Vâng, cái Yosemite cũng đẹp cụ ạ. Hôm đi em cũng chủ quan ko book trước, vào đó đi hết khu này khu khác chỗ nào cũng full, mãi sau đi sâu vào trong thì còn 1 slot trống cho dựng trại, chứ không ngủ trên xe mất.
Vợ em tháng 9 này cũng đưa các cụ nhà em đi bờ Đông, bờ Tây. Cũng tự lái từ Las Vegas qua Los và San. Em năm nay ở nhà, đỡ phải đi cùng hehehe.
Em ko sống ở Mỹ nhưng em đi nhiều qua đó. Có 3 vụ này em để ý, cụ chủ xem có phải dân Mỹ thế ko hay chỉ là em suy diễn tiêu cực mà thôi:
1. Em đưa trẻ con ghé vào một cửa hàng lưu niệm nằm trên road 66, trẻ con nhà em mỗi đứa chỉ được mua 1 món đồ và tính chúng hay thay đổi vì cầm cái này lên sau đi 1 chút lại đòi đổi cái khác chúng thích hơn. Một cô bán hàng người Mỹ đầu tiên rất niềm nở nhưng sau khi con em muốn đổi món đồ lần thứ 3 thì làu bàu khó chịu, lẩm bẩm ra mặt. Trẻ con nhà em ko đứa nào hiểu được sao lại thế.
2. Cả nhà em xuống sân bay, xếp hàng rất dài để chờ nhập cảnh thì có 1 gia đình xếp cuối hàng hớt hải hỏi nhân viên đảm bảo trật tự là cho họ ưu tiên nhập cảnh trước vì họ có chuyến bay nội địa sát giờ, nhân viên không cho và nói nhà đó hỏi những người xếp hàng gần cửa là cho gia đình đó ưu tiên đi trước và thật kỳ lạ là ai cũng lắc đầu, em thấy thế bảo để nhà em xuống cuối hàng đứng vào chỗ họ và cho gia đình đó lên đứng ở vị trí nhà em vì nhà em ko vội gì, gia đình đó cảm ơn rối rít, cảm giác như muốn khóc.
3. Buổi sáng, vợ em mở cửa xe oto, ko để ý làm cánh cửa chạm nhẹ vào xe bên cạnh đỗ sát xe nhà em ( em cũng đứng đó và thấy chạm ko có xước sơn gì cả), bà chủ xe bên cạnh đứng ngay đó, ra hỏi và ghi đưa cho vợ em 1 tờ giấy có tên, số điện thoại của bà ấy và câu Car renter opened door into my car, bảo về đưa cho cty cho thuê xe. Em về đưa tờ đó cho bên thuê xe, 2 ngày sau có 1 đồng chí dạng luật sư bên Cty cho thuê xe email cho em yêu cầu:
1. Có ai làm chứng việc đó ko? Có biên bản của cảnh sát hoặc giữa hai bên lập ra ko. Nếu có thì cho luật sư biên bản hoặc số điện thoại và địa chỉ của người làm chứng.
2. Có chụp ảnh chỗ cánh cửa xe chạm vào xe kia ko? Nếu có thì gửi ảnh.
3. Luật sư cung cấp cho 1 phần mềm bảo em vẽ lại vị trí chỗ cánh cửa xe chạm vào nhau và mô tả vết xước nếu có.
Đồng ý là thượng tôn pháp luật nhưng việc ko đáng cần phải giải quyết lại gây mất quá nhiều thời gian thế liệu có nên ko?
Đêm mất ngủ, chia sẻ và tham vấn ý kiến cụ chủ tý ạ.
Cụ chụp ảnh rất đẹp, em ko có được cái khả năng đó nên hay vào xem ảnh cụ chụp.
Thực ra như em đã đề cập 1 lần, nước Mỹ nó là hợp chủng quốc, vả lại em cũng chưa có dịp dc tiếp xuúc nhiều, đi đây đó nhiều nên rất khó để đưa ra nhận xét của mình. Em chỉ nêu quan điểm cá nhân ở đây
1. Theo em quan sát trẻ em bên này bọn nó tự lập hơn, có chính kiến hơn trẻ em ở nhà. Thêm nữa rất nhiều người lớn họ ko thích trẻ con, họ cho rằng trẻ con rất phiền hà, bởi vậy nhiều người, nhiều đôi họ nuôi chó chứ ko lập gia đình và có con. Trong hoàn cảnh này có thể người bán hàng ko quen với cảm giác bọn trẻ nhà cụ đổi ý kiến liên tục nên tỏ ý khó chịu.
