[Funland] Nơi chia sẻ những chuyện tâm linh trong đời.

Ohno

Xe buýt
Biển số
OF-548982
Ngày cấp bằng
4/1/18
Số km
897
Động cơ
166,589 Mã lực
Hì hì....ngồi hóng mãi chuyện các cụ kể cũng vô duyên, em cũng kế chuyện ở khu nhà em góp vui :D
Thực ra em cũng chẳng biết xếp vào loại chuyện tâm linh hay bùa ngải. Vì chuyện xảy ra trước khi em về đây nên chỉ biết lõm bõm....bản thân em cũng không để ý lắm.
Khu nhà em có một chú (gọi là anh cũng được, vì nghe nói chỉ hơn em mấy tuổi). Nghe mọi người kể là chú ấy trước lái xe chở hàng từ HN đi các tỉnh, đại loại kiểu lái xe thì hay bồ bịch gái gú nọ kia gì đó. Sau đó thấy bảo chú này bị dính bùa ở miền núi - em cũng chẳng nhớ là HB hay SL hay tỉnh nào khác.......thì bắt đầu bị ngẩn ngơ, sau đó là cứ mất ngủ dần - em không rõ ban ngày có ngủ không nữa. Nhưng cứ đêm đến là vác ghế ra ngồi ở gốc cây xà cừ gần cổng cơ quan, cứ ngồi thế đến sáng bảnh mắt thì về.
Thấy mọi người bảo gia đình cũng chạy chữa cũng bái khắp nơi rồi nhưng vô hiệu, và bây giờ vẫn như thế sau mấy chục năm em ở đấy. Ngày học cấp 3 đến hết ĐH thì em hay gặp, vì chạy thể dục buổi sáng bao giờ khởi động bọn em cũng đi bộ qua chỗ chú ấy ngồi. Rất chịu khó chào hỏi bọn em, nhưng câu nói nó cứ cộc lốc kiểu gì ấy, và đặc biệt chỉ ngồi yên trên ghế từ tối đến sáng. Do kiểu nói cộc lốc thế nên bọn em cũng chẳng nói nhiều, cứ sáng đi qua chú lại hỏi: chạy đấy à? bọn em cũng vâng rồi chạy thôi. Về thì mệt bở hơi tai rồi nên không hỏi nữa.
Giờ ít chạy với không chạy đường đấy nên không gặp thường xuyên, nhưng hôm nào đi làm về muộn vẫn thấy ngồi gốc cây, hôm nào mưa thì dịch chút vào cái lán của quán nước,....à đến đây em không rõ mưa giông ban đêm chú ấy có ngồi không nữa?
Sự việc mấy chục năm nay nên mọi người ở khu em thấy bình thường rồi, coi như chuyện đương nhiên ấy, chẳng ai bàn tàn gì cả nên em cũng không rõ hết đầu cua tai nheo ra sao :|
Có vẻ em cũng đang dính kiểu kiểu như vậy... ko biết cụ có biết ai giải ko PM em với
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,405
Động cơ
386,155 Mã lực
Giờ có loại dầu để thắp( không phải dầu hoả như em với lão dùng để thắp đèn đâu) rất sạch.
Ngày thường có chút hoa cũng tốt lão ạ. Nhắc đến đi chùa, lâu lắm rồi em không đi chùa :D
Vâng nhà em dùng dầu đấy mà:D em thì quan niệm phúc đức tại mẫu nên việc nhang đèn mẹ em làm lão ạ, em thỉnh thoảng mới thắp hương thôi.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,938
Động cơ
868,365 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Sau lần em dẫn bà thầy đến bị đuổi chạy tóe khói, thì về ngẫm lại em rút ra được mấy ý:

- Vị ấy biết hết
- Thằng cháu cũng nằm trong tầm tay của Vị ấy rồi,và mẹ nó cũng vậy (sau này em càng thấy là em đúng)
- Vị ấy (qua ông anh) thể hiện rất rõ người bị xua đuổi, không thèm để ý đến em (may quá, có thể vì em là rể, và ngọn nguồn mời bà thầy đến là vợ em đứng ra mời)

Từ đó, em có nguyên tắc: không bàn bạc, không tham gia ý kiến, không trực tiếp làm bất kỳ việc gì liên quan đến ngôi nhà đó; hạn chế lên nhà đó chơi (cái này có Kụ đã rất tinh ý, nhắc lại ở trên), và dù ngôi nhà đó hiện giá thị trường cũng không dưới 2 triệu Nam Trung, nhưng em tuyên bố rõ với vợ là không nên tham gia ý kiến gì vào, và sau này nếu có vấn đề gì gì đó, thì 1 xu không được dính vào (em cũng xin nói luôn là em có quan điểm khá rành mạch, đồng thời do vc em trải qua những thăng trầm, va chạm, đặc biệt là khi sa cơ thất thế, đã có những nguyên tắc nhất định, nên mặc dù nhà vợ em khá nhiều nhà, tài sản, nhưng nguyên tắc của em là nếu có lấy về dùng thì dùng cho riêng cá nhân; còn em không dùng. Trong tất cả các con dâu rể, duy nhất em là ở nhà của nhà em, không liên quan đến nhà, đất của nhà vợ, và có thể đó cũng là 1 lý do mà Vị ấy đã không nhìn ngó gì đến em, cũng là may mắn)

Quay lại chuyện Bố vợ em

Ông có nhiều nhà, cho mỗi con 1 nhà, nên ông có ở mỗi nhà của con 1 không gian full đồ để tùy ý thích là ông bà đến ở (tất nhiên là trừ nhà em)
Đận ấy là sau khi bà thầy với em đã không còn cộng tác, em đang bắt đầu chiến đấu với vòng quay của số phận công danh...
Một người chị của vợ em bị phá sản, đối tác lừa hơn chục củ tỏi, chị coi như trắng tay, thậm chí còn nợ vài tỏi
Thời điểm đó ông bà đang ở cùng chị ấy. Một ngôi nhà 4 tầng, ông bà ở tầng 2 khép kín

Tối hôm đó, họp gia đình khẩn vì chị ấy đang đề xuất bán ngôi nhà đó đi trả nợ. Thế là toàn bộ các con tụ tập về ăn cơm, rồi bắt đầu bàn
Đám trẻ con thì kéo nhau lên tầng 3, tầng 4 sà vào phòng của chúng nó chơi với nhau hoan hỉ

Anh V thì như mọi khi, không có mặt, có chị vợ và thằng ku. Nhưng hai mẹ con cũng không tham gia ý kiến. Thằng ku cũng ngồi đó với mẹ nó lặng lẽ, mà không lên chơi cùng đám trẻ con trên tầng
Em thì cầm điện thoại lướt ttvnol (hồi đó em chưa vào OF)

Còn lại mọi người bàn bạc náo nhiệt.

