Bạn cụ cả tin quá nên khổ hĩc hic. Cuộc đời này phải sống như Tào Tháo cụ ạ.
Bạn cụ cả tin quá nên khổ hĩc hic. Cuộc đời này phải sống như Tào Tháo cụ ạ.
vâng! thì cũng phải đổ cho duyên kiếp thôiChuyện quá bình thường, duyên kiếp đến đấy nó tận, âu cũng là cái duyên số, trách làm gì cho mệt
Rất là khó lường cụ ạ. Cụ chủ cẩn thận nhéLòng dạ đàn bà khó lường thật, em ủn lên giúp cụ.
Cụ là người giàu lòng vị tha, cũng may là 2 vợ chồng cụ không bị lòng tham lôi kéo. Nên giúp cụ ạ, kính cụ 1 ly(b)!Em xin vô phép nói trước rằng cái thớt này thật không hợp với các cụ nào ngại đọc và có cụ / mợ nào định đuổi em sang WTT thì xin đại xá cho em ạ bởi vì em đang rối trí quá nên vác cái mặt mo lên để nhờ các cụ / mợ khai sáng .
Bỗng dưng biến thành kẻ buôn chuyện thế này , em chẳng muốn . Em cố gắng tóm tắt để khỏi bị mắng : đã nhờ vả lại còn lèm bèm dài dòng . Cơ sự nó dư thế lày ạ :
…Gấu nhà em có cô bạn thân ( như chị em ruột , ấy là các nàng cứ hay khoe thế , em chơi với thằng bạn mấy chục năm , còn thân hơn , thậm trí còn có thể tiêu chung tiền mà chẳng bao giờ nhận là anh em ) , sự quấn quýt của 2 gấu khiến cho 2 gia đình gần gũi ( cho dù cách nhau gần 20km) và lẽ dĩ nhiên , em và đồng chí chồng kia chẳng tội gì mà không lợi dụng cơ hội : em liên tục mời nhà ấy qua nhà mình “ cơm cà “ để “ các bạn nữ kia vui “ , lẽ dĩ nhiên ông bạn ấy cũng liên tục tìm cách để đáp lễ . Một cách thật hợp lý để có thể “ bét nhè “ tại nhà mà không lo Gấu “ sưng mặt như bị ong đốt “ .
Cô bạn Gấu vì muốn cải thiện kinh tế 1 cách nhanh chóng nên lao vào cuộc chơi tài chính hay nói thẳng là cho vay lãi . Tiền kiếm như nước và tốc độ tiêu pha cũng xứng với thu nhập gần 150 củ / tháng .
Chột dạ vì sự “ kiếm “ quá dễ của gia đình bạn , em thông qua Gấu bóng gió xa xôi về cái sự cẩn thận và em luôn bị cái câu quen thuộc ám ảnh : Ông trời chẳng cho không ai cái gì …
Lẽ dĩ nhiên , lời khuyên của kẻ an phận chẳng làm suy suyển chí hướng làm giàu của gia đình bạn . Tiếc thay , lời cảnh báo của em lại đến quá sớm , gần 1 năm , tất cả tài sản : nhà cửa , ô tô , đất đai theo con nợ trốn 1 cách trơn tru , sạch sẽ , thậm trí họ còn vướng vào 1 khoản nợ kha khá . “ Tiền là máu “ , dân giang hồ thấm nhuần câu ấy hơn bất cứ ai và người được kiểm chứng chẳng ai khác là đôi bạn ấy .
Với cơ sự ấy , cả 2 đành chọn đến kế cuối cùng : rời Việt Nam theo phương án vợ đi trước ( theo đường kết hôn với người nước ngoài ) , chồng và con cái sẽ được dọn đi sau .
Thủ tục ly hôn diễn ra cực nhanh chóng ( nhanh để còn mà chuồn chứ , ngày nào XHD cũng đến pha mỳ tôm trong nhà , ghê bỏ bu …) với sự thỏa thuận : nợ chồng chịu trách nhiệm , 2 F1 cô bạn ấy nuôi .
Sự đời éo le , đường dây môi giới ấy bị vỡ đem theo 400 củ cuối cùng ( mảnh đất ở quê mà cả hai định bụng dưỡng già ) của 2 vợ chồng . Bị dồn đến chân tường , cô bạn thân của Gấu đành phải sang 1 nước khác ( qua thư mời ) , chồng bạn Gấu được ưu tiên ở lại vì “ dù sao cũng là đàn ông “ .