2. Nhà em cũng ko thể tưởng tượng lại sao họ lại lãnh cảm như thế trong trường hợp này. Em mà ở tình huống như cụ chắc chắn em cũng hành động như thế. Em đi quan sát thì thấy gần đến giờ bay thậm chí nhân viên hãng bay còn đi tìm đọc tên để giục lên máy bay
3. Em ko có ý kiến gì vì có thể vợ cụ gặp đúng phải người quá khắt khe (ở đâu cũng có chỉ có điều là tỷ lệ ít hay nhiều). Và tất nhiên ở Mỹ hở ra là bọn nó đi kiện
Ở đây em chỉ nói xung quanh nơi em ở, là cái thành phố nhỏ và rất yên bình, hầu hết họi người đều rất nice và thân thiện
Một vài ví dụ:
1. Bọn trẻ đến trường: cô trợ lý hiệu trưởng (có lúc cả cô hiệu trưởng) mặc áo phản quan, cầm loa điều tiết giao thông (giao thông nội bộ trong sân trường, nơi hụ huynh đưa đón con đi học), miệng cô luôn cười tươi và chào từng học sinh, phụ huynh học sinh.
Tất cả các thầy cô giáo trong trường đều biết tên 2 bé nhà em, nhà em đi sêu thị, gặp các thầy cô (mặc dù ko dậy trực tiếp) đều nhận ra 2 đứa, gọi tên và chào 2 đứa
2. Nhà em 2 năm đầu thuộc diện thu nhập thấp, họ miễn phí ăn trưa, miễn phí sách giáo khoa (học phí thì tất nhiên ko mất rồi), sau đó gửi thư về nhà nói do nhà mày thu nhập thấp nên bọn tao miễn phí, nếu mày ko hài lòng vui lòng cho bọn tao biết
3. Câu lạc bộ bóng đá, nhà em hỏi tham gia, sau thấy học phí khá cao, bảo mày có học bổng gì không. Họ bảo mày đừng quá quan tâm chuyện tiền bạc, cứ cho con tham gia cho vui, còn mày thích đóng bao nhiêu thì đóng
.
4. Có rất nhiều hoạt động tình nguyện ở đây, như vợ em hồi mới sang là sv quốc tế, thế là có nhà thờ họ cho người lên tận sân bay đón. Rồi còn có buổi cho đò dùng, mình vào chọn rồi họ cho xe, cho người chở đến tận nhà để cho
5. Hôm thứ 7 vừa rồi, sáng sớm và trời mưa. Cả nhà đang ngồi thì nghe tiếng gõ cửa, có 1 chú sinh viên cầm cái iphone 8 trên tay, hỏi có phải mày đánh rơi ko, tao đoán thế vì thấy nó rơi trc của nhà nhà mày. Em bảo ko phải, thế là chú ấy cảm ơn rồi sang nhà hang xóm gõ cửa tiếp để hỏi để trả lại
6. Em 2 lần va chạm giao thông đều do họ đâm vào
Lần đầu, 1 bé sinh viên đâu vào, lúc đó em đang đưa 2 đứa đi học, sợ bọn nó muộn, em bảo con bé mày cứ đứng đây tao chạy về bảo vợ tao ra nói chuyện với mày, thế là nó đứng đợi cùng 2 bé nhà em để em về chạy ra gọi vợi ra giải quyết, còn em đưa 2 đứa đi học
Lần 2, ông va vào em do mất phanh, xuống xin lỗi rối rít rồi chủ động gọi cảnh sát đến lập biên bản.
Tất nhiên ở đâu cũng có người nọ người kia nhưng về cơ bản em hài lòng ở cái thành phố bé này. Tuy nhiên mấy người VN cũng nói nếu ra xa 1 chút về miền nông thôn thì tình trạng phân biệt chủng tộc là nhận thấy rõ (bang của em là bang bảo thủ hạng nhất của Mỹ, phó tổng thống Mỹ Mike Pence là người ở bang em