Nhiều cụ ném đá cụ chủ quá. Nói thật là em cũng thông cảm với cụ chủ 1 chút đấy ạ. Cái sai của cụ là CHIỀU vợ quá, bị ngồi lên đầu rồi.
Bây giờ đuổi xuống cực kỳ nan giải !!!
Bây giờ đuổi xuống cực kỳ nan giải !!!
Cụ cũng giỏi dùng từ ngữ nhỉ? có điều cái cụ đang nói ko liên quan và ko trả lời được câu hỏi của em, nên em xin phép được tiếp chuyện cụ lúc khácChuẩn rồi, đã đến gia đoạn dỗi với người ảo trên mạng. Diễn đàn mở, cụ lên đây trưng cầu tư vấn rồi lại mong manh dễ vỡ đến thế ư?
Chúc cụ giải quyết được vấn đề của mình!
FDI hay không FDI thì cũng phải có chế độ tiếp khách, phục vụ đúng công việc, thế nên bạn mới mạnh dạn quẹt thẻ. Đấy, đến doanh nghiệp họ cũng phải có chi phí cho hoạt động, huống hồ cá nhân. Mọi người muốn hỏi bạn với 2 triệu thì bạn giao tiếp với bạn bè kiểu gì? chẳng nhẽ chưa bao giờ mời bạn bè bằng tiền túi? Cái đó cũng không quan trọng. Đó là cách sống của bạn.Nếu cụ làm cho FDI, các khoản thanh toán có lý do chính đáng, hợp nhẽ, thì sẽ ok và ko vấn đề gì, nhưng chỉ cần hơi lạm dụng thôi, là cụ bị hành ngay.
Còn nếu phải kê khai với vợ, thì em ko làm anh hùng ngay tại bàn nhậu lúc đó, và cũng ko có mặt em ở bàn nhậu đó. cụ hiểu chứ?
Em hỏi chút với 2tr cụ vừa mua đồ cho con vừa sinh hoạt ngoài như nào , thường đàn ông họ phải dành 1/4 thu nhập để xây dựng mối quan hệ ngoại giao cụ có 28 củ vậy hàng tháng cụ phải có 7 củ để chị tiêu. Mà nếu con vợ nó bắt ghi chi tiêu cụ cứ 12h -1h giở máy tính ra gõ lạch cạch nó hỏi thì bảo ghi lại chi tiêu. Sau nó thương nó tha cho cụ .Em có 1 băn khoăn về vấn đề tài chính gia đình mà ko biết tháo gỡ kiểu gì, kính mong các cụ các mợ cho em lời khuyên
Lương hàng tháng em đưa Gấu 28tr, em chỉ giữ lại 2tr để đổ xăng ăn sáng, Gấu nhà em lương chính thức 12tr, nhưng lậu thì khá nhiều - cái này em ko nắm được, và em cũng ko có ý định tìm hiểu.
Nhà thì mang tên gấu (thực ra là chung cư chưa làm được sổ, nhưng tên hợp đồng là vợ đứng tên). --> Ok I'm fine, em cũng ko bận tâm lắm vì em tin gấu ko đuổi em ra khỏi nhà,
Vấn đề nằm ở chỗ, em giờ như thằng vô sản, mọi chi tiêu cho gia đình em phải ngửa tay xin tiền, Mua rau mua sữa cho con cũng phải xin, mọi cái lặt vặt chợ búa nếu em phải đi chợ, cũng phải xin (hoặc bỏ tiền túi của mình ra, nhưng phải ghi chép lại, hoặc về báo cáo lại với gấu, ko thì ko lấy lại được) cùn lên thì lại cãi nhau. --> việc nó rất nhỏ, nhưng lại lặp đi lặp lại hàng ngày hàng giờ, em bị dồn nén rất nhiều. Nhiều lúc tức, em đi mua đồ cho gia đình bằng tiền túi của mình, nhưng 2tr/tháng thì chỉ cần 1 tuần ko để ý là hết ngay, em thấy ko ổn.
