[Funland] @Nỗi khổ của thằng đần ông không kiếm ra tiền!

Táo Quân

Xe máy
Biển số
OF-83870
Ngày cấp bằng
26/1/11
Số km
84
Động cơ
412,370 Mã lực
Vợ!

Anh viết bức thư này cho em bởi trong cuộc sống có những việc không thể nói trực tiếp, nhất là với tính cách của em sẽ biến câu chuyện bình thường thành một cuộc cãi vã khủng khiếp không có kết quả. Em hãy bình tĩnh đọc nó và suy nghĩ nhé.

Ở phương Tây, khi cưới nhau, có một tục lệ rất hay, cha cố sẽ đặt tay lên Kinh thánh và hỏi cô dâu chú rể: Con có nguyện bên cạnh người này mãi mãi, trong hạnh phúc hay khó khăn, khi vui sướng hay khổ đau không? Hai người sẽ lần lượt trả lời “I will” lúc đó cha mới tuyên bố hai người thành vợ chồng. Anh kể câu chuyện trên để em thấy, đã là vợ chồng là phải bên nhau khi hạnh phúc hay khó khăn, và phải làm điều đó suốt cuộc đời mình.

Ngày mình quyết định kết hôn, anh không có gì, toàn bộ tiền cưới còn được cô chú cho vay để cưới. Anh yêu em và tin em sẽ đi cùng anh suốt cuộc đời vì chúng mình bắt đầu từ hai bàn tay trắng. Suốt những năm tháng qua, anh đã cố gắng cùng em xây dựng gia đình nhỏ của mình hạnh phúc, cùng nhau vượt khó khăn.

Anh luôn tự hào về điều đó và chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với em và con. Anh luôn chăm chỉ làm ăn, không cờ bạc, rượu chè, không tiêu xài hoang phí. Nhưng rồi mọi chuyện dần xấu đi, em không còn là người vợ của anh năm nào, em đã thay đổi quá nhiều, nghĩ đến tiền nhiều hơn, đòi hỏi anh phải suy nghĩ cho em nhiều hơn. Em cứ bình tĩnh đọc tiếp, đừng vội vàng sôi máu.

Hai tháng kể từ Tết ra đến nay là giai đoạn cực kỳ khó khăn của công ty anh. Anh không có lương hai tháng, không thu nhập ngoài, anh đã tiết kiệm tối đa có thể để không lấy tiền của em. Em có biết những hôm anh vội đi không ăn sáng ở nhà là anh nhịn không? Buổi trưa thay vì gọi cơm 30 nghìn đồng, anh ra ngoài ăn hai cái bánh bao 12 nghìn đồng không? Anh không muốn kể hết ra đây những gì anh đã tiết kiệm trong hai tháng qua.

Anh biết rõ đêm nào em cũng kiểm tra cái ví lép kẹp của anh nhưng chưa bao giờ cho vào đó dù chỉ một nghìn dù em biết anh không có tiền. Anh buồn hơn nữa là không thể mua cho em quà 14/2 hay 8/3 nhưng thay bằng sự cảm thông và thấu hiểu, ngày nào em cũng hành anh, hỏi anh bao giờ mua quà cho em hoặc kể chuyện chồng người này mua cho vợ mình cái nọ cái kia với vẻ khó chịu.

Anh cảm thấy bất lực vô cùng và càng buồn hơn vì sự vô tâm của em. Đến tận hôm nay em vẫn hỏi anh bao giờ mua cho em quà. Em gửi vào tài khoản của anh 20 triệu thì anh cũng chỉ dám tiêu lẹm vào đó 400 nghìn đồng hôm 8/3 mời em đi ăn hải sản vậy mà em cũng trách anh đã tiêu của em. Chiều nay thì có vẻ mọi việc đã đi quá giới hạn chịu đựng của anh.

