Phật Giáo Với Cuộc Sống Hiện Đại

Trạng thái
Thớt đang đóng

OxIT

Xe buýt
Biển số
OF-751
Ngày cấp bằng
13/7/06
Số km
821
Động cơ
585,132 Mã lực
Em mà có Chùa chắc sẽ tuyển bác kienbeu về lập phòng truyền thông mất.
 

TuaBin

Xe tăng
Biển số
OF-46987
Ngày cấp bằng
20/9/09
Số km
1,395
Động cơ
474,870 Mã lực
Nơi ở
quán trọ trần gian
em chào các cụ các mợ , mừng nhà mới , thỉnh thoảng em có đọc một số tác phẩm của Nguyễn Tường Bách, một trong số đó là Chuyện người kỹ nữ trong cuốn Đêm qua sân trước một cành mai
...
phải nói thật là cảm thụ văn của em hơi kém nên em post lên đây thứ nhất là để chia sẻ ,thứ 2 là em muốn được nghe cảm nhận của các cụ các mợ về tác phẩm này ạ.

***

Vùng nọ, có một đô thị sầm uất, dân cư đông đúc, khí hậu điều hòa. Thương thuyền lui tới tấp nập bất kể ngày đêm, người đi như hội.

Đô thị ngày càng mở rộng nhưng chỗ đẹp nhất vẫn là khu phố cổ, nhiều ngõ ngách nhỏ hẹp ẩn mình dưới hàng liễu rũ xanh tươi. Khách xa tới đây đều tấm tắc khen là thiên đường hạ giới.

Trong khu phổ cổ có một kỹ viện, xây dựng lên từ đời nào không rõ. Kỹ viện có nhiều nàng kỹ nữ xinh đẹp, múa rất hay. Thương nhân đến đây lắm kẻ quên đường về.

Trong các nàng kỹ nữ, có một nàng kiều nữ, mặt đẹp như ngọc. Nàng không múa bao giờ, chỉ ca hát. Đặc biệt nàng tự ôm đàn, vừa đàn vừa ca, không hát cùng ai, không để cho ai đàn họa theo. Hàm răng trắng đều, nàng thường nở nụ cười tuyệt đẹp. Khách ra về bâng khuâng không biết lưu luyến tiếng hát hay nụ cười. Tông tích người kỹ nữ này không ai rõ, chỉ biết nàng đã vào kỹ viện rất sớm. Cũng không ai biết ai dạy nàng hát, chỉ thấy mỗi lần hát, nàng đưa hồn vào lời ca tiếng hát, khách nghe đôi khi không biết mộng hay thực. Khách yêu tiếng hát thì nhiều nhưng không ai dám hỏi nàng làm vợ. Còn nàng thì hình như cũng chẳng thiết tha tới ai, sống một mình một bóng.
Ngày qua ngày, người kỹ nữ hát càng điêu luyện, nhưng nàng chỉ còn thích hát một vài bài đắc ý, mỗi lần hát hầu như nàng lạc qua một thế giới khác.

<<<***>>>
Một buổi chiều kia, trời mưa dầm, nàng cảm thấy cô đơn vô hạn. Khách nghe thì nhiều nhưng thế giới hầu như trống rỗng, vắng lặng. Nàng nhìn mưa rơi tự hỏi “trời đất bao la thế này thôi sao, trượng phu quân tử chỉ chừng đó thôi sao?”
Nàng bất giác ôm hồ cầm:
Tích tịch tình tang
Vỗ gươm mà hát, nghiêng bầu mà hỏi
Trời đất mang mang ai người tri kỷ.
Lại đây cùng ta cạn một hồ trường
Hồ trường hề! Hồ trường!
Ta biết rót về đâu
Rót về Đông phương, biển Đông nổi sóng sinh cuồng loạn
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong heo hút cát chạy đá giương
Rót về Tây phương, mưa Tây sơn từng trận chứa chan
Rót về phương Nam, trời Nam mờ mịt.
Có người quá chén như điêng như cuồng (1)
Hát xong lệ tuôn như mưa, khách nghe ngậm ngùi, không ai nói điều gì.

