- Biển số
- OF-85656
- Ngày cấp bằng
- 18/2/11
- Số km
- 12,636
- Động cơ
- 567,319 Mã lực
"Ối giồi ôi! Tay cầm dao, miệng hô Cướp... cướp... bà con ơi"
Đang xảy ra vụ bắt cướp hả Mị ơi ?
Đang có vụ anh Chí tác nghiệp kiếm tiền rượu hả A Sử ??
Hay là, đang có vụ oánh ghen, thống lý Pá Tra bắt quả tang A Sử và Mị dập dịch trong nhà nghỉ, hả mọi người ???
Rộn hết cả làng…
Không có vụ cầm dao cướp của, hay ai đó cầm dao bắt cướp. Cũng không phải màn cào mặt ăn vạ hay oánh ghen nào. Chỉ là hoạt cảnh của vở bi hài kịch đường phố, mà các diễn viên tham gia, dù diễn bằng cả tấm lòng, đời không trả lấy 1 đồng coóc sê, vẫn bị khán giả mạng đồng bóng la ó, ném đá không tiếc tay
Chị phó đoan vùng biên viễn đất than, xử lý việc công ngoài đường, cẩn thận quay clip làm bằng chứng, cũng để bảo vệ mình. Nhưng trong team của chị có đồng đội ngu, nên phản dame, thân bại danh liệt, như sao quả tạ, bỗng rơi vào thiên linh cái
Chị làm việc công không sai, xử lý cũng phù hạp pháp luật, đường hình khá nét nhưng đường tiếng thì hơi méo, kể ra cũng đáng tiếc
Còn chị bán rau thì sai bét tè lè nhè, hàng rong ngày thường còn "đứng ngoài vòng pháp luật" đừng nói là ngày dịch. Chị có thể lựa chọn vào ngồi trong chợ, chính quyền không cấm. Họ chỉ muốn chị ngồi bán hàng 1 chỗ, để họ đo nhiệt độ của người đi chợ, kiểm soát dịch. Nhưng chị tăng động, phiên bản Jason Statham Người Vận Chuyển yêu nghề, vẫn bon 2 sọt rau lượn khắp phố phường sịp hàng. Trộm vía, chị mà mang mầm bệnh thì khác gì bà già Noel ship tặng Corona tới từng nhà?
Chị bị nhắc nhở tới 3 lần, 1 lần chị bỏ xe và hàng tại phường rồi về mua xe xắm sọt mới. Toàn xe cũ nát không biển số, về quẩy tiếp. Lần thứ 4 này, khi bị mời về phường, chị nhất quyết làm cách mạng, tay giữ sọt rau miệng hô “Cướp cướp”, căng hơn nữa chị cầm dao và miệng vẫn không quên hô cướp cướp cho tăng tính không vú, trung kiên một dạ không sờn lòng. Khiến đội trương tuần phải cưỡng chế mạnh, bớ chị lên xe trông rất phản cảm.
Chị anh hùng, trung hậu, bất khuất, đảm đang, nhưng vô pháp vô thiên như thế, e rằng đi ngược lại công cuộc xây dựng xã hội pháp trị: sống, làm việc theo hiến pháp và pháp luật
Chị bán rau có rất nhiều lựa chọn, chị có thể vào chợ bán lẻ; bán buôn lại cho các sạp khác ở chợ, ăn mỏng hơn; đợi gói hỗ trợ của chính phủ; hoặc khó khăn quá thì ra các điểm cứu trợ gạo mà lấy về dùng.
