- Biển số
- OF-697087
- Ngày cấp bằng
- 4/9/19
- Số km
- 1,406
- Động cơ
- 112,400 Mã lực
Vâng. Em đội ơn lão.Lão chịu khó canh thớt, tết nhất các e í đi xõa nhều Có e gọi lão ngay
Vâng. Em đội ơn lão.Lão chịu khó canh thớt, tết nhất các e í đi xõa nhều Có e gọi lão ngay
Mà hqua e dủ lão đi dạo hồ Gươm, lão chê e ko đi cơ. Nếu đi biết đâu lão có số hưởngMợ ý cũng có nói lão sợ vợ đâu. Nhưng mà răng môi lẫn lộn thì cũng sợ đấy.
Cụ liều đấy, e mà thế e dọn ra ngoài luôn. Đêm hôm nó bóp cổ cho thì teo ...Chuyện bắt đầu từ ông bạn ở cùng em, tự dưng đang khoẻ mạnh bỗng cứ đêm là ú ớ, có đêm đang ngủ bỗng ngồi bật dậy lẩm bẩm không biết nói gì, rồi lại nằm ngủ tiếp. Sự việc cứ tiếp tục xảy ra như thế, có hỏi thì nó bảo tao không nhớ gì.. Nằm cùng phòng nó em cũng sợ, mịa tự nhiên nó mộng du, hay sao đó đang đêm nó bóp cổ mình thì cũng chết. Hôm nào thấy tiếng động là phải để ý, rồi việc đó cũng quen dần đến một hôm e đi về phòng và bắt gặp ông đang nằm đắp chăn, hỏi ông sao thế, nó kêu ốm đang sốt. Hỏi lạnh không để mua thuốc cảm nó bảo không chỉ thấy lạnh bên chân. E cũng chả biết làm gì chỉ đi mua đồ ăn, mấy viên thuốc. Đêm đó ông bạn đang nằm bỗng bật dậy bảo : mày dậy đi bóp tao cái chân tao đau qua, mắt nó long lên sòng sọc, e cũng kinh vội vàng đi lại bóp chân một lúc, mà cái cảm giác sờ chân nó đúng thật rất kỳ lạ như sờ khúc xương luôn. Càng bóp nó càng kêu đau,bóp cả cao ẫn kêu lạnh. Đêm ấy ông năm rên và hành hạ e cứ ngủ lại gọi cuối cùng thức trắng đêm. Kỳ lạ là sáng hôm sau hỏi lại thì vẫn bảo tao chả nhớ gì chỉ cảm giác người hơi sốt và lại đi học như thường. Việc cứ xảy ra cả tuần em đếch chịu nổi bảo mày phải gọi gia đình hoặc tao gọi bố mày lên không sao tao chịu được mà chuyển nhà thì cũng ngại chứ vẫn thế này thì ko thể chịu nổi. Nghe em nói lão bạn bảo mày cứ chuyển nhà cũng được tao chả sao đâu mà phải gọi.
Thôi, không được nói chuyện ý trên này. Em zai thẳng, lão kể thế cccm lại tưởng em với lão ... ghê chết được.Mà hqua e dủ lão đi dạo hồ Gươm, lão chê e ko đi cơ. Nếu đi biết đâu lão có số hưởng
Cụ liều đấy, e mà thế e dọn ra ngoài luôn. Đêm hôm nó bóp cổ cho thì teo ...
Em cũng nghi vậy lắm cụ , thế mà tuyền dả vờ khó tánh mí đổ lỗi do tuổi dà. Em mí cụ dà hơn lão mà có vậy đâu nhềChuyện lão ý kể chưa hết đâu mợ ạ, phần gay cấn nhất thì không kể. Em thì em lạ gì
Xong, em lại chụp màn hìnhNếu còn hiện tượng thút thít xảy ra tiếp, lão cho em địa chỉ, em qua làm chân trực ban nhé, em bắt đầu tò mò, chết thật.
Mợ chụp màn hình làm gì ạ?Xong, em lại chụp màn hình
Em send cho mợ nhà cụMợ chụp màn hình làm gì ạ?