Tự nhiên, cho đến giờ em vẫn không thể hiểu nổi tại sao, tại sao em lại bật ra hỏi thằng ku cháu 1 câu:

- Cái gương trên nhà cháu vẫn còn không?

(Chính là cái gương này đấy ạ)
Phòng của ông bà chừng 18m2, có 1 cái giường, một cái tủ gỗ 3 cánh, một bộ bàn ghế tròn (bàn tròn và có 6 cái ghế tròn kiểu như đôn, không có dựa) và 1 gương cao hơn 1m, khung gỗ, hình bầu dục.
Giường kê sát bên trong tường, nhìn từ trong ra thì tủ 3 cánh để bên tay phải cửa phòng. Bên tay trái cửa phòng là cái gương. Gương và tủ đối diện với nhau. Cạnh gương là cửa sổ trên tường đầu hồi của dãy nhà sau, nhìn sang khuôn vườn nhà hàng xóm.
Tất cả đều đồng bộ chạm trổ cùng 1 kiểu hoa văn, mặt bàn và mặt đôn là mặt đá. Full đồ này do chủ cũ để lại.
Nằm một lúc thì thấy như có người đứng trước gương, đang soi vào gương.Vì tắt đèn nên chỉ có ánh sáng mờ mờ hắt vào qua ô cửa sổ...
Ông nghĩ là bà đêm nay không trông anh nữa, về phòng sớm.

Ông hỏi Bà à
Không thấy trả lời

Ông hỏi mấy lần không thấy nói gì, người ấy vẫn đứng lặng lẽ, mặt nhìn vào gương


Tuy không nhìn rõ mặt, nhưng cái dáng cao cao, trẻ trung ấy, mái tóc dài ấy, ông chắc chắn đến 9 phần chính là người phụ nữ kia

Khác một điều.... Lần này ông đang hoàn toàn thức, chưa hề ngủ hay mơ màng.....
Thằng ku nghe em hỏi thì cứ ậm ừ không trả lời
Thế mà em lại cứ như lên cơn, hỏi gặng mãi, là cái gương đó bây giờ để phòng nào? Ai đang dùng .....

Cực kỳ vô duyên, bây giờ nghĩ lại em không thể nào chấp nhận được cái kiểu hỏi tò mò đồ đạc như thế

Em cứ hỏi mãi, không biết đến mấy lần thì thằng cháu nó phát khùng, nó hét to:

- Cái gương ông mang đi đâu rồi,sao cháu biết được

Vì nó hét to lên như thế, cả nhà đang bàn chuyện giật mình ngưng bặt, quay lại hai chú cháu
Nó vẫn đang cơn, nó nói như hét: Cháu đã nói cái gương đó ông mang đi rồi, đừng hỏi nữa

Mấy bác, cô xúm lại hỏi gương gì thế
Lúc này tự nhiên em ngộ ra mình vừa hỏi rất lố bịch, nên ngồi im, tai nóng bừng

Thằng cháu tiếp tục: Cái gương gỗ cao cao ở phòng bố cháu, ông nội mang đi từ năm ngoái, không mang trả

Mọi người giật mình quay sang hỏi ông

Lúc đầu ông ậm ừ ậm ừ

Xong bị dồn quá, ông buột ra:
Tao mang về nhà này chứ có mang đi đâu đâu, tao để sau buồng dưới kia kìa ......

Mọi người tá hỏa, hỏi sao ông làm thế
Ông bảo tao lên, thấy thích nó quá, thế là tao mang về đây, nhưng chưa biết kê vào đâu, lại sợ trẻ con tò mò nghịch vỡ, tao đang để ở dưới kia kìa, trùm cái vỏ chăn ấy ....
Một chị hỏi ông là ông mang về từ bao giờ
Ông bảo mang từ tháng 7 năm ngoái, gần 1 năm rồi

Bà chị ở cùng ông nghe đến đây thì nấc lên:
Ông giết con rồi, ông mang cái thứ ở nhà đó về nhà con làm gì .......

Thế là náo loạn, người bàn vào, người bàn ra
Em lặng lẽ xin phép ông bà đưa các cháu về sớm, để vợ ở lại....

Từ đó, em lại càng hạn chế tiếp xúc và quan tâm đến ngôi nhà ấy

Khi gõ về chuyện này, em cũng đã rất cân nhắc, nhưng rồi quyết định chia sẻ để các kụ,mợ cũng trải thêm chút chiêm nghiệm trong cuộc sống
Và với những gì em rất tôn trọng khi nhắc đến Vị ấy, em xin dừng hẳn mạch chuyện ở đây
 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,047
Động cơ
317,708 Mã lực
Có vẻ em cũng đang dính kiểu kiểu như vậy... ko biết cụ có biết ai giải ko PM em với
Em không biết cụ ei, thực ra lĩnh vực huyền bí này em ít quan tâm lắm. Hong chuyện các cụ vì hồi hộp là chính, chứ hình như em cũng là dạng cứng vía thì phải. Từ bé đến giờ em chưa gặp ma bao giờ, thậm chí còn lấy đuôi đom đóm dính vào mi mắt dọa ma đám bạn sợ gần chết, lái cả ra quần ấy :D
Ngày bé đi xem phim chiếu bóng bãi toàn phải lọ mọ về một mình qua bãi tha ma thôi, em cũng chẳng thấy gì cả. Vì tính em hay tò mò về kỹ thuật, hết phim còn nấn ná ở lại xem người ta thu máy, xin những đoạn phim đứt về chơi....nên toàn về sau cùng mà :))
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,655
Động cơ
293,670 Mã lực
Sau lần em dẫn bà thầy đến bị đuổi chạy tóe khói, thì về ngẫm lại em rút ra được mấy ý:

