[Funland] Ồ fun: Mỗi ngày một bài hát

Viberation

Xe tải
Biển số
OF-151453
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
401
Động cơ
359,630 Mã lực
Nơi ở
Trên trời dưới đất giữa mềnh em.
Website
www.lonelyplanet.com

Nov_rain_gt

Xe điện
Biển số
OF-19495
Ngày cấp bằng
4/8/08
Số km
3,213
Động cơ
532,760 Mã lực
Nơi ở
ngoài ánh sáng
Viva MU :D
We are The Champions
[video=youtube;ZyVXFpD4k_s]http://www.youtube.com/watch?v=ZyVXFpD4k_s[/video]
 

Viberation

Xe tải
Biển số
OF-151453
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
401
Động cơ
359,630 Mã lực
Nơi ở
Trên trời dưới đất giữa mềnh em.
Website
www.lonelyplanet.com
Viva MU :D
We are The Champions
[video=youtube;ZyVXFpD4k_s]http://www.youtube.com/watch?v=ZyVXFpD4k_s[/video]
And we keep on fighting to the end..........>'<

Mà sao cụ nghe thập cẩm bà làng thế nhể? HÌnh như cả nhạc vàng???
 

Nov_rain_gt

Xe điện
Biển số
OF-19495
Ngày cấp bằng
4/8/08
Số km
3,213
Động cơ
532,760 Mã lực
Nơi ở
ngoài ánh sáng
And we keep on fighting to the end..........>'<

Mà sao cụ nghe thập cẩm bà làng thế nhể? HÌnh như cả nhạc vàng???
he he, nhạc là 1 điều kỳ diệu, đẹp đẽ, em thì cứ đẹp là em hưởng thôi, ko có gout cố định nhá mợ;))
 

Viberation

Xe tải
Biển số
OF-151453
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
401
Động cơ
359,630 Mã lực
Nơi ở
Trên trời dưới đất giữa mềnh em.
Website
www.lonelyplanet.com
[video=youtube;-7og-HqfaCQ]http://www.youtube.com/watch?v=-7og-HqfaCQ[/video]

Bài Review cho album dạng Feeling em viết cách đây 10 năm:)

Estatic Fear- Ảo tưởng dai dẳng, mê đắm. điên cuồng...







Nàng đã gặp gã trong 10 đêm của “Sombre Dance”, mặc dù thực tế, gã đã ở đó- trên chồng đĩa của nàng- đã được 6 năm, 6 năm im lìm trong một góc tối tăm, câm lặng, tựa hồ như chẳng còn ai trên đời nhớ đến sự tồn tại của gã. Rồi một ngày, trong sự rỗi rãi đến chán ngấy, nàng đưa tay kéo gã ra khỏi cái góc tăm tối, lặng lẽ ấy, phủi lớp bụi thời gian đã bao bọc gã, thì thào: “Hãy để tôi khám phá tâm hồn anh nhé!”. Gã ngỡ ngàng, vui sướng và đáp lại bằng một giọng rụt rè: “Nhưng… nhưng tôi chỉ có thể dành cho cô 10 chương...”. Nàng bật cười: “10 chương là quá nhiều. Tôi chỉ muốn gặp anh ở “Mười chương đó”!


Đêm thứ 1...Gã xuất hiện, bỏ qua cái lớp vỏ của một kẻ bình thản, bàng quan, luyên thuyên đủ điều về những gì gã gặp trên đường, những gì xảy ra xung quanh cuộc sống của gã. Bằng những âm thanh dìu dặt của đoạn Intro, nhẹ nhàng và du dương. Gã đến bên nàng nhẹ nhàng và trong sáng, nhưng man mác buồn. Cái buồn kéo dài từ đoạn ghi ta bền bỉ và thanh thoát, thanh thoát như chính tâm hồn nàng. Dường như bằng thứ âm thanh huyền ảo, hắn muốn ca ngợi nàng, ca ngợi tâm hồn trong sáng của nàng. Sự xuất hiện của gã quá ấn tượng, và nàng như mê đắm, quên đi những thù hận, những khao khát, những mệt mỏi, và sự xuất hiện đó ngoạn mục đến nỗi, sau này mỗi khi nàng thấy gã xuất hiện, ngay lập tức những giọt nước mắt của gã lập tức rơi xuống, long lanh như tâm hồn nàng đang hòa vào tiếng ghita trầm bổng. Nàng thốt lên:" Tuyệt quá!"





Gã xuất hiện trong đêm thứ hai...

