Ko chạy bền thì mình chạy nước rút.Thể dục nó có giờ, chứ chạy bất kỳ thế này em đứt hơi mất
Ko chạy bền thì mình chạy nước rút.Thể dục nó có giờ, chứ chạy bất kỳ thế này em đứt hơi mất
Em con nhà họ Hứa mà, cụ lo giề nhỉ?Đương nhiên là uống rồi, mà uống rồi Mợ có giữ lời ko?
Chạy bền còn không chịu nổi, cụ lại khuyên chạy nước rút, chắc em ngất sớmKo chạy bền thì mình chạy nước rút.
Em cần mợ khẳng định, sao lại sai? Mệnh đề phủ định và khẳng định là câu giả nhời ạ, hehe.mợ nói làm em thấy có gì sai sai rồi đấy, chả có lẽ
Cụ bị rồi hay sao mà biết vậyTay Mợ ấy to lắm đấy.
Vì em thấy mợ lại giả định điều đã luôn đúng nên em sợ thực tế nó ngược với những gì em nghĩ ạEm cần mợ khẳng định, sao lại sai? Mệnh đề phủ định và khẳng định là câu giả nhời ạ, hehe.
Mệnh đề của em đã đúng trc rồi, nhưng hôm nai mợ thẹn thùng nên ko khẳng định với ai cả,
phải xem vùng ảnh hường có lớn không thì mới khẳng định được chứ ạTay Mợ ấy to lắm đấy.
thèng đánh máy chị ạEm ngó ai bị đét mông
Mợ nhảy dù mờ tỏ tường thíaEm ngó ai bị đét mông
chắc lúc í cụ ấy bị phạt trồng cây chuối ạChuẩn òi, em nhớ có bài thơ của 1 cụ rất nổi tiếng:
Mặt trời mọc ở phía đằng tây
Thiên hạ sống trên trái đất này
Nhốn nháo, ngạc nhiên và tự hỏi
Thức dậy hay là ngủ tiếp đây ?
Mợ nhảy dù mờ tỏ tường thía
Em cũng ngó xemthèng đánh máy chị ạ
Phải rồi, to nhỏ chỉ là tương đối, 1m8 85 ký thì ko xi nhê gìphải xem vùng ảnh hường có lớn không thì mới khẳng định được chứ ạ
Tỏ nhất thì phải kiểm tra từng người ợMợ nhảy dù mờ tỏ tường thía
chắc lúc í cụ ấy bị phạt trồng cây chuối ạ
Đây là một phiên bản dịch khác mợ ạMặt trời mọc ở đằng... tây!
Thi hào người Nga Pu-skin giỏi ứng tác thơ từ thuở nhỏ. Có lần, trong giờ văn ở trường, thầy giáo bảo một học sinh làm thơ tả cảnh mặt trời mọc. Anh bạn này nghĩ mãi mới ra một câu:
Mặt trời mới mọc ở đằng tây...
Cả lớp cười ồ lên vì câu thơ vô lí quá. Ai chẳng biết đằng tây là phía mặt trời lặn.
Thầy giáo bảo Pu-skin tìm cách chữa cho bạn. Pu-skin liền đứng dậy đọc tiếp:
...Thiên hạ ngạc nhiên chuyện lạ này
Ngơ ngác nhìn nhau và tự hỏi:
"Thức dậy hay là ngủ nữa đây?"
Thế là tránh được điều vô lí, mà bốn câu lại hợp thành một bài thơ ngộ nghĩnh. Sau đó ít lâu, bài thơ được đăng trên báo Người đưa tin châu Âu với đề Gửi bạn làm thơ. Bạn bè trong lớp vô cùng hãnh diện về nhà thơ của lớp mình.
Khà khà 1m8 85 ký, chỉ số nài có vẻ quen quenPhải rồi, to nhỏ chỉ là tương đối, 1m8 85 ký thì ko xi nhê gì
Làm em cũng phải cố.Em sợ cụ đâm sầm vào lưng em nên em cứ phải cố ạ
Em với Mợ nghéo tay?Em con nhà họ Hứa mà, cụ lo giề nhỉ?
Chạy nc rút mệt tí thôi.Chạy bền còn không chịu nổi, cụ lại khuyên chạy nước rút, chắc em ngất sớm
Em thấy tay thôi chứ chưa bị ăn đòn.Cụ bị rồi hay sao mà biết vậy