Nói thật với các cụ, suy từ em ra việc đi đòi nợ rất nhục. Đáng nhẽ nó phải ngại mình thì mình lại ngại nó. Giá kể mình có 1 hội anh em giúp nhau được việc này thì tuyệt (vì đi đòi nợ hộ người khác
). Đây là em nói những trường hợp con nợ chưa trốn, vẫn có khả năng trả nợ nhưng chây ỳ hoặc bố mẹ anh chị em vẫn có thể đứng ra trả nợ thay. Thuê đội chuyên đòi nợ có cái dở ở chỗ là có thể tiền mất tật mang, vớ vẩn đi tù như chơi nên nếu có 1 đội anh em bố trí được thời gian thì mình làm được khá nhiều việc để gây sức ép trả nợ như:
- Gọi điện mang tính đe dọa, bắt trả nợ (đến nhà riêng, cơ quan, họ hàng... nhà con nợ)
- Đến tận nhà hoặc cơ quan, nhà bố mẹ anh chị em làm ầm ĩ lên (phải có đông anh em, nhờ hay thuê đâu 1 - 2 bà sẵn sàng chửi bới inh ỏi)
- Cảnh cáo bằng những biện pháp khác (tất nhiên ko vi phạm pháp luật nhưng con nợ nếu ở nhà thì cũng tương đối đau đầu)
...
Đại khái kiểu như: tao có người sẵn sàng trị mày đến cùng nếu mày chây ỳ không trả, hoặc nhẹ nhàng hơn: tiền cho ông, bà vay là tiền tôi vay của bọn XHĐ đấy, nếu ông, bà ko tìm cách xoay sở thì tôi buộc phải bảo cho chúng nó địa chỉ của ông bà, lúc đó ko yên với chúng nó đâu... chẳng hạn. Hay có cách nói lại chả liên quan gì đến chủ nợ như: chúng tôi là XHĐ HP biết ông, bà vay của thằng em tôi xxx đồng, nó ko nhờ nhưng tôi là anh nó đâu có thể để thế được, vậy tôi hẹn đúng ngày x giờ y mà ko tự mang đến trả nó thì sẽ có biện pháp trừng trị cả nhà ông bà ko trừ 1 ai...
Tóm lại: bằng biện pháp này ta sẽ có thể đòi được những chỗ có tiền nhưng mình ngại ko đòi và bọn vay thấy thế cố tình chây ỳ.