Ôi em đau diều quáVừa nhảy xuống sông, lạnh sun vòi mà to còi thế cụ. Xôi oản chuối em vất hết xuống sông rồi. Bực mình.
Ôi em đau diều quáVừa nhảy xuống sông, lạnh sun vòi mà to còi thế cụ. Xôi oản chuối em vất hết xuống sông rồi. Bực mình.
Cụ humxam75 còn ngon hơn ông vừa nhảy sông này nhé mợ.Em xin trân trọng giới thiệu cho cụ chuyên gia trong lĩnh vực này. Ới cụ humxam75 vào có khứa ạ .
Em đau diều X 2Cụ humxam75 còn ngon hơn ông vừa nhảy sông này nhé mợ.
Em thật, em với cụ Ngu.Hèn có cái duyên từ đận em bị bóng đè. Dưng cứ thế này em mà ức em vật chết luôn. Đã cúng oản rồi, bảo ném ai thì ném nhưng tránh e với mợ ra. Cứ giả lờ đi, bố ai mà chịu được.Ôi em đau diều quá
Hì, thời còn đi học, em chui vào hang Cắc Cớ nhiều phết.Cụ này ở ngần hang Cắc Cớ cùng quê với em
Thời bé em không được vào hang nào, giờ nhớn hơn tí vào hang "sâu thẳm"Hì, thời còn đi học, em chui vào hang Cắc Cớ nhiều phết.
Hang sâu nhất Việt Nam là hang Sơn Đoàng phải không cụ? Hề hề. Vào hang " sâu thẳm" vừa thoai, độc hại sk lại nghỉ hưu sớm thì khộ.Thời bé em không được vào hang nào, giờ nhớn hơn tí vào hang "sâu thẳm"
Đoàng nó là nhớn nhất chứ chưa kiểm chứng sâu nhất cụ nhề. Em là em cũng thích khám phá hang độngHang sâu nhất Việt Nam là hang Sơn Đoàng phải không cụ? Hề hề. Vào hang " sâu thẳm" vừa thoai, độc hại sk lại nghỉ hưu sớm thì khộ.
Sở thích khám phá ai cũng thích cụ á, nhất là với cánh đàn ông. Sơn " Đoàng" sâu nhất đã kinh rùi ( Đoàng phát chít luôn), " sâu thẳm" em dự còn kinh hơn. Ý em là vậy cụ ợ. HiiĐoàng nó là nhớn nhất chứ chưa kiểm chứng sâu nhất cụ nhề. Em là em cũng thích khám phá hang động
Em kính mời Cụ scorpion_ica ạ
Kể tiếp kể tiếp vụ biệt thự đã cụ ơi .Em thật, em với cụ Ngu.Hèn có cái duyên từ đận em bị bóng đè. Dưng cứ thế này em mà ức em vật chết luôn. Đã cúng oản rồi, bảo ném ai thì ném nhưng tránh e với mợ ra. Cứ giả lờ đi, bố ai mà chịu được.
Vâng. Ý mợ là ý chúa ( cụ Ngu.Hèn vào mà đọc còm này của em nhá) ( tiếc là em còm bằng đt nên k có biểu tượng dao, kiếm, lựu đạn hay nắm đấm, k thì e gửi thông điệp mạnh mẽ cho cụ luôn)Kể tiếp kể tiếp vụ biệt thự đã cụ ơi .
Kinh thì có kinh cơ mà tháng cũng chỉ lần thôi cụ, em chả sợ, ý e cũng na ná vậy.Sở thích khám phá ai cũng thích cụ á, nhất là với cánh đàn ông. Sơn " Đoàng" sâu nhất đã kinh rùi ( Đoàng phát chít luôn), " sâu thẳm" em dự còn kinh hơn. Ý em là vậy cụ ợ. Hii
Chưa có cốt ka nhưng có lai chimCó mợ ak. Hai hôm sau họ thuê thầy tới làm lễ. Lão Hans cũng tham gia. Thái độ rất trang trọng và nghiêm túc. Thế mới thấy Tây nó làm gì cũng nghiêm túc, k giống một số ít bố nước mình, đang lễ thì nghe đt, lắm ông còn " lai chim". Chịu.
