- Biển số
- OF-444444
- Ngày cấp bằng
- 23/8/10
- Số km
- 6,313
- Động cơ
- 493,019 Mã lực
Chân dài và trắng như hôm em gặp mà đầu gối lại tím thì xấu hết cả à, em có làm gì đâu mà đầu gối tím
Chân dài và trắng như hôm em gặp mà đầu gối lại tím thì xấu hết cả à, em có làm gì đâu mà đầu gối tím
tím 3 nốt, chả hiểu đá chân vào chỗ nào mà kinh quá, chị vừa ngó thấy xong, may mà chụp lên hình ko thấy vết tím, công nghệ PTS thật tuyệt vờiChân dài và trắng như hôm em gặp mà đầu gối lại tím thì xấu hết cả à
Chị vẫn lạc quan thế này thì ngon rồi. Mấy hôm tự mất cần gì PTStím 3 nốt, chả hiểu đá chân vào chỗ nào mà kinh quá, chị vừa ngó thấy xong, may mà chụp lên hình ko thấy vết tím, công nghệ PTS thật tuyệt vời
, thì chụp ảnh phải tươi chớ, chắc cũng 1 tuần mới hết tím..chẹpChị vẫn lạc quan thế này thì ngon rồi. Mấy hôm tự mất cần gì PTS
Một tuần trôi qua nhanh lắm nên chị cứ tự tin mà yêu đời đê, thì chụp ảnh phải tươi chớ, chắc cũng 1 tuần mới hết tím..chẹp
Chắc Hồ Trường xuất phát từ câu thơ trên hả Chã ơi?
Tâm hự phết nhể!!!Lâu rồi tôi không còn có thời gian ngồi vẫn vơ suy nghĩ quá nhiều những thứ hỗn loạn trong đầu mình để biến nó thành một thứ logic, dễ hiểu, để cặn kẽ rồi viết ra như kiểu một thứ giải trình cho mọi người hiểu mình. Hiểu mong muốn của mình, buồn vui, giận dỗi. tình yêu , tình bạn và để biết rằng cuộc sống này đầy bất ngờ và phức tạp ra sao trong mắt tôi.
Cứ thế mà từng đấy thời gian trong đời đã trôi qua. Tôi không còn ước mong lớn thêm hơn chút để được tự quyết định cuộc sống của mình, để thoát khỏi áp lực khi còn bé với những ấp ủ và mong ước của bố mẹ đặt lên mình. Vì tôi quá đủ cái tuổi tôi phải trưởng thành và cần phải sống trách nhiêm.
Có một người mà tôi rất quý đã nói, "Quá khứ là điều ghê gớm lắm.. vì mãi mãi ta không thay đổi được nó..."
Tương lai là một điều gì mờ ảo mà chẳng bao giờ lường trước....
Chỉ có hiện tại tôi sống tốt nhất cái cách mà mình có thể sống. làm tốt nhất việc mà mình phải làm.. Yêu hết lòng những người mình yêu thương, Tôi giật mình tự hỏi... Thế còn vế kia thì sao?? còn họ..?
vì thế cũng từ lâu tôi không còn sống cái cách sống quá đòi hỏi người khác phải làm gì cho mình, phải cung phụng và rồi mình đáp trả. Tôi không còn cái thói quen sống trong những mối quan hệ có cho mới có nhận
Đơn giản lắm, nhưng cuộc sống đâu dễ cho ta có được những điều giản đơn!mà có cho thì rồi chính ta lại làm mất đi sự đơn giản đó thôi. con người luôn ghét sự phức tạp nhưng lại toàn làm mọi thứ phức tạp và rối loạn lên.
Cũng như vậy để nói đến những mối quan hệ quanh tôi.. Tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương đến ai. Tôi chỉ tránh xa họ khi họ làm tổn thương đến tôi mà thôi. Cái sự tránh xa đó có thể gọi là loại bỏ cũng được.. Ít hay nhiều nó cũng sẽ khiến tôi không phải đa mang. Không phải một lần nữa thu xếp những thứ loạn nhịp trong đầu mình để rồi lại lọ mọ biến nó thành một thứ logic..dễ hiểu,. để cặn kẽ rồi viết ra như kiểu một thứ giải trình cho mọi người hiểu mình, hiểu mong muốn của mình, buồn vui, giận dỗi, tình yêu., tình bạn và để biết rằng cuộc sống này đầy bất ngờ và phức tạp ra sao trong mắt tôi...Thế cũng là quá đủ cho cái đầu của tôi rồi!
Nói thế thôi, và vì tôi là người sống theo cảm xúc mà. có thoát ra được đâu.. tôi vẫn cứ đang viết đây thôi, vẫn miên man., nan giải để rồi chính bản thân cũng cảm thấy khó hiểu..
Dẫu biết mọi thứ trên đời đều mỏng manh..
Nhưng bằng bản năng sống và từ đáy lòng, trong tâm tôi luôn ước muốn...Những người quan trọng của tôi.. Hãy ở lại bên tôi nhé.. !
hôm nay bên f1 cụ có phải đi họp phụ huynh ko em mất đứt buổi sáng chả vào lò buôn bán gì đcGió thổi nhẹ qua khung trời mùa hạ.
Cơn mưa buồn vội vã lướt qua đây.
Chiều lặng thầm ta vui chén thơ say.
Cơn gió lạc đưa ai về chốn cũ.
Đêm đã đến vầng trăng như ấp ủ.
Nổi niềm riêng của một kẻ xa quê.
Tự hỏi lòng bao lâu nữa quay về.
Sương phủ lạnh hồn ai bên hiên vắng.
Rượu mỉm cười nuốt vào lòng trái đắng.
Góp nhặt mảnh lòng gửi mây trắng quê tôi.
Dù dòng đời cánh nhạn mãi ngược xuôi.
Vẳng bóng quê cũ một ngày ta trở lại.
, đấy em bít ngay các cụ bẩu thế mờ, tiếc quá lại ko phải cụ ợ. Em khỏi ốm rồi nhá, giờ lại tung tăng vui vẻ khắp nơi.Ngày trước gấu nhà cháu có bầu cũng hay có triệu chứng thế này. Chả có nhẻ
Bài cô chém ở thớt này cũng ngót nghét ba năm rồií em là em có chém ở đây đâu mà nó báo í, hay là chém lâu quá rồi ko nhớ?
Thôi xong!Em vào làm nháy cho xuân
Đêm về hầu các pác sau
Gió gieo những hạt phù vân
Vườn em nở rộ trái Xuân ngọt ngào
Trăng tà ngơ ngẩn nghiêng cao
Ngập ngừng quân tử bước vào vườn Xuân....!!!
Em nức nở tí , đổi 2 tạ thóc rồi thì làm gì được nữa đâu AnhThôi xong!
Lại phải lòng Mợ Xuân nào rồi