Bỗng trong đám người nghe, có một người khách lạ đứng dậy nắm lấy cây hồ cầm. Người này có vẻ là một lữ hành, áo quần mang nét phong sương, mặt còn trẻ, dáng điệu có chút bối rối. Vừa so dây, người lữ khách vừa nói:

---
(1) Trích Hồ trường, một sáng tác của Nguyễn Bá Trác (đầu thế kỷ 20).
---
- Mời nàng hát lại bài Hồ trường, lần này ta xin đàn cho nàng hát.

Người kỹ nữ ngỡ ngàng nhìn lữ khách. Nàng chưa kịp nói gì thì y đã tấu lên vài tiếng nhạc. Đàn hồ cầm vốn quen nhạc réo rắt, nhưng trong tay kẻ lữ hành lại khác hẳn. Âm sắc vang lên ấm như mùa xuân, tươi như hoa nở, sáng như bình minh.
Tích tịch tình tang
Nào ai tỉnh, nào ai say?
Chí ta ta biết, lòng ta ta hay.
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ.
Hà tất cùng sầu đối cỏ cây (1)
Cùng tiếng đàn của người khách lạ, nàng cảm giác như có đôi nam nữ sóng vai nhìn bốn phương tám hướng, niềm cô đơn tan biến tự bao giờ.

Nàng vừa hát xong, còn vương niềm vui sướng, người lữ khách đã đặt cây hồ cầm lại chỗ cũ, nói:
- Đường vào đạo có tám vạn bốn ngàn ngõ, thanh âm cũng là đạo. Trong các loại thanh âm thì im lặng là thanh âm vi diệu nhất.
---
(1) Trích Hồ trường, một sáng tác của Nguyễn Bá Trác (đầu thế kỷ 20).
---
Người kỹ nữ nghe câu nói, không kịp suy nghĩ gì thêm, nàng ngước mắt nhìn lữ khách, mắt long lanh, muốn hỏi tên tuổi. Y im lặng đầm ấm nhìn lại, không nói gì, xoay người đi thẳng.

Mấy ngày sau, chiều nào người kỹ nữ cũng đợi lữ khách nọ trở lại. Nhưng ngày qua ngày không còn thấy tăm dáng của người đó đâu. Ngỡ rằng y là thương nhân, nàng ra phố xá, bến sông để tìm kiếm, nhưng y vẫn biệt tăm.

Sau một thời gian chờ đợi, người kỹ nữ tuyệt vọng, ngày càng mòn mỏi. Nàng chỉ biết hát bài Hồ trường, tự ôm đàn mà hát, lời ca càng ảo não hơn xưa.

Cứ thế, ngày qua ngày, mấy mùa xuân trôi qua nàng không còn để ý tới.
Một sáng kia, còn chưa tỉnh giấc, nàng bỗng nghe tiếng hát:
Như mẹ hiền thương yêu con một
Dám hy sinh bảo vệ cho con
Với muôn loài ân cần không khác
Lòng ái từ như bể như non (1)

---
(1) Kinh Từ Bi (Metta-Sutta), Kinh ngắn gồm 10 đoạn, mỗi đoạn 4 câu.
---
Nàng nhìn qua cửa sổ, thì ra đó là tiếng hát của một bà cụ ăn xin. Cụ bà ngồi bên vệ đường, đầy người qua kẻ lại. Mặt mày ủ dột, vai mang một cái bị nhỏ bạc màu. Giọng người ăn xin yếu ớt, sắc âm thô kệch, nhưng lời ca nghe rõ từng tiếng. Khách qua đường không mấy ai để ý, nàng thương xót sai trẻ cho ít nắm cơm.

