chính xác đấy mợ. như đứa e em bản thân lúc đầu mình nhìn nó cũng nghĩ thấy: làm gì mà nó cứ làm quá lên như sắp chết vậy, nhìn vẫn khỏe mạnh bình thường thế kia! Nhưng về sau cố gắng trò chuyện, tìm hiểu và nghe thì mới hiểu bệnh và chủ động tìm các cộng đồng hoặc phương pháp để hỗ trợ cho nó. thêm 1 số thông tin giúp mợ:
1. Bệnh này là bệnh "giả vờ" nên mợ ko bị bệnh tim mạch, phổi, mắt hay gì khác cả nên ko phải lo lắng rằng mình bị bệnh nặng, sắp chết.... --> tất cả chỉ là do não bộ nó nhận sai thông tin thôi. Để yên tâm thì mợ cứ nên đến bv trung ương làm tất cả các xét nghiệm, khám cần thiết nếu có vấn đề ở bộ phận nào đó. Đứa e mình hồi đó tim có lúc đập còn 29 nhịp/phút, tại nó đeo cái đồng hồ có đo tim nên càng hoảng, cứ nghĩ sắp chết hoặc bị bệnh tim nặng rồi. mắt phải thì nhìn bị mờ, đục nên cũng cứ nghĩ sắp bị mù đến nơi.
2. Cố gắng phải tìm đc 1 người bạn/người thân mà có thể tâm sự chia sẻ được, nếu là vợ/chồng thì càng tốt. phải sẵn sàng lắng nghe, ko phán xét và cùng nhau thì mới mong bệnh đỡ được. Nếu vk/chồng mợ ko hiểu thì cho họ đọc những thông tin này để hiểu hơn mới đồng cảm, đồng hành đc. để 1 mình vật lộn thì phải cần nghị lực rất rất lớn.
3. Mợ có thể đến mấy viện trung ương như khoa sức khỏe tâm thần bạch mai để lấy thuốc điều trị uống thử xem có hợp ko, có người hợp thì hỗ trợ nhanh hơn. thuốc này nó là thuốc điều trị với ức chế thần kinh nên chỉ nên dùng giai đoạn đầu, khi triệu chứng bị nặng, còn lệ thuộc vào nó về lâu dài là ko ổn đâu.
4. ít đọc tin tức, facebook, xem thời sự vv, rảnh thì nên đọc sách nhẹ nhàng hoặc nghe các bài kinh, chia sẻ của mấy thầy mình có nói trc cho cuộc sống vui vẻ, nhẹ nhàng. Có kênh youtube dưới đây cũng đc, mợ nghe xem có thông tin gì hữu ích ko.
5. cốt lõi là tự mình nên cố gắng thay đổi sinh hoạt: tập ngồi thiền (thấy sợ thì ghi nhận là sợ rồi cho nó qua, thấy đau thì ghi nhận nó đau rồi ko suy nghĩ thêm, xa xôi về nó nữa....), phơi nắng (sớm, chiều), luyện tập thể dục nhẹ nhàng, đều đặn. bệnh nó ko thể chữa 1 sớm 1 chiều nhưng sẽ thuyên giảm theo thời gian và sự cố gắng của bạn.
Như em mình giờ cũng khỏi khoảng 7-80%, nó biết bệnh, hiểu bệnh nên tìm cách sống chung đc với bệnh để nó ko ảnh hưởng nhiều đến sinh hoạt/cuộc sống như trước nữa.
(560) NHẬT KÝ CỦA ĐẠT - YouTube