Chị vì miếng cơm manh áo mà làm tăng nguy cơ dịch bệnh cho xã hội, có nguy cơ làm hỏng công sức nỗ lực dập dịch của chính quyền và hàng triệu người dân, phá vỡ kỷ cương phép nước... thì thật chả ra làm sao, nhìn về dịch tễ học thậm chí còn là tội ác
Chị ra đường vì miếng cơm tấm áo thì chị phó đoan kia cũng phải ra đường vì tấm áo miếng cơm, nhưng đừng vì câu thần chú “miếng cơm tấm áo” mà đưa nhau vào những bi kịch đường phố, làm trò cười cho thiên hạ, thật là rất – quá - lắm…
Mấy anh chị nhà báo vui tính, hăng say trong cơn đồ sát mạng, giật đủ các loại tít tiếng khóc xé nội tạng của chị bán rau lấy nước mắt độc giả. Cảm thấy chưa ép phê, các nô bút còn khai thác chi tiết chị Chinh bị sang chấn tâm lý, mất ngủ khóc cả đêm, vì bị gọi là “mày”. Khiến Huyart cười không khép được mồm, làm như dân buôn thúng bán mẹt vỉa hè toàn gọi nhau là quý ông, quý bà hàng ngày không bằng
Chị Chinh không biết có mất ngủ, bị sang chấn tâm lý hay không, nhưng bỗng dưng được cả xã hội o bế, thương xót, gửi tiền ủng hộ, được đại diện chính quyền đến nhà xin lỗi, còn chị Hiền thì chắc chắn mất ăn mất ngủ, danh dự và con đường hoạn lộ bỗng tối mịt như tiền đồ chị Đào vợ anh Dậu
Chị Chinh bán rau khổ nhục kế lần này, khiến chị Hiền phó đoan phải cạp đất ra mà ăn mất rồi
Qua vụ này, mình khuyên các anh- chị - em quản lý nên gọi dân là “các ông, các bà” cho nó đúng đạo làm đầy tớ. Đến như Bá Kiến gặp anh Chí còn một điều “anh Chí’ hai điều “nhà anh Chí” mà còn bị anh Chí cầm dao thái rau “rất cùn” tiễn lên bàn thờ kia kìa
Miệng nói thích Công Lý, yêu Công Lý, nhưng khi anh ấy ra đĩa hài mới thì chỉ xem chùa hàng sao chép lậu lề đường. Yêu Công lý nhưng không ủng hộ Công Lý, thì anh ấy diễn hài miệt mài đến khi 2 tay úp vào ấm chén cũng không ngóc đầu lên được.
Khổ lắm cơ!!!
Đúng là:
“Anh Hải chỉ tay, mất ngay đồng hồ Rolex
Chị Hiền mở mồm, rau xanh giắt kẽ chân răng
Đang xảy ra vụ bắt cướp hả Mị ơi ?
Đang có vụ anh Chí tác nghiệp kiếm tiền rượu hả A Sử ??
Hay là, đang có vụ oánh ghen, thống lý Pá Tra bắt quả tang A Sử và Mị dập dịch trong nhà nghỉ, hả mọi người ???
Rộn hết cả làng…
Không có vụ cầm dao cướp của, hay ai đó cầm dao bắt cướp. Cũng không phải màn cào mặt ăn vạ hay oánh ghen nào. Chỉ là hoạt cảnh của vở bi hài kịch đường phố, mà các diễn viên tham gia, dù diễn bằng cả tấm lòng, đời không trả lấy 1 đồng coóc sê, vẫn bị khán giả mạng đồng bóng la ó, ném đá không tiếc tay
Chị phó đoan vùng biên viễn đất than, xử lý việc công ngoài đường, cẩn thận quay clip làm bằng chứng, cũng để bảo vệ mình. Nhưng trong team của chị có đồng đội ngu, nên phản dame, thân bại danh liệt, như sao quả tạ, bỗng rơi vào thiên linh cái
Chị làm việc công không sai, xử lý cũng phù hạp pháp luật, đường hình khá nét nhưng đường tiếng thì hơi méo, kể ra cũng đáng tiếc
Còn chị bán rau thì sai bét tè lè nhè, hàng rong ngày thường còn "đứng ngoài vòng pháp luật" đừng nói là ngày dịch. Chị có thể lựa chọn vào ngồi trong chợ, chính quyền không cấm. Họ chỉ muốn chị ngồi bán hàng 1 chỗ, để họ đo nhiệt độ của người đi chợ, kiểm soát dịch. Nhưng chị tăng động, phiên bản Jason Statham Người Vận Chuyển yêu nghề, vẫn bon 2 sọt rau lượn khắp phố phường sịp hàng. Trộm vía, chị mà mang mầm bệnh thì khác gì bà già Noel ship tặng Corona tới từng nhà?