Em biết đấy, bao năm nay vợ chồng đi ăn hay café chưa bao giờ anh để em trả tiền, đó là sĩ diện, là trách nhiệm của người đàn ông. Nhưng chiều nay đi café với chú Đức và vợ chồng anh Hoàn, anh chỉ còn duy nhất 100 nghìn đồng trong túi. Em vừa trả tiền vừa nói rất to với anh, trước mặt khách quanh đó và con bé thu tiền: “95 nghìn đồng, tôi đi café toàn chỉ để trả tiền mà thôi, lần sau không bao giờ tôi đi thế này nữa”.

Anh nhìn vào mắt em, trong mắt em chỉ có sự tức giận, coi thường và khinh bỉ. Anh không sợ người xung quanh hiểu cái gì mà anh sợ chính người anh gọi là vợ đang đứng hiên ngang nói ra với mình câu đó. Nhục, một cảm giác rất rõ ràng trong anh bên cạnh nỗi buồn khủng khiếp. Em không còn hiểu anh, không còn thông cảm, không còn trách nhiệm với anh nữa rồi. Anh đã bị tổn thương, bị xúc phạm nặng nề. Anh đã định bắt xe ôm đi ngay lúc đó, đã định nổi nóng, nhưng anh biết làm thế sẽ vô dụng bởi em không bao giờ hiểu anh nghĩ gì nữa rồi.

Em đã thay đổi quá nhiều, không còn cảm thông, không còn tôn trọng anh nữa. Với em, anh phải có trách nhiệm hiểu em, chiều em và em không cần phải biết anh nghĩ gì, cần gì nữa. Sau hết cả mọi chuyện, anh lại thấy sợ hãi, phải chăng sau này nếu vì một lý do nào đó anh không thể kiểm được tiền, anh không thể lao động, em có cho anh ăn không, có chăm sóc anh không hay em sẽ mỉa mai sự bất lực và kém cỏi đó?

Hoặc em vẫn sẽ cho anh ăn nhưng kèm theo sự sỉ nhục như hôm nay. Lúc đó anh còn dám nuốt miếng cơm, miếng nhục đó không hay chỉ mong chết đi cho nhẹ đầu. Cuộc sống mà, chẳng ai dám khẳng định mọi thứ sẽ không xảy ra hay cả cuộc đời chúng ta là màu hồng.

Hôm nay anh đã bắt đầu nghi ngờ tình yêu và trách nhiệm gia đình, trách nhiệm với chồng của em. Anh đã hiểu nỗi đau của người chồng không kiếm được tiền, hôm nay anh đã hiểu em không còn là em của 6 năm trước. Còn đâu người đã bên anh lúc khó khăn nhất, còn đâu người sẵn sàng chia sẻ chút tiền còm để giúp anh lúc phá sản, còn đâu người đã đưa cả chiếc xe máy để anh đi khi chưa cưới nhau?

Em cứ hỏi anh cần gì ở em nữa, em phải làm gì? Anh chỉ cần em là em của ngày xưa, hiểu và cảm thông cho chồng, hoàn thành tốt nghĩa vụ của người vợ, để anh có lòng tin lúc anh ngã xuống thì có bàn tay tin cậy của vợ ở bên để anh dũng cảm tiến lên phía trước, để anh tin rằng ngay cả khi anh mất hết tất cả thì vẫn còn người vợ bên cạnh mình.

Anh cũng không biết em có đọc và hiểu hết được những gì anh nói ở đây không hay không đủ bình tĩnh để đọc hết bức thư này. Với em bây giờ, anh sợ em không đủ bình tĩnh để đọc.
 

mondeo1186

Xe tăng
Biển số
OF-69941
Ngày cấp bằng
5/8/10
Số km
1,100
Động cơ
420,964 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Gấu của bác không còn như ngày xưa nữa rồi em nghĩ cụ nên THAY đi. hi hi em fun tí hy vọng Gấu của Bác sẽ đọc được tâm sự này và thay đổi suy nghĩ và hành động của mình.
 

kia_thaco

Xe buýt
Biển số
OF-59326
Ngày cấp bằng
17/3/10
Số km
500
Động cơ
447,430 Mã lực
Tuổi
41
Nơi ở
https://bit.ly/2WJSD2K
Website
bit.ly
Có câu "giầu vì bạn, sang vì vợ" gấu nhà bác thế này tốt nhất là thay gấu thôi ạ.
 

