- Biển số
- OF-448126
- Ngày cấp bằng
- 24/8/16
- Số km
- 4,577
- Động cơ
- 255,610 Mã lực
- Tuổi
- 47
Vãi.Làm giè có xèng mà mua, được tặng lúc tân gia đới
Tặng bộ vậy nặng đô lắm.
Vậy nhà lão còn nhiều đồ tặng đáng tiền nữa nhỉ.
Vãi.Làm giè có xèng mà mua, được tặng lúc tân gia đới
Nhà em mờ có cái cầu thang đẹp như nhà cụ thì em leo lên leo xuống cả ngày. Tập như thể dục luôn cho khoẻ người.Gấu em cũng ở NĐ.
28 em về NĐ, mùng 2 lại về tiếp.
Em cúng giao thừa ở nhà, thời gian còn lại là về bên nội và đi chơi.
Tết đi như chạy sô, mệt quá.
Mỏi chân lắm mợ ơi.Nhà em mờ có cái cầu thang đẹp như nhà cụ thì em leo lên leo xuống cả ngày. Tập như thể dục luôn cho khoẻ người.
Thôi thì đầu xuân năm mới, em mời cụ ly riệu nhạt, chúc cụ năm mới Vạn sự như ý, An khang thịnh vượng.Không có dụng cụ mở chai vang, đành ấn nút xuống tự nhủ lòng sẽ uống hết. Ly uống cũng chả có và thôi miễn là có cái cốc để rót ra, mồi là bao thuốc quen thuộc cũng đủ để qua cái giao thừa sang năm mới.
Nức nở tiếng lòng không đầu không cuối!
Sự va chạm của cảm xúc ùa về trong thời khắc giao thoa năm cũ và năm mới với tên gọi "Nỗi Nhớ Va Chạm Cảm Xúc".
Trong thế giới nội tâm, cảm xúc là một trong những điều kỳ diệu mang rất nhiều ngạc nhiên, ngạc nhiên đến thường không kịp định nghĩa là gì, khi chính bản thân người ta ở trong trạng thái này?
Và, hình như ai đó vẫn không hiểu, không thể đặt tên cho nó, sau những thoáng xáo trộn?!
Và, dù ai đó cố gắng đặt tên. Và, càng cố gắng bao nhiêu càng tuyệt vọng bấy nhiêu.
Và, theo thói quen thông thường, ai đó thường tìm kiếm tên gọi.
Và, ai đó cố nặn ra một ý niệm mà gán ghép cho "tên gọi".
Và, tự mình sống trong tên gọi ảo vọng hão huyền đó.
Và, để rồi đến một ngày ai đó quên hết...
Và, rồi....
Lúc ai đó quên hết, thì những tâm hồn đồng điệu vô tình lại gặp gỡ nhau, cuộc gặp của Sự Va Chạm và Cảm Xúc.
Rồi để ai đó và tôi
Cùng nhau trải nghiệm trạng thái đối ngược chồng chất lên nhau:
Dịu dàng mà dữ dội...
Ngọt ngào mà đắng cay...
Quyến rũ mà xa cách...
Yếu mềm mà cứng cỏi...
Cùng để ai đó và tôi chiêm nghiệm sự đắm say, mê li của vẻ đẹp nào đó nơi tiềm thức đã thức tỉnh. Linh hồn dắt lối cho linh hồn gõ nhịp, để cánh cửa vườn địa đàng tình ái mở bung ra rất nhẹ và tựa như sự lơ đãng không hề chủ tâm...
Ngày nào đó nỗi nhớ sự va chạm của cảm xúc biến mất, thay vào một linh hồn được gọi tên được cảm xúc nào đó của chính ai đó và tôi...
Khi
Chuyện đời như một khúc nhạc thôi
Trầm, bổng không do ai chọn lời
Đắm đuối bao lần chưa thể hiểu
Giọt lệ như rằng đã nhẹ rơi........!
Ngân vang khúc nhạc lòng nhiều âm điệu
Gieo hồn ai bao hạt giống tương tư
Cách biệt nhau nhưng vẫn ươm hy vọng
Để thuyền tình không lạc bến hư không
Rồi cái va chạm cảm xúc!
Sẽ qua đi, khi gió lạnh về đem theo những se se buồn... nó đã quay lại... ngước mắt nhìn ra những ngọn cây rụng gần hết lá, đong đưa theo mầu u ám trong đêm giao thừa hiu quạnh lất phất bụi mưa....
