- Biển số
- OF-576458
- Ngày cấp bằng
- 29/6/18
- Số km
- 2,806
- Động cơ
- 762,692 Mã lực
- Nơi ở
- Hà Nội dáng kiều thơm
Nhẽ mợ huongdembayxa02, à cô bé này sinh năm... 2002 (là em đoán thế), vậy thì còn phải xin tư vấn nhiều lắm
Vâng. Đây chắc mới là topic khởi điểm của em thôi cụ ạ. Sẽ còn là một hành trình dàiNhẽ mợ huongdembayxa02, à cô bé này sinh năm... 2002 (là em đoán thế), vậy thì còn phải xin tư vấn nhiều lắm
Không, chỉ cần biết cái mình muốn, ko tham cái mình ko cần. Đảm bảo đến sếp mợ cũng sợ.Bác ơi, để đơn giản hóa mọi thứ cũng cần một quá trình rèn luyện đúng không ạ?
Liều báo dả dạng lấy bài thì đúng hơn ^^Nhẽ mợ huongdembayxa02, à cô bé này sinh năm... 2002 (là em đoán thế), vậy thì còn phải xin tư vấn nhiều lắm
Hơm phải nha cụ ^^Liều báo dả dạng lấy bài thì đúng hơn ^^
Đọc bài mợ em như thấy mình lại thời trẻ: Vô tư, tốt bụng, giúp đỡ người khác vô điều kiện nên bị nhiều người lợi dụng và coi thườngEm chào các cụ, em mới đặt những bước chân chập chững đầu tiên ra ngoài, mà thấy nhiều sóng gió quá ạ. Sóng gió ở đây em không nói tới những điều bên ngoài, mà xuất phát từ chính bản thân em.
Các cụ có thể vào đây tâm sự những việc nhỏ trong giao tiếp, đời sống làm cho cuộc sống bớt tiêu cực được không ạ?
Ví dụ về trường hợp của em:
-Ở môi trường công sở, em hay nói chuyện vô tư, kiểu hòa đồng thôi, nhưng một số người lại cứ tìm những điểm trong lời nói của em để châm chọc. Điều này khiến em hơi buồn và đôi khi vơ bực vào người. Nhưng em để ý lúc nào mình ít nói, nói gọn gàng thì sẽ không phải bực, nhưng sẽ tạo cảm giác lạnh lùng với người xung quanh. Vậy em phải ít nói đi sao ạ
-Em hay giúp người khác, nhưng đôi lúc lại thành ra cả nể quá, ai nhờ giúp em khó lòng nào từ chối, nhưng em lại có một cảm giác hình như bản thân càng tốt thì càng ít được coi trọng, mỗi lần họ nhờ gì là sẽ coi như trách nhiệm em phải làm. Có đợt chở chị đồng nghiệp đi ra bến, mà chị ấy nói một câu làm em khá buồn : "Nhanh lên không muộn việc của chị bây giờ". Lúc đấy em ức lắm .
-Cuối cùng là hay để ý mấy điều nhỏ nhặt các bác ạ
Và tiện đây em muốn hỏi thêm, những cách ứng xử này có thể học tập và rèn luyện đúng không ạ? Em cảm ơn các cụ đã đọc hết bài ạ
Em tưởng sống lâu năm hương thành quạ giàNgày xưa Hương như chim sáo, sống lâu năm Hương thành đại bàng.
Khi nào mợ là người quan trọng và có vị trí trong lòng mọi người, thì mọi điều mợ nói hay mọi việc mợ làm sẽ đều là đúng đắn, đều là hay cả.Em chào các cụ, em mới đặt những bước chân chập chững đầu tiên ra ngoài, mà thấy nhiều sóng gió quá ạ. Sóng gió ở đây em không nói tới những điều bên ngoài, mà xuất phát từ chính bản thân em.
Các cụ có thể vào đây tâm sự những việc nhỏ trong giao tiếp, đời sống làm cho cuộc sống bớt tiêu cực được không ạ?
Ví dụ về trường hợp của em :
-Ở môi trường công sở, em hay nói chuyện vô tư, kiểu hòa đồng thôi, nhưng một số người lại cứ tìm những điểm trong lời nói của em để châm chọc. Điều này khiến em hơi buồn và đôi khi vơ bực vào người. Nhưng em để ý lúc nào mình ít nói, nói gọn gàng thì sẽ không phải bực, nhưng sẽ tạo cảm giác lạnh lùng với người xung quanh. Vậy em phải ít nói đi sao ạ
-Em hay giúp người khác, nhưng đôi lúc lại thành ra cả nể quá, ai nhờ giúp em khó lòng nào từ chối, nhưng em lại có một cảm giác hình như bản thân càng tốt thì càng ít được coi trọng, mỗi lần họ nhờ gì là sẽ coi như trách nhiệm em phải làm. Có đợt chở chị đồng nghiệp đi ra bến, mà chị ấy nói một câu làm em khá buồn : "Nhanh lên không muộn việc của chị bây giờ". Lúc đấy em ức lắm .
-Cuối cùng là hay để ý mấy điều nhỏ nhặt các bác ạ
Và tiện đây em muốn hỏi thêm, những cách ứng xử này có thể học tập và rèn luyện đúng không ạ? Em cảm ơn các cụ đã đọc hết bài ạ
Hối lộ em đi e để yên cho mà tác nghiệpHơm phải nha cụ ^^
Vâng mợ cứ hỏi thật nhiều vào, được cái cõi Of này toàn các cụ mợ nhiệt tình... chémVâng. Đây chắc mới là topic khởi điểm của em thôi cụ ạ. Sẽ còn là một hành trình dài