Em cố gắng tạo áp lực ít nhất cho chồng em, ko bao giờ so sánh giàu nghèo, lương ng nọ ng kia cao hơn chồng hay ng nọ ng kia mua nhà, mua xe trước mặt chồng. Mẹ con vui vẻ, cả học cả chơi cả múa hát suốt ngày, e còn mới mua bộ loa mini về nhà cho tụi nhỏ hát kara nữa, ck em bảo mẹ con em yêu đời quá. Em giờ nếu ko giỏi kiếm tiền nhiều hơn, thì cố gắng tiêu ít đi, bớt mua sắm, bớt đi ăn hàng, học hành con cái ngoài tgian ở trường thì chủ yếu mẹ dạy, để hạn chế tiêu nhất có thể.
Nhìn lên ko bằng ai, nhìn xuống cũng còn hơn nhiều ng. Như ngày em còn bé, cái đệm nằm cho ấm ko có, cửa sổ gió lùa, áo mặc đi học ko đủ ấm, chân ko bao giờ có đôi tất để mang. Nên giờ nói là nghèo thì cũng sướng hơn ngày xưa hàng vạn lần. Nên ko có lý do gì, để tự mình phải rời bỏ cuộc sống cả