan nhản các thói khôn vặt.Không code kiếc gì ah.
Tình cờ ĐỌC LẠI truyện Trạng Quỳnh, đó là những giai thoại được cho là thể hiện tài năng và trí tuệ.
Nhìn lại xung quanh, từ đồng nghiệp đến bạn bè, người thân thì thấy có nhiều TRẠNG QUỲNH, nên dân gian mới đúc rút lại thành một tệp trong văn hóa Việt.
Đại ý câu chuyện là vua Tầu muốn thể hiện tài năng của nhân sỹ nước mình trước sử giả nước Việt, nên ra đề cho cả hai thi vẽ 1 con vật trong thời gian 3 hồi trống. Kết thúc 1 hồi trống người tầu vẽ xong 1 con hổ.
Sứ giả Việt nói, chỉ cần 1 hồi trống, vẽ được 10 con vật.
Vua tầu cho đánh 1 hồi trống, sứ giả Việt cho 10 đầu ngón tay vào đĩa mực vẽ ra 10 com GIUN trên giấy.
Thủa nhỏ, đọc truyện này thì tự hào lắm, ước mơ mình làm được như TRẠNG.
Sau này nghĩ lại, những câu chuyện kiểu này nó tiêm nhiễm vào đầu con người ta cái tư duy sử dụng mánh khóe, cù nhây, bao biện cho xong việc, chứ không phải nỗ lực để đạt được một công việc có chất lượng cao.
Đối chiếu lại thực tế, khi sửa nhà, một đội thợ đến chào giá và nói sẽ dùng xi măng Việt - Nhật Trong đầu mình nghĩ là xi măng do liên doanh giữa Việt nam và Nhật bản sản xuất, nhưng khi thợ mang vật liệu đến thì cái xi măng Việt - Nhật kia là loại xi măng địa phương sản xuất có tên là Việt - Nhật, chắc do một ông tên là Việt và một ông tên là Nhật lập ra. Thợ bảo em nói thế nào, em làm đúng thế, mình không cãi được, đành phải tăng giá và để đổi sang loại xi măng khác.
Và đây là một ý kiến trích từ một nguồn chính thống.
Cứ đúng thể lệ cuộc thi, không phạm luật là được.Yêu thì gọi là tài năng, ghét thì là mánh khóe. Tuy vào cách đọc hiểu mỗi người.
Câu đầu tiên em không đồng ý lắm, nhưng những câu sau thì đúng, rất ít người VN có tính tự giác cao. Chỉ được tg đầu sau đó là linh tinh lươn khươn ngayThói khôn vặt, làm cho xong, thù ghét người giàu là 1 nét "văn hóa" của tộc người Kinh rồi. Em lúc trước có cô giúp việc theo giờ lau nhà 1 tuần 2 buổi, được đâu vài tháng làm nghiêm túc, lau chùi sạch sẽ, sau đó là bắt đầu bết bát, 1 xô nước lau 3 tầng nhà, 1 cái khăn vừa lau bàn vừa lau kính vừa lau song cửa. Đấy là trước khi cô dọn thì em đã hút bụi cầu thang và các phòng rồi, mà cô lau xong thì cái sàn nhà nó nhớt như là bôi mỡ, đi lại mà phát gớm cái bàn chân. Nên là thôi, em mua con robot cho nó chạy, còn lại tự mình đi lau cho rồi. Ít nhất robot cứ sạc no điện thì nó chạy hết nhà, m chọn chế độ nào thì nó làm đúng chế độ đó. Chứ thuê người, nói thật là em chưa gặp được người làm nào tự giác và có tâm với công việc, từ thợ hồ cho đến chủ thầu xây dựng, quảng cáo thì hay, giám sát kĩ thì làm tử tế, đến lúc mà bận ko giám sát 1 hôm là y như rằng làm như mèo mửa, lát mỗi cái sàn gạch còn để trong thấp ngoài cao, nước chảy ngược vào trong.