Thật sự những ng đàn ông có tư tưởng này, cho dù đến lúc vk đẻ dc đứa con trai thì ng vk đó cũng chả sướng. Dì ruột em là vợ thứ 3 của ông dượng. Trước đó ông ấy có 2 vợ, và toàn là con gái. Đến dì em, dì em đẻ thêm cho ổng 4 đứa con trai nữa. Nhưng rồi cuối cùng dì em vẫn rất khổ. Mỗi ng phụ nữ quê em, họ đều khổ mà ko cái khổ nào giống cái khổ nào. Ông dượng là 1 ng cực kì ki bo, tiền nong làm ra bao nhiêu là cầm hết, ko cho vợ được chủ động cái gì. Em nhớ hồi làm nhà, dì dượng mượn ng, mượn thợ xây nhà. Dì đi con xe đạp cọc cạch đi bán cà, bán khoai, nhưng bán xong thì đi về, phải đưa số tiền đi chợ được cho dượng, dượng phi xe máy ra chợ mua đồ ăn về, lúc đó dì mới dc vào nấu...
Lúa thì cấy cả hàng mẫu, em năm nào cũng được sang đi cấy đi gặt giúp gì. Vì nhà em ruộng dc có 5 sào thôi, nên xong sớm hơn toàn đi giúp dì. Nhưng mà dượng ko bỏ tiền ra mua thêm phân đạm để bỏ cho lúa. Nhà có tý phân chuồng nào bỏ thì bỏ, không thì thôi. Dì em xót công nai lưng ra cấy nên sang vay trộm mẹ e tiền để đi mua trộm đạm về bỏ cho lúa. Rồi đến mùa lại bán trộm bớt lúa để lấy tiền trả tiền phân bón cho mẹ em...Vòng quay đó cứ lặp lại, dượng thì cứ auto nghĩ là ko cần phân bón lúa nhà mình vẫn tốt. Cho đến một lần sao đó, dượng bắt dc dì em bán trộm lúa. Tình ngay lý gian, dì em giải thích là để lấy tiền mua đạm mà ổng ko tin, đánh dì em thừa sống thiếu chết. Dần dần dì em chán, các con cũng lớn đi làm ăn xa nên dì em bỏ hết ruộng