[Funland] Rảnh các cụ vào bình thơ ạ

Laoba

Xe điện
Biển số
OF-87848
Ngày cấp bằng
9/3/11
Số km
4,034
Động cơ
443,869 Mã lực
Thơ hay mời các cụ vào bình ạ
Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:

- Sách mới cho nên phải đắt tiền.

Cô vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:

- Hôm nay xuất bản lần đầu tiên.

Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:

- Anh còn tái bản nhiều lần nữa.

Cô vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:

- Em để cho anh giữ bản quyền.

Vài năm sau, cô vợ đọc:

- Sách đã cũ rồi phải không anh?
Sao nay em thấy anh đọc nhanh?
Không còn đọc kỹ như trước nữa,
Để sách mơ thêm giấc mộng lành.

Anh chồng ngâm:

- Sách mới người ta thấy phát thèm.
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem!
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc.
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm.

Cô vợ thanh minh:

- Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay.
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay.
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác.
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay

Anh chồng lẩm bẩm:

- Đọc tới đọc lui mấy năm rồi.
Cái bìa sao giống giấy gói xôi.
Nội dung từng chữ thuộc như cháo,
Nhìn vào hiệu sách nuốt không trôi.

Thằng hàng xóm hắng giọng sang :

- Sách cũ nhưng mà tôi chưa xem.
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm,
Cũng tính hôm nào qua đọc lén,
Liệu có trang nào anh chưa xem??? 😅😅

St.
 

Anhduc73

Xe buýt
Biển số
OF-555802
Ngày cấp bằng
27/2/18
Số km
766
Động cơ
168,247 Mã lực
Xưa nay thế thái nhân tình
Vợ người thì đẹp, văn mình thì hay!
 

Honghen2008

Xe container
Biển số
OF-423435
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
9,564
Động cơ
462,736 Mã lực
Cũ thì cũ nhưng rời ra vẫn mất như thường :)
 

Laoba

Xe điện
Biển số
OF-87848
Ngày cấp bằng
9/3/11
Số km
4,034
Động cơ
443,869 Mã lực
.chuyện sưu tầm

GẶP LẠI TÌNH CŨ

Đi tỉnh công tác. Buổi trưa họp xong rút điện thoại gọi cho chàng. Nghe giọng khê khê, nhừa nhựa của một người có tuổi, mình nói dạ cháu chào bác, bác cho cháu gặp anh Tuấn Anh chút được không ạ !
Bên kia ho hai cái nói bác nào, Tuấn Anh đây. Em đang ngồi đâu để anh đến.
Mình bảo chưa biết ngồi đâu, để em chọn cái quán cà phê rồi nhắn anh địa chỉ nhé.
Chàng lại ho hai cái nói ô kê, đến ngó em phát, để xem sau 15 năm thời gian mất dạy đến mức nào!

Trời nắng gắt, đi bộ một quãng tìm quán cà phê mà mồ hôi chảy ướt đầm sau lưng. Trên vỉa hè, mấy người xe ôm đậy mũ trên mặt lơ mơ ngủ. Một chị bán nước mía đang cầm quạt xua ruồi. Xe bus chạy ngược chạy xuôi. Tiếng loa của anh bán hàng rong ọ ẹ cất lên bài hát gì đó, giọng Thanh Tuyền buồn rớt “Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn…”. Cái thị xã nhỏ bé này vẫn thế, như cách đây 15 năm trước, khi còn sinh viên có lần chàng từng dẫn mình về đây chơi.

Quán cà phê đây rồi ! Bây giờ thì ngồi trong quán, gọi một li đen đá cho giống ngôn tình ba xu, nhắn cho hắn cái tin, rồi ngồi vác mặt ra đường nhìn ngắm thật kĩ cái nơi đã đẻ ra một thằng từng làm khổ đời mình nhất. Cái đứa mà mình từng chết đi, sống lại mấy lần vì nghĩ không đến được với nhau thì sống cũng coi như đang đi nạng bên lề cuộc đời mà thôi.

Hơn nửa tiếng sau. Đang check zalo thì điện thoại báo có cuộc gọi. Giọng chàng hổn hển : “Em ngồi chỗ nào nhỉ ?”. Mình bảo anh đến chưa, em đang ngồi gần cửa sổ đây.
Ngó ra thấy một trung niên đang dựng chân chống con xe Attila cũ rích không biết nên gọi là màu gì vì trông rất lem nhem. Dựng xe xong, trung niên rón rén cởi mũ bảo hiểm màu hồng (chắc mượn của vợ) cẩn thận đút vào cốp rồi loẹt quoẹt dép tổ ong bước vào.
Mình nhìn qua. Thấy ngờ ngợ nhưng không chắc lắm. Bốn mắt nhìn nhau bối rối. Có một chút ngượng ngùng. Rất nhiều hụt hẫng và thất vọng ! Nhưng cuối cùng thì mình cũng buộc phải thừa nhận trung niên này đích thị là Tuấn Anh, chàng lãng tử”của mình” năm nào.