- Vị ấy biết hết
- Thằng cháu cũng nằm trong tầm tay của Vị ấy rồi,và mẹ nó cũng vậy (sau này em càng thấy là em đúng)
- Vị ấy (qua ông anh) thể hiện rất rõ người bị xua đuổi, không thèm để ý đến em (may quá, có thể vì em là rể, và ngọn nguồn mời bà thầy đến là vợ em đứng ra mời)

Từ đó, em có nguyên tắc: không bàn bạc, không tham gia ý kiến, không trực tiếp làm bất kỳ việc gì liên quan đến ngôi nhà đó; hạn chế lên nhà đó chơi (cái này có Kụ đã rất tinh ý, nhắc lại ở trên), và dù ngôi nhà đó hiện giá thị trường cũng không dưới 2 triệu Nam Trung, nhưng em tuyên bố rõ với vợ là không nên tham gia ý kiến gì vào, và sau này nếu có vấn đề gì gì đó, thì 1 xu không được dính vào (em cũng xin nói luôn là em có quan điểm khá rành mạch, đồng thời do vc em trải qua những thăng trầm, va chạm, đặc biệt là khi sa cơ thất thế, đã có những nguyên tắc nhất định, nên mặc dù nhà vợ em khá nhiều nhà, tài sản, nhưng nguyên tắc của em là nếu có lấy về dùng thì dùng cho riêng cá nhân; còn em không dùng. Trong tất cả các con dâu rể, duy nhất em là ở nhà của nhà em, không liên quan đến nhà, đất của nhà vợ, và có thể đó cũng là 1 lý do mà Vị ấy đã không nhìn ngó gì đến em, cũng là may mắn)

Quay lại chuyện Bố vợ em

Ông có nhiều nhà, cho mỗi con 1 nhà, nên ông có ở mỗi nhà của con 1 không gian full đồ để tùy ý thích là ông bà đến ở (tất nhiên là trừ nhà em)
Đận ấy là sau khi bà thầy với em đã không còn cộng tác, em đang bắt đầu chiến đấu với vòng quay của số phận công danh...
Một người chị của vợ em bị phá sản, đối tác lừa hơn chục củ tỏi, chị coi như trắng tay, thậm chí còn nợ vài tỏi
Thời điểm đó ông bà đang ở cùng chị ấy. Một ngôi nhà 4 tầng, ông bà ở tầng 2 khép kín

Tối hôm đó, họp gia đình khẩn vì chị ấy đang đề xuất bán ngôi nhà đó đi trả nợ. Thế là toàn bộ các con tụ tập về ăn cơm, rồi bắt đầu bàn
Đám trẻ con thì kéo nhau lên tầng 3, tầng 4 sà vào phòng của chúng nó chơi với nhau hoan hỉ

Anh V thì như mọi khi, không có mặt, có chị vợ và thằng ku. Nhưng hai mẹ con cũng không tham gia ý kiến. Thằng ku cũng ngồi đó với mẹ nó lặng lẽ, mà không lên chơi cùng đám trẻ con trên tầng
Em thì cầm điện thoại lướt ttvnol (hồi đó em chưa vào OF)

Còn lại mọi người bàn bạc náo nhiệt.

Tự nhiên, cho đến giờ em vẫn không thể hiểu nổi tại sao, tại sao em lại bật ra hỏi thằng ku cháu 1 câu:

- Cái gương trên nhà cháu vẫn còn không?

(Chính là cái gương này đấy ạ)


Thằng ku nghe em hỏi thì cứ ậm ừ không trả lời
Thế mà em lại cứ như lên cơn, hỏi gặng mãi, là cái gương đó bây giờ để phòng nào? Ai đang dùng .....

Cực kỳ vô duyên, bây giờ nghĩ lại em không thể nào chấp nhận được cái kiểu hỏi tò mò đồ đạc như thế

Em cứ hỏi mãi, không biết đến mấy lần thì thằng cháu nó phát khùng, nó hét to:

- Cái gương ông mang đi đâu rồi,sao cháu biết được

Vì nó hét to lên như thế, cả nhà đang bàn chuyện giật mình ngưng bặt, quay lại hai chú cháu
Nó vẫn đang cơn, nó nói như hét: Cháu đã nói cái gương đó ông mang đi rồi, đừng hỏi nữa

Mấy bác, cô xúm lại hỏi gương gì thế
Lúc này tự nhiên em ngộ ra mình vừa hỏi rất lố bịch, nên ngồi im, tai nóng bừng

Thằng cháu tiếp tục: Cái gương gỗ cao cao ở phòng bố cháu, ông nội mang đi từ năm ngoái, không mang trả

Mọi người giật mình quay sang hỏi ông

Lúc đầu ông ậm ừ ậm ừ

Xong bị dồn quá, ông buột ra:
Tao mang về nhà này chứ có mang đi đâu đâu, tao để sau buồng dưới kia kìa ......

Mọi người tá hỏa, hỏi sao ông làm thế
Ông bảo tao lên, thấy thích nó quá, thế là tao mang về đây, nhưng chưa biết kê vào đâu, lại sợ trẻ con tò mò nghịch vỡ, tao đang để ở dưới kia kìa, trùm cái vỏ chăn ấy ....
Một chị hỏi ông là ông mang về từ bao giờ
Ông bảo mang từ tháng 7 năm ngoái, gần 1 năm rồi

Bà chị ở cùng ông nghe đến đây thì nấc lên:
Ông giết con rồi, ông mang cái thứ ở nhà đó về nhà con làm gì .......

Thế là náo loạn, người bàn vào, người bàn ra
Em lặng lẽ xin phép ông bà đưa các cháu về sớm, để vợ ở lại....