dungmessi

Xe hơi
Biển số
OF-131774
Ngày cấp bằng
21/2/12
Số km
128
Động cơ
373,440 Mã lực
tốt nhất lên bỏ cụ à
 

Cuoihn

Xe tăng
Biển số
OF-67953
Ngày cấp bằng
8/7/10
Số km
1,973
Động cơ
449,302 Mã lực
Chia sẻ cùng cụ chủ :)
 

NghiaRex

Xe điện
Biển số
OF-46495
Ngày cấp bằng
15/9/09
Số km
4,927
Động cơ
501,928 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Cụ cóp pết thì ghi cái nguồn vào không em lại... thương cho cụ mất ;))
 

inovavgj

Xe container
Biển số
OF-38227
Ngày cấp bằng
14/6/09
Số km
8,451
Động cơ
510,422 Mã lực
Nơi ở
Định Công - Hoàng Mai
bỏ con vợ mất dạy cho nó nhanh
 

taychoi2403

Xe buýt
Biển số
OF-129890
Ngày cấp bằng
8/2/12
Số km
573
Động cơ
378,403 Mã lực
Thật bất hạnh, chia buồn cùng cụ chủ !!
 

Fastandfurious

Xe hơi
Biển số
OF-94508
Ngày cấp bằng
9/5/11
Số km
188
Động cơ
403,110 Mã lực
cụ biết cái tội lớn nhất của thằng đàn ông là gì k???
Là cái tội nghèo đó ạ
E fun tí
 

Mr_Dj_new

Xe buýt
Biển số
OF-26376
Ngày cấp bằng
25/12/08
Số km
807
Động cơ
495,152 Mã lực
thôi xóa đi làm ván khác cụ ạ.
 

danmexe

Xe điện
Biển số
OF-2577
Ngày cấp bằng
29/11/06
Số km
2,534
Động cơ
587,870 Mã lực
Chì Bạch Thủ ù Chi...:-B
 

cháu lên 3

Xe container
Biển số
OF-92986
Ngày cấp bằng
26/4/11
Số km
6,226
Động cơ
456,518 Mã lực
Nơi ở
Ha noi
Cô vợ khi chưa cưới thì vẫn trẻ người non dạ, chưa va chạm nhiều, khi cưới nhau rồi, lo cơm áo gạo tiền, ra XH nhiều, va chạm nhiều, nhìn thấy người ta kiếm nhiều tiền nên thèm. Đây là con người sống thực dụng, sống vì tiền chứ ko vì tình, bản chất đã bộc lộ, người phụ nữ như này ko nên tiếc, hãy để cô ta sửa chữa sai lầm, nếu ko sửa được thì nên cancel đi, trên đời còn nhiều người có tình có nghĩa hơn
 

TUKY

Xe buýt
Biển số
OF-132714
Ngày cấp bằng
29/2/12
Số km
656
Động cơ
376,112 Mã lực
Vợ!

Anh viết bức thư này cho em bởi trong cuộc sống có những việc không thể nói trực tiếp, nhất là với tính cách của em sẽ biến câu chuyện bình thường thành một cuộc cãi vã khủng khiếp không có kết quả. Em hãy bình tĩnh đọc nó và suy nghĩ nhé.

Ở phương Tây, khi cưới nhau, có một tục lệ rất hay, cha cố sẽ đặt tay lên Kinh thánh và hỏi cô dâu chú rể: Con có nguyện bên cạnh người này mãi mãi, trong hạnh phúc hay khó khăn, khi vui sướng hay khổ đau không? Hai người sẽ lần lượt trả lời “I will” lúc đó cha mới tuyên bố hai người thành vợ chồng. Anh kể câu chuyện trên để em thấy, đã là vợ chồng là phải bên nhau khi hạnh phúc hay khó khăn, và phải làm điều đó suốt cuộc đời mình.

Ngày mình quyết định kết hôn, anh không có gì, toàn bộ tiền cưới còn được cô chú cho vay để cưới. Anh yêu em và tin em sẽ đi cùng anh suốt cuộc đời vì chúng mình bắt đầu từ hai bàn tay trắng. Suốt những năm tháng qua, anh đã cố gắng cùng em xây dựng gia đình nhỏ của mình hạnh phúc, cùng nhau vượt khó khăn.