Đúng đó cụ,năm 2000 e có vào miền tay chơi mấy tháng và bị ốm tưởng ko qua dc ấy,khi đỡ ốm là e lên xe về bắc những di chơi lung tung với về ,khi về thì mẹ e nói tối bà toàn mơ thấy 1 thằng thanh niên cứ đi theo bà ,xomg hôm e về là hết ko thấy nữa.Các thành viên trong gia đình thường luôn có một sợi giây vô hình có thể liên lạc với nhau ( huyết thống) nên mợ yên tâm k có gì đâu.
Lững thững đi xuống tầng 1 em thấy hai chị tạp vụ đang chuẩn bị cho bữa trưa, em để ý thấy trên bàn có một bát tỏi bóc vỏ, em hỏi 1 chị " sao các chị bóc nhiều tỏi thế?" " mấy cậu ở đây dặn nấu ăn thì nấu nhiều tỏi" một chị trả lời, em nghĩ chắc bọn TQ thích ăn tỏi nên k hỏi gì đi ra ngoài, lang thang đi bộ xem xung quanh nó như thế nào. Khu vực ý rất đẹp, đường xá rộng và sạch sẽ, cây cối nhiều n rất ít người ở ( chắc khu này mới). Lang thang một lúc thì e thấy có quán caphe nên rẽ vào, quán vắng tanh, có mỗi bà chủ đang ngồi bế mèo xem ti vi. Vào quán gọi ly cà phê sữa rồi hút thuốc ngắm đường. " em ở chỗ mấy thằng Trung Quốc ak?" " vâng, sao chị biết" " uh, thì e lạ, mà đi bộ nên chị đoán thế, mà k hiểu sao bọn TQ nó lại thuê cái nhà ý" " là sao hả chị?" " k sao, chỉ là nhà ý trước giờ k ai ở" nghe cách nói chuyện kiểu ẫm ờ e cũng k muốn nói chuyện gì thêm. Lôi điện thoại ra nhắn tin, bà chủ cũng k nói gì thêm, ngồi xem tv một tý thì biến đâu mất. 11h em lững thững về chuẩn bị ăn cơm, bữa trưa vẫn có mấy thằng như bữa sáng. " ông Hoàng k ăn hả em?" Em hỏi cậu phiên dịch " không anh, ông ý bay vào Sài gòn rồi". Bữa trưa bày ra, trứng rán, đậu xốt cà chua, rau bí xào và một bát canh đậu phụ nấu. Em rất ấn tượng là tất cả các món đều rất nhiều tỏi, kể cả trứng rán. " sao trứng rán cũng cho nhiều tỏi thế chị" em hỏi chị nấu ăn, bà ý cười rồi nháy mắt hất hàm ra ý hỏi bọn ĐL ý. " ăn đi anh, ngon mà" cu em phiên dịch nói. Vì vừa uống caphe nên e chả ăn được mấy, ăn xong e đi lên phòng, bật máy laptop vào yahoo chém gió. Được một lúc thì bọn kia cũng đi lên phòng đóng cửa ngủ. Cả toà biệt thự lại im lặng như tờ. Lạnh nên lúc sau mắt em díp vào, ngủ cái đã. Em trèo lên giường trùm chăn ngủ. " dậy dậy, ai cho mày ngủ ở đây" trong giấc ngủ em mơ thấy có người cứ đuổi k cho e ngủ. Tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã 3h chiều, vậy là mình ngủ gần 3 tiếng. Em mò dậy, vừa thò chân xuống giường e ngạc nhiên, trên ghế tựa bàn làm việc lúc e ngồi chát yahoo là cái khăn mặt trắng. Quái lạ, lúc sáng mình đã gấp cái khăn cho vào ngăn kéo, lúc truớc ngồi cũng k có cái khăn. Em tò mò đứng dậy mở ngăn kéo bàn, cái khăn e gấp lúc sáng