Lâu em mới quay lại thớt, leo tầng mệt toá

. Hôm nay em góp một vài chuyện nhỏ với tiêu đề "chuyện lạ trong văn phòng" ạ.
Chuyện 1: Năm 2007 em làm việc trong một toà nhà ở q4, toà nhà có 7 tầng lầu thì cả 7 tầng đều là cty em thuê hết. Toà nhà có 1 tầng hầm để xe máy, bảo vệ thường ngồi canh ở cửa ra vào hầm. Em ngồi ở tầng 5. Công ty quy định sau 6h chiều nếu làm thêm thì phải có phiếu yêu cầu và do trưởng bộ phận duyệt nên tầm 5h30 là mọi người đã về hết. Một hôm em cố làm xong việc nên ở lại khá trễ. Cả tầng 5 chỉ còn em và anh boss bộ phận Tài chính. Tầm hơn 6h anh ấy ra về và có hỏi em: "Ơ!sao giờ vẫn ngồi đây? Về thôi em", em ngẩng mặt bảo "em còn chút nữa là xong ạ", anh ấy tần ngần định nói gì đó nhưng sau lại lắc đầu "uh, vậy anh về trước đây, em làm nhanh lên k có bảo vệ họ lại lên đuổi đấy". Em gật đầu nhưng mắt vẫn cắm vào màn hình, tay mổ bàn phím còn hơn gà mổ thóc. Một lúc sau, em chợt nghe tiếng bàn phím gõ lạch cạch phát ra từ phía phòng anh boss lúc nãy, em tự nhủ "ông này kêu về rồi mà còn quay lại". Tiếng gõ phím cứ vang lên đều đặn cho đến khi em làm xong việc, vươn vai, tắt máy để đi về. Lúc này em bắt đầu phát hiện có gì đó không bình thường, phòng anh boss kia tối thui k một ánh đèn, tại sao lại có tiếng gõ bàn phím lạch cạch? Em còn cố định thần nghe ngóng, tất cả im lặng như tờ em chỉ nghe thấy mỗi tiếng tim mình đập thình thịch càng lúc càng nhanh... Không kịp thay giày, em xách cái túi chạy như điên ra cửa, mà khốn nạn thay cửa ra vào phải mở bằng thẻ từ, ra đến cửa e mới phát hiện thẻ để trên bàn làm việc, chạy như điên quay lại lấy, chân díu lại tưởng không chạy nổi. Ra khỏi phòng em bấm thang máy nhưng cảm giác rợn tóc gáy khiến e k dám chờ thêm một giây nào nữa bèn chạy thang bộ xuống. Chạy thang bộ tới lầu 3 thì không có đèn vậy là em ngược lên tầng 4, bấm thang máy. Thời gian chờ thang máy cỡ 30 giây mà e ngỡ dài bằng cả cuộc đời, chưa bao giờ cảm thấy bấn loạn như thế

. Vào thang máy rồi em ngồi thụp xuống, gục đầu vào gối, chân run lẩy bẩy. Thang xuống tầng hầm, cửa mở ra em phi vọt tới chỗ anh bảo vệ đang ngồi soi gương... nặn chứng cá. Anh ta điềm nhiên nhìn em cười nham nhở "Sợ gì chứ, đây gặp hoài nè"

. Em shock đến mức không nói đc tiếng nào, định thần một lúc mới bình tĩnh lại xong đi chân đất ra vỉa hè ngồi và nhờ anh bv kia lên lấy giày giùm. Ông này tuy lúc đầu hơi nham nhở song cũng vẫn đi lấy giày hộ em, lúc xuống ông í bảo "Tại em mới vào cty này nên không biết đó thôi, lần sau đừng bao giờ ở lại một mình sau 6h tối".