Từ đó, em lại càng hạn chế tiếp xúc và quan tâm đến ngôi nhà ấy

Khi gõ về chuyện này, em cũng đã rất cân nhắc, nhưng rồi quyết định chia sẻ để các kụ,mợ cũng trải thêm chút chiêm nghiệm trong cuộc sống
Và với những gì em rất tôn trọng khi nhắc đến Vị ấy, em xin dừng hẳn mạch chuyện ở đây
Cám ơn cụ .nhân chuyện của cụ em nhớ ra là trước đây đã có 1 ng nói với em là làng chú ấy có 1 linh hồn ma nữ rất mạnh.tới mức át cả đức thành hoàng làng..
Muốn mời cụ mà nhà cái không cho..
 
Chỉnh sửa cuối:

dũng mập

Xe tăng
Biển số
OF-152842
Ngày cấp bằng
15/8/12
Số km
1,355
Động cơ
364,422 Mã lực
Nơi ở
Số 54 ngõ 86 Chùa Hà, Cầu Giấy, Hà Nội
Website
www.facebook.com
Hì hì....ngồi hóng mãi chuyện các cụ kể cũng vô duyên, em cũng kế chuyện ở khu nhà em góp vui :D
Thực ra em cũng chẳng biết xếp vào loại chuyện tâm linh hay bùa ngải. Vì chuyện xảy ra trước khi em về đây nên chỉ biết lõm bõm....bản thân em cũng không để ý lắm.
Khu nhà em có một chú (gọi là anh cũng được, vì nghe nói chỉ hơn em mấy tuổi). Nghe mọi người kể là chú ấy trước lái xe chở hàng từ HN đi các tỉnh, đại loại kiểu lái xe thì hay bồ bịch gái gú nọ kia gì đó. Sau đó thấy bảo chú này bị dính bùa ở miền núi - em cũng chẳng nhớ là HB hay SL hay tỉnh nào khác.......thì bắt đầu bị ngẩn ngơ, sau đó là cứ mất ngủ dần - em không rõ ban ngày có ngủ không nữa. Nhưng cứ đêm đến là vác ghế ra ngồi ở gốc cây xà cừ gần cổng cơ quan, cứ ngồi thế đến sáng bảnh mắt thì về.
Thấy mọi người bảo gia đình cũng chạy chữa cũng bái khắp nơi rồi nhưng vô hiệu, và bây giờ vẫn như thế sau mấy chục năm em ở đấy. Ngày học cấp 3 đến hết ĐH thì em hay gặp, vì chạy thể dục buổi sáng bao giờ khởi động bọn em cũng đi bộ qua chỗ chú ấy ngồi. Rất chịu khó chào hỏi bọn em, nhưng câu nói nó cứ cộc lốc kiểu gì ấy, và đặc biệt chỉ ngồi yên trên ghế từ tối đến sáng. Do kiểu nói cộc lốc thế nên bọn em cũng chẳng nói nhiều, cứ sáng đi qua chú lại hỏi: chạy đấy à? bọn em cũng vâng rồi chạy thôi. Về thì mệt bở hơi tai rồi nên không hỏi nữa.
Giờ ít chạy với không chạy đường đấy nên không gặp thường xuyên, nhưng hôm nào đi làm về muộn vẫn thấy ngồi gốc cây, hôm nào mưa thì dịch chút vào cái lán của quán nước,....à đến đây em không rõ mưa giông ban đêm chú ấy có ngồi không nữa?
Sự việc mấy chục năm nay nên mọi người ở khu em thấy bình thường rồi, coi như chuyện đương nhiên ấy, chẳng ai bàn tàn gì cả nên em cũng không rõ hết đầu cua tai nheo ra sao :|
Đây thuộc dạng bùa yêu thì phải người bị ntn là do cưỡng lại không ở gần người bỏ bùa, muốn giải phải biết họ làm bùa mình bằng nhg thứ gì, cách hóa giải thứ 2 tự nhiên hơn là đẻ con, bùa sẽ hết hiệu nghiệm. Có bùa yêu làm con người như điên đảo chỉ muốn tới gần nhau, bùa ghét nhìn nhau nghét thôi rùi, bùa dùng vật dụng, tóc hoặc gì đó quần áo thì xa xa là phát điên đóa.
 

F_175.46

Xe tăng
Biển số
OF-566117
Ngày cấp bằng
25/4/18
Số km
1,179
Động cơ
158,986 Mã lực
Sau lần em dẫn bà thầy đến bị đuổi chạy tóe khói, thì về ngẫm lại em rút ra được mấy ý:

- Vị ấy biết hết
- Thằng cháu cũng nằm trong tầm tay của Vị ấy rồi,và mẹ nó cũng vậy (sau này em càng thấy là em đúng)
- Vị ấy (qua ông anh) thể hiện rất rõ người bị xua đuổi, không thèm để ý đến em (may quá, có thể vì em là rể, và ngọn nguồn mời bà thầy đến là vợ em đứng ra mời)

Từ đó, em có nguyên tắc: không bàn bạc, không tham gia ý kiến, không trực tiếp làm bất kỳ việc gì liên quan đến ngôi nhà đó; hạn chế lên nhà đó chơi (cái này có Kụ đã rất tinh ý, nhắc lại ở trên), và dù ngôi nhà đó hiện giá thị trường cũng không dưới 2 triệu Nam Trung, nhưng em tuyên bố rõ với vợ là không nên tham gia ý kiến gì vào, và sau này nếu có vấn đề gì gì đó, thì 1 xu không được dính vào (em cũng xin nói luôn là em có quan điểm khá rành mạch, đồng thời do vc em trải qua những thăng trầm, va chạm, đặc biệt là khi sa cơ thất thế, đã có những nguyên tắc nhất định, nên mặc dù nhà vợ em khá nhiều nhà, tài sản, nhưng nguyên tắc của em là nếu có lấy về dùng thì dùng cho riêng cá nhân; còn em không dùng. Trong tất cả các con dâu rể, duy nhất em là ở nhà của nhà em, không liên quan đến nhà, đất của nhà vợ, và có thể đó cũng là 1 lý do mà Vị ấy đã không nhìn ngó gì đến em, cũng là may mắn)

Quay lại chuyện Bố vợ em

Ông có nhiều nhà, cho mỗi con 1 nhà, nên ông có ở mỗi nhà của con 1 không gian full đồ để tùy ý thích là ông bà đến ở (tất nhiên là trừ nhà em)
Đận ấy là sau khi bà thầy với em đã không còn cộng tác, em đang bắt đầu chiến đấu với vòng quay của số phận công danh...
Một người chị của vợ em bị phá sản, đối tác lừa hơn chục củ tỏi, chị coi như trắng tay, thậm chí còn nợ vài tỏi
Thời điểm đó ông bà đang ở cùng chị ấy. Một ngôi nhà 4 tầng, ông bà ở tầng 2 khép kín

Tối hôm đó, họp gia đình khẩn vì chị ấy đang đề xuất bán ngôi nhà đó đi trả nợ. Thế là toàn bộ các con tụ tập về ăn cơm, rồi bắt đầu bàn
Đám trẻ con thì kéo nhau lên tầng 3, tầng 4 sà vào phòng của chúng nó chơi với nhau hoan hỉ

Anh V thì như mọi khi, không có mặt, có chị vợ và thằng ku. Nhưng hai mẹ con cũng không tham gia ý kiến. Thằng ku cũng ngồi đó với mẹ nó lặng lẽ, mà không lên chơi cùng đám trẻ con trên tầng
Em thì cầm điện thoại lướt ttvnol (hồi đó em chưa vào OF)

Còn lại mọi người bàn bạc náo nhiệt.

Tự nhiên, cho đến giờ em vẫn không thể hiểu nổi tại sao, tại sao em lại bật ra hỏi thằng ku cháu 1 câu:

- Cái gương trên nhà cháu vẫn còn không?

(Chính là cái gương này đấy ạ)


Thằng ku nghe em hỏi thì cứ ậm ừ không trả lời
Thế mà em lại cứ như lên cơn, hỏi gặng mãi, là cái gương đó bây giờ để phòng nào? Ai đang dùng .....

Cực kỳ vô duyên, bây giờ nghĩ lại em không thể nào chấp nhận được cái kiểu hỏi tò mò đồ đạc như thế

Em cứ hỏi mãi, không biết đến mấy lần thì thằng cháu nó phát khùng, nó hét to:

- Cái gương ông mang đi đâu rồi,sao cháu biết được

Vì nó hét to lên như thế, cả nhà đang bàn chuyện giật mình ngưng bặt, quay lại hai chú cháu
Nó vẫn đang cơn, nó nói như hét: Cháu đã nói cái gương đó ông mang đi rồi, đừng hỏi nữa

Mấy bác, cô xúm lại hỏi gương gì thế
Lúc này tự nhiên em ngộ ra mình vừa hỏi rất lố bịch, nên ngồi im, tai nóng bừng

Thằng cháu tiếp tục: Cái gương gỗ cao cao ở phòng bố cháu, ông nội mang đi từ năm ngoái, không mang trả

Mọi người giật mình quay sang hỏi ông

Lúc đầu ông ậm ừ ậm ừ

Xong bị dồn quá, ông buột ra:
Tao mang về nhà này chứ có mang đi đâu đâu, tao để sau buồng dưới kia kìa ......

Mọi người tá hỏa, hỏi sao ông làm thế
Ông bảo tao lên, thấy thích nó quá, thế là tao mang về đây, nhưng chưa biết kê vào đâu, lại sợ trẻ con tò mò nghịch vỡ, tao đang để ở dưới kia kìa, trùm cái vỏ chăn ấy ....
Một chị hỏi ông là ông mang về từ bao giờ
Ông bảo mang từ tháng 7 năm ngoái, gần 1 năm rồi

Bà chị ở cùng ông nghe đến đây thì nấc lên:
Ông giết con rồi, ông mang cái thứ ở nhà đó về nhà con làm gì .......

Thế là náo loạn, người bàn vào, người bàn ra
Em lặng lẽ xin phép ông bà đưa các cháu về sớm, để vợ ở lại....

Từ đó, em lại càng hạn chế tiếp xúc và quan tâm đến ngôi nhà ấy

Khi gõ về chuyện này, em cũng đã rất cân nhắc, nhưng rồi quyết định chia sẻ để các kụ,mợ cũng trải thêm chút chiêm nghiệm trong cuộc sống
Và với những gì em rất tôn trọng khi nhắc đến Vị ấy, em xin dừng hẳn mạch chuyện ở đây
Cám ơn Cụ đã chia sẻ, em nói thật là em sẽ dám đọc tiếp phần liên quan đến ngôi nha đó nữa. Nghe nó cứ ghê rằng lắm ạ. :(
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,405
Động cơ
386,155 Mã lực
Cám ơn Cụ đã chia sẻ, em nói thật là em sẽ dám đọc tiếp phần liên quan đến ngôi nha đó nữa. Nghe nó cứ ghê rằng lắm ạ. :(
Em thì tính nhát, nên nhờ có thớt này mới đỡ sợ hơn đấy ạ.
 

Serenade24

Xe tải
Biển số
OF-603166
Ngày cấp bằng
14/12/18
Số km
237
Động cơ
126,605 Mã lực
Tuổi
19
Em muốn mời cụ DurexXL rượu mà máy ko cho. Thanks cụ nhiều.

Ông thầy L mà em kể năm xưa cũng phải bỏ tính mạng để cắt dây trùng cứu 1 thai phụ và đứa trẻ 7 tháng chưa trào đời. Đúng là có những thế lực tâm linh mà các thầy ko đủ sức hoá giải, nếu cố tình còn phải bỏ mạng nên bà Thầy kia bỏ của chạy lấy người cũng là dễ hiểu.
 