Ngày tháng trôi qua, tuy không nguôi thương nhớ người lữ khách ngày xưa, nàng kỹ nữ cũng không còn mong ngày gặp lại. Còn cụ bà ăn xin ngày nào cũng ngồi xin gần cửa sổ của phòng nàng, chỉ thuộc vỏn vẹn một bài hát, hát lui hát tới chỉ một bài đó. Nàng kỹ nữ nghe hoài cũng thuộc lòng.

Một buổi sáng kia, nàng thức giấc lúc bình minh chưa rạng hẳn. Đứng ngắm mặt trời vừa lên, nàng bổng nhớ âm sắc rực sáng của tiếng đàn người lữ khách chiều nọ. Hốt nhiên nàng cất tiếng hát bài ca của bà cụ ăn xin, đưa hồn vào từng ý nhạc. Nàng đứng nghe tiếng mình hát như nghe tiếng ai hát. Đến đoạn:
Có hình tướng hay không hình tướng
Ở gần ta hoặc ở nơi xa
Đã sinh rồi hoặc sắp sinh ra
Cầu cho tất cả đều an lạc. (1)

Bỗng nhiên nàng như lạc vào thế giới của chim chóc đang sống xung quanh. Tiếng chim hót dường như không phải chỉ có nhạc mà còn có lời, bỗng một tiếng chim cất lên:
- Vái chào cô nương! Vái chào cô nương!
Nàng ngỡ ngàng nhìn quanh. Bỗng một con chim câu sà xuống bên cạnh, nàng nhìn chằm chặp, hỏi chim:
- Ngươi hiểu tiếng người, hiểu ta nói chăng?
Chim đáp:
- Em hiểu cô nương, hiểu cả ý tứ cô nương nữa. Cô nương hát hay lắm nhưng âm thanh buồn quá.
Nàng kỹ nữ ngạc nhiên cười khanh khách nhưng giọng bỗng chùng xuống:
- Ta buồn sao ngươi biết được?
Chim câu thong thả trả lời:
- Cô nương buồn vì gã thiền sư đó, ai lại không biết.
Nàng kỹ nữ ngạc nhiên cực độ. Chim hiểu ý nói tiếp:
- Người gảy đàn cho cô nương mấy năm về trước là một gã thiền sư phiêu bạt, không gia đình, không bè bạn.
Nàng nửa tin nửa ngờ hỏi:
- Thiền sư sao vào kỹ viện nghe hát?
- Gã thiền sư đó đã tu dưỡng tới trình độ phi thường, nhưng y vướng nghiệp mê tiếng hát kỹ nữ. Có lần y đi khất thực, bên song nghe tiếng hát của cô nương…
Nghe nói đến người lữ khách, nàng hỏi dồn dập:
- Thế bây giờ y ở đâu, ta còn gặp lại y được nữa không?
Chim lắc đầu:
- Y đã qua cảnh giới hòa âm thiên, một thế giới xây dựng thuần túy bằng thanh âm, y không trở lại đời này nữa.

Nghe xong, nàng kỹ nữ hết sức đau đớn. Nàng ôm đàn nức nở:
Giờ còn mong chi người hát theo đàn
Giờ còn mong chi hợp cánh hoa tàn
Lời đàn năm xưa xe kết đôi lòng
Lời đàn năm nay đôi lứa xa vời (1).
---
(1). Trích Cung Đàn Xưa, nhạc Văn Cao
---
Tiếng đàn giọng hát chưa bao giờ u uất như vậy. Cùng tiếng hát, nàng bỗng chốc đi vào một thế giới mưa gió sầu thảm, xa xa có tiếng suối reo sóng vỗ. Khắp nơi nước xanh trong một màu, không còn tiếng chim chóc nữa.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, nàng lại cất tiếng hát với ước mong gặp lại chim để hỏi chuyện thiền sư. Nhưng lần này nàng không rời bỏ được tâm ý loài người. Nàng hát suốt một ngày bài ca ăn xin với hy vọng nghe hiểu được tiếng loài chim nhưng vẫn không được.