Em đàm phán với Gấu, đưa cho anh 2-5tr, khi nào em sai anh đi mua cái gì, anh tự khắc đi, ko cần phải xin nữa, OK xong. Nhưng vấn đề phát sinh là em đi mua cái gì, dù cọng rau, mớ hành, đều phải ghi chép lại, ko thì nếu lúc nào hết 2-5tr đó mà em ko thể giải trình, thì Gấu mặc nhiên là 2-5tr đó vẫn còn đủ, và tiếp tục sai đi mua, và sẽ lại chiến tranh lạnh, nếu em bật lại. Thực sự còn đáng sợ hơn là xin ngay tại chỗ.
(Tại sao nói là ngửa tay xin, vì Gấu sai đi mua nhưng ko bao giờ tự giác đưa tiền, em luôn phải nhắc, mà khi nhắc thì sau đó Gấu tỏ ra rất căng thẳng, và 2 vợ chồng lại chiến tranh lạnh, do Gấu tỏ thái độ khinh khỉnh và lạnh nhạt)
Em đã nói rõ và trao đổi thẳng thắn với Gấu, nhưng Gấu luôn nói " anh nghĩ 28tr anh cầm về mà to à? vào con anh hết đấy". rồi lại cãi nhau. Ko hiểu gấu nhà em nghĩ cái gì? hay 28tr lương của em ít quá? nên Gấu bị áp lực?
Em có 2 điều, cần CCCM cho lời khuyên
1 . Em có nên cắt, ko đưa lương cho Gấu nữa, tự hạch toán chi tiêu cho gia đình, nhưng như vậy em sẽ bị phân tâm, và nhiều lúc đi công tác ko lo được việc gia đình, hơn nữa coi như 2 vợ chồng sẽ chiến tranh lạnh mãi mãi, thực sự mệt mỏi
2. Tiếp tục đưa lương, nhưng làm thế nào để Gấu hiểu và tự giác hơn, để em đỡ bị ức chế, làm thế nào vượt qua chiến tranh lạnh giữa 2 vợ chồng?
P/S: Gấu em tính rất lì, nếu cần có thể ko nói chuyện hoặc trả lời cộc lốc với chồng bao lâu cũng được, và em luôn là người chịu thua trong những đòn tâm lý này. Em thề là nếu có kiếp sau, em cạch thể loại người như này.
em xin bổ sung
Em thấy nhiều comment các cụ bảo em hèn, rồi xúi em cứ ăn chơi tĩ tã và và thi gan lại với gấu
Em xin thưa, em đã từng giữ lại lương, ăn chơi thì đơn giản, nhưng kéo dài được bao lâu? F1 thì đang tuổi cắp sách tới trường, lơ là 1 cái là nó tụt học lực ngay
Gấu em thì công nhận giỏi, chăm con chu đáo, nhà cửa gọn gàng, kể cả em ko đưa lương cả năm thì cũng vẫn sung túc, tiêu pha thì thoải mái,
Mua nhà gần 3 tỷ, cũng là công sức của cả 2 vc tích góp hơn 10 năm tiết kiệm được.