Nguyên hình là gã, chính xác là gã, từ mặt thể xác đến tâm hồn- thứ mà nàng hoặc bất kỳ ai khác không thể thấy được ở gã trong đêm trước hay hai đêm sau đó. Gã như hoàn toàn lột xác và dần dần, gã dẫn nàng đến sự ngạc nhiên liên tục. Nàng như nghe tiếng lá cây thì thào. Mái tóc dài đen của nàng như phản chiếu màu của trời chiều, ánh lên trong không gian u ám và ẩm ướt của rừng.Và dường như không gian quanh nàng như đặc quánh, và trong hơi gió rất khẽ, nàng nghe tiếng hắn thì thào.

Đêm thứ 3...

Gã- nguyên mẫu của một kẻ cô đơn, hoàn toàn cô đơn và tuyệt đối cô đơn. Một nghĩa phải được hiểu chính xác như vốn dĩ bản chất của hai từ “cô đơn”, phải được nhìn ở mặt chân thực nhất, thô ráp nhất chứ không phải bằng bất kỳ cái nghĩa hay cách diễn đạt bóng bẩy nào của văn chương. Gã vẫn gặp mọi người mỗi ngày nhưng gã vẫn cô đơn, hoàn toàn cô đơn, bởi gã không nói chuyện với họ- chữ “không” theo đúng nghĩa của chữ “không”.

Rồi cái đêm thứ 4 mà nàng mong đợi cũng đã đến...


Gã- nguyên mẫu của một kẻ cô đơn và mơ mộng, mơ mộng và kỳ dị. Gã không phải là con người thực, thế giới của gã là sự hoang đường, kỳ quái và những thứ tương tự như sự dị thường. Gã yêu cái màu sắc xám xịt của 4 bức tường, cái màu buồn thảm và tẻ ngắt với tơ nhện răng xung quanh hơn là thứ ánh sáng rực rỡ của mặt trời chiếu ngoài khung cửa sổ căn phòng gã ở- gã là kẻ chạy trốn ánh sáng.Gã- kẻ xa lạ với những hình thức giao tiếp “kiểu con người”. Gã dè dặt, bối rối và lúng túng trước những cuộc thăm viếng xã giao của một số ít ỏi những bạn bè mà gã có. Gã- giống như “một con mèo nhỏ nhắn và khốn khổ, rón rén trốn vào gầm ghế, sau khi bị một lũ trẻ bắt giữ bằng cách quái ác và hành hạ, ngược đãi… nó cố nén mình suốt cả tiếng đồng hồ dưới ghế, lông xù lên, ho khục khặc, cố chùi bộ mặt bé tí đáng thương bằng cả hai chân, và rất lâu về sau, nó cứ nhìn một cách ác cảm với cả thế giới…”. Vâng, đó chính là hình ảnh của gã trong mỗi cuộc giao tiếp, thậm chí những cuộc thăm viếng ấy có thể khiến gã rối loạn trong suốt khoảng thời gian sau đó của ngày. Để rồi sau đó, hoảng hốt đến bấn loạn khi cánh cửa nhà gã đột ngột bị mở ra… Và gã, để kết thúc thứ cảm giác khốn khổ của một con mèo bị hành hạ, hay thứ cảm giác “nhục nhã quỵ xuống bởi gánh nặng của lòng hiếu khách”, gã đã tìm ra một cách ổn thoả, đó là không kết thân với bất cứ ai khác nữa_trừ nàng!

Đêm thứ 5 thì sao nhỉ? Hắn tự hỏi mình...

Vâng, đến đây thì có thể thấy gã là một kẻ tội nghiệp, trong mắt nàng gã tội nghiệp đến mức đang thương hại. Nhưng gã vẫn sống, vẫn tồn tại trong sự sợ hãi và run rẩy, và cái nguồn động lực đã giúp gã sinh tồn không phải tình thương đồng loại, bởi đó là thứ mà gã không có. Hay nói chính xác là gã sợ hãi đến mức từ chối tiếp cận nó và được nó bao bọc. Thứ nuôi sống gã đó là trí tưởng tượng của gã, mà phải thừa nhận rằng trí tưởng tượng của gã là thứ tuyệt diệu nhất trong những gì gã có. Nó có thể khiến cho khuôn mặt xanh xao, nhợt nhạt đầy lo âu thay bằng một vẻ hân hoan kỳ dị. Được thả mình vào thế giới của sự hoang đường, được đắm mình trong cái kỳ ảo của đời sống ấy… có tác dụng với tinh thần của gã một cách lạ kỳ. Không ai biết một cách rõ ràng cái thế giới gã tưởng tượng ấy bao gồm những gì, không một hình dung cụ thể, nhưng trong tất cả những “bức tranh sống động đầy ma lực mà ảo tưởng dệt nên” cho gã, vai trò của gã là quan trọng nhất và nổi bật nhất. Và gã cảm thấy khoái trá với những giấc mơ, những cuộc phiêu lưu được tạo ra bởi sự tưởng tượng đó. “Gã là nghệ sĩ của riêng gã, sẵn sàng tạo ra một thế giới cho mình bất cứ lúc nào khi bị khêu gợi bởi một trò chơi mới”.