Giá lạnh chăng?
Có nghĩa gì, khi tất cả những tâm hồn ấm áp đều ngủ vùi dưới những giọt nước... Và rồi... Ký ức lại tràn về đem theo những kỷ niệm, nó len lỏi từng ký ức!
Ta bỗng thấy xao động và đôi mắt lại một lần ẩm ướt... Mù sương vây phủ bầu trời xám xịt...
Thở dài ... Chợt nghĩ.....
Và đêm nay sẽ trôi qua rất dài...
Đêm dài nức nở...............
Đừng buồn nữa Chã, em ko biết tại sao Chã lại có tâm trạng như này nhưng đọc đã thấy sầu ko lối thoát rồi, nó già người đi đấyKhông có dụng cụ mở chai vang, đành ấn nút xuống tự nhủ lòng sẽ uống hết. Ly uống cũng chả có và thôi miễn là có cái cốc để rót ra, mồi là bao thuốc quen thuộc cũng đủ để qua cái giao thừa sang năm mới.
Nức nở tiếng lòng không đầu không cuối!
Sự va chạm của cảm xúc ùa về trong thời khắc giao thoa năm cũ và năm mới với tên gọi "Nỗi Nhớ Va Chạm Cảm Xúc".
Trong thế giới nội tâm, cảm xúc là một trong những điều kỳ diệu mang rất nhiều ngạc nhiên, ngạc nhiên đến thường không kịp định nghĩa là gì, khi chính bản thân người ta ở trong trạng thái này?
Và, hình như ai đó vẫn không hiểu, không thể đặt tên cho nó, sau những thoáng xáo trộn?!
Và, dù ai đó cố gắng đặt tên. Và, càng cố gắng bao nhiêu càng tuyệt vọng bấy nhiêu.
Và, theo thói quen thông thường, ai đó thường tìm kiếm tên gọi.
Và, ai đó cố nặn ra một ý niệm mà gán ghép cho "tên gọi".
Và, tự mình sống trong tên gọi ảo vọng hão huyền đó.
Và, để rồi đến một ngày ai đó quên hết...
Và, rồi....
Lúc ai đó quên hết, thì những tâm hồn đồng điệu vô tình lại gặp gỡ nhau, cuộc gặp của Sự Va Chạm và Cảm Xúc.
Rồi để ai đó và tôi
Cùng nhau trải nghiệm trạng thái đối ngược chồng chất lên nhau:
Dịu dàng mà dữ dội...
Ngọt ngào mà đắng cay...
Quyến rũ mà xa cách...
Yếu mềm mà cứng cỏi...
Cùng để ai đó và tôi chiêm nghiệm sự đắm say, mê li của vẻ đẹp nào đó nơi tiềm thức đã thức tỉnh. Linh hồn dắt lối cho linh hồn gõ nhịp, để cánh cửa vườn địa đàng tình ái mở bung ra rất nhẹ và tựa như sự lơ đãng không hề chủ tâm...
Ngày nào đó nỗi nhớ sự va chạm của cảm xúc biến mất, thay vào một linh hồn được gọi tên được cảm xúc nào đó của chính ai đó và tôi...
Khi
Chuyện đời như một khúc nhạc thôi
Trầm, bổng không do ai chọn lời
Đắm đuối bao lần chưa thể hiểu
Giọt lệ như rằng đã nhẹ rơi........!
Ngân vang khúc nhạc lòng nhiều âm điệu
Gieo hồn ai bao hạt giống tương tư
Cách biệt nhau nhưng vẫn ươm hy vọng
Để thuyền tình không lạc bến hư không
Rồi cái va chạm cảm xúc!
Sẽ qua đi, khi gió lạnh về đem theo những se se buồn... nó đã quay lại... ngước mắt nhìn ra những ngọn cây rụng gần hết lá, đong đưa theo mầu u ám trong đêm giao thừa hiu quạnh lất phất bụi mưa....
Giá lạnh chăng?
Có nghĩa gì, khi tất cả những tâm hồn ấm áp đều ngủ vùi dưới những giọt nước... Và rồi... Ký ức lại tràn về đem theo những kỷ niệm, nó len lỏi từng ký ức!
Ta bỗng thấy xao động và đôi mắt lại một lần ẩm ướt... Mù sương vây phủ bầu trời xám xịt...