Ngày tháng trôi qua, nàng kỹ nữ thương nhở người lữ khách kia vô hạn nhưng tâm tư nhẹ nhàng thảnh thơi. Một ngày kia, nàng ngạc nhiên thấy mình rũ bỏ tâm bi lụy tự bao giờ. Tiếng hát vút cao:
… Nhưng thôi, tiếc mà chi,
Chim rồi bay, anh rồi đi
Đường trần quên lối cũ
Người đời xa cách mãi
Tình trần khôn hàn gắn thương lòng
Gửi gió cho mây ngàn bay… (1)
---
1. Trích Gửi gió cho mây ngàn bay, nhạc của Đoàn Chuẩn, Từ Linh.
---
Một đêm trăng nọ, trăng sao vằng vặc, nàng ngắm ánh trăng đọng trên cành cây ngọn cỏ. Ánh trăng trong mát, soi sáng muôn vật, không sở cầu, không phân biệt. Lòng không gợn chút cầu mong, hồn nhiên như ánh trăng, nàng bỗng hát bài ca người ăn xin. Đến đoạn:
Tung rải từ tâm khắp vũ trụ
Mở rộng tình thương không giới hạn
Tầng trên, tầng dưới và khoảng giữa
Không vướng mắc, oán thù, ghét bỏ.
Bỗng nhiên, nàng thấy mình đi từ thế giới này qua thế giới khác, như đi cả vũ trụ. Tâm tư thế nào, thế giới ấy liền biểu lộ, không hề vướng mắc. mỗi thế giới đều có một thanh âm khác nhau, chỗ nhẹ nhàng, nơi bi lụy, chốn say đắm, nơi thâm trầm. nàng sực nhớ lời người lữ khách “Trong các loại thanh âm, thì im lặng là thanh âm vi diệu nhất”. Vừa nhớ tới câu đó, một thế giới thù thắng hiện ra, đầy âm thanh mỹ diệu trầm bổng mà nàng chưa bao giờ được nghe.

Nàng đang bỡ ngỡ thì kẻ lữ khách năm xưa hiện ra, ánh mắt đầm ấm không hề thay đổi. Nàng bồi hồi cầm tay người lữ khách, mắt long lanh. Y cầm sẵn trong tay một cây đàn, vừa tấu lên vài tiếng nhạc, nàng cảm thấy sung sướng không thể nào tả xiết.

Từ đó, trong thế giới hòa âm đầy thiên nhạc có tiếng tịch tình tang của một cây hồ cầm.


Một ngày kia, nàng kỹ nữ muốn trở về thăm quê cũ. Lấy nhân dạng của một bà già, nàng quay lại phố xưa. Đô thị ngày càng phát triển nhưng khu phố cổ với những ngõ ngách dưới rặng liễu xanh vẫn không thay đổi. Kỹ viện xưa vẫn còn, kẻ ra người vào không ngớt. Nàng đi đến cửa sổ phòng ngày xưa của mình, cảnh vật không hề đổi thay, kẻ ăn xin ngày nay nhiều hơn trước. Tại chỗ bà cụ ngồi ngày xưa, ai đã xây một cái miếu thờ, đề chữ “Hành Khất Miếu”. Nàng hỏi chuyện thì có bà cụ giải thích:
- Mấy mươi năm trước, có một bà cụ ăn xin ngồi đây từ năm này qua năm khác. Bỗng một buổi tối sáng trăng, cụ đứng dậy bỏ đi. Có người hỏi đi đâu, cụ nói: “Chuyện cần làm đã làm xong, ta không trở lại đời này nữa”. Nói xong biến mất. Có lẽ đó là một bà tiên giáng phàm thử lòng người trần. Từ đó dân chúng ở đây xây miếu thờ, hương khói không khi nào dứt.

Nàng kỹ nữ rùng mình, tới trước miếu thờ vái lạy. Trên bệ miếu, nàng thấy túi vải bạc màu của bà cụ ngày xưa. Mởi túi vải ra chỉ có một cuốn sách nhỏ nhàu nát ghi mấy hàng chữ, đọc kỹ chính là bài ca ngày đó. Gấp cuốn sách lại, bìa đề ba chữ “Kinh Từ Bi” (1).

