- Biển số
- OF-415712
- Ngày cấp bằng
- 9/4/16
- Số km
- 113
- Động cơ
- 222,450 Mã lực
- Tuổi
- 33
cụ có cùng ý nghỉ giống e hahaTứ khoái ăn, ngụ, đ .u, và ị nhé
cụ có cùng ý nghỉ giống e hahaTứ khoái ăn, ngụ, đ .u, và ị nhé
Sống có miếng dồi chósống ở trên đời là phải biết chén thịt chó
không xuống âm phủ chả có mà xơi đâu
Có lẽ cháu cũng kiếm ít cỏ đang chán đây ạHay mợ hút cỏ đi. Vui lắm
Cũng phải vận động chứ, lão cứ chờ xung rụng thời khóEm sát cá mà chả thấy gái nào.
Cụ đừng nói vậy, bời vì Cụ đã được sống ở thiên đương đó đâu. Mac - Le vĩ đại và luôn là như vvậ. Hiện thực công nhận, các quốc gia trên TG đang dần nhận ra rằng đó không phải là một xã hội không tưởng. XH đó là có thật. Cac quốc gia Bac Âu đang chứng minh điều đó. Họ đi đúng tiến trình phát triển trong học thuyết, không đi tắt đón đầu và trải qua cái gọi là định hướng kinh tế thị trường như chúng ta. Còn VN đừng nói đưng tự hào. Cu Mac - Le mà sống lại hai Cụ ấy.../ Haha mà nói làm gì những vân đè này, có nhiều thứ mà ngẫm nghĩ thì Mac nói chẳng sai đâu. Ví như câu nói. Sau tham nhũng chính la maphia đóCâu đó của thằng Lý Ninh nó nhồi sọ mọi ng để nhồi vào bọn dân đen cái thuyết vô thần, vô thần bản chất là tôn giáo của quỷ, và Lý Ninh, mao trạch.. chính là con quỷ vương. Khi mợ thoát khỏi vô thần, chọn theo tôn giáo chính thống nào đó thì mợ mới về với đất của thiên thần và Chúa được. Thiên chúa giáo của mình k bị quỷ mua chuộc nhé mợ.
Món này tăng axit uric và cholesteron trong máu, dễ hình thành cục máu đông, gây tắc nghẽn mạch máu , dễ nhồi máu cơ tim + nhoi máu não. Em chẳng dại. Hơn nữa em yêu động vật ( Cho mèo em chịu )Sống có miếng dồi chó
Chết có bó hương thơm.
Nếu thuốc lào không phê, mợ làm cây kem, loại càng mút càng to, đảm bảo tâm hồn thư thái, yêu đời ngay. Mợ này đang bị tình trạng bị hạ nó phá cmn lung tungMợ bắn bi thuốc lào đi, em thấy nhiều người khen phê lắm
Để lại cả quần áo có ích cho người đang rách rưới, người vớt xác và đội quay phim cũng hồ hởi hơn tị!Ra cầu nhớ ...để lại dép !
còn có ich cho kẻ chân ko !
Cũng có 1 tg ngắn em nghĩ giống mợ, còn đa phần thời gian em còn chả có thời gian để nghĩ xem là chán hay là thích nữaBong dưng em cảm thấy cuộc đời này chẳng có gì vui cả. Đi học thì lo Thi - Ra trường lo kiếm việc - Đi làm thì lo kiếm tiền - Ve già rồi lo ốm đau , bệnh tật . Cả cuộc đời là một chữ Lo và là một cái vòng luân hồi. Lập gia đình sinh con rồi lo đủ thứ. Em không thấy chán đời mà em thấy trống rỗng , cảm giác ngày qua ngày em chẳng có hứng thú với bất kể cái gì. Hoi trẻ em còn thích lĩnh vực gì đó, hội hoạ hay âm nhạc , còn có niềm đam mê viết lách và đọc. 15 năm rồi em chẳng cầm đến bút chì hay pha màu vẽ.9 năm rồi em chẳng viết được 1 cái gì ra hồn. 7 tháng rồi em chưa đọc 1 cuốn sách. Ngay ngày đi ra đường bụi bẩn, chỉ lo tai nạn. Đi mua thức ăn lại lo thực phẩm bẩn. Đọc báo chí tin tức thì chan. Giới giải trí gần như em chẳng đọc gì, tin tức xã hội quanh quẩn xung quanh những vấn nạn cũ, hết bác sĩ tắc trách, ngành Y lắm chuyện lại đến bao mẫu đánh trẻ con , rồi lại cướp của , hiếp dâm, giết người. Tin TG chẳng có gì lúc nào cũng mấy giọng điệu quen thuộc. (quan ngại sâu sắc - cực lực phản đối ) . Em chán đến mức 2 tuần nay em chẳng đọc báo luôn. Chẳng thèm quan tâm đến vụ Formosa đền bù bao tiền. Rồi cứ tự ngẫm nghĩ xã hội này minh đang sống này cứ như chẳng phải nhà mình, cứ như mình đang ở nhà người khác, người thừa trong xã hội vậy . Cuộc đời này thực tế có gì vui không các Cụ ?Thay đổi môi trường chỉ có thể là thay đổi quốc gia không biết em có khác cảm giác bây giờ không ? Bây giờ em chán quá , trống rỗng vô cùng. Sống cứ là Sống thế thôi chẳng thiết gì....Đến đi du lịch em còn không thấy vui nữa là. Bây giờ em phải làm thế nào đê thoát ra khỏi tâm trạng như vậy....