Chị bị nhắc nhở tới 3 lần, 1 lần chị bỏ xe và hàng tại phường rồi về mua xe xắm sọt mới. Toàn xe cũ nát không biển số, về quẩy tiếp. Lần thứ 4 này, khi bị mời về phường, chị nhất quyết làm cách mạng, tay giữ sọt rau miệng hô “Cướp cướp”, căng hơn nữa chị cầm dao và miệng vẫn không quên hô cướp cướp cho tăng tính không vú, trung kiên một dạ không sờn lòng. Khiến đội trương tuần phải cưỡng chế mạnh, bớ chị lên xe trông rất phản cảm.
Chị anh hùng, trung hậu, bất khuất, đảm đang, nhưng vô pháp vô thiên như thế, e rằng đi ngược lại công cuộc xây dựng xã hội pháp trị: sống, làm việc theo hiến pháp và pháp luật
Chị bán rau có rất nhiều lựa chọn, chị có thể vào chợ bán lẻ; bán buôn lại cho các sạp khác ở chợ, ăn mỏng hơn; đợi gói hỗ trợ của chính phủ; hoặc khó khăn quá thì ra các điểm cứu trợ gạo mà lấy về dùng.
Chị vì miếng cơm manh áo mà làm tăng nguy cơ dịch bệnh cho xã hội, có nguy cơ làm hỏng công sức nỗ lực dập dịch của chính quyền và hàng triệu người dân, phá vỡ kỷ cương phép nước... thì thật chả ra làm sao, nhìn về dịch tễ học thậm chí còn là tội ác
Chị ra đường vì miếng cơm tấm áo thì chị phó đoan kia cũng phải ra đường vì tấm áo miếng cơm, nhưng đừng vì câu thần chú “miếng cơm tấm áo” mà đưa nhau vào những bi kịch đường phố, làm trò cười cho thiên hạ, thật là rất – quá - lắm…
Mấy anh chị nhà báo vui tính, hăng say trong cơn đồ sát mạng, giật đủ các loại tít tiếng khóc xé nội tạng của chị bán rau lấy nước mắt độc giả. Cảm thấy chưa ép phê, các nô bút còn khai thác chi tiết chị Chinh bị sang chấn tâm lý, mất ngủ khóc cả đêm, vì bị gọi là “mày”. Khiến Huyart cười không khép được mồm, làm như dân buôn thúng bán mẹt vỉa hè toàn gọi nhau là quý ông, quý bà hàng ngày không bằng
Chị Chinh không biết có mất ngủ, bị sang chấn tâm lý hay không, nhưng bỗng dưng được cả xã hội o bế, thương xót, gửi tiền ủng hộ, được đại diện chính quyền đến nhà xin lỗi, còn chị Hiền thì chắc chắn mất ăn mất ngủ, danh dự và con đường hoạn lộ bỗng tối mịt như tiền đồ chị Đào vợ anh Dậu
Chị Chinh bán rau khổ nhục kế lần này, khiến chị Hiền phó đoan phải cạp đất ra mà ăn mất rồi
Qua vụ này, mình khuyên các anh- chị - em quản lý nên gọi dân là “các ông, các bà” cho nó đúng đạo làm đầy tớ. Đến như Bá Kiến gặp anh Chí còn một điều “anh Chí’ hai điều “nhà anh Chí” mà còn bị anh Chí cầm dao thái rau “rất cùn” tiễn lên bàn thờ kia kìa
Miệng nói thích Công Lý, yêu Công Lý, nhưng khi anh ấy ra đĩa hài mới thì chỉ xem chùa hàng sao chép lậu lề đường. Yêu Công lý nhưng không ủng hộ Công Lý, thì anh ấy diễn hài miệt mài đến khi 2 tay úp vào ấm chén cũng không ngóc đầu lên được.
Khổ lắm cơ!!!
Đúng là:
“Anh Hải chỉ tay, mất ngay đồng hồ Rolex
Chị Hiền mở mồm, rau xanh giắt kẽ chân răng
Chỉnh sửa cuối: