Em trước dịch thì năm về quê 1 lần, từ khi có dịch đã hơn 1 năm rồi chưa về lần nào
Cụ chăm về thế. Em cũng gần 2 tiếng là tới nhà mà năm về được khoảng 4 lần. Em còn mỗi mẹ già sống 1 mình, 2 chị cùng thôn cách 1, 2 km. Cũng muốn về lắm mà vợ em không như vợ cụ. Cũng từ thanh minhđến giờ em chưa về được.Em bình thường thì 2 tuần em về quê 1 lần, vì ở quê vẫn còn ba mẹ già, hai chị gái và các cháu, đợt này dịch từ sau nghỉ lễ 30/4 em chưa về, vì chả biết mình có đang mang mầm bệnh hay k mà ba mẹ thì già yếu rồi. Nên cứ ở đây cho chắc.Em quê Nam Định, cũng chỉ chưa đầy 2 tiếng lái xe là về đến cửa nhà. Gần hai tháng rồi mà nhớ nhà da diết cá cụ à. Tối nào ăn cơm xong cũng gọi video cho ba mẹ, cũng check cam ở quê.
Không biết với các cụ thế nào chứ vs em quê hương rất thiêng liêng, về quê em thấy bình yên, thoải mái. Được bên những người mình yêu thương và cũng thương yêu mình nhất. Rồi cả gia đình tụ tập ăn uống nấu nướng. Có hai ông anh rể ở gần, cứ alo tối hôm trc, sáng hôm sau về là trưa đã đủ hai mâm rượu thịt, anh em lại ngồi đủ các bữa em ở nhà, sướng không gì bằng. Được cái vk em gái thủ đô nhưng cũng rất thích về quê.
Cả tuổi thơ chăn trâu, cắt cỏ, câu nghoé, bụi tre bờ sông mò cua bắt ốc, cấy gặt, bón phân trừ sâu, đơm rạ….. đầy kỉ niệm với quãng thời gian thiếu thốn mà khó khăn nhất.
Còn các cụ thì thế nào?
Mỗi lần về xong mợ có lấy lại đc tinh thần, dũng khí...giống như Scalet mỗi lần về Tara ko?E cứ buồn buồn e lại về quê, lạ cái là chán đời e lại muốn về với bố mẹ ạ, quê e cách Cụ Rùa 18km thôi
Thế k phải quê e rùi ak, e hướng Tây Nam ạTây Bắc, mợ nhé.
Chính xác thì quê em ở Thượng Cát, Bắc Từ Liêm. Có gần quê mợ ko nhỉ?!
Sao cụ giống em đến vậy.Em may mắn là có hai chị gái lấy ck gần nhà, hai chị chăm ba mẹ lắm, đó cũng là điều may mắn hơn cả của em để em yên tâm trên này. Lúc nào cũng thầm cảm ơn hai bác đã thay mình chăm lo cho ba mẹ.
Lúc nào cũng động viên cậu cố gắng, để các cháu có người nhìn vào. Chúng tôi đã k được ra khỏi luỹ tre làng rồi. Ba mẹ ở nhà đã có chúng tôi
Scalet à ? Ý cụ nói đến nhân vật trong "Cuốn theo chiều gió" của Macret Misen à ?Mỗi lần về xong mợ có lấy lại đc tinh thần, dũng khí...giống như Scalet mỗi lần về Tara ko?
vk em sinh ra ở hn sướng từ bé lên mới về quê cũng sợ ruồi, sợ lộm nhộm…..Cụ chăm về thế. Em cũng gần 2 tiếng là tới nhà mà năm về được khoảng 4 lần. Em còn mỗi mẹ già sống 1 mình, 2 chị cùng thôn cách 1, 2 km. Cũng muốn về lắm mà vợ em không như vợ cụ. Cũng từ thanh minhđến giờ em chưa về được.
Hậu phương vững chắc cụ ad.Sao cụ giống em đến vậy.
Nem, cá nướng...hồi nhỏ bé tý đã biết làm vì chỉ khi có giỗ chạp mới có.Quê mình có món nem, chạo cũng ngon. Em có món tủ là nem thính. Rất hay làm món này
Em cũng sửa sang, trang bị nội thất đàng hoàng rồi. Phòng riêng vc em để vợ tự set đồ theo ý. Tuy nhiên ít về, không có hơi người nên nó không thơm tho như ngoài này. Bà thì 85 yếu rôuf và người ở cùng họ chỉ dọn qua loa, chủ yếu ngoài sân vườn ngõ thôi. Đồ dùng thì ngoài này có gì ở quê em sắm đủ cả. Nhưng vẫn không thích = sang ngoại tuần 1 lần với 2vk em sinh ra ở hn sướng từ bé lên mới về quê cũng sợ ruồi, sợ lộm nhộm…..
Nhưng tình cảm gia đình, sự quan tâm chia sẻ, gần gũi. ….. cộng với khá quan trọng là nhà cửa ở quê sửa sang sạch đẹp, đầy đụ tiện nghi……. Thì vợ em sau đó lại thích về quê mà trẻ con về quê nhà cửa phòng ốc sạch đẹp chúng cũng thích và quen.
Không cần xây to đẹp nhưng nên sửa lại cho ấm cúng, sạch sẽ, tiện nghi cụ à
Vk em còn đang bảo phấn đấu mấy năm nữa làm thêm nhà gỗ ở quê đây ạh