Và cả hắn và nàng đều chờ đợi đêm thứ 7...Vâng, trí tưởng tượng của gã là bất tận, nó phong phú đến mức có lúc gã cơ hồ tưởng như tất cả là sự hiện hữu thực sự, không phải là kết quả của những cơn mê đắm được tạo ra bởi óc tưởng tượng bệnh hoạn của gã. Gã đã có “nàng” của gã, gã đã thấy “nàng gục đầu vào ngực gã khóc nức nở đớn đau trong cái đêm ấy, cái đêm chia ly mà không nghe thấy bão tố đang quay cuồng, không hay biết gió đang thổi rơi những giọt nước mắt trong đôi mắt đen của nàng và cuốn chúng bay xa…”. Gã đã đau đớn thực sự, đau đớn bởi một tình yêu trong những giấc mơ của gã, bởi thứ cảm xúc trong những sự mộng tưởng triền miên của gã.

Rồi đêm thứ 8, hắn khắc vào trí nhớ nhọc nhằn của hắn số 8...


Vâng, nếu như vậy, nàng hay bất kỳ ai quan sát cuộc sống của gã đều có thể nghĩ rằng gã đang lụt lội trong những ảo tưởng của chính gã, và không ai có thể kéo gã ra được những ảo tưởng dai dẳng, những cơn mộng mị điên cuống của bản thân gã. Nhưng không, thực tế chính là kẻ phá bĩnh đáng ghét nhất của gã, nó lôi tuột gã ra khỏi cái thiên đường ảo vọng mà gã mê đắm, phũ phàng đến mức phá tan nát cái vương quốc đẹp đẽ mà gã xây dựng. Nhưng rồi “một cảm giác mơ hồ nào đó, một nỗi ước ao mới, làm tim gã đập nhanh, đau nhói, nó mời gọi, kích thích trí tưởng tượng của gã đầy cám dỗ, và mơ hồ kêu lên một lô lốc những ảo tưởng mới… Nó bùng lên êm ái, nó bắt đầu sôi sùng sục như nước trong ấm cà phê để trên bếp lửa… Và rồi những ảo tưởng của gã vỡ ào ra trong ngọn lửa bập bùng… Trí tưởng tượng của gã trỗi dậy và hài hoà trở lại , bất ngờ như một thế giới mới, một thế giới ma lực chợt loé sáng rực rỡ trong trí óc gã. Một giấc mơ mới- một niềm hạnh phúc mới! một liều thuốc độc mới, ngọt ngào và gợi cảm…”.

Số 9...gần như định mệnh...…

“Và rồi ta tự hỏi: những giấc mơ của ta đâu rồi? Rồi lắc đầu tự đáp: ngần ấy tháng năm đã trôi qua! Rồi lại tự hỏi: ta đã làm gì cuộc đời của ta? Ta đã chôn vùi những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời vào đâu? Ta đã từng sống hay chưa? Ta tự bảo mình: đấy, hãy xem cái thế giới này… Nhiều năm nữa sẽ trôi qua, mang theo nỗi cô đơn sầu thảm, và rồi tuổi già đáng sợ chống nạng bước đến, sau đó tất cả chỉ còn là xót xa sầu khổ. Cái thế giới ảo mộng của ta sẽ trở nên âm u, những giấc mơ của ta sẽ khô héo và rụng xuống như những chiếc lá úa vàng. Ôi!… khi đó chỉ còn lại cô đơn, hoàn toàn cô đơn, thậm chí chẳng có gì để tiếc nuối, chẳng có gì, tuyệt chẳng có gìĐêm cuối...ảo tưởng dai dẳng, mê đắm và điên cuồng...