Kéo ghế ngồi. Hỏi chàng uống gì. Chàng lúng túng nhìn quanh rồi ậm ừ uống gì cũng được. Gọi li đen cho chàng.
Trong lúc chờ cà phê tranh thủ vừa hỏi chuyện vừa ngắm chàng. Anh bây giờ thế nào ? Chàng gãi đầu. Anh vẫn thế. Con em lớn chưa, chồng làm gì ?
Mình ngồi thừ ra. Khi người ta nói “vẫn thế” với vẻ mặt và giọng nói ủ rũ, mỏi mệt sau 15 năm gặp lại, nghĩa là người ta không có gì đáng để khoe.

Mà nhìn chàng thì cũng biết. Chàng già đi nhanh quá, mắt quầng sâu nhăn nheo vết chân chim, mỗi khi bật cười vu vơ lộ ra hàm răng xám xịt như răng cải mả. Chàng bận cái áo phông xanh màu lá cây nhìn rất rợ, trên ngực in tên của một hãng dầu nhớt (chắc chàng đi thay dầu xe được họ cho); quần kaki màu bã trầu rộng thùng thình, loang lổ vết cáu bẩn, bên dưới dép tổ ong sứt mép đã được gia cố bằng mấy sợi thép. Và nhất là ánh mắt ! Ánh mắt toát lên vẻ bất lực, nhẫn nhục và đầy ẩn ức của một vĩ nhân tỉnh lẻ sinh bất phùng thời.
Lãng tử ! Ôi chàng lãng tử một thời hoa mộng của em đây ư ?

Ngồi hỏi han về người này người nọ một lúc rồi cũng hết chuyện để nói bèn quay sang nhắc nhở kỉ niệm.
Ngày ấy mình dại nhỉ, đi chơi chỉ nắm tay nhau nhỉ. Ừm, anh khi ấy không có tiền, đưa em đi lên Tràng Tiền đọc sách chùa, đi qua hiệu kem thấy người ta ăn kem ốc quế thơm nức điếc hết cả mũi mà phải ngó lơ.
Vâng, em cũng biết anh không có tiền nên cũng không đòi. Em còn nhớ anh hứa với em, khi nào ra trường công thành danh toại anh sẽ đưa em lên Tràng Tiền ăn bữa kem ốc quế cho thật no. Thế mà em chưa được ăn kem thì đã chia tay.

Nấn ná thêm mươi phút, uống hết li cà phê, chàng xin phép về đi làm.
Mình thở phào nhẹ nhõm, vờ vịt làm bộ luyến tiếc nói ôi sao anh vội thế, lâu lắm mới gặp được nhau tí sao anh vội thế !
Chàng loẹt quoẹt dép tổ ong ra chỗ để xe. Loay hoay một lúc, có vẻ như muốn nhắn nhủ điều gì đó, chàng bước xuống xe, cầm mũ bảo hiểm vẫy mình ra.

Trời vẫn nắng gắt, trên tán cây cơm nguội có con chim sâu vừa chuyền cành vừa hót. Một làn gió khẽ khàng thổi qua mát dịu. Chàng chớp chớp mắt như sắp sửa nói ra một điều hết sức thầm kín và hệ trọng.
Mình tiến lại gần, không dám nhìn sâu vào mắt chàng vì sợ trong một khoảnh khắc xúc động không kiềm chế được cảm xúc, nước mắt chàng sẽ rơi.

- Anh nói này !
- Dạ !
- Có tiền đó không, cho anh vay năm chục đổ xăng ?
 

ok.

Xe tăng
Biển số
OF-396393
Ngày cấp bằng
11/12/15
Số km
1,294
Động cơ
247,955 Mã lực
Tuổi
34
Sách tốt cứ phải bóc con tem.
Cũ nát vứt đi chớ bèm nhèm.
Thằng nào thích vơ kệ mẹ nó.
Thơm lừng sách mới chả phải bem.

Sách cũ vứt đi, mới toòng ten.
Thằng nào vào ôm, tặng cục phèn.
Kỳ cọ đánh rửa tránh cô vít.
Thoải mái cả ngày bố chả ghen.

Xưa nay đọc sách phải chong đèn.
Cặp thì xin phép hẵng bon chen.
Của nả thuộc ai người nấy hưởng.
Chia đôi chả phải cách được khen.

