- Biển số
- OF-3630
- Ngày cấp bằng
- 4/3/07
- Số km
- 74
- Động cơ
- 551,543 Mã lực
cụ lại tối tối cho thạch thùng ăn chứ giề, em biết hết òilấy đc vợ là sướng rùi
ko lo chết đói
em còn chưa đc yêu ai đây này khổ vãi gần 3 chục rùi chym chỉ để ấy thôi
cụ lại tối tối cho thạch thùng ăn chứ giề, em biết hết òilấy đc vợ là sướng rùi
ko lo chết đói
em còn chưa đc yêu ai đây này khổ vãi gần 3 chục rùi chym chỉ để ấy thôi
Đùa là đùa thế nào, Gấu nhà cháu tính cho cháu mà.Cụ cứ đùa, em dự là cụ chưa có mợ
em cũng đang lâm li bi đát lắm cụ ạBẩm các cụ, các mợ, em năm nay mới được 25 cái xuân xanh, nghĩ cái tuổi hết "thằng" mà chửa đến "ông" cái gì cũng dở dở dang dang. Hồi đi học thì được nhồi nhét nào là "Nghĩ giàu làm giàu", "Cha giàu cha nghèo", "Tôi tài giỏi bạn cũng thế",... rồi ra trường mới biết "Làm giàu quá khó".
Nghe báo đài đưa tin, các bạn 91 92 đã làm chủ doanh nghiệp này, giám đốc công ty kia; cũng biết là số đấy không nhiều nhưng cũng tự thấy bản thân chưa báo đáp đủ cho cha mẹ, chưa làm được gì cho xã hội. Rối bời bởi công việc, suy nghĩ làm giàu. Nhiều lúc băn khoăn vô định hướng, tương lai mù mịt. Làm cái mình yêu thích thì không có cơ sở (em học Kinh tế mà ước mơ làm nông ạ). Sống bằng đồng lương đủ chi trả cho cuộc sống mà thấy tù túng, làm công việc như cái máy không hơn.
Em nghĩ cũng nhiều cụ mợ, đặc biệt là các cụ cùng hoàn cảnh như em khi tuổi ngoài 20.
Em xin mạn phép hỏi các cụ mợ từng trải, các cụ các mợ có đã và đang làm việc để đạt được ước mơ, được làm với niềm đam mê? Các cụ mợ đã kinh qua bao nhiêu năm trường đời mới thấy bản thân tạm gọi thành công? Thành công của các cụ mợ có gồm cả tiền tài và hạnh phúc?
Cụ cứ nhắm đích có cái đuôi .gov.vn gì đấy, rồi tìm đến mục Cơ Cấu Tổ Chức hay là Ban Lãnh Đạo gì gì đấy mà tìm là ra hết. Muốn gần nhà thì cứ cấp Quận/huyện Cụ ạ...Em mà chưa có gấu mẹ ở nhà là cũng dỏi cụ xem mấy ẻm ở đâu đấy
Cảm ơn cụ, em lại ngẫm...Khoái trùng phùng ròi đới
Lên ọp mà họi nuôi cuôn j trồng cây j là ngáo luôn
Thành công là ko để tái diễn những sai lầm...nghe quá đơn giản hỉ?
Qyay vìa vứi thực tại nhá
Nghiêm túc xem mềnh có mấy chữ ệ?
Ko thì đủ ăn đã là quá mawy mắn....
Thôi thì cũng cứ sống cụ ạ. "Chuyện gì rồi cũng sẽ qua"em cũng đang lâm li bi đát lắm cụ ạ
gần 30 mùa xuân roài mà chả đâu vào đâu , giờ này vẫn ngồi nhà dài cổ. Tiền tài, công danh sự nghiệp đang xa tít mù khơiThôi thì cũng cứ sống cụ ạ. "Chuyện gì rồi cũng sẽ qua"
đâu em bắn gián ạcụ lại tối tối cho thạch thùng ăn chứ giề, em biết hết òi
Em thèm mợ ạ, thèm cái chữ thất nghiệp, sống đúng với bản thân.25 tuôi lần 1 : Sống tách biệt, trên phương diện công việc cũng thế mà các mqh khác cũng thế. Tưởng là hòa đồng là tốt với mọi người nhưng thực chất : chả ra làm sao cả. Trên phương diện công việc : giúip đỡ người mới vô tư, ko biết cứ tới hỏi chị N, ai cần giúp gì nhiệt tình giúp luôn, cần tăng ca mà ng khác đáng lẽ làm còn mình đc về thì thôi ở lại làm hộ còn để họ về sớm hơn. Nhưng tuyệt đối : chả thân với ai hết. Bình thường mỗi lúc lĩnh lương cả văn phòng sẽ tổ chức ăn uống linh đình. Lần 1 boss hỏi : tối mọi ng đi ăn uống blahblah. Cười : e ko đi. Lần 2, ... lần n đều thế tới nỗi có lần boss gọi riêng : N ah, e cái gì cũng tốt nhưng sao ko thể hòa nhập cùng mọi người, dù sao làm việc cùng nhau ngoài công việc còn gắn kết blahblah. Cười : Em ko thích. Boss : thật sự e làm đc việc cũng tốt, a muốn bồi dưỡng e làm phó phòng nhưng e cứ tách biệt blahblah. Cười : E ko thích chức sắc, phiền phức, trách nhiệm, làm nhân viên tốt hơn, tới giờ đến hết giờ về chỉ lo mỗi phần mình ko cần chịu trách nhiệm gì khác. Haizz sau hôm đó tý bị đuổi việc , hôm sau boss chửi 1 trận vì đi muộn nóng tính lên : Chửi e hả ? Thế thì em bỏ việc luôn ---> Thất nghiệp
25 tuổi lần 2 : Vẫn tách biệt, về công việc thì lông bông, chẳng thích làm việc dưới quyền ai cũng ko thích chịu trách nhiệm, kiếm ăn qua ngày chờ đợi linh cảm cảm hứng. Sống vô định.
