Thực ra tôi biết em là mợ Linh Khuê.
Và tôi biết em nói em định đi lâu lắm rồi nên hỏi thế thôi.
Đúng em nói về vấn đề em phải đi từ những năm ở ttvnol.com , nghĩa là 10 năm trước đây không phải bây giờ em mới nói.
Công ty quảng cáo Gold Sun một trong những công ty đầu tiên về truyền thông và quảng cáo tại VN ( ngày đó đặt văn phòng tại tòa nhà Forturna - Láng Hạ là nơi em đã bước chân đến để phỏng vấn ) năm 2001
Em vẫn nhớ câu slogan của công ty đó :
Nếu tất cả rẽ phải mình bạn rẽ trái hãy gọi điện cho chúng tôi, chúng tôi cần những người như bạn.
Khi đó nhà em về kinh tế rất khá ( 2 ngôi nhà - 1 cái để không ) và em đang được Papa ủng hộ nhiệt tình về kế hoạch đi học.
Papa em đã sang Sing rồi, Ông rất thích quốc gia này luôn.
Em mong muốn chuyển sang ngành PR của MDIS tại Sing. Ở VN em đang rất thích ngành này, khá mới mẻ.
Năm 2001 lẽ ra em đã đi học chuyên ngành mà em thích.
Bất ngờ mẹ em ốm nặng luôn ,không phải là có bệnh mà khi đó là bệnh đã phát triển.
Mắt mẹ em không nhìn thấy gì do biến chứng của bệnh tiểu đường ( loét dịch kính ) , ở VN không 1 bác sĩ nào có thể mổ được cho Mẹ em luôn.
Bác sĩ Hoa - hồi đó là trường khoa nội tiết của BM giới thiệu sang Bệnh viện mắt TW với bác sĩ Ngọc là PGĐ để tìm bác sĩ có thể mổ mắt cho Mẹ em.
Gia đình phải nhờ đến sự can thiệp của bác sĩ Nhật bản mới mổ mắt được cho Mẹ em để cứu được tính mạng. Nhưng sau đó thì Mẹ không nhìn thấy được gì nữa và em quyết tâm ở lại VN.
Người khóc nhiều nhất vào thời điểm đó chính là Mẹ em không phải ai vì Mẹ em thực lòng mong muốn em đi học để phát triển.
Nhưng em không đành lòng./
Năm 2015 Mẹ em mất. Bọn bạn em nó bảo mày tính thế nào phải học tập và làm gì đi chứ.
Năm 2017 em bắt đầu có suy nghĩ sẽ phải học tập trở lại và thực hiện những gì còn dang dở của cuộc đời mình.
Em đang đi dự hội thảo du học về thì ngay buổi chiều hôm đó vào
Tháng 9/2017 Papa em đi bộ bị một cậu xe máy đâm, có một vết tụ máu trong đầu.
Em ngồi nói chuyện với anh trưởng khoa của bệnh viện Bạch Mai, anh ấy bảo là không phải can thiệp mổ nhưng phải theo dõi trong vòng 1 năm xem có bị ảnh hưởng gì không ?
Thế là đã sắp qua 1 năm rồi, về sức khỏe của Papa em khá yên tâm vì không có biến chứng/
Nên giờ em nếu đi được sẽ không phải lo lắng hay bất an điều gì.
Bây giờ em có thể nói rất chắc chắn về kế hoạch của mình trong tương lai.