Lễ tân ở tầng 17 của tòa nhà.
Khi tụi em làm thủ tục check in. Lễ tân nói 2 phòng đôi của bốn nam giới thì ok, có thể ở ngay. Còn phòng đơn của em thì phải chờ một lúc. Em hỏi "Một lúc là bao lâu?" vì lúc này là 4h chiều, tiền đã thanh toán trước từ tối qua và chả có bất kỳ lý do gì mà phòng của em lại chưa chuẩn bị xong. Lễ tân ấp úng giải thích vì khách trong cái phòng đó chưa check out. Em bảo: "Tao không quan tâm, mày cho tao biết tao phải đợi bao lâu là được?". Nó bảo: "Khoảng 8h tối".
Với vốn liếng tiếng Trung ít ỏi của mình,em nổi sùng ngay lập tức: "Mày có bị thần kinh không? Giờ khách trả phòng là 12h trưa, bây giờ tao mới check in mà mày bảo không có phòng? Không có phòng sẵn thì mày thu tiền làm gì? Mày bảo tao là phụ nữ phải ngồi ở đây chờ thêm 4 tiếng trong khi 4 người đàn ông thì lại có phòng trước, mày bị làm sao thế hả? Tóm lại mặc kệ mày muốn làm cách nào thì làm, tao sẽ không chờ, và nếu mày không có phòng tao sẽ đánh giá trên web ngay lập tức".
Trong lúc em làm ầm lên thì trưởng đoàn đứng bên cạnh vỗ tay "cổ vũ" mặc dù chả hiểu em đang nói gi: "Đúng rồi, cứ phải như thế!". Đang bực mà em cũng phải phì cười. Thật ra thỉnh thoảng em cũng thử cáu để kiểm tra xem tiếng Trung của mình có dùng để cãi nhau được không thôi, chứ tính em hiền lắm
.
Tất nhiên là lễ tân lập tức dịu giọng và trong nháy mắt tìm ngay được một phòng trống cho em
Tấm bảng trên quầy lễ tân này viết rằng khi nào khách trả phòng thì chỉ việc đặt thẻ phòng lên mặt quầy là được, cần viết hóa đơn thì điện thoại liên hệ.
Phòng của tụi em thuê là ở tầng 20.
Trong tòa nhà này hình như có 3~4 khách sạn kiểu này. Nghĩa là mỗi một chù họ sở hữu một dãy phòng để cho thuê và ở đây có nhiều chủ sở hữu như vậy.