vẫn nằm trong đó. Thế là thế nào nhỉ, hay mấy thằng Tàu nó trêu mình, phòng em không khoá, khả năng lúc em ngủ thằng nào nó lẻn vào nó trêu. Thôi kệ, đi tắm đã, tối nay ngủ mình sẽ khoá cửa phòng, k chơi với mấy ông Trung của giật mìn này được. Nước nóng làm e thấy sảng khoái, ư ử khẽ hát mấy câu, tự nhiên nước lạnh toát, trời mùa đông mà đang tắm nước nóng tự nhiên nước lạnh thì các cụ biết nó như thế nào rồi. Em chỉnh lại vòi, vãn ở chế độ nóng nhiều hơn như lúc đầu, sao nước lạnh thế nhỉ, hay hết nước nóng, vô lý, có hết nó cũng phải nguội từ từ chứ. Nghiến răng chịu lạnh tắm cho xong, lập cập bò ra ngoài. Hai cái khăn mặt trắng nằm ngay ngắn trên giường. Dkm, em chửi thầm, mấy thằng ôn con này thật quá thể, phòng riêng mà nó cứ vào như không. Em bực mình cầm hai cái khăn mặt vất luôn vào sọt rác trong nhà vs, đi ra dập cửa ầm một phát rồi ngồi bật máy tính xem phim. 5h chiều cu phiên dịch lại gọi xuống ăn cơm tối, bọn này ăn sớm thật. Xuống phòng ăn bữa tối có thêm món thịt rang, em trố mắt, thịt rang tỏi. Lạ thật, k hiểu bọn này nó có sở thích lạ, món gì cũng tỏi. Ăn xong bọn TQ, ĐL lên phòng hết, còn mình em ra cổng đứng hóng và nói chuyện với ông bv, vì còn lạ chưa quen nên sau một lúc chán e cũng mò lên phòng. Hai phòng bọn ĐL, TQ đóng cửa kín, em bật điện hành lang, điện sáng, chắc bọn nó thay bóng lúc chiều. Vào phòng e khoá cửa luôn cho chắc ăn. Ngồi bật máy tính ol yahoo nói chuyện. Tầm 11h đêm hết khách nói chuyện thì e chuyển sang cày phim, đang xem phim e chợt nghe bên ngoài hành lang có tiếng xì xào và cảm giác có người đi qua đi lại " hề, mấy con chó này tính rình mò trêu mình đây, n nay ông mày khoá cửa, quên đi" em khoái trí nghĩ thầm. Tiếng xì xào như có người nói chuyện cứ lúc có lúc không, mãi tới hơn 12h đêm vẫn còn " quái, mấy thằng TQ này đùa dai thật, hơn tiếng rồi mà vẫn k chịu từ bỏ ý định trêu mình chắc, mà biết đâu bọn nó tâm sự với nhau" em lại chăm chú xem phim. Bên ngoài có tiếng cười khúc khích, tiếng cười của phụ nữ. Em dỏng tai nghe ngóng. Ở đây k có phụ nữ, sao giờ này lại có tiếng cười phụ nữ nhỉ? Hay mấy thằng Tàu đưa gái về? Em dón dén đi lại phía cửa ghé mắt nhìn qua cái lỗ ( cái lỗ này dùng để quan sát bên ngoài giống như cccm đi nn khách sạn thường thấy) bên ngoài hành lang vắng tanh, k có ai. Lạ thật, mình nghe rõ tiếng cười và xì xào, hay bọn nó di chuyển đi chỗ khác hoặc vào phòng rồi cũng nên. Em đứng im suy nghĩ và phân vân chút. Vừa định quay lại đi vào xem phim thì e lại nghe tiếng người xì xào, giọng nhỏ nhỏ xin xít k rõ nói gì, n chắc k phải tiếng TQ. Lại ghé mắt nhìn, chả có gì. Vậy là sao nhỉ? Vặn kiểm tra lại cái chốt cửa thêm vòng nữa cho chắc, em đi về ghế ngồi xem phim. Ngoài trời gió thổi ào ào cảm giác chắc rất lạnh, e tắt máy tính rồi lên giường nằm. Vì lạ nhà, trưa vừa ngủ nhiều lên e không tài nào ngủ được, cứ lăn qua lăn lại. Chợt em nghe tiếng loẹt xoẹt trên đầu, trên tầng 3 ý, tiếng gì giống tiếng dép đi trong nhà nhưng cố tình đi quét xuống sàn nhà. K biết trên ý là cái gì nhỉ? Ban đầu em cố tưởng tượng ra trên ý là cái sân thượng, có để đồ gì đó, gió to nó cọ xuống sàn bê tông. Rồi e nghe tiếng xì xào nói chuyện bên dưới cửa sổ, như kiểu có ai đang tranh luận, bò ra phía cửa sổ, soi qua cái khe cửa chớp nhìn xuống khoảng sân bên hông nhà, chỗ để xe oto của bọn ĐL. Em thấy có bóng người đi lại n k rõ ai vì khe cửa chớp bé quá. Chắc lão bv đi tuần. Lại trùm chăn nằm nghĩ linh tinh. Rồi e ngủ thiếp đi, k rõ ngủ bao lâu thì em nghe tiếng ai đó gọi " anh ơi, anh ơi" em định thần k biết ai gọi lúc nửa đêm thế nhỉ. Nằm nghe ngóng 1 lúc, chả thấy gì, chắc mình ngủ mơ nghe nhầm, e lại nhắm mắt ngủ " anh ơi, anh ơi" moá, rõ ràng có tiếng gọi, n k biết gọi mình hay gọi ai. Bọn bên kia toàn ĐL, TQ, k thể gọi tiếng Việt kiểu ý được. Em nhìn đồng hồ, hơn 3h sáng, vậy là mình mới ngủ được một lúc.Cũng không nghĩ gì nhiều em tiện tay ném luôn cái khăn mặt ý xuống sàn, cái chăn tụt xuống cuối giường, chắc em say đạp nó xuống đấy. Trùm chăn lên người em ngủ tiếp. Đang ngủ say thì cảm giác mặt lạnh toát, em trùm chăn lên mặt thì cảm giác chân lạnh. Quái thật, chăn ngắn đắp lên mặt thì hở chân ak? Em lấy chân tung tung cái chăn lên, ồ, chân mình vẫn đi giày. Tuột đôi giày lười ra e nằm co ro rồi lại chìm vào giấc ngủ. "Anh, dậy chuẩn bị ăn sáng" tiếng lơ lớ của thằng cu phiên dịch làm em choàng tỉnh, 7h sáng. Em mò dậy, đầu óc vẫn còn váng vất. Gấp chăn đánh răng rửa mặt xong ra ngoài phòng, chợt nhớ đêm qua mình có ném cái khăn mặt trắng xuống sàn nhà, em tìm mãi k thấy đâu. Nghĩ quái lạ thật, lúc ý k say đến mức nhầm lẫn như vậy được. " anh đi xuống ăn sáng đi" cu em phiên dịch đi qua ngó vào gọi. Em đi theo nó xuống, bữa sáng đầu tiên với anh em " hàng xóm tốt". Xuống đến phòng ăn thấy 7 chú đã ngồi sẵn quanh cái bàn ăn tròn, k thấy lão GĐ đâu " ông Hoàng đâu em? ( Hoàng tên tiếng việt của lão GĐ , lão hơn em 6 tuổi) " ông ý không mấy khi ngủ ở đây đâu, trừ hôm nào vợ ông ý ra" " vợ ông ý cũng ở việt nam ak? " cu em cười k nói gì. Chị phục vui bê ra một tô cơm trắng to vật, 8 thằng 8 tô, một bát lạc rang muối. Cả bọn xúc lạc vào tô ăn ầm ầm, em thì mệt, ăn khô