Cụ sai ngay từ đầu, giờ muốn thay đổi phải nổi dậy.
rất nhiều cụ chưa gặp phải tâm lý chiến sẽ có comment đại loại như cụ, nhưng thôi cụ ạ, em chờ lời khuyên của cụ nào có kinh nghiệm trong việc xử lý tài chính gia đình, cũng như xử lý vấn đề tâm lý chiếntaii cụ ngoan quá
nguan quá là 1 cái tội cụ nhe
cụ chỉ đưa vùa phai thoii
và thi thoang ko đưa 1 thoi gian cg thành quen
bệnh này khoa thay đổi lăm cụ ạ
h cụ chi đưa út thôi bảo làm ăn h này kho khăn ko có tiên vợ cụ khắc lo được
để tiền quỹ đê phong thân cụ nhe
Chiến tranh lạnh hay nóng cũng có 2 bên tham gia, cụ không chịu được là cụ kém phần 1.Vậy cụ chưa nếm trải chiến tranh lạnh rồi, tất cả các cách này, em đã áp dụng và em đã phải bỏ cuộc vì cái thứ tâm lý chiến lạnh này,
Lúc đầu, em chịu đựng 1 tuần ok, 2 tuần ok, sau đó em cố gồng mình lên 2 tháng, và cứ dài đến cả tháng em đã chịu thua,
Cảm giác lạnh lẽo trong chính mái ấm của mình thật với cụ là thà 1 viên súng vào đầu có khi còn nhẹ
Tóm lại cụ chủ bị vợ bắt vía, chỉ cần trái ý là nó "im lặng đến đáng sợ cả tháng" , nên không dám làm trái ý nó.Đơn giản nhất là cụ yêu cầu nó minh bạch chi tiêu, nó có phần mềm quản lý chi tiêu gia đình ấy bắt nó cài đặt và ghi nhớ chi tiêu vào đó, tổng hợp trong 1-2 tháng là rõ ràng cả.
Cụ sống thế này mà cũng chịu được nhỉ. Em đến lạy cụEm có 1 băn khoăn về vấn đề tài chính gia đình mà ko biết tháo gỡ kiểu gì, kính mong các cụ các mợ cho em lời khuyên
Lương hàng tháng em đưa Gấu 28tr, em chỉ giữ lại 2tr để đổ xăng ăn sáng, Gấu nhà em lương chính thức 12tr, nhưng lậu thì khá nhiều - cái này em ko nắm được, và em cũng ko có ý định tìm hiểu.
Nhà thì mang tên gấu (thực ra là chung cư chưa làm được sổ, nhưng tên hợp đồng là vợ đứng tên). --> Ok I'm fine, em cũng ko bận tâm lắm vì em tin gấu ko đuổi em ra khỏi nhà,
Vấn đề nằm ở chỗ, em giờ như thằng vô sản, mọi chi tiêu cho gia đình em phải ngửa tay xin tiền, Mua rau mua sữa cho con cũng phải xin, mọi cái lặt vặt chợ búa nếu em phải đi chợ, cũng phải xin (hoặc bỏ tiền túi của mình ra, nhưng phải ghi chép lại, hoặc về báo cáo lại với gấu, ko thì ko lấy lại được) cùn lên thì lại cãi nhau. --> việc nó rất nhỏ, nhưng lại lặp đi lặp lại hàng ngày hàng giờ, em bị dồn nén rất nhiều. Nhiều lúc tức, em đi mua đồ cho gia đình bằng tiền túi của mình, nhưng 2tr/tháng thì chỉ cần 1 tuần ko để ý là hết ngay, em thấy ko ổn.
Em đàm phán với Gấu, đưa cho anh 2-5tr, khi nào em sai anh đi mua cái gì, anh tự khắc đi, ko cần phải xin nữa, OK xong. Nhưng vấn đề phát sinh là em đi mua cái gì, dù cọng rau, mớ hành, đều phải ghi chép lại, ko thì nếu lúc nào hết 2-5tr đó mà em ko thể giải trình, thì Gấu mặc nhiên là 2-5tr đó vẫn còn đủ, và tiếp tục sai đi mua, và sẽ lại chiến tranh lạnh, nếu em bật lại. Thực sự còn đáng sợ hơn là xin ngay tại chỗ.
(Tại sao nói là ngửa tay xin, vì Gấu sai đi mua nhưng ko bao giờ tự giác đưa tiền, em luôn phải nhắc, mà khi nhắc thì sau đó Gấu tỏ ra rất căng thẳng, và 2 vợ chồng lại chiến tranh lạnh, do Gấu tỏ thái độ khinh khỉnh và lạnh nhạt)
Em đã nói rõ và trao đổi thẳng thắn với Gấu, nhưng Gấu luôn nói " anh nghĩ 28tr anh cầm về mà to à? vào con anh hết đấy". rồi lại cãi nhau. Ko hiểu gấu nhà em nghĩ cái gì? hay 28tr lương của em ít quá? nên Gấu bị áp lực?