dream007

Xe buýt
Biển số
OF-138907
Ngày cấp bằng
17/4/12
Số km
616
Động cơ
373,153 Mã lực
Nơi ở
Cách hồ cụ rùa 3km về hướng đông nam
Hồi đó cháu còn giấu không cho bố mẹ biết. Bởi vì bố cháu là quan chức sẽ không tin vào chuyện này, còn mẹ cháu thì nóng tính ghét chuyện nhảm nhí. Đến khi có 1 lần lớp 12 cháu đến nhà 1 đứa bạn gái cùng lớp chơi. Rủ nhau chơi bói chén, chắc mọi ngưòi cũng biết kiểu bói chén của học trò, là vẽ lên 1 tờ giấy các chữ cái, rồi cho 1 cái chén vào giữa, mọi người cho tay lên đít chén, hỏi thần chén, nếu chén đi vào chữ nào thì sẽ chép lại chữ đó rồi ghép lại ... Lúc đó đứa bạn bảo là phải thắp hương cho linh thiêng. Cháu cầm nén hương đó rồi cả hội khấn vái thần chén .. Hic, 1 lúc sau cháu thấy người hơi khác lạ có gì đó rất mệt mỏi ..khi cả hội bỏ tay khỏi chén ,còn mỗi cháu để tay lên đó..thì cái chén cứ đi lại phía gầm giường của bạn cháu..cháu không dám bỏ tay ra ... Lúc đứng dậy đi về cháu có cảm giác tay trái đau quá như có ai bám lấy, người cháu rất mệt mỏi. Bạn cháu thấy mặt cháu tái xanh, chúng nó tưởng trúng gió nên đưa về nhà. Đến tối cháu học rất khuya, vì ngày đó phải ôn thi đại học ...khoảng 3 giờ sáng cháu mệt quá đi ngủ . Vừa nằm xuống giường. Hic, ..cháu thấy có cái gì đó ập vào người cháu, mắt cháu trợn ngược lên, nhìn trần nhà và đảo liên tục. Linh tính cho cháu thấy ..có ma nhập vào người . Cháu định vùng dậy chạy vào phòng mẹ, nhưng cháu sợ mẹ tỉnh giấc, hơn nữa mẹ không tin chuyện này ..Nên cháu cố gắng gồng mình để lấy lại lý trí ,nhất định không cho ma nhập vào. Nhưng trời ơi !.... cháu mệt quá ..nhiều lúc không chống lại được nên nó nhập vào. Cháu nghĩ ngay 1 kế là nói chuyện với nó ..cốt để kéo dài thời gian cho đến sáng, thì không sợ gì nữa. Cháu đã nói chuyện với nó = suy nghĩ ( 2 người nói vơia nhau trong tâm tưởng của cháu ), đầu tiên cháu hỏi nó là Nam hay Nữ, nó bảo là nữ . Cháu van xin nó đừng nhập vào cháu nữa vì cháu còn bé nếu sợ quá mà chết thì bà không gánh được tội với trời, sẽ không bao giờ siêu thoát đầu thai được .Nó khóc bảo là " Tôi không làm hại cô đâu , bởi vì cuộc đời của tôi quá bi thương hôm nay thấy cô là người có tâm đức nên tôi theo để nhờ cô giải oan cho tôi" ... Rồi "cô ấy" kể cho cháu nghe về cuộc đời của cô là trước kia nổi tiếng ở chốn kinh thành, xinh đẹp, đàn hay hát giỏi, 1 lần bị 1 người tên Hùng hãm hiếp, sau đó giết chết cô ấy vứt xác xuống hồ ... Bao năm rồi, ngậm cái chết oan không sao siêu thoát được. Khi nghe cô ây kể cháu khóc như mưa như gió vì thương quá.. đến gần sáng vì kiệt sức cháu thiếp đi lúc nào không biết .

Sáng mai dậy đến trường học, cháu không sao học được ngồi trong lớp mà cái đầu không tập trung được ..cứ bị sao đó . Cháu biết là con ma đó vẫn áp vào người cháu vì khi cháu sao nhãng lý trí cái là bị nhập cứ lè lưỡi nhát cô giáo và bạn ngồi cạnh . Đến khi cháu không chịu được nữa đã khóc và nói với đứa bạn bên cạnh là "Tao bị ma nhập" , Nó không tin ... Khi ra chơi cháu kéo đứa bạn mà hôm qua đến nhà nó bói chén ra ngoài và bảo với nó là "tao bị ma nhà mày theo về nhà". Nó cũng như đứa bạn ngồi cạnh kia không tin, về sau thấy mặt cháu tái mét nó nửa tin, nửa không.. và vào xin cô giáo cho cháu về nhà sớm .

....khi về nhà , trong lúc ăn cơm. Cháu quyết định sẽ kể cho mẹ biết. Lúc đầu mẹ cháu không tin, mắng cháu học nhiều quá nên thần kinh yếu. Cháu đành phải để cho con Ma kia nhập hẳn vào ... tự dưng cháu ngã vật ra. Mẹ cháu thấy vậy chạy vào bếp cầm con dao, kề vào cổ cháu quát là "mày là Ma tà nào đến đấy, không đi đi tao giết" ( vì các cụ bảo là ma sợ dao nên mẹ cháu doạ thế ). "Nó" ( chính là Ma khi nhập vào cháu rồi ).. khóc tru lù lên nói dối là " chị ơi em là..N đây" (N là tên của dì cháu bị mất ngày còn nhỏ, đêm qua cháu có kể cho nó nghe về dì ấy nên nó giả vờ là dì cháu). Mẹ cháu quát " N nào mà N , mày đừng có nói dối", sau đó mẹ cháu quát ầm lên doạ nó đủ điều. Nó thấy vậy cứ mặc kệ ,đứng lên hát hò ,múa máy (hic , múa rất đẹp ạ ! ). Mẹ cháu đành phải gọi Thím cháu đến nhờ đi tìm cây dâu về đánh (vì các cụ bảo bị ma nhập lấy thân câu dâu đánh mà sẽ sợ). Thím đi cả Hà Nội cũng không có, đành phải về tay không. Mẹ cháu bảo Thím coi cháu để mẹ đi tìm. Khi chỉ còn có Thím và cháu ,Thím dỗ ngon ngọt " nó" là đi đi, nó bảo không đi (miệng cháu nói ra), sau đó nó múa và hát, rồi khóc bảo là "ngày xưa tôi nổi tiếng bao nhiêu vậy mà giờ đây chỉ là 1 hồn ma không nơi nương tựa" . Nó kể lại cho Thím nghe về cuộc đời của nó... Khi mệt quá , Thím dìu cháu lên phòng ngủ . Chiều bố cháu đi làm về, thấy vậy tưởng cháu học nhiều quá bị thần kinh, nên cứ mắng mẹ cháu là không biết chăm sóc con. Hic, cháu thấy bố mắng mẹ, mà cháu không làm sao nói đỡ cho được vì nó nhập vào rồi mà sức cháu thì dang bị yếu. Bố gọi bác sĩ đến, bác sĩ bấm huyệt cháu chảy máu, đau quá mà "nó" cứ như không. Sau 1 hồi bác sĩ bảo bố là "cái mắt này khôn lắm không phải tâm thần" , thế là bố cháu mới tin là ma nhập thật !... Bố mẹ lên kêu tổ tiên về giúp cháu ... Đêm đó cháu mệt quá ngủ luôn