;))
 

P H Ê QUÁ

Xe tăng
Biển số
OF-692671
Ngày cấp bằng
27/7/19
Số km
1,173
Động cơ
113,354 Mã lực
Em kê gạch hóng các chuyên gia về sách chém
 

Tú Nguyễn HK

Xe hơi
Biển số
OF-536768
Ngày cấp bằng
12/10/17
Số km
101
Động cơ
167,459 Mã lực
.chuyện sưu tầm

GẶP LẠI TÌNH CŨ

Đi tỉnh công tác. Buổi trưa họp xong rút điện thoại gọi cho chàng. Nghe giọng khê khê, nhừa nhựa của một người có tuổi, mình nói dạ cháu chào bác, bác cho cháu gặp anh Tuấn Anh chút được không ạ !
Bên kia ho hai cái nói bác nào, Tuấn Anh đây. Em đang ngồi đâu để anh đến.
Mình bảo chưa biết ngồi đâu, để em chọn cái quán cà phê rồi nhắn anh địa chỉ nhé.
Chàng lại ho hai cái nói ô kê, đến ngó em phát, để xem sau 15 năm thời gian mất dạy đến mức nào!

Trời nắng gắt, đi bộ một quãng tìm quán cà phê mà mồ hôi chảy ướt đầm sau lưng. Trên vỉa hè, mấy người xe ôm đậy mũ trên mặt lơ mơ ngủ. Một chị bán nước mía đang cầm quạt xua ruồi. Xe bus chạy ngược chạy xuôi. Tiếng loa của anh bán hàng rong ọ ẹ cất lên bài hát gì đó, giọng Thanh Tuyền buồn rớt “Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn…”. Cái thị xã nhỏ bé này vẫn thế, như cách đây 15 năm trước, khi còn sinh viên có lần chàng từng dẫn mình về đây chơi.

Quán cà phê đây rồi ! Bây giờ thì ngồi trong quán, gọi một li đen đá cho giống ngôn tình ba xu, nhắn cho hắn cái tin, rồi ngồi vác mặt ra đường nhìn ngắm thật kĩ cái nơi đã đẻ ra một thằng từng làm khổ đời mình nhất. Cái đứa mà mình từng chết đi, sống lại mấy lần vì nghĩ không đến được với nhau thì sống cũng coi như đang đi nạng bên lề cuộc đời mà thôi.

Hơn nửa tiếng sau. Đang check zalo thì điện thoại báo có cuộc gọi. Giọng chàng hổn hển : “Em ngồi chỗ nào nhỉ ?”. Mình bảo anh đến chưa, em đang ngồi gần cửa sổ đây.
Ngó ra thấy một trung niên đang dựng chân chống con xe Attila cũ rích không biết nên gọi là màu gì vì trông rất lem nhem. Dựng xe xong, trung niên rón rén cởi mũ bảo hiểm màu hồng (chắc mượn của vợ) cẩn thận đút vào cốp rồi loẹt quoẹt dép tổ ong bước vào.
Mình nhìn qua. Thấy ngờ ngợ nhưng không chắc lắm. Bốn mắt nhìn nhau bối rối. Có một chút ngượng ngùng. Rất nhiều hụt hẫng và thất vọng ! Nhưng cuối cùng thì mình cũng buộc phải thừa nhận trung niên này đích thị là Tuấn Anh, chàng lãng tử”của mình” năm nào.

Kéo ghế ngồi. Hỏi chàng uống gì. Chàng lúng túng nhìn quanh rồi ậm ừ uống gì cũng được. Gọi li đen cho chàng.
Trong lúc chờ cà phê tranh thủ vừa hỏi chuyện vừa ngắm chàng. Anh bây giờ thế nào ? Chàng gãi đầu. Anh vẫn thế. Con em lớn chưa, chồng làm gì ?
Mình ngồi thừ ra. Khi người ta nói “vẫn thế” với vẻ mặt và giọng nói ủ rũ, mỏi mệt sau 15 năm gặp lại, nghĩa là người ta không có gì đáng để khoe.

Mà nhìn chàng thì cũng biết. Chàng già đi nhanh quá, mắt quầng sâu nhăn nheo vết chân chim, mỗi khi bật cười vu vơ lộ ra hàm răng xám xịt như răng cải mả. Chàng bận cái áo phông xanh màu lá cây nhìn rất rợ, trên ngực in tên của một hãng dầu nhớt (chắc chàng đi thay dầu xe được họ cho); quần kaki màu bã trầu rộng thùng thình, loang lổ vết cáu bẩn, bên dưới dép tổ ong sứt mép đã được gia cố bằng mấy sợi thép. Và nhất là ánh mắt ! Ánh mắt toát lên vẻ bất lực, nhẫn nhục và đầy ẩn ức của một vĩ nhân tỉnh lẻ sinh bất phùng thời.
Lãng tử ! Ôi chàng lãng tử một thời hoa mộng của em đây ư ?

