qua topic lương Y Võ Hoàng Yên .em kể câu chuyện gia đình em.
Khoảng 20 năm trước bố em đêm ngủ sáng dậy thì bị tai biến nhẹ ( méo miệng ) đi bệnh viện hơn 1 tháng trị ko hết .( Lúc đó bv ko có điều kiện như bây giờ) Rồi bs cũng cho về .
Về cũng đi châm cứu nhưng giảm rất là ít .rồi hàng xóm người chỉ đi thầy này .người kia chỉ thầy nọ .em chở bố em đi hết những thầy đó.
Chắc cũng do phước lớn nên gặp 1 bác gái sống 1 mình (66-70 tuổi) ,bác nhìn qua miệng bố em ,bác ra cái lu bác bắt 1 con giống con lươn (em đoán là con lươn chứ em ko biết là con gì ,nhỏ cỡ ngón tay út ) ,bác bỏ vào miệng nhai rồi lấy ngón tay quẹt máu trong miệng của bác thoa lên mặt bố em ,em nhìn rất rỏ là miệng bố em giật giật liên tục . Giật giật khoảng 2 phút thì miệng bố em bình thường . Tới bây giờ em còn ngạc nhiên .ko biết phương pháp đó là cổ truyền hay là gì luôn.