2tr/tháng tiêu cho các nhu cầu cơ bản như xăng xe, ăn sáng, .... thôi ợ. tiền điện thoại thì công ty lo, (sửa xe giá trị lớn thì vẫn phải xin gấu rồi), ma chay hiếu hỉ thì là chi phí chung. Còn các khoản nhậu nhẹt (thì em cũng xin thưa là ít người được như em, em toàn bị mời, mà em còn trốn nhiều đấy ợ). Nên với em 2tr/tháng là tạm đủ, em ko lạm bàn về nó
cái em cần là cụ nào có kinh nghiệm chia sẻ giùm em cách chế ngự được kiểu tâm lý chiến tranh lạnh này - 1 2 tuần thì ok, chứ 1-2 tháng thì ức chế lắm,
Dại đưa hết từ đầu bây giờ thành thói quen thì phải chịu thôi. Theo cụ kể thì gấu của cụ cũng chỉ dùng tiền lo cho con cái, gđ và tích lũy nên dù hơi mệt mỏi thật những cũng còn chấp nhận được. Em đoán gấu cụ cũng ít chi tiêu vào việc cá nhân nên mặc định cụ có 2tr trong túi như vậy là đã quá đủ còn việc tiền vào dễ ra khó thì có lẽ là đặc quyền chung của phụ nữ nên đa số gđ đều vậy. Để bớt căng thẳng cụ chỉ có 2 cách, 1 là nếu có thu nhập nào thêm thì ém đi để chi vào những việc lặt vặt đỡ ghi chép còn cái lớn thì cứ ghi ra cụ thể và mỗi khi cần "thanh toán" thì chìa ra cho gấu "duyệt" còn 2 là bóp mồm bóp miệng thêm nữa hoặc cố mà ghi chi tiết (khổ thân chút những đỡ khổ đầu). Có thể cụ nghĩ em bơm đểu nhưng em khuyên thật, trong cuộc sống vc đôi khi còn nhiều chuyện nặng nề hơn mà vẫn phải nhường nhịn nhau do đó một chút gò bó, khó chịu như vậy vẫn chưa đến nỗi nàoEm có 1 băn khoăn về vấn đề tài chính gia đình mà ko biết tháo gỡ kiểu gì, kính mong các cụ các mợ cho em lời khuyên
Lương hàng tháng em đưa Gấu 28tr, em chỉ giữ lại 2tr để đổ xăng ăn sáng, Gấu nhà em lương chính thức 12tr, nhưng lậu thì khá nhiều - cái này em ko nắm được, và em cũng ko có ý định tìm hiểu.
Nhà thì mang tên gấu (thực ra là chung cư chưa làm được sổ, nhưng tên hợp đồng là vợ đứng tên). --> Ok I'm fine, em cũng ko bận tâm lắm vì em tin gấu ko đuổi em ra khỏi nhà,
Vấn đề nằm ở chỗ, em giờ như thằng vô sản, mọi chi tiêu cho gia đình em phải ngửa tay xin tiền, Mua rau mua sữa cho con cũng phải xin, mọi cái lặt vặt chợ búa nếu em phải đi chợ, cũng phải xin (hoặc bỏ tiền túi của mình ra, nhưng phải ghi chép lại, hoặc về báo cáo lại với gấu, ko thì ko lấy lại được) cùn lên thì lại cãi nhau. --> việc nó rất nhỏ, nhưng lại lặp đi lặp lại hàng ngày hàng giờ, em bị dồn nén rất nhiều. Nhiều lúc tức, em đi mua đồ cho gia đình bằng tiền túi của mình, nhưng 2tr/tháng thì chỉ cần 1 tuần ko để ý là hết ngay, em thấy ko ổn.
Em đàm phán với Gấu, đưa cho anh 2-5tr, khi nào em sai anh đi mua cái gì, anh tự khắc đi, ko cần phải xin nữa, OK xong. Nhưng vấn đề phát sinh là em đi mua cái gì, dù cọng rau, mớ hành, đều phải ghi chép lại, ko thì nếu lúc nào hết 2-5tr đó mà em ko thể giải trình, thì Gấu mặc nhiên là 2-5tr đó vẫn còn đủ, và tiếp tục sai đi mua, và sẽ lại chiến tranh lạnh, nếu em bật lại. Thực sự còn đáng sợ hơn là xin ngay tại chỗ.
(Tại sao nói là ngửa tay xin, vì Gấu sai đi mua nhưng ko bao giờ tự giác đưa tiền, em luôn phải nhắc, mà khi nhắc thì sau đó Gấu tỏ ra rất căng thẳng, và 2 vợ chồng lại chiến tranh lạnh, do Gấu tỏ thái độ khinh khỉnh và lạnh nhạt)
Em đã nói rõ và trao đổi thẳng thắn với Gấu, nhưng Gấu luôn nói " anh nghĩ 28tr anh cầm về mà to à? vào con anh hết đấy". rồi lại cãi nhau. Ko hiểu gấu nhà em nghĩ cái gì? hay 28tr lương của em ít quá? nên Gấu bị áp lực?