Anh luôn tự hào về điều đó và chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với em và con. Anh luôn chăm chỉ làm ăn, không cờ bạc, rượu chè, không tiêu xài hoang phí. Nhưng rồi mọi chuyện dần xấu đi, em không còn là người vợ của anh năm nào, em đã thay đổi quá nhiều, nghĩ đến tiền nhiều hơn, đòi hỏi anh phải suy nghĩ cho em nhiều hơn. Em cứ bình tĩnh đọc tiếp, đừng vội vàng sôi máu.

Hai tháng kể từ Tết ra đến nay là giai đoạn cực kỳ khó khăn của công ty anh. Anh không có lương hai tháng, không thu nhập ngoài, anh đã tiết kiệm tối đa có thể để không lấy tiền của em. Em có biết những hôm anh vội đi không ăn sáng ở nhà là anh nhịn không? Buổi trưa thay vì gọi cơm 30 nghìn đồng, anh ra ngoài ăn hai cái bánh bao 12 nghìn đồng không? Anh không muốn kể hết ra đây những gì anh đã tiết kiệm trong hai tháng qua.

Anh biết rõ đêm nào em cũng kiểm tra cái ví lép kẹp của anh nhưng chưa bao giờ cho vào đó dù chỉ một nghìn dù em biết anh không có tiền. Anh buồn hơn nữa là không thể mua cho em quà 14/2 hay 8/3 nhưng thay bằng sự cảm thông và thấu hiểu, ngày nào em cũng hành anh, hỏi anh bao giờ mua quà cho em hoặc kể chuyện chồng người này mua cho vợ mình cái nọ cái kia với vẻ khó chịu.

Anh cảm thấy bất lực vô cùng và càng buồn hơn vì sự vô tâm của em. Đến tận hôm nay em vẫn hỏi anh bao giờ mua cho em quà. Em gửi vào tài khoản của anh 20 triệu thì anh cũng chỉ dám tiêu lẹm vào đó 400 nghìn đồng hôm 8/3 mời em đi ăn hải sản vậy mà em cũng trách anh đã tiêu của em. Chiều nay thì có vẻ mọi việc đã đi quá giới hạn chịu đựng của anh.

Em biết đấy, bao năm nay vợ chồng đi ăn hay café chưa bao giờ anh để em trả tiền, đó là sĩ diện, là trách nhiệm của người đàn ông. Nhưng chiều nay đi café với chú Đức và vợ chồng anh Hoàn, anh chỉ còn duy nhất 100 nghìn đồng trong túi. Em vừa trả tiền vừa nói rất to với anh, trước mặt khách quanh đó và con bé thu tiền: “95 nghìn đồng, tôi đi café toàn chỉ để trả tiền mà thôi, lần sau không bao giờ tôi đi thế này nữa”.

Anh nhìn vào mắt em, trong mắt em chỉ có sự tức giận, coi thường và khinh bỉ. Anh không sợ người xung quanh hiểu cái gì mà anh sợ chính người anh gọi là vợ đang đứng hiên ngang nói ra với mình câu đó. Nhục, một cảm giác rất rõ ràng trong anh bên cạnh nỗi buồn khủng khiếp. Em không còn hiểu anh, không còn thông cảm, không còn trách nhiệm với anh nữa rồi. Anh đã bị tổn thương, bị xúc phạm nặng nề. Anh đã định bắt xe ôm đi ngay lúc đó, đã định nổi nóng, nhưng anh biết làm thế sẽ vô dụng bởi em không bao giờ hiểu anh nghĩ gì nữa rồi.

Em đã thay đổi quá nhiều, không còn cảm thông, không còn tôn trọng anh nữa. Với em, anh phải có trách nhiệm hiểu em, chiều em và em không cần phải biết anh nghĩ gì, cần gì nữa. Sau hết cả mọi chuyện, anh lại thấy sợ hãi, phải chăng sau này nếu vì một lý do nào đó anh không thể kiểm được tiền, anh không thể lao động, em có cho anh ăn không, có chăm sóc anh không hay em sẽ mỉa mai sự bất lực và kém cỏi đó?