Đau thay , cô bạn Gấu thay lòng , nhất quyết đòi đưa con sang bển và dứt khoát tình cảm với anh chồng cả tin …
Cả 3 tháng nay , em và Gấu hầu như chỉ có mỗi 1 việc là an ủi ông bạn rượu . Tâm lý khủng hoảng nặng nề , mất hết tất cả , không công ăn việc làm ( trước đây cả 2 vợ chồng cùng kinh doanh , vợ tay hòm chìa khóa ) . Gấu nhà em khuyên bạn mình hết nước hết cái mà cơ sự chẳng suy suyển . Ông bạn thì không thể đối diện với sự thật vẫn 1 lòng hướng về vợ với tất cả lòng vị tha cùng với tình yêu nên hàng ngày bắt 2 vợ chồng em liên lạc hộ với vợ cũ và…say.
Đến đây , hẳn đại đa số các cụ / mợ ( nếu ai còn kiên nhẫn đọc đến tận đây ) sẽ buột miệng 1 câu :
- Líu mệ , liền ông gì mờ kém …
hoặc tương tự thế . Em chẳng khác , cũng đã chửi thầm vậy nhưng nghĩ kỹ lại thấy sao xót xa và chua chát quá . Người tỉnh táo ngoài cuộc sẽ có suy nghĩ lạc quan ( hẳn vậy ) nhưng rơi vào hoàn cảnh của nó , thật sự chết được còn nhẹ . Ba cha con chui lủi , cơm nước thất thường ( dù em liên tục gọi 3 cha con qua nhà mình nhưng có lẽ ông bạn sợ liên lụy ) và đang đối diện với nguy cơ không có cơm ăn khi mà mọi sự viện trợ cũng chỉ có giới hạn ( nhất là giai đoạn khủng hoảng này ) . Gia đình 2 bên nội ngoại thảm chẳng kém vì còn toàn các cụ già ( và vẫn chưa được biết thông tin vụ vỡ nợ và tan đàn xẻ nghé ) chủ yếu sống nhờ lương hưu . Ông bạn chỉ duy nhất có cái bằng E có thể làm cần câu cơm nhưng thời gian này tinh thần suy sụp nặng nề quá chẳng ai dám thuê ( và cũng bỏ xó hơn chục năm rồi ) .
Cả 2 vợ chồng em cũng cùng kinh doanh 1 công việc ( thời gian này cũng khá bi đát ) nên em bàn với Gấu tạm thời tách riêng ra . Dự định em và ông bạn đó đứng chung 1 cửa hàng ( dĩ nhiên vợ chồng em phải tự chạy vạy vốn liếng dù chỉ ít thôi) trước mắt lấy công việc để san vết thương lòng , sau là lấy cái mà bỏ vào miệng ( mong ông trời thương tình ) và tiện thể lánh được cái mẹt . Gấu thì vẫn hồ nghi về cái sự “ chỉn chu “ của chồng bạn thân nhưng hiện tại , có vẻ đó sẽ là cách đầu tiên để rút chân khỏi vũng lầy …
Em dự tính vậy , liệu có ổn không thưa các cụ / mợ ?
Em ủng hộ ý kiến bác này, bác cứ đem nguyên những lời đại ý như trên nói với ông kia, lúc này là lúc cần vững tinh thần, còn người là còn tất cả. Vả lại còn 2 con cũng là tài sản vô giá nữa chứ. Bác google cho ông bạn "câu chuyên bát mì cuối năm" đọc thì có lẽ hết bệnh.Ối giời tưởng giề, cụ tính vậy là chuẩn đấy, có điều phải rõ ràng với bạn trong trách nhiệm và quyền lợi ngay từ đâu. Còn về cái sự phá sản tan đàn kia thì:
1. Con mẹ kia nó lượn thì lượn luôn đi, thủ tục pháp lý đã xong, tình cảm đã phản, té
2. Sức dài vai rộng không bệnh nan y, làm gì chả nuôi dc 2 đứa con
3. Chỉn chu làm ăn, mấy năm nữa lại kiếm cô vợ trẻ đơn giản
Vấn đề quan trọng là rõ ràng với bạn trong quan hệ công việc ngay từ đầu, không lúc khó khăn thì k sao, sau kiếm dc chút là mệt
Mạn phép các cụ khác , em trả lời cụ trước :Em đọc chuyện của cụ mà chưa hiểu sự nghiệt ngã của cuộc sống dành cho ai?
Cám ơn cụ đã dành cho em ý đẹp dưng mờ em đồ rằng 2 từ " vị tha " liệu có hợp không ?Cụ là người giàu lòng vị tha, cũng may là 2 vợ chồng cụ không bị lòng tham lôi kéo. Nên giúp cụ ạ, kính cụ 1 ly(b)!
Nhưng cụ nên lưu ý, có thể tay bạn kia chưa hoặc không phục hồi tinh thần được đâu. Cụ dựng hắn lên làm vì thôi còn đâu cụ phải quyết hết, tài chính cụ nên giữ, cũng là giữ cho hắn thôi.