Em có 2 điều, cần CCCM cho lời khuyên
1 . Em có nên cắt, ko đưa lương cho Gấu nữa, tự hạch toán chi tiêu cho gia đình, nhưng như vậy em sẽ bị phân tâm, và nhiều lúc đi công tác ko lo được việc gia đình, hơn nữa coi như 2 vợ chồng sẽ chiến tranh lạnh mãi mãi, thực sự mệt mỏi
2. Tiếp tục đưa lương, nhưng làm thế nào để Gấu hiểu và tự giác hơn, để em đỡ bị ức chế, làm thế nào vượt qua chiến tranh lạnh giữa 2 vợ chồng?
P/S: Gấu em tính rất lì, nếu cần có thể ko nói chuyện hoặc trả lời cộc lốc với chồng bao lâu cũng được, và em luôn là người chịu thua trong những đòn tâm lý này. Em thề là nếu có kiếp sau, em cạch thể loại người như này.
Cách của cụ, em làm suốt, nhưng cuối cùng cũng phải buông, vì cụ có cứng mãi được đâu, 1 tuần ok, nhưng vài 3 tháng thì cụ nắm tay được cả ngày ko ạ?Con gấu của cụ là loại gấu chó rồi. Sống như thế thì lấy đâu ra hp. Con người mà chỉ nghĩ đến tiền và quản đối phương như con ở thế thì không có mục đích sống đâu cụ ạ.
Cơ mờ cụ còn vài chục năm nữa trên dương thế, không việc gì phải khổ. Cứ cầm lương, đóng các khoản cứng như học phí điện nước xăng xe... đưa cho mụ chút đỉnh để tiết kiệm còn đâu cụ giữ lại. Kemeno thích sưng thì sưng mà thích câm thì câm. Đời trai không quật cường khởi nghĩa 1 lần thì mãi mãi sấp mặt xuống bùn cụ ạ.
Khổ thân cụ, sống là phải thoải mái, k thì giải tán cho nhẹ đầuVậy cụ chưa nếm trải chiến tranh lạnh rồi, tất cả các cách này, em đã áp dụng và em đã phải bỏ cuộc vì cái thứ tâm lý chiến lạnh này,
Lúc đầu, em chịu đựng 1 tuần ok, 2 tuần ok, sau đó em cố gồng mình lên 2 tháng, và cứ dài đến cả tháng em đã chịu thua,
Cảm giác lạnh lẽo trong chính mái ấm của mình thật với cụ là thà 1 viên súng vào đầu có khi còn nhẹ
Giờ không dám giải tán đâu. Giải tán thì tay trắng bị vợ đuổi ra đường đó mợKhổ thân cụ, sống là phải thoải mái, k thì giải tán cho nhẹ đầu
Làm gì có chuyện, ts đứng tên ai ma co sau hon nhan cũng chia đôi hếtGiờ không dám giải tán đâu. Tay trắng bị vợ đuổi ra đường đó mợ
28 củ thì kể cả vài năm ra ngoài vẫn sống ngon. Còn hèn và nhu nhược thì thôi chấp nhận. Chả ai giúp được cụ ngoài chính bản thân cụ.Cách của cụ, em làm suốt, nhưng cuối cùng cũng phải buông, vì cụ có cứng mãi được đâu, 1 tuần ok, nhưng vài 3 tháng thì cụ nắm tay được cả ngày ko ạ?
Tay trắng hay bị đuổi ra đường (dọa tí thôi vì tài sản chung mà đuổi sao đc) cũng không thể khổ nhục bằng việc mua rau mua hành cũng phải ghi chép lại để báo cáo.Giờ không dám giải tán đâu. Giải tán thì tay trắng bị vợ đuổi ra đường đó mợ
Cụ khổ rồi,em cũng đưa thẻ như vậy nhưng vợ em chắc không đến nỗi như gấu cụ.Tài sản trong nhà em cũng như cụ,không nắm rõ,kệ vợ quán xuyến,lắm lúc nghĩ cũng không ổn lắm. Tiền lương em cũng đưa hết nhưng từ bận covid em nói là công ty giảm lương, nên cứ đến ngày 10 là em ra ngân hàng chìa ra cái cccd rút ra 1 khúc.Thế là xong,chứ đàn bà nó là cái giống thế đấy.Cụ phải tự tìm cách xử lý kiểu kiểu như vậy chứ nói lý chúng nó đ. nghe đâu.Em thật !Em có 1 băn khoăn về vấn đề tài chính gia đình mà ko biết tháo gỡ kiểu gì, kính mong các cụ các mợ cho em lời khuyên
Lương hàng tháng em đưa Gấu 28tr, em chỉ giữ lại 2tr để đổ xăng ăn sáng, Gấu nhà em lương chính thức 12tr, nhưng lậu thì khá nhiều - cái này em ko nắm được, và em cũng ko có ý định tìm hiểu.