Hì. Vâng. Em mà nghe tiếng thút thít là em vùng dậy, em xông ra ... em đóng cửa, chứ lão Ngu.Hèn còn đứng ngóng, em chả tin là lão k có dì.Em cũng nghi vậy lắm cụ , thế mà tuyền dả vờ khó tánh mí đổ lỗi do tuổi dà. Em mí cụ dà hơn lão mà có vậy đâu nhề
Cụ làm em phấn khích quá. Nó làm gợi nhớ lại chuyện xảy ra đã lâu. Em hóng tiếp chuyện cụ kể.Em thấy thằng này cũng lạ, không hiểu chuyện gì xảy ra, ngày đi làm tối về đắp chăn kêu đau chân, chả quan hệ với ai hay là ma nhập nó, thôi cứ đánh liều gọi bố, mẹ nó không thì mình chuyển nhà mà nó có chuyện gì cũng khó ăn nói. Hom đó, em về phòng thì không thấy nó đâu, ngồi một mình trong phòng bỗng cảm giác có gì đó cứ không tự nhiên, cảm giác ai đó đang nhìn mình...rất khó tả. Nhìn đống chăn ông bạn để chưa gấp em vội bước đến gaáp cho ngay ngắn, khi cầm chăn nó lên mùi rất khó chịu không biết do ẩm mốc hay mùi gì nhưng rất khó chịu, khi em đang gắp chăn thì bỗng nhiên có tiếng nói sau lưng: để đấy, đừng đụng đồ của tao, từ nay tao để chăn chiếu thế nào cứ để đấy không cần đụng vào. Em giật phắt người quay lại thì thằng bạn đã đứng sau lưng bao giờ. E định thần lại nhìn kỹ nó thì thấy quần ống thấp, ống cao mặt trắng bệt. Em vôihir ông đi đâu về, có đi làm không? Nó ậm ừ rồi lên giường tiếp tục đắp chăn kêu đau chân. Cơm nước cũng không đi ăn ( bọn em ăn cơm bụi) chả nấu nướng gì. Hôm đó em thật sự hoảng và có cảm giác rất bất an. Cũng nói qua về căn phòng bọn em thuê nó nằm trên tầng 2 ngôi nhà, trước có sân thượng phơi quần áo nhìn thẳng ra cánh đồng, bên cạnh vẫn có cầu thang ngoài trời để đi lên sân thượng và căn phòng phía sau. Nhiều hôm 2 thằng vẫn dẫn mấy ônng bạn về ngồi nhậu ở sân thượng này. Tiếp chuyện, đêm đó e cũng hãi ông bạn, chả hiểu chuyện gì đang sảy ra với nó. Ngồi đến đêm thì bỗng nhiên mất điện, em lên giường đắp chăn ngủ kệ nó nằm đấy, dự mai chuyển chỗ ở mới. Đang ngủ bổng nhiên em giật nảy mình, choàng tỉnh dậy thấy ông bạn đang mở cửa ra sân thượng, trên người mặc mỗi cái quần đùi, em nhìn theo thì thấy ra sân thượng ông bạnđứng giữa sân, mắt nhìn thẳng cánh đồng, em đứng dậy đứng sau xem nó làm gì nếu nhảy thì mình còn kéo lại. Chừng được mấy giây thì em bỗng hoảng hốt nhìn phía xa xa có ánh đốm sáng như ánh đèn chập của dân đi xoi cã, nhưng lạ điều đấy là nó không đi thẳng, đi lùi, mà cảm giác lúc gần lúc xa, ông bạn thì cứ dứng dõi theo ánh đén đó....
Mợ cứ suốt ngày doạ em. Em mà bị sao em bắt đền mợ đấy.Em send cho mợ nhà cụ
Em nào dám doạ cụ chứ...em chỉ dám làm thật thôi mà .Mợ cứ suốt ngày doạ em. Em mà bị sao em bắt đền mợ đấy.
Hì. Mợ làm thật á. Thế thì em thích ... đấyEm nào dám doạ cụ chứ...em chỉ dám làm thật thôi mà .