Nàng nhấn stop, trả lại gã về kệ. Gã không phải là trường hợp bất thường hay hiếm hoi trong cuộc sống. Nàng cũng đã gặp những con người như gã, co mình lại trong lớp vỏ bọc, tránh né sự đụng chạm với thế giới xung quanh, và nuôi sống mình bằng những ảo tưởng của bản thân, vẽ nên những bức tranh loè loẹt sắc màu hư ảo. Gã có thể sống hết quãng đời của gã trong mê đắm và mộng mị triền miên, chẳng ai có thể cấm cản gã chọn lựa cho gã cách sống nào. Nhưng gã vấn tồn tại trong thế giới thật, thế giới thật không thể biến thành cái thiên đường ảo vọng mà gã mong muốn. Đó cũng chính là lý do vì sao gã thường xuyên cảm thấy đau khổ, đau khổ vì những vấn đề của cuộc sống thực tế luôn thò tay một cách thô bạo và phú phàng đập tan những vương quốc đẹp đẽ của gã. Mà đôi khi vấn đề ấy chỉ là một câu hỏi như gã đã bằng cách nào ăn hết thức ăn trong bữa tối?… Và những ảo tưởng khốn khổ ấy đã đẩy gã vào những căng thẳng liên miên, cuối cùng là sự hư hảo và mệt mỏi…


“Và rồi ta tự hỏi: những giấc mơ của ta đâu rồi? Rồi lắc đầu tự đáp: ngần ấy tháng năm đã trôi qua! Rồi lại tự hỏi: ta đã làm gì cuộc đời của ta? Ta đã chôn vùi những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời vào đâu? Ta đã từng sống hay chưa? Ta tự bảo mình: đấy, hãy xem cái thế giới này… Nhiều năm nữa sẽ trôi qua, mang theo nỗi cô đơn sầu thảm, và rồi tuổi già đáng sợ chống nạng bước đến, sau đó tất cả chỉ còn là xót xa sầu khổ. Cái thế giới ảo mộng của ta sẽ trở nên âm u, những giấc mơ của ta sẽ khô héo và rụng xuống như những chiếc lá úa vàng. Ôi!… khi đó chỉ còn lại cô đơn, hoàn toàn cô đơn, thậm chí chẳng có gì để tiếc nuối, chẳng có gì, tuyệt chẳng có gì.
 

mackmyta

Xe tăng
Biển số
OF-85740
Ngày cấp bằng
18/2/11
Số km
1,893
Động cơ
423,814 Mã lực
em cũng góp vui 1 bài hát đỉnh của v.pop việt nam

các cụ thưởng thức đi nhé :)


[video=youtube;MqJMldAr57Y]http://www.youtube.com/watch?v=MqJMldAr57Y[/video]
 

Aries204

Xe điện
Biển số
OF-55738
Ngày cấp bằng
24/1/10
Số km
3,420
Động cơ
483,045 Mã lực
[video=youtube;NaLEBdMScQA]http://www.youtube.com/watch?v=NaLEBdMScQA[/video]
 

lopxihoi

Xe buýt
Biển số
OF-91710
Ngày cấp bằng
15/4/11
Số km
631
Động cơ
408,200 Mã lực
Xuân tới rồi, với nỗi buồn phảng phất như mưa bụi trong ca khúc



Một vùng mây trắng bay đi tìm nhau

Chẳng còn thấy đâu, mắt em hoen sầu

Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân về đấy thôi

Ngày xuân vẫn trôi rừng còn ngây dại mơ bóng hình ai

Trời mưa giăng lối áo em lệ rơi

Nhạt nhòa nét môi, đá xanh quên lời

Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân về đấy thôi

Giọt sương vẫn rơi, tình mình vẫn hoài thương nhớ đây vơi



Chiều xưa ngồi bên anh em nghe như đã xót xa trong tay mình

Một giây hờn lênh đênh môi em thơm ngát đón đưa hương say tình

Anh biết không anh em như bóng mây tìm nơi đổ bến

Đậu bến xa vời mà tình vẫn rơi, mây hoài vẫn trôi



Trời xao xác sóng, gió reo mùa đông

Tìm trong giá băng bóng xuân mịt mùng

Vì mình xa nhau nên anh chưa biết xuân vẫn mãi xa vời chốn nao

Còn thương nhớ nhau, còn nặng u sầu muôn kiếp về sau



http://nhacso.net/nghe-nhac/em-da-thay-mua-xuan-chua.Wl1TVUpa.html

nghe bài này lúc này thật hay và thấm.
 