kiểu này không quen, uể oải xúc vài miếng cho có lệ " ak, anh là khách quý, Chu ( tên thằng kỹ sư TQ) lấy đặc sản mời đi" hì, đồ ăn TQ ngon, lại còn đặc sản nữa thì nhất rồi. Em thấy háo hức phấn khởi, thằng Chu đứng dậy ra tủ lạnh lấy ra một cái hũ to cỡ 2-3 lít bịt kín. Nó bê hai tay đặt trước mặt em và cậu phiên dịch, cậu phiên dịch đứng dậy lấy cái muôi, mở nắp múc cho mỗi thằng 1 muôi nhỏ, riêng em được 2 muôi. Rồi nó cười bảo em " đặc sản bên em đấy, món này ăn với cơm trắng hoặc cháo trắng, a ăn đi, ngon lắm" em xúc một thìa cơm lẫn thứ đồ ăn " đặc sản" ý đưa lên miệng, miếng rõ to ( tham ăn cccm ạ) " ôi mẹ ơi, mùi nó kinh dị, mặn muốn tụt cả lưỡi vào ( em xuýt thì nhổ luôn ra). 7 thằng đều theo dõi em chăm chú, khi thấy em tụt cả đầu xuống bọn nó có vẻ khoái lắm, thằng Chu còn giơ 1 ngón tay cái lên như kiểu " năm bờ oăn" em thề với cccm là từ bé em chưa ăn món gì nó kinh như vậy ( mùi thum thủm, mặn thì hơn muối tinh khiết) ( sau tìm hiểu thì nó làm từ đậu phụ để lên men ( đậu phụ thối). Vậy mà bọn nó ăn ầm ầm. Em thì sợ đến già món ý luôn. Ăn sáng xong cũng chả có việc gì làm, em ngồi vẩn vơ nhìn xung quanh, rồi chợt nhớ vụ đêm qua, em nhìn chăm chăm về phía cửa phòng họp. " anh, lên phòng em nói chuyện này" đang mơ màng nghĩ thì cậu phiên dịch nói. " uh, có chuyện gì thế, nói ở đây k được ak?" " anh cứ lên phòng đi nói cho tiện". Em thấy ngại ngại, thằng này nhìn giống "hai phai" lắm. Hai anh em lên phòng, khép cửa lại, em giật mình " ô, cái khăn mặt trắng nó nằm chình ình trên cái ghế lv. " đêm qua anh ngủ ngon không?" " uh ngon, em định nói chuyện gì" em cảnh giác hỏi " ak không, tính hỏi anh ngủ có ngon không, sợ lạ nhà anh khó ngủ" moá, thằng TQ này sao nó nói chuyện như người Việt thế nhỉ. " uh qua anh đi uống rượu, về ngủ cũng ngon" " vậy thì ok rồi, ak mà e dặn anh nhé, anh mới đến ở, nếu có chuyện gì k ổn anh báo em nhé, bọn em ở đây mấy tháng trước anh nên bọn em hiểu hơn anh" nó nói chuyện kiểu gì khó hiểu thế k biết, úp úp mở mở. " uh, có gì a sẽ báo" " anh có sợ mấy cái này không?" Nó chỉ 2 lá bùa dán trên cửa ra vào và cửa sổ " không, bùa trấn trạch có gì đâu em" nó k nói gì nữa, ngó nghiêng tý rồi xuống, nó dặn tôi có đi đâu thì 11h30 về ăn cơm trưa. Nó ra khỏi phòng, em mới để ý kỹ cái khăn mặt, nó trắng tinh và rất khô, quái sao lúc nãy mình k nhìn thấy nó nhỉ, k biết khăn gì. Em gấp nó lại rồi nhét vào ngăn bàn lv rồi khoá cửa ra khỏi phòng.
Cảm ơn mợ, nhưng khách của em là nữ thôi mợEm xin trân trọng giới thiệu cho cụ chuyên gia trong lĩnh vực này. Ới cụ humxam75 vào có khứa ạ .