Ụ kể cứ như truyện vaajyy, em hóngEm thấy thằng này cũng lạ, không hiểu chuyện gì xảy ra, ngày đi làm tối về đắp chăn kêu đau chân, chả quan hệ với ai hay là ma nhập nó, thôi cứ đánh liều gọi bố, mẹ nó không thì mình chuyển nhà mà nó có chuyện gì cũng khó ăn nói. Hom đó, em về phòng thì không thấy nó đâu, ngồi một mình trong phòng bỗng cảm giác có gì đó cứ không tự nhiên, cảm giác ai đó đang nhìn mình...rất khó tả. Nhìn đống chăn ông bạn để chưa gấp em vội bước đến gaáp cho ngay ngắn, khi cầm chăn nó lên mùi rất khó chịu không biết do ẩm mốc hay mùi gì nhưng rất khó chịu, khi em đang gắp chăn thì bỗng nhiên có tiếng nói sau lưng: để đấy, đừng đụng đồ của tao, từ nay tao để chăn chiếu thế nào cứ để đấy không cần đụng vào. Em giật phắt người quay lại thì thằng bạn đã đứng sau lưng bao giờ. E định thần lại nhìn kỹ nó thì thấy quần ống thấp, ống cao mặt trắng bệt. Em vôihir ông đi đâu về, có đi làm không? Nó ậm ừ rồi lên giường tiếp tục đắp chăn kêu đau chân. Cơm nước cũng không đi ăn ( bọn em ăn cơm bụi) chả nấu nướng gì. Hôm đó em thật sự hoảng và có cảm giác rất bất an. Cũng nói qua về căn phòng bọn em thuê nó nằm trên tầng 2 ngôi nhà, trước có sân thượng phơi quần áo nhìn thẳng ra cánh đồng, bên cạnh vẫn có cầu thang ngoài trời để đi lên sân thượng và căn phòng phía sau. Nhiều hôm 2 thằng vẫn dẫn mấy ônng bạn về ngồi nhậu ở sân thượng này. Tiếp chuyện, đêm đó e cũng hãi ông bạn, chả hiểu chuyện gì đang sảy ra với nó. Ngồi đến đêm thì bỗng nhiên mất điện, em lên giường đắp chăn ngủ kệ nó nằm đấy, dự mai chuyển chỗ ở mới. Đang ngủ bổng nhiên em giật nảy mình, choàng tỉnh dậy thấy ông bạn đang mở cửa ra sân thượng, trên người mặc mỗi cái quần đùi, em nhìn theo thì thấy ra sân thượng ông bạnđứng giữa sân, mắt nhìn thẳng cánh đồng, em đứng dậy đứng sau xem nó làm gì nếu nhảy thì mình còn kéo lại. Chừng được mấy giây thì em bỗng hoảng hốt nhìn phía xa xa có ánh đốm sáng như ánh đèn chập của dân đi xoi cã, nhưng lạ điều đấy là nó không đi thẳng, đi lùi, mà cảm giác lúc gần lúc xa, ông bạn thì cứ dứng dõi theo ánh đén đó....
Cụ phải kể đoạn cụ nhớ như in thì cccm mới biết mà bắt bệnh chứ.Cụ nào thông thái giải thích hộ e với. Cứ một khoảng thời gian dài yên bình ngủ ngon thì e lại lặp lại giấc mơ y hệt nhau mà bắt đầu và kết thúc e k nhớ, còn đoạn giữa nhớ như in hôm sau tỉnh dậy có thể kể lại dc
Nghĩa là trong cuộc sống cụ có muốn/ ý định việc gì đó mà chưa làm, não nó sẽ đưa vào giấc mơCụ nào thông thái giải thích hộ e với. Cứ một khoảng thời gian dài yên bình ngủ ngon thì e lại lặp lại giấc mơ y hệt nhau mà bắt đầu và kết thúc e k nhớ, còn đoạn giữa nhớ như in hôm sau tỉnh dậy có thể kể lại dc