Hoặc em vẫn sẽ cho anh ăn nhưng kèm theo sự sỉ nhục như hôm nay. Lúc đó anh còn dám nuốt miếng cơm, miếng nhục đó không hay chỉ mong chết đi cho nhẹ đầu. Cuộc sống mà, chẳng ai dám khẳng định mọi thứ sẽ không xảy ra hay cả cuộc đời chúng ta là màu hồng.

Hôm nay anh đã bắt đầu nghi ngờ tình yêu và trách nhiệm gia đình, trách nhiệm với chồng của em. Anh đã hiểu nỗi đau của người chồng không kiếm được tiền, hôm nay anh đã hiểu em không còn là em của 6 năm trước. Còn đâu người đã bên anh lúc khó khăn nhất, còn đâu người sẵn sàng chia sẻ chút tiền còm để giúp anh lúc phá sản, còn đâu người đã đưa cả chiếc xe máy để anh đi khi chưa cưới nhau?

Em cứ hỏi anh cần gì ở em nữa, em phải làm gì? Anh chỉ cần em là em của ngày xưa, hiểu và cảm thông cho chồng, hoàn thành tốt nghĩa vụ của người vợ, để anh có lòng tin lúc anh ngã xuống thì có bàn tay tin cậy của vợ ở bên để anh dũng cảm tiến lên phía trước, để anh tin rằng ngay cả khi anh mất hết tất cả thì vẫn còn người vợ bên cạnh mình.

Anh cũng không biết em có đọc và hiểu hết được những gì anh nói ở đây không hay không đủ bình tĩnh để đọc hết bức thư này. Với em bây giờ, anh sợ em không đủ bình tĩnh để đọc.
sao cụ ko đưa thùy linh mọi người cứ tưởng cụ...=))!
http://vnexpress.net/gl/ban-doc-viet/tam-su/2012/03/gia-nhu-em-hieu-su-thong-kho-vi-khong-kiem-duoc-tien/
 

Táo Quân

Xe máy
Biển số
OF-83870
Ngày cấp bằng
26/1/11
Số km
84
Động cơ
412,370 Mã lực
Chuyện của Cụ hay cop ở đâu ah, nghe buồn quá. E ko xui Cụ bỏ vợ nhưng Cụ ko bỏ chắc Mợ ấy cũng bỏ Cụ :(
Em k thích thương vay khóc mướn, em yêu vợ em nên em muốn vợ em thay đổi thôi ạ.

PHÍ CHỒNG PHÍ, SẮP TỚI THÊM KHOẢN ĐÓNG THUẾ THÂN NỮA NHÉ...CHỊ DẬU ƠI, EM THEO VỚI
Thuế thân có lâu rồi cụ, thuế thu nhập cá nhân là nó đấy chứ đâu.
 

sidecardesigner

Xe điện
Biển số
OF-61221
Ngày cấp bằng
8/4/10
Số km
4,641
Động cơ
478,888 Mã lực
Nơi ở
48B TT
Chán nhỉ? đi Venza mà lại ăn bánh bao 12k à?
Hum nào em rảnh em ra mời chủ thớt ăn ở 34 đối diện cơ quan nhá :P
 

CongNISSAN

Xe tăng
Biển số
OF-91461
Ngày cấp bằng
14/4/11
Số km
1,497
Động cơ
416,499 Mã lực
Nơi ở
Thuộc về nỗi nhớ!
chia sẻ vs cụ chủ. nếu e là cụ e sẽ viết nội dung bức thư này trên giấy và để ở nơi mà khi e ko có nhà gấu sẽ tìm thấy ( e cũng pải cho gấu nhà e đọc bài này mới được)
 

technicvn

Xe buýt
Biển số
OF-28269
Ngày cấp bằng
3/2/09
Số km
855
Động cơ
-9 Mã lực
Sông có khúc, người có lúc cụ ạ
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top