Trưa nay em đi ăn, gặp 1 bà lão bán dạo kẹo cao su, trên tay bế 1 em bé khoảng 1 tuổi ngủ li bì. Em mua 1 vỉ kẹo 20k và có 1 mợ chạy đến giúi vào tay bà lão ít tiền. Xong thấy bà lão đứng tránh mưa rét dưới cái ô của quán ăn, thật tội nghiệp. Lát sau em thấy mợ kia (Đang ngồi ăn cùng chồng) gọi bà lão lại ăn cùng, rồi đánh thức em bé dậy cho ăn cùng. Mợ ấy đút cho bé ăn như đút cho chính con mình. Nhìn vào như 1 gia đình gồm bà, vợ chồng và con đang ăn cùng nhau. Em quan sát từ đầu và nhìn ko chớp mắt em bé được ăn những miếng ăn ngon lành, mắt em đã nhòe đi lúc đó. Ăn xong em cầm vỉ kẹo đưa lại cho bà lão và gửi thêm bà lão 50k (Thú thật trong ví em còn đúng = này tiền), em nói với cặp vợ chồng kia là anh chị thật tốt bụng, thật trân trọng... Mợ kia cười nhẹ nhàng, còn anh chồng phong thái rất thân thiện, đàng hoàng, khiêm tốn nói với em: Bọn em cũng chẳng giàu gì, bọn em cũng có con nhỏ như em bé này... Em hỏi thêm chuyện thì được biết bố em bé bị nghiện đang trong trại, mấy bà cháu phải dắt díu nhau đi bán kẹo dạo,...em tin là hoàn cảnh thật, chứ ko phải bọn lừa đảo như trên báo đưa. Lúc sau em thấy rất nhiều người xung quanh cũng quây vào hỏi chuyện...
Em thấy gia đình nào trục trặc, tan vỡ thương lũ F1 vô cùng! Và thấy thật đáng trân trọng cặp vợ chồng rất rất tốt bụng kia!