Về tình cảm : zero. Cho tới giờ vẫn là trung thành với mối tình đầu mang tên : Đồ ăn gồm piza, spagetty, phở, ...
Còn 2 lần 25 tuổi nữa là trọn 1 kiếp người , đợi sau khi trải qua em kể choa.
25 tuổi đã lo như này là ngon rồi, mình 3 chục mới bắt đầu chán cảnh đi làm thuêBẩm các cụ, các mợ, em năm nay mới được 25 cái xuân xanh, nghĩ cái tuổi hết "thằng" mà chửa đến "ông" cái gì cũng dở dở dang dang. Hồi đi học thì được nhồi nhét nào là "Nghĩ giàu làm giàu", "Cha giàu cha nghèo", "Tôi tài giỏi bạn cũng thế",... rồi ra trường mới biết "Làm giàu quá khó".
Nghe báo đài đưa tin, các bạn 91 92 đã làm chủ doanh nghiệp này, giám đốc công ty kia; cũng biết là số đấy không nhiều nhưng cũng tự thấy bản thân chưa báo đáp đủ cho cha mẹ, chưa làm được gì cho xã hội. Rối bời bởi công việc, suy nghĩ làm giàu. Nhiều lúc băn khoăn vô định hướng, tương lai mù mịt. Làm cái mình yêu thích thì không có cơ sở (em học Kinh tế mà ước mơ làm nông ạ). Sống bằng đồng lương đủ chi trả cho cuộc sống mà thấy tù túng, làm công việc như cái máy không hơn.
Em nghĩ cũng nhiều cụ mợ, đặc biệt là các cụ cùng hoàn cảnh như em khi tuổi ngoài 20.
Em xin mạn phép hỏi các cụ mợ từng trải, các cụ các mợ có đã và đang làm việc để đạt được ước mơ, được làm với niềm đam mê? Các cụ mợ đã kinh qua bao nhiêu năm trường đời mới thấy bản thân tạm gọi thành công? Thành công của các cụ mợ có gồm cả tiền tài và hạnh phúc?
Em đang tìm ông chủ tốt cụ ạ. Nhưng e nghĩ trả lương đầy đủ chưa hẳn đã tốt ở thời điểm này. Người cho mình học thêm nhiều điều mới là cần thiết, tìm được hẳn chẳng dễ dàng gì.Tuổi 25 em nghĩ cụ nên chọn một công ty coi được, có ông chủ tốt để học hỏi. Chịu khó làm việc chăm chỉ và tích lũy kinh nghiệm, đồng thời nuôi dưỡng những điều mình cho là quan trọng.
Cha giàu cha nghèo hay thứ gì đều là vớ vẩn cả, chỉ có làm việc và cọ xát mới làm mình trưởng thành lên được.
Nếu thấy âu lo và hoang mang là bình thường cụ nhé.
Cụ thấy hạnh phúc trong công việc ạ?Cụ có ý tưởng vươn lên thế là tốt, cháu ngày xưa cũng thế rồi cái gì đến cũng đến cụ ạ. Tích cực, năng động, gian nan, vất vả rồi mới thấy hạnh phúc
Cháu khởi nghiệp cũng đi bưng bê nhà hàng, rồi chuyển nghề với bao khó khăn, rồi trưởng nhóm với bao ước mơ, rồi trưởng phòng với vợ con đề huề....rồi...nhưng vất vả vô cùng cụ ạCụ thấy hạnh phúc trong công việc ạ?
Vậy là cụ cũng đi lên từ khó khăn, em vô cùng phục cụ.Cháu khởi nghiệp cũng đi bưng bê nhà hàng, rồi chuyển nghề với bao khó khăn, rồi trưởng nhóm với bao ước mơ, rồi trưởng phòng với vợ con đề huề....rồi...nhưng vất vả vô cùng cụ ạ
Cụ hơn em hẳn chục năm kinh nghiệm, cũng một phần ở duyên cụ ạCụ nói làm em nản, em sắp hơn cụ chẵn chục đây ợ.