Em đây.
1. Tiền sử:
- Sỏi niệu quản thận trái. Kích thước 12 mm, thận giãn độ 2.
- Chỉ định: Lên bàn mổ gấp.
- Thực hiện: Sợ quá chuồn luôn, ko dám quy lại cám ơn (vì chị này em được người quen giới thiệu đến khám tại BV Giao Thông).
2. Hành trình chữa bệnh:
Phương thức chữa bệnh: Đông Tây y kết hợp với Cúng.
- Sau khi có kết quả siêu âm và lời cảnh báo của bác sỹ về việc ảnh hưởng đến thận nếu để quá lâu, em bắt đầu đi tìm thầy về niệu quản để xin ý kiến điều trị.
Đa số đều có câu trả lời chữa gấp nếu để lâu sẽ phải cắt thận. Mà chữa gấp thì có mổ nội soi, tán sỏi, ... Cơn bản là can thiệp bằng máy móc.
Một lần được một chuyên gia buôn thiết bị y tế Hàn Quốc giới thiệu tới gặp một bác sỹ người Việt tại Hà Nội. Bác này nghe hoàn cảnh và ngouyeenj vọng của mình thì bẩu: thuốc Rowatinec chỉ kháng viêm và có tác dụng làm giãn thành niệu quản để giúp tống xuất cặn thôi, mà đắt đỏ nữa. Thôi mày mua Kim tiền thảo về uống cho nó đỡ xèng. 2 tháng sau chụp lại phim mang lên đây tao khám lại. Chứ như người khác tao cũng chỉ định mổ cấp cứu luôn đấy.
- Em mua Kim Tiền thảo về xài, chưa hết 1 lọ thì bị biến chứng đau dự dày mới khổ chứ. Thế là vừa điều trị đau dạ dày, vừa phải chuyển thuốc, mua Rowatinec. Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.
Uống một thời gian thì dạ dày cũng hết và hiện tượng t iểu giắt cũng giảm, ngưng viên sỏi vẫn nằm đó.
Vì em bị nhiều lần đi ra máu nên nó bị dính vào thành, khó đào thải hơn.
- Em cũng được nhiều chiên da cũng như thầy cũng tư véo là dùng dứa nướng, mật vịt .... nọ kia nhưng rồi cũng ko có kết quả gì rõ rệt. Phần vì ko kiên trì, phần vì ngại khó nên kết quả là: Xá Lị vẫn nằm trong động.
Haizz. Nhiều khi cũng thấy nản. Hay là làm theo cách Tây y giải quyết trước mắt cái đã.
- Một lần tình cờ đứa em nó bẩu có loại cây theo dân gian truyền lại rất hiệu quả cho việc tống xuất sỏi thận. Cách sử dụng cũng đơn giản, phù hợp với dân văn phòng. Em cũng tò mò và thử cách này.
Cây Râu Mèo.
Đến đoạn này bác cứ search trên Google hiệu quả của loại này nhé. Em ko trình bày về nó nữa, vì nói chung nhiều tài liệu viết về nó rồi.
Em dùng chưa hết 1 kg thì đến 1 ngày chủ nhật ở nhà.
Em lao động dọn dẹp ko ngừng nghỉ.
Hút bụi, giặt giũ, cho con chơi, lôi xe ra rửa ... Túm lại là toàn việc đao to búa lớn thôi, đàn bà ko đc đụng vào.
Đến khi buồn buồn cần giả quyết món nhẹ thì đi vào toilet. Đến đây vì thấy bí ở chỗ đầu ra, em đành vận mấy thành công lực, dồn khí vào đan điền, tập trung công lực để đẩy ra.
Bỗng đâu nghe tỏm 1 tiếng, nước tuôn ra ào ào theo đường ra vốn dĩ của nó.
Em tò mò nhìn xuống dưới đáy cái xí bệt là tự hỏi: Mẹ kiếp. Đi nhẹ sao lại có bã nhỉ? Một câu hỏi nhỏ nhưng để trả lời thì phải hành động thôi.
Em đành thò tay xuống dưới để nhặt nó lên (đoạn này hơi bùn phải không bác chủ?).
Kết quả là em nhảy cẫng lên mặc dù quàn chưa kịp kéo. May là f1 và Gấu đang ở khu nhà ngoài, ko ai nghe thấy. Nếu nghe thấy lúc đó thì mọi người tưởng em bị lên cơn động kinh mất.
Một viên sạn màu nâu đen, hình trái xoan, xung quanh sần sùi gai. Trời ơi. Xá Lị đã ra khỏi động.
Khỏi phải nói tâm trạng em bị kích động như thế nào. Vui mừng khôn tả.
Đoạn sau thôi em ko dài dòng nữa. Nhưng từ đó thì cứ 1 năm e lại uống 0,5 kg cây Râu Mèo để hỗ trợ tống xuất cặn trong thận và bàng quang. Vì dạng bệnh này thường ko khỏi hẳn đâu, cơ địa của mình ko đào thải hết thì mình phải sống chung với lũ thôi.
3. Đoạn kết:
Đây là trải nghiệm của em về Xá Lị trong thận nhé. Nhất là em bị trên thành niệu quản lại càng kho, Xá lị thuộc dạng lớn, khó đào thải.
Dưng mà bây giò em đã ổn rồi bác ợ. Sau 1 thời gian đào thải xá lỵ, em tập trung nâng cấp thận bằng các phương thuốc dân gian thôi.
Một lần nữa chúc bác chủ tìm được phương pháp điều trị phù hợp với bệnh lý của mình đạt kết quả tốt nhé.