Nhà thì mang tên gấu (thực ra là chung cư chưa làm được sổ, nhưng tên hợp đồng là vợ đứng tên). --> Ok I'm fine, em cũng ko bận tâm lắm vì em tin gấu ko đuổi em ra khỏi nhà,
Vấn đề nằm ở chỗ, em giờ như thằng vô sản, mọi chi tiêu cho gia đình em phải ngửa tay xin tiền, Mua rau mua sữa cho con cũng phải xin, mọi cái lặt vặt chợ búa nếu em phải đi chợ, cũng phải xin (hoặc bỏ tiền túi của mình ra, nhưng phải ghi chép lại, hoặc về báo cáo lại với gấu, ko thì ko lấy lại được) cùn lên thì lại cãi nhau. --> việc nó rất nhỏ, nhưng lại lặp đi lặp lại hàng ngày hàng giờ, em bị dồn nén rất nhiều. Nhiều lúc tức, em đi mua đồ cho gia đình bằng tiền túi của mình, nhưng 2tr/tháng thì chỉ cần 1 tuần ko để ý là hết ngay, em thấy ko ổn.
Em đàm phán với Gấu, đưa cho anh 2-5tr, khi nào em sai anh đi mua cái gì, anh tự khắc đi, ko cần phải xin nữa, OK xong. Nhưng vấn đề phát sinh là em đi mua cái gì, dù cọng rau, mớ hành, đều phải ghi chép lại, ko thì nếu lúc nào hết 2-5tr đó mà em ko thể giải trình, thì Gấu mặc nhiên là 2-5tr đó vẫn còn đủ, và tiếp tục sai đi mua, và sẽ lại chiến tranh lạnh, nếu em bật lại. Thực sự còn đáng sợ hơn là xin ngay tại chỗ.
(Tại sao nói là ngửa tay xin, vì Gấu sai đi mua nhưng ko bao giờ tự giác đưa tiền, em luôn phải nhắc, mà khi nhắc thì sau đó Gấu tỏ ra rất căng thẳng, và 2 vợ chồng lại chiến tranh lạnh, do Gấu tỏ thái độ khinh khỉnh và lạnh nhạt)
Em đã nói rõ và trao đổi thẳng thắn với Gấu, nhưng Gấu luôn nói " anh nghĩ 28tr anh cầm về mà to à? vào con anh hết đấy". rồi lại cãi nhau. Ko hiểu gấu nhà em nghĩ cái gì? hay 28tr lương của em ít quá? nên Gấu bị áp lực?
Em có 2 điều, cần CCCM cho lời khuyên
1 . Em có nên cắt, ko đưa lương cho Gấu nữa, tự hạch toán chi tiêu cho gia đình, nhưng như vậy em sẽ bị phân tâm, và nhiều lúc đi công tác ko lo được việc gia đình, hơn nữa coi như 2 vợ chồng sẽ chiến tranh lạnh mãi mãi, thực sự mệt mỏi
2. Tiếp tục đưa lương, nhưng làm thế nào để Gấu hiểu và tự giác hơn, để em đỡ bị ức chế, làm thế nào vượt qua chiến tranh lạnh giữa 2 vợ chồng?
P/S: Gấu em tính rất lì, nếu cần có thể ko nói chuyện hoặc trả lời cộc lốc với chồng bao lâu cũng được, và em luôn là người chịu thua trong những đòn tâm lý này. Em thề là nếu có kiếp sau, em cạch thể loại người như này.
Biết sao thua không ? Vì không có tiền đó 2 tr / tháng làm gì được gìVậy cụ chưa nếm trải chiến tranh lạnh rồi, tất cả các cách này, em đã áp dụng và em đã phải bỏ cuộc vì cái thứ tâm lý chiến lạnh này,
Lúc đầu, em chịu đựng 1 tuần ok, 2 tuần ok, sau đó em cố gồng mình lên 2 tháng, và cứ dài đến cả tháng em đã chịu thua,
Cảm giác lạnh lẽo trong chính mái ấm của mình thật với cụ là thà 1 viên súng vào đầu có khi còn nhẹ
1. Em đã thú nhận luôn là em thua - và thực sự kém trong đấu tay đôi kiểu tâm lý nàyChiến tranh lạnh hay nóng cũng có 2 bên tham gia, cụ không chịu được là cụ kém phần 1.
Cụ gọi đó là mái ấm, vợ cụ coi như không có, bản chất nó coi cụ không ra gì thì ngày nào chả lạnh.
Cách đơn giản nhất thể hiện bản thân là cụ nhẩm xem vợ cụ chi cho cái gia đình này bao nhiêu tiền/tháng, cụ đưa 2/3 số đó. Nếu 2/3 số đó loanh quanh 28 triệu thì cụ yêu cầu vợ cụ chi tiêu ít lại để phù hợp với khả năng của cụ. Nếu vẫn không tìm được tiếng nói chung thì:
1. Sống tiếp và không khóc nữa
2. Làm ván mới