Ngịch ngu nhất là cho pháo cối pháo đùng vào phòng WC để cho nổ tung trường, đốt quả thối dưới gầm bàn thầy cô
Hê hê, cụ nhắc làm em lại nhớ hồi tay cầm súng mồm nhai giấy. Còn loại súng phốc bắn đạn su hào nữa, nhớ phết . . .Gọi là súng phốc chứ cụ nhỉ? Đạn là giấy ướt vo viên lại, nhưng em thấy ko mạnh bằng thổi hạt cơm nguội.
Quay là cứ lên Tô Tịch, đủ thể loại lồng bàn, *** dê, mua con thoi máy dệt (gọi là dọi) làm đinh, rồi mua con in cũng ở Tô Tịch luôn.Bọn em có dạo vỡ nhiều quá ko cho đóng đinh nữa chỉ bi thôi, đỡ hại. Ko có quay tiện, tự đẽo bằng gỗ ổi hay phe nô gì đó thôi ạ.
Đúng là súng phốc, bắn hạt cơm nguội, hạt càng xanh đậm là hạt càng già và bắn nó mới đau. Sau này mới dùng giấy ướt.Gọi là súng phốc chứ cụ nhỉ? Đạn là giấy ướt vo viên lại, nhưng em thấy ko mạnh bằng thổi hạt cơm nguội.
Cônv nhựn ngày xưa tối nào có chiếu phim ngoài sân vạn động là cứ rạo rực hết cả người.Các cụ còn thích nữa huống hồ các cháu.
Môn này đến giờ em vẫn còn tí sẹo do vòng sắt va vào, ghi hẳn trên cmnd, hicTrò vòng sắt này dùng 2 loại gậy hay cần như cụ nói. 1 loại là gắn liền với vòng luôn và có thể biểu diễn kỹ thuật giật như cụ nói để đi lên những mặt phẳng cao hơn như các bậc thang. Thằng nào ngon thì uốn vòng xong đem hàn, khi giật không bị tung ra và khi chạy tiếng vòng nghe chắc và không tạch tạch như vòng không hàn. Còn loại cần nữa thì hở, không đính liền với vòng. Nói chung 2 loại cần đều có những nét hay riêng và khi kỹ thuật đạt đỉnh cao thì thôi rồi, không khác gì xem tâng bóng nghệ thuật. Thường chơi vòng áp dụng vào chơi đồ, cụ nhớ không?
Không phải diêm sinh , diêm an toàn ( diêm bật lửa) Cụ ơi.
Cái vale xe đạp ( loại có hạt gạo trên đầu chứ vale giun không dùng được) dùng chế súng bắn diêm rất ổn.
Bọn cháu còn lấy đầu đạn CKC rút lõi thép bên trong ra đổ chì vào rồi làm súng bắn diêm. Loại này có ưu điểm là không bị vỡ toác khi nhét nhiều thuốc diêm
Bọn em toàn thổi bằng quả bạch đàn thôi. Mồm lúc nào cũng ngậm lúng búng một vốc quả bạch đànKhăng chưa ngu bằng trò thổi hạt cơm nguội bằng ống sậy, khu em tập thể nên ko thiếu trò nào, có thằng bị thổi trúng mắt suýt mù.
Thêm vài trò: rồng rắn lên mây, nhảy ngựa, nhảy cao (bằng dây chun), bấm trộm chuông, bắn chun vòng, đá cầu (chì hoặc đồng xu), súng bắn ống bơ, súng bắn chun, pháo đất, cuốn pháo, chế pháo bằng van xe đạp (dùng diêm cho vào rồi đập nổ), xổ số cũ, ăn đô la (vỏ bao thuốc lá gấp thành hình tam giác, vỏ bao thuốc càng đắt tiền càng giá trị), cá chọi, nuôi cá cảnh, nuôi lợn đất...Em liệt kê một số trò tiêu biều thời em hay chơi, các cụ bổ sung thêm nhé:
- Con trai: - Đá bóng. Thả diều. Chơi khăng. Chơi quay. Bắn súng cao su. Bắn bi. Đánh đáo. Tắm ao. Chơi trốn tìm (vào buổi tối phê lắm). Công an bắt gián điệp. Chơi vòng sắt. Làm con rồi bằng vỏ bút bi. Ăn trộm hoa quả, đồng nát (chả biết có được gọi là trò chơi không, keke). Chơi súng phốc. Ném lon. Xe bọ xít. Ném nhau, đánh nhau (cũng là một trò chơi, hehe)...
- Con gái: chơi chuyền, nhảy dây, chơi đồ, chơi u, chơi đồ hàng...
Chắc cụ ở vùng khác, chứ HN lấy đâu quả bạch đàn.Bọn em toàn thổi bằng quả bạch đàn thôi. Mồm lúc nào cũng ngậm lúng búng một vốc quả bạch đàn