Hôm sau đứa bạn mà nhà nó có Ma đến thăm cháu, vừa nhìn thấy bạn, "cháu" chạy lại ôm lấy và nói" cô ơi !.. tôi ở nhà cô đấy" , Bạn cháu sợ quá khóc thét lên vì nó hiểu là Ma ôm nó . Mẹ cháu phải dẫn nó xuống nhà và hỏi xem tình hình nhà nó. Thì nó kể là nhà nó có Ma thật, hồi bố nó còn sống vẫn thình thoảng hay nằm mơ thấy ma, có lần bị dựng cả gường dậy, vì dưới giường là mộ (chính là nơi mà cái chén cứ đi lại đó ạ ). Trước đây quả thật nhà nó là cái Hồ nước bị lấp đi ...
Mẹ cháu bảo nó về kêu cầu ở nhà giúp cháu. Còn mẹ cháu thì kêu ở nhà. Tự dưng mấy hôm sau cháu không còn bị nữa, nhưng tinh thần thì cháu bị khủng hoảng ,sợ vô cùng. Không dám lên phòng 1 mình , đi đâu cũng phải có người ở cạnh cháu mới dám đi ...

Mẹ cháu đi xem bói họ bảo cháu hợp với người âm, không được thương hại bất cứ cái gì ngoài đường ... và bảo là cháu có tâm có đức nên được Thánh thần chấm làm người thấy bói giỏi để giúp đời. Nếu mà chịu khó tu hành thì sau này sẽ là 1 trong thầy giỏi nổi tiếng của Việt Nam biết xem bói, biết trừ tà, diệt quỷ . Nếu đi tu thì càng giỏi hơn. Nhưng như thế sẽ bị mất công danh trần, và tình duyên trắc trở lắm , cũng có thể bị điên 1 thời gian !.. Mẹ cháu sợ quá từ đó cấm cháu không xem cho ai nữa ...
Truyện hay quá. K biết cô gái đó bjo năng lực còn nữa k
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,405
Động cơ
386,155 Mã lực
Em muốn mời cụ DurexXL rượu mà máy ko cho. Thanks cụ nhiều.

Ông thầy L mà em kể năm xưa cũng phải bỏ tính mạng để cắt dây trùng cứu 1 thai phụ và đứa trẻ 7 tháng chưa trào đời. Đúng là có những thế lực tâm linh mà các thầy ko đủ sức hoá giải, nếu cố tình còn phải bỏ mạng nên bà Thầy kia bỏ của chạy lấy người cũng là dễ hiểu.
Ông thầy đó bị chết như thế nào vậy mợ.
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,405
Động cơ
386,155 Mã lực
Trên này em thấy tử vi em thấy có cụ chuot08 cũng thuộc dạng cao thủ nhưng kín cực. Cụ bảo bỏ nghề, giải nghệ rồi. Thật tiếc
Tử vi vốn là 1 môn khoa học nhưng nhiều người lạm dụng nó để kiếm tiền, và gọi nó là tâm linh huyền học, khiến nó trở nên xấu đi. Theo quan điểm của cá nhân em, nếu cuộc sống và công việc đang thuận lợi thì đừng quan tâm nó làm gì, nó rất dễ trở thành gánh nặng cho mình. Em chỉ chia sẻ tử vi với những cụ mợ gặp đang gặp hoàn cảnh khó khăn về công việc, đôi khi nó làm ta mất phương hướng về tương lai và thiếu tự tin vào hiện tại, mà cũng chỉ trong thớt này thôi. Đối với em tử vi là công cụ, dùng nó để nó giúp đỡ chứ không coi nó là 1 nghề, mặc dù em đọc sách về tử vi cũng hơn 20 năm nay rồi. Cụ DurexXL và mợ Serenade24 đã chia sẻ thì em cũng xin góp 1 phần:D
 

xuanmanhnguyen

Xe điện
Biển số
OF-374954
Ngày cấp bằng
24/7/15
Số km
2,094
Động cơ
-242,380 Mã lực
Ý lão là cụ ấy lập ban hay ban có từ trước ???
Năm mới sang em chúc lão anh thật nhiều SỨC KHỎE VÀ HẠNH phúc nha!! Theo lão anh thì em o bển ngay rằm mùng 1 em thắp hương hay khấn la Thổ công đất nay ko hiểu là thổ công Tây co hiểu tiếng Ta hok lão anh??
 

sparta.leonidas

Xe cút kít
Biển số
OF-368450
Ngày cấp bằng
28/5/15
Số km
18,263
Động cơ
437,878 Mã lực
Năm mới sang em chúc lão anh thật nhiều SỨC KHỎE VÀ HẠNH phúc nha!! Theo lão anh thì em o bển ngay rằm mùng 1 em thắp hương hay khấn la Thổ công đất nay ko hiểu là thổ công Tây co hiểu tiếng Ta hok lão anh??
Lão muốn thì vẫn lập được chứ sao. Đất nào chả có thổ công. Cơ mà cẩn thận thì lão cứ mần cuốn Từ điển Nga-Việt để trên ban để Thổ công ngâm kíu cho khỏi nhầm :D

Chúc mừng năm mới lão nhé.
Chúc lão mọi sự an lành ! :)
 

xuanmanhnguyen

Xe điện
Biển số
OF-374954
Ngày cấp bằng
24/7/15
Số km
2,094
Động cơ
-242,380 Mã lực
Lão muốn thì vẫn lập được chứ sao. Đất nào chả có thổ công. Cơ mà cẩn thận thì lão cứ mần cuốn Từ điển Nga-Việt để trên ban để Thổ công ngâm kíu cho khỏi nhầm :D

Chúc mừng năm mới lão nhé.
Chúc lão mọi sự an lành ! :)
Cám ơn lão Anh. Chuc nam mới moi sự an lành đến với gđ!! Em cung hay theo dõi thớt nay nên em cung chiêm nghiệm va rút ra dc nhiều điều quý giá cho mình va cho gđ mình!! Cam on lão anh va cccm !!
 

