Em không hiểu. Đình chùa là nơi thiêng liêng chứ có phải nơi ma quái đâu mà cụ sợ, chẳng nhẽ có tật giật mình sợ phật nộEm dính quả vãi linh hồn. Chuyện là cách đây hơn 2 chục năm rồi đến nhà thằng bạn chơi, tối ngủ lại trên tầng 3 nhà nó. Thế quái nào hơn 11 giờ đêm em lại tỉnh giấc mở của ra ban công châm điếu thuốc. Thế rồi nhìn xuống sân cái chùa Dâu lại có loáng thoáng bóng người đi như lướt trên sân (đêm trăng tương đối sáng, có lẽ sư tiểu hay sư thầy đi lại trên sân chùa thôi) tự nhiên rùng mình người lạnh toát, vội vứt điếu thuốc vào phòng nằm mà cả đêm không ngủ được, rất sợ nhìn ra ban công đấy.
Em là người không duy tâm và chả bao giờ nghĩ có mà quỷ gì. Nhưng có những điều rất khó lý giải!
[B]Chùa là gì?[/B]
Chùa là cơ sở hoạt động và truyền bá Phật giáo, là nơi tập trung sinh hoạt, tu hành và thuyết giảng đạo Phật của các nhà sư, tăng, ni. Mọi người kể cả tín đồ hay người không theo đạo đều có thể đến thăm viếng, nghe giảng kinh hay thực hành các nghi lễ Phật giáo. Ở một số nơi, chùa cũng là nơi cất giữ xá lị và chôn cất các vị đại sư.
[B]Đình là gì?[/B]
Đình là nơi thờ Thành hoàng của các làng, đồng thời là nơi hội họp, bàn việc của dân làng. Đình được coi là trung tâm sinh hoạt văn hóa gắn bó với một cộng đồng cư dân và mang đặc trưng của nền văn minh lúa nước Việt Nam.
Thành hoàng là người có công với dân, với nước, lập làng, dựng ấp hay sáng lập nên một nghề (ông tổ của nghề). Dưới các triều vua thường có sắc phong cho Thành hoàng, vì hầu hết Thành hoàng đều có công với nước. Dân làng, hay phường hội đi lập nghiệp nơi khác cũng xây miếu, đền thờ Thành hoàng quê gốc của mình tại nơi ở mới.