Ngồi hỏi han về người này người nọ một lúc rồi cũng hết chuyện để nói bèn quay sang nhắc nhở kỉ niệm.
Ngày ấy mình dại nhỉ, đi chơi chỉ nắm tay nhau nhỉ. Ừm, anh khi ấy không có tiền, đưa em đi lên Tràng Tiền đọc sách chùa, đi qua hiệu kem thấy người ta ăn kem ốc quế thơm nức điếc hết cả mũi mà phải ngó lơ.
Vâng, em cũng biết anh không có tiền nên cũng không đòi. Em còn nhớ anh hứa với em, khi nào ra trường công thành danh toại anh sẽ đưa em lên Tràng Tiền ăn bữa kem ốc quế cho thật no. Thế mà em chưa được ăn kem thì đã chia tay.

Nấn ná thêm mươi phút, uống hết li cà phê, chàng xin phép về đi làm.
Mình thở phào nhẹ nhõm, vờ vịt làm bộ luyến tiếc nói ôi sao anh vội thế, lâu lắm mới gặp được nhau tí sao anh vội thế !
Chàng loẹt quoẹt dép tổ ong ra chỗ để xe. Loay hoay một lúc, có vẻ như muốn nhắn nhủ điều gì đó, chàng bước xuống xe, cầm mũ bảo hiểm vẫy mình ra.

Trời vẫn nắng gắt, trên tán cây cơm nguội có con chim sâu vừa chuyền cành vừa hót. Một làn gió khẽ khàng thổi qua mát dịu. Chàng chớp chớp mắt như sắp sửa nói ra một điều hết sức thầm kín và hệ trọng.
Mình tiến lại gần, không dám nhìn sâu vào mắt chàng vì sợ trong một khoảnh khắc xúc động không kiềm chế được cảm xúc, nước mắt chàng sẽ rơi.

- Anh nói này !
- Dạ !
- Có tiền đó không, cho anh vay năm chục đổ xăng ?
Bài này của bác Song Hà thì phải
 

mbtkbc

Xe máy
Biển số
OF-695855
Ngày cấp bằng
23/8/19
Số km
79
Động cơ
99,396 Mã lực
E cũng xin kê dép được bồ hóng các cụ bình thơ a.
 

APhu9D

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-465071
Ngày cấp bằng
25/10/16
Số km
2,132
Động cơ
224,522 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Quả này chắc là sách mới đây
Gáy, bìa... căng đét tựa sách Tây
Giấy in trắng nõn lung linh thế
Nội dung trong sách, chắc là...hay!
Sách mà sờn cũ...chắc sách hay? :-?
(Được nhiều mọt sách đã “trên/qua tay”) 👍
--->> 'Cập nhật' + chỉnh sửa (...) rồi tái bản,
Bìa đẹp (màu mè)= hấp dẫn ngay?!:-o
====>>> Giới trẻ, 'phi công'... thích sách này!!
!#-o;))

Sách tốt cứ phải bóc con tem.
Cũ nát vứt đi chớ bèm nhèm.
Thằng nào thích vơ kệ mẹ nó.
Thơm lừng sách mới chả phải bem.

Sách cũ vứt đi, mới toòng ten.
Thằng nào vào ôm, tặng cục phèn.
Kỳ cọ đánh rửa tránh cô vít.
Thoải mái cả ngày bố chả ghen.

Xưa nay đọc sách phải chong đèn.
Cặp thì xin phép hẵng bon chen.
Của nả thuộc ai người nấy hưởng.
Chia đôi chả phải cách được khen.;))
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản của thằng cha láng giềng
 

CaoXanh

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-709064
Ngày cấp bằng
30/11/19
Số km
1,433
Động cơ
106,336 Mã lực
Nơi ở
Himmel
Sách mà sờn cũ...chắc sách hay? :-?
(Được nhiều mọt sách đã “trên/qua tay”) 👍
--->> 'Cập nhật' + chỉnh sửa (...) rồi tái bản,
Bìa đẹp (màu mè)= hấp dẫn ngay?!:-o
====>>> Giới trẻ, 'phi công'... thích sách này!!
!#-o;))
Sống chia sẻ =xu thế ngày nay,
Cách thưởng thức sách đã đổi thay:
Đọc thử, dùng chung: sách điện tử,
Càng được share nhiều: sách đấy hay?! 🤔
P/S: [‘Bản quyền’ (hôn nhân): sách ảo ngại=tẩy chay!!!];)
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top