Em có 2 điều, cần CCCM cho lời khuyên
1 . Em có nên cắt, ko đưa lương cho Gấu nữa, tự hạch toán chi tiêu cho gia đình, nhưng như vậy em sẽ bị phân tâm, và nhiều lúc đi công tác ko lo được việc gia đình, hơn nữa coi như 2 vợ chồng sẽ chiến tranh lạnh mãi mãi, thực sự mệt mỏi
2. Tiếp tục đưa lương, nhưng làm thế nào để Gấu hiểu và tự giác hơn, để em đỡ bị ức chế, làm thế nào vượt qua chiến tranh lạnh giữa 2 vợ chồng?
P/S: Gấu em tính rất lì, nếu cần có thể ko nói chuyện hoặc trả lời cộc lốc với chồng bao lâu cũng được, và em luôn là người chịu thua trong những đòn tâm lý này. Em thề là nếu có kiếp sau, em cạch thể loại người như này.
em xin bổ sung
Em thấy nhiều comment các cụ bảo em hèn, rồi xúi em cứ ăn chơi tĩ tã và và thi gan lại với gấu
Em xin thưa, em đã từng giữ lại lương, ăn chơi thì đơn giản, nhưng kéo dài được bao lâu? F1 thì đang tuổi cắp sách tới trường, lơ là 1 cái là nó tụt học lực ngay
Gấu em thì công nhận giỏi, chăm con chu đáo, nhà cửa gọn gàng, kể cả em ko đưa lương cả năm thì cũng vẫn sung túc, tiêu pha thì thoải mái,
Mua nhà gần 3 tỷ, cũng là công sức của cả 2 vc tích góp hơn 10 năm tiết kiệm được.
2tr/tháng tiêu cho các nhu cầu cơ bản như xăng xe, ăn sáng, .... thôi ợ. tiền điện thoại thì công ty lo, (sửa xe giá trị lớn thì vẫn phải xin gấu rồi), ma chay hiếu hỉ thì là chi phí chung. Còn các khoản nhậu nhẹt (thì em cũng xin thưa là ít người được như em, em toàn bị mời, mà em còn trốn nhiều đấy ợ). Nên với em 2tr/tháng là tạm đủ, em ko lạm bàn về nó
cái em cần là cụ nào có kinh nghiệm chia sẻ giùm em cách chế ngự được kiểu tâm lý chiến tranh lạnh này - 1 2 tuần thì ok, chứ 1-2 tháng thì ức chế lắm,
Cụ bẩn tính trả thù kiểu tiểu nhân thế này thì vợ cụ nó như thế là đáng đời.Công nhận cụ/mợ này đanh đá, và hiểu biết còn cạn lắm ạ.
Có thằng trưởng phòng QA 1 nhà máy lớn, khi em mới về tiếp quản đơn hàng, mời em nhậu cùng anh em, ho he giở trò vỗ ngực mình là Lâm Xung, xong tiệc, em quẹt thẻ thanh toán em mời, sau đó em gửi hóa đơn về công ty nói là em mời lãnh đạo nhà máy, công ty chấp nhận thanh toán.
Xong tháng đó, em chấn chỉnh chất lượng nhà máy, cả tháng anh Lâm Xung đó méo có tý thưởng nào, lương thì cũng chẳng cao, mong mỏi cái thưởng thì thậm chí còn phải bỏ tiền túi ra tái chế hàng. Cũng biết sợ, mời em nhậu cả chục lần, em cáo ốm.
Ở đời, khi cụ/mơ chưa biết cuộc sống nó muôn mầu, thì cụ/mợ ko nên đanh đá sớm quá