Thở dài ... Chợt nghĩ.....
Và đêm nay sẽ trôi qua rất dài...
Đêm dài nức nở...............
Ờ thì chém bay đầu nó xong rồi thì hỏiChắc bây giờ em phải dùng bài này quá
Đầu năm tâm tư quá, chắc trong năm nay có tin vui rồiKhông có dụng cụ mở chai vang, đành ấn nút xuống tự nhủ lòng sẽ uống hết. Ly uống cũng chả có và thôi miễn là có cái cốc để rót ra, mồi là bao thuốc quen thuộc cũng đủ để qua cái giao thừa sang năm mới.
Nức nở tiếng lòng không đầu không cuối!
Sự va chạm của cảm xúc ùa về trong thời khắc giao thoa năm cũ và năm mới với tên gọi "Nỗi Nhớ Va Chạm Cảm Xúc".
Trong thế giới nội tâm, cảm xúc là một trong những điều kỳ diệu mang rất nhiều ngạc nhiên, ngạc nhiên đến thường không kịp định nghĩa là gì, khi chính bản thân người ta ở trong trạng thái này?
Và, hình như ai đó vẫn không hiểu, không thể đặt tên cho nó, sau những thoáng xáo trộn?!
Và, dù ai đó cố gắng đặt tên. Và, càng cố gắng bao nhiêu càng tuyệt vọng bấy nhiêu.
Và, theo thói quen thông thường, ai đó thường tìm kiếm tên gọi.
Và, ai đó cố nặn ra một ý niệm mà gán ghép cho "tên gọi".
Và, tự mình sống trong tên gọi ảo vọng hão huyền đó.
Và, để rồi đến một ngày ai đó quên hết...
Và, rồi....
Lúc ai đó quên hết, thì những tâm hồn đồng điệu vô tình lại gặp gỡ nhau, cuộc gặp của Sự Va Chạm và Cảm Xúc.
Rồi để ai đó và tôi
Cùng nhau trải nghiệm trạng thái đối ngược chồng chất lên nhau:
Dịu dàng mà dữ dội...
Ngọt ngào mà đắng cay...
Quyến rũ mà xa cách...
Yếu mềm mà cứng cỏi...
Cùng để ai đó và tôi chiêm nghiệm sự đắm say, mê li của vẻ đẹp nào đó nơi tiềm thức đã thức tỉnh. Linh hồn dắt lối cho linh hồn gõ nhịp, để cánh cửa vườn địa đàng tình ái mở bung ra rất nhẹ và tựa như sự lơ đãng không hề chủ tâm...
Ngày nào đó nỗi nhớ sự va chạm của cảm xúc biến mất, thay vào một linh hồn được gọi tên được cảm xúc nào đó của chính ai đó và tôi...
Khi
Chuyện đời như một khúc nhạc thôi
Trầm, bổng không do ai chọn lời
Đắm đuối bao lần chưa thể hiểu
Giọt lệ như rằng đã nhẹ rơi........!
Ngân vang khúc nhạc lòng nhiều âm điệu
Gieo hồn ai bao hạt giống tương tư
Cách biệt nhau nhưng vẫn ươm hy vọng
Để thuyền tình không lạc bến hư không
Rồi cái va chạm cảm xúc!
Sẽ qua đi, khi gió lạnh về đem theo những se se buồn... nó đã quay lại... ngước mắt nhìn ra những ngọn cây rụng gần hết lá, đong đưa theo mầu u ám trong đêm giao thừa hiu quạnh lất phất bụi mưa....
Giá lạnh chăng?
Có nghĩa gì, khi tất cả những tâm hồn ấm áp đều ngủ vùi dưới những giọt nước... Và rồi... Ký ức lại tràn về đem theo những kỷ niệm, nó len lỏi từng ký ức!
Ta bỗng thấy xao động và đôi mắt lại một lần ẩm ướt... Mù sương vây phủ bầu trời xám xịt...
Thở dài ... Chợt nghĩ.....
Và đêm nay sẽ trôi qua rất dài...
Đêm dài nức nở...............
Chúc Nát năm mới thoát ế bền vững.Đừng buồn nữa Chã, em ko biết tại sao Chã lại có tâm trạng như này nhưng đọc đã thấy sầu ko lối thoát rồi, nó già người đi đấy
Chúc mừng năm mới các anh chị và cụ 06092018 nhé