Người kỹ nữ nao nao trong dạ. Thì ra bài này là một bài kinh, tên gọi là “Kinh Từ Bi”. Bất giác nàng ngồi xuống vệ đường, thương nhớ và biết ơn cụ già vô hạn, ca lại bài ca.

Trẻ con thấy một người ra vẻ ăn xin ca bài ca lạ tai, vỗ tay reo cười.

Trong kỹ viện, có ai đó vừa ngưng đàn.

Chú thích:
1. Kinh Từ Bi (Metta-Sutta), Kinh ngắn gồm 10 đoạn, mỗi đoạn 4 câu.
 

TuaBin

Xe tăng
Biển số
OF-46987
Ngày cấp bằng
20/9/09
Số km
1,395
Động cơ
474,870 Mã lực
Nơi ở
quán trọ trần gian
em bonus thêm bài này :

[video=youtube;WwHBIPyIna0]http://www.youtube.com/watch?v=WwHBIPyIna0&feature=player_detailpage[/video]
 

lewin

Xe điện
Biển số
OF-38497
Ngày cấp bằng
17/6/09
Số km
4,052
Động cơ
500,660 Mã lực
Nơi ở
Nơi nắng gió với hoa cỏ và bụi đường
Cảm ơn câu chuyện cả cụ TuaBin ! Chuyện rất hay và âm hưởng đúng gu của em ! Thoạt nhớ có lần ngồi cafe đàm đạo với Kì núm , :bz... em có nói về 1 ngả mà em thăng hoa chứng ngộ trước cửa Phật ! Đây cũng là 1 phần trong ngả đó . Bên cạnh , còn có thơ ca , hội họa ...và ất nhiên cả văn nữa !

Âu là không phải ai cũng lắng được lòng mình mà cảm nhận những thông điệp từ cuộc sống ! Cứ những tưởng rằng cái sự vật .hiện tượng ấy nó thế lọ hoặc thế chai thôi ...Ấy thế mà nó bao hàm rộng khắp . Cái hình ảnh người kỹ nữ như quán tưởng rằng mình bay trong 1 thế giới đầy sự vi diệu của thanh âm ...mà thực chất lại là sự im lặng ấy ! Rất hay ! \m/

Cái thông điệp lắng đọng lòng mình , em đã gửi đến cả nhà từ mấy bài cuối của thớt trước nhá ! Thường ...và vẫn thường , có nhứng lần em tâm sự thật thì ít và rất ít ai hiểu và đồng cảm ngay với em ! Nhưng vẫn có người hiểu ! Âu đời vẫn vô thường thế ! :))
 

workerbee2006

Xe tải
Biển số
OF-7286
Ngày cấp bằng
20/7/07
Số km
295
Động cơ
540,531 Mã lực
Cảm ơn cụ Tua Bin, đọc mà thấy sởn cả gai ốc, phiêu lên tận Hòa Âm Thiên :D

TỪ BI KINH
(Bản dịch của Hòa thượng Thích Minh Châu)

Người hằng mong an tịnh
Nên thể hiện pháp lành
Có khả năng, chất phác
Ngay thẳng và nhu thuận
Hiền hòa không kiêu mạn

Sống dễ dàng, tri túc
Thanh đạm, không rộn ràng
Lục căn luôn trong sáng
Trí tuệ càng hiển minh
Chuyên cần, không quyến niệm

Không làm việc ác nhỏ
Mà bậc trí hiền chê
Nguyện thái bình an lạc
Nguyện tất cả sinh linh
Tràn đầy muôn hạnh phúc.

Chúng sanh dù yếu, mạnh
Lớn, nhỏ hoặc trung bình
Thấp, cao không đồng đẳng
Hết thảy chúng hữu tình
Lòng từ không phân biệt.

Hữu hình hoặc vô hình
Hữu sinh hoặc chưa sinh
Gần xa không kể xiết
Nguyện tất cả sinh linh
Tràn đầy muôn hạnh phúc.