Cần với cá của cụ lệch lạc quáMai đi câu vs em đảm bảo vui như tết nhậu bét nhè luôn. kể đời đẹk có j vui và hứng thì cũng nên die cho sớm. Thú vui là do mình tạo ra mợ nhá.
Cá ko to nhưng đc ngắm phao và zật phát. Niềm vui kin kin
cụ chủ có suy nghĩ y hệt em luônBong dưng em cảm thấy cuộc đời này chẳng có gì vui cả. Đi học thì lo Thi - Ra trường lo kiếm việc - Đi làm thì lo kiếm tiền - Ve già rồi lo ốm đau , bệnh tật . Cả cuộc đời là một chữ Lo và là một cái vòng luân hồi. Lập gia đình sinh con rồi lo đủ thứ. Em không thấy chán đời mà em thấy trống rỗng , cảm giác ngày qua ngày em chẳng có hứng thú với bất kể cái gì. Hoi trẻ em còn thích lĩnh vực gì đó, hội hoạ hay âm nhạc , còn có niềm đam mê viết lách và đọc. 15 năm rồi em chẳng cầm đến bút chì hay pha màu vẽ.9 năm rồi em chẳng viết được 1 cái gì ra hồn. 7 tháng rồi em chưa đọc 1 cuốn sách. Ngay ngày đi ra đường bụi bẩn, chỉ lo tai nạn. Đi mua thức ăn lại lo thực phẩm bẩn. Đọc báo chí tin tức thì chan. Giới giải trí gần như em chẳng đọc gì, tin tức xã hội quanh quẩn xung quanh những vấn nạn cũ, hết bác sĩ tắc trách, ngành Y lắm chuyện lại đến bao mẫu đánh trẻ con , rồi lại cướp của , hiếp dâm, giết người. Tin TG chẳng có gì lúc nào cũng mấy giọng điệu quen thuộc. (quan ngại sâu sắc - cực lực phản đối ) . Em chán đến mức 2 tuần nay em chẳng đọc báo luôn. Chẳng thèm quan tâm đến vụ Formosa đền bù bao tiền. Rồi cứ tự ngẫm nghĩ xã hội này minh đang sống này cứ như chẳng phải nhà mình, cứ như mình đang ở nhà người khác, người thừa trong xã hội vậy . Cuộc đời này thực tế có gì vui không các Cụ ?Thay đổi môi trường chỉ có thể là thay đổi quốc gia không biết em có khác cảm giác bây giờ không ? Bây giờ em chán quá , trống rỗng vô cùng. Sống cứ là Sống thế thôi chẳng thiết gì....Đến đi du lịch em còn không thấy vui nữa là. Bây giờ em phải làm thế nào đê thoát ra khỏi tâm trạng như vậy....
List này em biết ít và đọc đc ít quá cụ ah. Tới có thời gian e sẽ đọc dần cho tâm hồn nó bay bổng mới đc. Thanks cụ
Cùng nghe Bài không tên số 5 - Cụ nhé. Hãy cố vươn vai mà đứng/ Tô son lên môi lạnh lùng/Hãy cố yêu người mà sống/ Lâu rồi đời mình cũng qua...cụ chủ có suy nghĩ y hệt em luôn
Ngày xưa em cũng có thời gian bị trống rỗng như cụ chủ. Ko vui, ko buồn...
Học một cái gì mới, ngoại ngữ hoặc đọc sách là cách tốt nhất, tự làm mình thay đổi về tư tưởng, mở lòng ra hơn, bao dung hơn, quan tâm đến mọi ng xung quanh hơn. Rồi e lại thấy niềm vui lại ập đến. Suy nghĩ tích cực hơn.
Sau khi vượt qua đc tình trạng đấy thì giờ e hay ở trạng thái vui, dù có nhiều lúc bị sức ép nhưng trong lòng vẫn cảm thấy thư thái, ko bị stress, và rất ít khi bị cảm giác bực tức. Có ng tưởng e đi tập thiền.
Cái này sẽ giúp mợ toại nguyện.....Bong dưng em cảm thấy cuộc đời này chẳng có gì vui cả. Cuộc đời này thực tế có gì vui không các Cụ ?Bây giờ em chán quá , trống rỗng vô cùng. Sống cứ là Sống thế thôi chẳng thiết gì....Đến đi du lịch em còn không thấy vui nữa là. Bây giờ em phải làm thế nào đê thoát ra khỏi tâm trạng như vậy....