Trước khi e lấy vk toàn phải nghĩ hôm nay tiêu tiền thế nào. Bây giờ thì có đứa nó nghĩ hộ và cũng éo có tiền mà tiêu. Sướng thế cơ chứ
Mịa cái thèng phản bội.Thời gian đẹp nhất của em là bế ku con vừa sinh, tay run run bế còn ko chắc. Giờ đc 2 tuổi bảo con yêu ai nhất nó bảo yêu mẹ nhất hic
e giống cụ nàyThời gian đẹp nhất của em là được chăm lo cho 2 đứa con đầy đủ hĩ
Giống nhà cháu thế. Đón nó sáng chiều, nó bảo cả ngày đi học con nhớ mẹ quá mà con vẫn không khócQuãng thời gian hạnh phúc của em chắc là từ khi thằng cu con nhà em nó mới sinh ra cho đến lúc nó chạy được. Cảm giác chăm sóc nhìn nó lớn từng ngày, từ lúc chỉ oe, oe cho đến lúc nó biết gọi bố,mẹ, ông, bà. Đi làm chỉ mong chóng chóng về với vợ con . Mỗi tội lúc nó ốm thì mệt vãi ra . Giờ nó chạy ầm ầm rồi ko cần mình bế bồng nữa, thoắt cái là tót sang nhà hàng xóm chơi , mồm lúc nào cũng chỉ mẹ, mẹ
Em muốn quay về thời gian chưa vợTheo phần đông ý kiến các cụ thì đời thằng đàn ông suớng nhất là khi kiếm được tiền đến khi lấy vợ.lấy vợ rồi mọi thứ coi như chấm dứt
Hôm nay trời mưa ngồi nghĩ vẩn vơ tại sao lại như vậy.va chợt nhận ra lây vợ ai cũng nghĩ đồng nghĩa với trách nhiệm và gánh nặng,nên đó là một quá trình khổ đau.ví dụ kiếm tiền là vì trách nhiệm với vợ con...
Vậy ở đây có cụ nào coi trách nhiệm lại là niềm vui,vợ con không phải là gánh nặng mà là động lực không nhỉ
Phải chăng chúng ta đã lấy vợ quá vội vàng để gánh lấy trách nhiệm hơn là đón nhận niềm vui