Đừng lừa đảo lẫn nhau
Chớ lừa đảo điều gì
Đừng mong ai đau khổ
Vì tâm niệm sân si
Hoặc vì nuôi oán tưởng.

Như mẹ giàu tình thương
Suốt đời luôn che chở
Đứa con một của mình
Hãy phát tâm vô lượng
Cùng tất cả sinh linh.

Từ bi gieo cùng khắp
Cả thế giới khổ hải
Trên dưới và quanh mình
Không hẹp hòi, oan trái
Không hờn giận, oán thù.

Khi đi, đứng, ngồi, nằm
Bao giờ còn thức tỉnh
Giữ niệm từ bi này
Thân tâm thường an lạc
Phạm hạnh chính là đây.

Ai xả ly kiến thủ
Giới hạnh được tựu thành
Chánh tri đều viên mãn
Không ái nhiễm dục trần
Thoát ly đường sanh tử.
 

octorber

Đi bộ
Biển số
OF-16223
Ngày cấp bằng
11/5/08
Số km
4
Động cơ
510,730 Mã lực
E hôm nay lãng đãng, e thèm cafe với LÉ, Lé ơi có rảnh ko đi cafe Em đê, nhưng e thích ngồi với Socola tại đúng đại bản doanh của So cơ, chém gió tí nhỉ, gửi cá Khô ngon cho cả nhà chứ. Giờ có ai đi ko
 

workerbee2006

Xe tải
Biển số
OF-7286
Ngày cấp bằng
20/7/07
Số km
295
Động cơ
540,531 Mã lực
E hôm nay lãng đãng, e thèm cafe với LÉ, Lé ơi có rảnh ko đi cafe Em đê, nhưng e thích ngồi với Socola tại đúng đại bản doanh của So cơ, chém gió tí nhỉ, gửi cá Khô ngon cho cả nhà chứ. Giờ có ai đi ko
Mợ cho em cái địa điểm em phi thẳng đến đấy luôn :D
 

lewin

Xe điện
Biển số
OF-38497
Ngày cấp bằng
17/6/09
Số km
4,052
Động cơ
500,660 Mã lực
Nơi ở
Nơi nắng gió với hoa cỏ và bụi đường
E hôm nay lãng đãng, e thèm cafe với LÉ, Lé ơi có rảnh ko đi cafe Em đê, nhưng e thích ngồi với Socola tại đúng đại bản doanh của So cơ, chém gió tí nhỉ, gửi cá Khô ngon cho cả nhà chứ. Giờ có ai đi ko
Mợ cho em cái địa điểm em phi thẳng đến đấy luôn :D
Hai nhà này đến ngay đi , em sẽ đến và mang sách cho ốc luôn .cafe Mai ngay cạnh UBND Q .Ba đình nhá :D
 

Babulut_2008

Xe đạp
Biển số
OF-119103
Ngày cấp bằng
2/11/11
Số km
33
Động cơ
383,970 Mã lực
Nơi ở
Nhà em ở gần đê
Các cụ cẩn thận nhé, So nhà em hôm nay mới sắm một con dao sắc lém đấy :D
 

Rolland

Xe điện
Biển số
OF-68515
Ngày cấp bằng
16/7/10
Số km
4,141
Động cơ
463,710 Mã lực
Nơi ở
Gốc cây Đức
yEm đọc "Kinh Từ Bi" rồi! Cơ mà yEm vưỡn phải ra 14 Lê Đại Hành để đòi Tiền. :-| Có Cụ/Mợ nào ở mạn ấy không? Ra 35 LĐH yEm mời ly cà phê "như muốn nói" cáy nhể?! >:D<

Rolland
 

joli2

Xe buýt
Biển số
OF-116758
Ngày cấp bằng
14/10/11
Số km
511
Động cơ
389,440 Mã lực
yEm đọc "Kinh Từ Bi" rồi! Cơ mà yEm vưỡn phải ra 14 Lê Đại Hành để đòi Tiền. :-| Có Cụ/Mợ nào ở mạn ấy không? Ra 35 LĐH yEm mời ly cà phê "như muốn nói" cáy nhể?! >:D<