Chuyện cụ kể thực sự rất khó tin. Ma mà còn dịch chuyển hẳn được khăn thì em mới chỉ thấy trên phim ảnh.Lững thững đi xuống tầng 1 em thấy hai chị tạp vụ đang chuẩn bị cho bữa trưa, em để ý thấy trên bàn có một bát tỏi bóc vỏ, em hỏi 1 chị " sao các chị bóc nhiều tỏi thế?" " mấy cậu ở đây dặn nấu ăn thì nấu nhiều tỏi" một chị trả lời, em nghĩ chắc bọn TQ thích ăn tỏi nên k hỏi gì đi ra ngoài, lang thang đi bộ xem xung quanh nó như thế nào. Khu vực ý rất đẹp, đường xá rộng và sạch sẽ, cây cối nhiều n rất ít người ở ( chắc khu này mới). Lang thang một lúc thì e thấy có quán caphe nên rẽ vào, quán vắng tanh, có mỗi bà chủ đang ngồi bế mèo xem ti vi. Vào quán gọi ly cà phê sữa rồi hút thuốc ngắm đường. " em ở chỗ mấy thằng Trung Quốc ak?" " vâng, sao chị biết" " uh, thì e lạ, mà đi bộ nên chị đoán thế, mà k hiểu sao bọn TQ nó lại thuê cái nhà ý" " là sao hả chị?" " k sao, chỉ là nhà ý trước giờ k ai ở" nghe cách nói chuyện kiểu ẫm ờ e cũng k muốn nói chuyện gì thêm. Lôi điện thoại ra nhắn tin, bà chủ cũng k nói gì thêm, ngồi xem tv một tý thì biến đâu mất. 11h em lững thững về chuẩn bị ăn cơm, bữa trưa vẫn có mấy thằng như bữa sáng. " ông Hoàng k ăn hả em?" Em hỏi cậu phiên dịch " không anh, ông ý bay vào Sài gòn rồi". Bữa trưa bày ra, trứng rán, đậu xốt cà chua, rau bí xào và một bát canh đậu phụ nấu. Em rất ấn tượng là tất cả các món đều rất nhiều tỏi, kể cả trứng rán. " sao trứng rán cũng cho nhiều tỏi thế chị" em hỏi chị nấu ăn, bà ý cười rồi nháy mắt hất hàm ra ý hỏi bọn ĐL ý. " ăn đi anh, ngon mà" cu em phiên dịch nói. Vì vừa uống caphe nên e chả ăn được mấy, ăn xong e đi lên phòng, bật máy laptop vào yahoo chém gió. Được một lúc thì bọn kia cũng đi lên phòng đóng cửa ngủ. Cả toà biệt thự lại im lặng như tờ. Lạnh nên lúc sau mắt em díp vào, ngủ cái đã. Em trèo lên giường trùm chăn ngủ. " dậy dậy, ai cho mày ngủ ở đây" trong giấc ngủ em mơ thấy có người cứ đuổi k cho e ngủ. Tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã 3h chiều, vậy là mình ngủ gần 3 tiếng. Em mò dậy, vừa thò chân xuống giường e ngạc nhiên, trên ghế tựa bàn làm việc lúc e ngồi chát yahoo là cái khăn mặt trắng. Quái lạ, lúc sáng mình đã gấp cái khăn cho vào ngăn kéo, lúc truớc ngồi cũng k có cái khăn. Em tò mò đứng dậy mở ngăn kéo bàn, cái khăn e gấp lúc sáng vẫn nằm trong đó. Thế là thế nào nhỉ, hay mấy thằng Tàu nó trêu mình, phòng em không khoá, khả năng lúc em ngủ thằng nào nó lẻn vào nó trêu. Thôi kệ, đi tắm đã, tối nay ngủ mình sẽ khoá cửa phòng, k chơi với mấy ông Trung của giật mìn này được. Nước nóng làm e thấy sảng khoái, ư ử khẽ hát mấy câu, tự nhiên nước lạnh toát, trời mùa đông mà đang tắm nước nóng tự nhiên nước lạnh thì các cụ biết nó như thế nào rồi. Em chỉnh lại vòi, vãn ở chế độ nóng nhiều hơn như lúc đầu, sao nước lạnh thế nhỉ, hay hết nước nóng, vô lý, có hết nó cũng phải nguội từ từ chứ. Nghiến răng chịu lạnh tắm cho xong, lập cập bò ra ngoài. Hai cái khăn mặt trắng nằm ngay ngắn trên giường. Dkm, em chửi thầm, mấy thằng ôn con này thật quá thể, phòng riêng mà nó cứ vào như không. Em bực mình cầm