Chỉnh sửa cuối:

hoangtn

Xe tải
Biển số
OF-69606
Ngày cấp bằng
1/8/10
Số km
204
Động cơ
429,077 Mã lực
Tuổi
37
Nơi ở
Gang Thép Thái Nguyên
Website
www.facebook.com
e góp bài này nhà iem ở đey
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Nguoi-Dep-Thai-Nguyen-Cao-Khac-Thuy/IW6OIOZD.html
Người Đẹp Thái Nguyên
Đóng góp: tuni.kiu
“Ngọn nguồn từ câu lượn, ngọn nguồn từ câu si, rì rầm trong cổ tích chảy về quê hương mình. Sông cầu ơi… ơi… ời, ánh điện sáng lung như mắt ai đưa tình. Này người ơi có nhớ…. nhớ em ko? Sông Cầu ơi… ơi… ời cung xuyến vàng Gang Thép, hoa hái dâng người đẹp… người đẹp… Thái Nguyên ơi…..

Lời từ trong câu lượn, lời từ trong câu si, đượm hồn thiêng sông núi chảy về quê hương chè. Tiếng từ quý chơi… vơi…, sao trời sáng lung linh cho lứa đôi tâm tình, này người ơi có nhớ… nhớ em ko? Tiếng từ quý chơi… vơi… như nỗi niềm ai đó, hương sắc dâng người đẹp… người đẹp Tháin Nguyên ơi…. Người đẹp…. Thái…. Nguyên… ơi…”
 

OBTP0711

Xe đạp
Biển số
OF-160368
Ngày cấp bằng
11/10/12
Số km
24
Động cơ
349,430 Mã lực
Website
www.vnhomeshop.com
[video=youtube;-7og-HqfaCQ]http://www.youtube.com/watch?v=-7og-HqfaCQ[/video]

Bài Review cho album dạng Feeling em viết cách đây 10 năm:)
....
“Và rồi ta tự hỏi: những giấc mơ của ta đâu rồi? Rồi lắc đầu tự đáp: ngần ấy tháng năm đã trôi qua! Rồi lại tự hỏi: ta đã làm gì cuộc đời của ta? Ta đã chôn vùi những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời vào đâu? Ta đã từng sống hay chưa? Ta tự bảo mình: đấy, hãy xem cái thế giới này… Nhiều năm nữa sẽ trôi qua, mang theo nỗi cô đơn sầu thảm, và rồi tuổi già đáng sợ chống nạng bước đến, sau đó tất cả chỉ còn là xót xa sầu khổ. Cái thế giới ảo mộng của ta sẽ trở nên âm u, những giấc mơ của ta sẽ khô héo và rụng xuống như những chiếc lá úa vàng. Ôi!… khi đó chỉ còn lại cô đơn, hoàn toàn cô đơn, thậm chí chẳng có gì để tiếc nuối, chẳng có gì, tuyệt chẳng có gì.
Hay quá mợ
 

OBTP0711

Xe đạp
Biển số
OF-160368
Ngày cấp bằng
11/10/12
Số km
24
Động cơ
349,430 Mã lực
Website
www.vnhomeshop.com
Gửi các cụ/mợ một tuyệt phẩm của Vũ Thành An

http://www.youtube.com/watch?v=i9V5vbJmEe4

Bài không tên cuối cùng
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói
Nói ra nhiều cũng vậy thôi
Ôi đớn đau đã nhiều rồi
Một lời thêm càng buồn thêm
Còn hứa gì?

[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]
Biết bao lần em đã hứa
Hứa cho nhiều rồi lại quên
Anh biết tin ai bây giờ
Ngày còn đây người còn đây
Cuộc sống nào chờ

Này em hỡi
Con đường em đi đó
Con đường em theo đó
Sẽ đưa em sang đâu
Mưa bên chồng, có làm em khóc, có làm em nhớ
Những khi mình mặn nồng.