Hn07

Xe tăng
Biển số
OF-180195
Ngày cấp bằng
7/2/13
Số km
1,306
Động cơ
350,790 Mã lực
Vậy theo các Kụ, một Nữ thần giữ của (được yểm theo cách của người Tàu) là Vong hay là Quỷ?
Chào cụ !Nay có duyên đọc bài của cụ ( về chuyện gia đình ) vào lúc 4h sáng , nên cũng lọ mọ ngồi còm lại vài dòng mong cụ hoan hỉ .
Về quan điểm cho câu hỏi của cụ phía trên thì em thấy : "nữ thần giữ của" có thể gọi là "Vong" ( linh hồn nói chung )
Lý do đó là nếu xếp vào định nghĩa "quỷ" nó không đúng .
Em có thể hiểu được sự liên tưởng của cụ về các mối liên quan "phác họa" về Nữ Thần Giữ Của , với Vị mà đang ngự tại căn nhà gia đình bên vợ cụ
Tuy nhiên đây hoàn toàn là cách hiểu và định nghĩa từ mỗi người khi nhìn nhận sự việc , vong linh đó ( khi Vị đó làm việc gì giống như "quỷ" thì họ gọi là Quỷ ).

Dưới góc nhìn của em thì "vong linh" chia làm nhiều cấp bậc , có những Linh hồn ở cấp độ khác nhau dẫn đến cách gọi khác nhau ( Cao cấp, thuần khiết : người ta gọi là Thần , Thánh ,....còn tà độc xấu xa hay thấp cấp người ta gọi là : Ma , Quỷ )
Ở chuyện gia đình cụ thì nó có nhiều sự việc chưa được lý giải một cách rõ ràng nên dẫn tới những chuyện mà như cụ nói "để nằm lòng biết vậy" thôi .
Em cũng không rõ vì sao người thầy từ HCM mà cụ theo không đưa ra một sự lý giải cặn kẽ cho cụ với gia đình .
Tuy nhiên có một số điểm sau mà từ lời kể ( khá chi tiết) của cụ em có thể tóm lược :
1) Thầy bay từ HCM ra cốt để giải quyết việc riêng của cụ , sau đó muốn tiện thể ngó qua căn nhà gia đình bên vợ cụ để tính toán , như thế là thầy đã có sự chuẩn bị trước , muốn xem xét tình hình trước khi ra trận ( kế hoạch cũng khá cẩn thận ) . Tuy nhiên không hiểu vì lý do gì lúc đi ngang qua xem nhà thầy lại đổi ý muốn giải quyết luôn khi chưa rõ độ khó dễ ra sao như vậy . Làm như thế thường là điều tối kỵ .( không rõ trước khi đến cụ có kể cho thầy rõ ngọn ngành câu chuyện nhà vợ không , ít nhất thầy cũng có một vài phán đoán về độ khó của công việc )

Em có nghe về việc các thầy trước khi đi hành sự làm việc đều phải :thắp hương tại gia , có trình bầy tóm lược về việc hôm nay mình sẽ đi làm , tóm lại trình với các vị Thần cấp cao thông tin và xin được chấp nhận , giúp đỡ rồi mới lên đường . Tóm lại em không có ý nói vị thầy đó là non tay hay cao tay , chỉ là có thể thầy ấy sẽ có cách tiếp cận tốt hơn nếu có sự chuẩn bị đàng hoàng ( đến mà ko được chủ nhà mời hay có hẹn thì có thể bị đuổi cũng là lẽ thường tình )

2) Sự việc bên nhà vợ cụ thì có lẽ phải do những người bên đó tự tìm kiếm giải pháp gỡ nút thắt chứ cụ dù là có tâm muốn giúp nhưng khó có thể đi làm hộ lắm . Thật tâm gia đình bên vợ cụ muốn giải quyết thì họ sẽ tự đi tìm đến được nơi cần đến thôi , còn nhanh hay chậm tùy duyên cụ ạ

3) Em nghĩ làm việc gì cũng nên thuận lý và tình chuyện khó cũng có thể biến thành dễ được .Chuyện anh vợ cụ chọn căn nhà đó âu cũng là duyên nghiệp , không phải tự nhiên nó như vậy . Nếu đã coi đó là chuyện có thể chấp nhận chung sống được thì cứ lập thêm bát hương thờ cúng cũng có thể cảm thấy bớt lo lắng phần nào .( như cụ nói mình ko làm gì họ họ cũng sẽ ko hại mình ) . Không phải tự dưng Vị đó cư ngụ nơi đấy bao nhiêu năm trời mà thần linh , thổ địa nơi đó không biết , nó cũng như cái nhà của họ rồi , đuổi họ đi không có lý do nó cũng khó vào tai .

Ngoài ra em có đọc về chuyện 2 quan tài xếp chồng lên nhau hình chữ X ở Hải Dương rồi . Việc đó đọc thì nghe cũng khá giống chuyện gia đình cụ về việc nó chưa có lý giải ngọn ngành , và chuyện cũng chỉ kết thúc ở việc những người đào lên đều nhận lại cái kết cục đáng tiếc . Nhưng theo em chuyện đó không liên quan đến khái niệm "trùng" .
Em không theo tôn giáo nào , tuy nhiên em tin vào khái niệm "nhân quả" , tạo nghiệp và trả nghiệp , cái này thì tôn giáo nào nó cũng đúng ( Theo Ấn độ giáo thì gọi là karma )

Vài lời đến cụ
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top