- Biển số
- OF-293345
- Ngày cấp bằng
- 21/9/13
- Số km
- 440
- Động cơ
- 319,336 Mã lực
Đây là tâm sự để an ủi cô bé Diệp Anh của một bạn sinh viên cũ của tôi cũng có con gái bị bỏng cấp độ 3:
"Thân gửi em gái chủ Cfs! Chị không phải là dân PDP nhưng vì đọc được thông tin từ một số báo mạng nên mới tò mò qua đây, đơn giản bởi vì chị đã từng phải chứng kiến nỗi đau của những nạn nhân bị bỏng và muốn chia sẻ cùng em! Chị sẽ ko comment bất cứ điều gì liên quan đên thái độ, hành động hay bất cứ phán xét gì liên quan đến nhà trường, đến cô giáo, đến bạn gây tai nạn hay bất cứ cá nhân nào cả. Chỉ muốn nói với em và các bạn biết rằng: Nỗi đau của nạn nhân bị bỏng khi chưa từng trải thì sẽ ko biết được, đặc biệt là các nạn nhân bị bỏng từ độ 3 trở lên. Chỉ có thể dùng 1 từ: Quá dai dẳng và mệt mỏi (Chưa nói đến nỗi đau về tinh thần do những giá trị về thẩm mỹ mang đến). Con gái chị bị bỏng lúc 8 tháng do bất cẩn của bác giúp việc, chỉ bị bỏng ở chân (cũng độ 3) như e nhưng diện tích bỏng nhỏ hơn em. Cũng phải mổ ghép da, nhưng quá trình điều trị, luyện tập để khỏi dính cơ, để khỏi co rúm là 1 quá trình gian nan và cần nhiều nghị lực. Con gái chị gần 1 năm sau thì được xem là tạm ổn, tuy nhiên, di chứng về sẹo thì vẫn chưa hết được. Chị biết, em đã và đang rất đau, em cũng cần 1 thời gian dài để có thể bình phục! Em hãy cố gắng để vượt qua, bây giờ điều e cần nhất là phải sống lạc quan, tinh thần thật ổn định để mình có thể chiến đấu. Không nên oán trách ai cả vì tất cả đều là không mong muốn, và đơn giản: Nếu có oán trách thì sự việc cũng đã xảy ra rồi, không thể thay đổi gì được cả. Đại học không thi năm nay, năm sau vẫn có thể thi tiếp, mà kể cả ko học đại học thì em có thể thành công cơ mà! Đúng ko? Vì vậy, điều cần làm đầu tiên là em cần phải bình tâm, lạc quan để điều trị. Có thể thời gian điều trị sẽ dài, nhưng giờ y học tiên tiến, sau khi điều trị và luyện tập để các cơ của em có thể hoạt động được bình thường, thì em có thể phẫu thuật xóa sẹo được. Hãy chứng tỏ mình là một cô gái can đảm và phi thường e nhé! Thân ái!"
"Thân gửi em gái chủ Cfs! Chị không phải là dân PDP nhưng vì đọc được thông tin từ một số báo mạng nên mới tò mò qua đây, đơn giản bởi vì chị đã từng phải chứng kiến nỗi đau của những nạn nhân bị bỏng và muốn chia sẻ cùng em! Chị sẽ ko comment bất cứ điều gì liên quan đên thái độ, hành động hay bất cứ phán xét gì liên quan đến nhà trường, đến cô giáo, đến bạn gây tai nạn hay bất cứ cá nhân nào cả. Chỉ muốn nói với em và các bạn biết rằng: Nỗi đau của nạn nhân bị bỏng khi chưa từng trải thì sẽ ko biết được, đặc biệt là các nạn nhân bị bỏng từ độ 3 trở lên. Chỉ có thể dùng 1 từ: Quá dai dẳng và mệt mỏi (Chưa nói đến nỗi đau về tinh thần do những giá trị về thẩm mỹ mang đến). Con gái chị bị bỏng lúc 8 tháng do bất cẩn của bác giúp việc, chỉ bị bỏng ở chân (cũng độ 3) như e nhưng diện tích bỏng nhỏ hơn em. Cũng phải mổ ghép da, nhưng quá trình điều trị, luyện tập để khỏi dính cơ, để khỏi co rúm là 1 quá trình gian nan và cần nhiều nghị lực. Con gái chị gần 1 năm sau thì được xem là tạm ổn, tuy nhiên, di chứng về sẹo thì vẫn chưa hết được. Chị biết, em đã và đang rất đau, em cũng cần 1 thời gian dài để có thể bình phục! Em hãy cố gắng để vượt qua, bây giờ điều e cần nhất là phải sống lạc quan, tinh thần thật ổn định để mình có thể chiến đấu. Không nên oán trách ai cả vì tất cả đều là không mong muốn, và đơn giản: Nếu có oán trách thì sự việc cũng đã xảy ra rồi, không thể thay đổi gì được cả. Đại học không thi năm nay, năm sau vẫn có thể thi tiếp, mà kể cả ko học đại học thì em có thể thành công cơ mà! Đúng ko? Vì vậy, điều cần làm đầu tiên là em cần phải bình tâm, lạc quan để điều trị. Có thể thời gian điều trị sẽ dài, nhưng giờ y học tiên tiến, sau khi điều trị và luyện tập để các cơ của em có thể hoạt động được bình thường, thì em có thể phẫu thuật xóa sẹo được. Hãy chứng tỏ mình là một cô gái can đảm và phi thường e nhé! Thân ái!"