Này em hỡi
Con đường em đi đó,
Con đường em theo đó
Ðúng hay sao em?
Xa nhau rồi
Thiên đường thôi lỡ
Cho thần tiên chấp cánh
Xót đau người tình si

Suốt con đường ai dìu lối
Hãy yêu nhiều người em tôi
Xin gửi em
Một lời chào, một lời thương, một lời yêu
Lần cuối cùng

***

Nhớ rất nhiều câu chuyện đó
Ngỡ như là vừa hôm qua
Tôi uớc ao có một ngày gặp lại em, hỏi chuyện em lần cuối cùng
Vẫn con đuờng, con đuờng cũ
Vẫn ngôi truờng, ngôi truờng xưa
Mưa vẫn bay như hôm nào
Nguời ở đâu mình ở đây bạc mái đầu
Này em hỡi con đuờng em đi đó, con đuờng em theo đó chắc qua bao lênh đênh
Bao gập ghềnh có làm héo hắt, có làm phai úa nét môi đẹp ngày nàỏ
Này em hỡi con đuờng em đi đó, con đuờng em theo đó đúng đấy em ơi
Nếu chúng mình đã thành đôi lứa, chắc gì ta đã, thoát ra đời khổ đaụ
Nếu không còn gặp lại nữa, giữ cho trọn ân tình xưa
Tôi gửi em lời cầu nguyện, đuợc bình yên đuợc bình yên về cuối đời
 

Viberation

Xe tải
Biển số
OF-151453
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
401
Động cơ
359,630 Mã lực
Nơi ở
Trên trời dưới đất giữa mềnh em.
Website
www.lonelyplanet.com
[video=youtube;qoYbVosc93U]http://www.youtube.com/watch?v=qoYbVosc93U[/video]

Wish you were here...

Wish You Were Here
Wish You Were Here...
Me, oh, my country man,
Wish You Were Here...
I Wish You Were Here...
Don't you know, the snow is getting colder,
And I miss you like hell,
And I'm feeling blue...
I've got feelings for you,
Do you still feel the same?
From the first time I laid my eyes on you,
I felt joy of living,
I saw heaven in your eyes...
In yor eyes...
Wish you were here...
Me, oh, my country man,
Wish You Were Here...
I Wish You Were Here...
Don't you know the snow is getting colder,
And I miss you like hell...
And I'm feeling blue...
I miss your laugh, I miss your smile,
I miss everything about you...
Every second's like a minute,
Every minute's like a day
When you're far away...
The snow is getting colder, baby,
I Wish You Were Here...
A battlefield of love and fear,
And I Wish You Were Here...
I've got feelings for you,
From the first time I laid my eyes on you...
 
Chỉnh sửa cuối:

Platon

Xe đạp
Biển số
OF-169349
Ngày cấp bằng
30/11/12
Số km
10
Động cơ
344,370 Mã lực
Em thì vẫn hay nghe bài này:

Anh khóc vì giờ đây anh đã mất em rồi.
Anh khóc vì giờ đây em đã xa thật rồi.
Anh nhớ lời hẹn ước ta không xa rời.
Mà giờ đây sao chỉ anh lẻ loi?
Anh cứ cố gắng tại sao vẫn cứ xa vời.
Anh và em dường như ta đã hết yêu nhau rồi.
Em hãy nói cho anh nghe đi hỡi người yêu ơi,
Tại sao giờ chúng ta lìa đôi?

Tại anh đã vô tâm hay tại anh không quan tâm em mỗi ngày,
Để giờ đây khi lời anh nói, em không tin anh nữa vậy?
Trong tình yêu, đôi lúc ta hay giận hờn anh biết.
Nhưng anh thấy, giờ em không còn yêu anh.
Vậy thôi anh cho em đi về nơi em chưa bắt đầu,
Nơi mà em khi chưa quen anh, anh thấy em vui hơn nhiều.
Anh xin lỗi, vì đã cướp mất khoảng trời của em,
Nhưng có người sẽ cho em lại một bầu trời.


http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=di4WcbRQsi
 

emchuasay

Xe buýt
Biển số
OF-160845
Ngày cấp bằng
15/10/12
Số km
815
Động cơ
353,880 Mã lực
[video=youtube;Cpp1syEDOJs]http://www.youtube.com/watch?v=Cpp1syEDOJs[/video]

Give me one reason to stay here. You gotta make me change my mind...
Vừa thấy cái thớt tuyển Sói của mợ này xuất hiện, đang định ứng cử thì Mods nào đã xóa mất rồi :(
 

Viberation

Xe tải
Biển số
OF-151453
Ngày cấp bằng
3/8/12
Số km
401
Động cơ
359,630 Mã lực
Nơi ở
Trên trời dưới đất giữa mềnh em.
Website
www.lonelyplanet.com
Vừa thấy cái thớt tuyển Sói của mợ này xuất hiện, đang định ứng cử thì Mods nào đã xóa mất rồi :(
Không hiểu vì lý do gì mà bị xóa? Trang web này hay thật ạ.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top