Rolland
Chúc cụ hôm nay vạn sự như ý nhé...:))
 

giang.socola

Xe buýt
Biển số
OF-73909
Ngày cấp bằng
26/9/10
Số km
553
Động cơ
427,900 Mã lực
Tuổi
19
Nơi ở
Vạn Phúc-Ba Đình
Sô đợi mọi người nhá...warmly welcom!
Ngõ 1 VAn phúc...cà fe vỉa hè Giang nhé...chả liên quan gi đến quận với Mai cả...em có thuơng hiệu riêng nhá:))
E hôm nay lãng đãng, e thèm cafe với LÉ, Lé ơi có rảnh ko đi cafe Em đê, nhưng e thích ngồi với Socola tại đúng đại bản doanh của So cơ, chém gió tí nhỉ, gửi cá Khô ngon cho cả nhà chứ. Giờ có ai đi ko
 

giang.socola

Xe buýt
Biển số
OF-73909
Ngày cấp bằng
26/9/10
Số km
553
Động cơ
427,900 Mã lực
Tuổi
19
Nơi ở
Vạn Phúc-Ba Đình
Sô đợi mọi người nhá...warmly welcom!
Ngõ 1 VAn phúc...cà fe vỉa hè Giang nhé...chả liên quan gi đến quận với Mai cả...em có thuơng hiệu riêng nhá:))
E hôm nay lãng đãng, e thèm cafe với LÉ, Lé ơi có rảnh ko đi cafe Em đê, nhưng e thích ngồi với Socola tại đúng đại bản doanh của So cơ, chém gió tí nhỉ, gửi cá Khô ngon cho cả nhà chứ. Giờ có ai đi ko
 

Rolland

Xe điện
Biển số
OF-68515
Ngày cấp bằng
16/7/10
Số km
4,141
Động cơ
463,710 Mã lực
Nơi ở
Gốc cây Đức
Sô đợi mọi người nhá...warmly welcom!
Ngõ 1 VAn phúc...cà fe vỉa hè Giang nhé...chả liên quan gi đến quận với Mai cả...em có thuơng hiệu riêng nhá:))
Mợ Mợ! Ý là "Vạn Phúc-Hà Đông" hay "Vạn Phúc-Ba Đình" cơ ợ? :-?
Bá Ngọ lũ "đày tớ" làm ăn mát dạy! :))

Rolland
 

kinum08

Xe tăng
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-35495
Ngày cấp bằng
18/5/09
Số km
1,290
Động cơ
481,623 Mã lực
@ EDM: Mợ hỏi câu hơi bị "sốc" đấy:)) , thế lày nhớ:
- theo con mắt hằng Tâm là: "Cô bạn ngon":))
- theo Pháp hằng Tâm là: Chúng sinh
- theo Tăng hằng Tâm là: Thí chủ
- theo Phật hằng Tâm là: Phật sẽ thành
ghi chú: tất cả các hằng nhà mình đều xinh, yêu và hôn tất cả cắc hằng:))
 

Rolland

Xe điện
Biển số
OF-68515
Ngày cấp bằng
16/7/10
Số km
4,141
Động cơ
463,710 Mã lực
Nơi ở
Gốc cây Đức
@ EDM: Mợ hỏi câu hơi bị "sốc" đấy:)) , thế lày nhớ:
- theo con mắt hằng Tâm là: "Cô bạn ngon":))
- theo Pháp hằng Tâm là: Chúng sinh
- theo Tăng hằng Tâm là: Thí chủ
- theo Phật hằng Tâm là: Phật sẽ thành
ghi chú: tất cả các hằng nhà mình đều xinh, yêu và hôn tất cả cắc hằng:))
Nài nài nài! Ăn sáng xong đã... oánh răng chửa? :-|

Rolland
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top