hai cái khăn mặt vất luôn vào sọt rác trong nhà vs, đi ra dập cửa ầm một phát rồi ngồi bật máy tính xem phim. 5h chiều cu phiên dịch lại gọi xuống ăn cơm tối, bọn này ăn sớm thật. Xuống phòng ăn bữa tối có thêm món thịt rang, em trố mắt, thịt rang tỏi. Lạ thật, k hiểu bọn này nó có sở thích lạ, món gì cũng tỏi. Ăn xong bọn TQ, ĐL lên phòng hết, còn mình em ra cổng đứng hóng và nói chuyện với ông bv, vì còn lạ chưa quen nên sau một lúc chán e cũng mò lên phòng. Hai phòng bọn ĐL, TQ đóng cửa kín, em bật điện hành lang, điện sáng, chắc bọn nó thay bóng lúc chiều. Vào phòng e khoá cửa luôn cho chắc ăn. Ngồi bật máy tính ol yahoo nói chuyện. Tầm 11h đêm hết khách nói chuyện thì e chuyển sang cày phim, đang xem phim e chợt nghe bên ngoài hành lang có tiếng xì xào và cảm giác có người đi qua đi lại " hề, mấy con chó này tính rình mò trêu mình đây, n nay ông mày khoá cửa, quên đi" em khoái trí nghĩ thầm. Tiếng xì xào như có người nói chuyện cứ lúc có lúc không, mãi tới hơn 12h đêm vẫn còn " quái, mấy thằng TQ này đùa dai thật, hơn tiếng rồi mà vẫn k chịu từ bỏ ý định trêu mình chắc, mà biết đâu bọn nó tâm sự với nhau" em lại chăm chú xem phim. Bên ngoài có tiếng cười khúc khích, tiếng cười của phụ nữ. Em dỏng tai nghe ngóng. Ở đây k có phụ nữ, sao giờ này lại có tiếng cười phụ nữ nhỉ? Hay mấy thằng Tàu đưa gái về? Em dón dén đi lại phía cửa ghé mắt nhìn qua cái lỗ ( cái lỗ này dùng để quan sát bên ngoài giống như cccm đi nn khách sạn thường thấy) bên ngoài hành lang vắng tanh, k có ai. Lạ thật, mình nghe rõ tiếng cười và xì xào, hay bọn nó di chuyển đi chỗ khác hoặc vào phòng rồi cũng nên. Em đứng im suy nghĩ và phân vân chút. Vừa định quay lại đi vào xem phim thì e lại nghe tiếng người xì xào, giọng nhỏ nhỏ xin xít k rõ nói gì, n chắc k phải tiếng TQ. Lại ghé mắt nhìn, chả có gì. Vậy là sao nhỉ? Vặn kiểm tra lại cái chốt cửa thêm vòng nữa cho chắc, em đi về ghế ngồi xem phim. Ngoài trời gió thổi ào ào cảm giác chắc rất lạnh, e tắt máy tính rồi lên giường nằm. Vì lạ nhà, trưa vừa ngủ nhiều lên e không tài nào ngủ được, cứ lăn qua lăn lại. Chợt em nghe tiếng loẹt xoẹt trên đầu, trên tầng 3 ý, tiếng gì giống tiếng dép đi trong nhà nhưng cố tình đi quét xuống sàn nhà. K biết trên ý là cái gì nhỉ? Ban đầu em cố tưởng tượng ra trên ý là cái sân thượng, có để đồ gì đó, gió to nó cọ xuống sàn bê tông. Rồi e nghe tiếng xì xào nói chuyện bên dưới cửa sổ, như kiểu có ai đang tranh luận, bò ra phía cửa sổ, soi qua cái khe cửa chớp nhìn xuống khoảng sân bên hông nhà, chỗ để xe oto của bọn ĐL. Em thấy có bóng người đi lại n k rõ ai vì khe cửa chớp bé quá. Chắc lão bv đi tuần. Lại trùm chăn nằm nghĩ linh tinh. Rồi e ngủ thiếp đi, k rõ ngủ bao lâu thì em nghe tiếng ai đó gọi " anh ơi, anh ơi" em định thần k biết ai gọi lúc nửa đêm thế nhỉ. Nằm nghe ngóng 1 lúc, chả thấy gì, chắc mình ngủ mơ nghe nhầm, e lại nhắm mắt ngủ " anh ơi, anh ơi" moá, rõ ràng có tiếng gọi, n k biết gọi mình hay gọi ai. Bọn bên kia toàn ĐL, TQ, k thể gọi tiếng Việt kiểu ý được. Em nhìn đồng hồ, hơn 3h sáng, vậy là mình mới ngủ được một lúc.