[Funland] Nơi chia sẻ những chuyện tâm linh trong đời.

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,942
Động cơ
868,057 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Ngày nào em cũng lội thớt xem còm, thỉnh chuyện của các cụ, các mợ. Cũng muốn gặp mặt cafe, chia sẻ cùng cccm. Vậy, mạn phép em sắp hết năm cũng có ngày nghỉ chúng ta cùng hẹn cafe cho thân mật, xin các cun hp78, DurexXL, dũng mập ... cho ý kiến ah.
Từ giờ đến Tết Âm, em lặn lội lắm, các Kụ cao nhân trên này duyên lành đã bấm cho em cũng biết ...

Đầu xuân năm mới, vận mới, khí tiết nẩy nở, vạn sự thăng hoa, kính các Lão huynh ta làm cuộc gặp mặt, có nên chăng?

Cung kính
 

Serenade24

Xe tải
Biển số
OF-603166
Ngày cấp bằng
14/12/18
Số km
237
Động cơ
126,605 Mã lực
Tuổi
19
Em xin chào các cụ các mợ, em thấy các cụ các mợ góp nhiều chuyện tâm linh hay quá. Em cũng xin kể chuyện về mảnh đất nhà ông nội em. Tất cả mọi chuyện đều diễn ra khá lâu rùi, trên dưới 30 năm nên có 1 số chuyện xa quá, nên em không nhớ được cặn kẽ. Những chuyện xảy ra với em năm em khoảng 3, 4 tuổi thì mỗi lần nhớ lại em vẫn sởn hết gai ốc, và thật sự là nhiều lúc em không muốn nhớ lại nữa.
Đầu tiên em xin nói qua về mảnh đất nhà ông nội em. Đây là mảnh đất ở rìa làng, mảnh đất này do 7 người chủ khác nhau sở hữu và điều đặc biệt là tất cả đều là những người sống cô đơn quả phụ. Mảnh đất ấy không những dữ với chính người sống trên mảnh đất đấy. Mảnh đất này giáp với 4 phía là: phía trước, phía sau, phía trái và phía phải (phía bên phải em chia làm 2 phần là phía bên phải đằng trước và phía bên phải đằng sau). Ông nội em có bán 1 phần đất (khoảng 400m2) ở phía bên phải đằng sau cho 1 bác làm bếp và sân thì bác đấy có chồng mà 2 vợ chồng không thể ở được với nhau mà mỗi người sống 1 nơi. Bác ấy có 1 anh con trai sống trên mảnh đất ấy, hiện tại 40 tuổi cũng chưa lấy vợ. Ngoài ra ông em cũng cho 1 phần đất khoảng 50m2 cho 1 người hàng xóm ở phía bên phải đằng trước để cô ấy làm sân. Thì cô này cũng bị chồng bỏ và sống một mình suốt mấy chục năm. Phía sau của mảnh đất thì có một ngôi miếu nhỏ rất linh thiêng. Phía trước của mảnh đất thì trước đây có 1 gia đình sống êm đềm hạnh phúc. Chồng là bác sĩ, vợ là cô nuôi dạy trẻ sống cùng 2 cô con gái thì đúng lúc gia đình làm ăn phát đạt nhất thì người chồng bị "trúng gió" đột tử luôn (ngày nay gọi là đột quỵ). Cô ấy sống ở đấy 1 thời gian rồi cả 3 mẹ con sang Đức và định cư luôn bên đấy. Mảnh đất đấy bỏ hoang hơn 10 năm, sau đấy có 1 gia đình mua lại. Vợ chồng cô này may căn số cao và chăm lễ bái, hợp đất nên sống bình yên đến giờ.
 

Mít - Mật

Xe tăng
Biển số
OF-71981
Ngày cấp bằng
4/9/10
Số km
1,390
Động cơ
494,481 Mã lực
Từ giờ đến Tết Âm, em lặn lội lắm, các Kụ cao nhân trên này duyên lành đã bấm cho em cũng biết ...

Đầu xuân năm mới, vận mới, khí tiết nẩy nở, vạn sự thăng hoa, kính các Lão huynh ta làm cuộc gặp mặt, có nên chăng?

Cung kính
Theo em là nên Cụ ơi
 

dũng mập

Xe tăng
Biển số
OF-152842
Ngày cấp bằng
15/8/12
Số km
1,355
Động cơ
364,422 Mã lực
Nơi ở
Số 54 ngõ 86 Chùa Hà, Cầu Giấy, Hà Nội
Website
www.facebook.com
Từ giờ đến Tết Âm, em lặn lội lắm, các Kụ cao nhân trên này duyên lành đã bấm cho em cũng biết ...

Đầu xuân năm mới, vận mới, khí tiết nẩy nở, vạn sự thăng hoa, kính các Lão huynh ta làm cuộc gặp mặt, có nên chăng?

Cung kính
Đúng ý em đóa, cứ ra xuân là đẹp.:bz:bz:bz:bz
 

Serenade24

Xe tải
Biển số
OF-603166
Ngày cấp bằng
14/12/18
Số km
237
Động cơ
126,605 Mã lực
Tuổi
19
Chuyện thứ 1: Câu chuyện về chính bản thân em.

Xưa kia nhà ông nội em nghèo lắm, mà nói chung hầu như ai ở xóm của nhà em cũng nghèo. Đấy là xóm rìa làng và là xóm nghèo nhất làng, tập trung toàn là người nghèo. Mẹ em thỉnh thoảng vẫn nói lại là: ngày xưa bố em đến cưa mẹ em toàn khoe là nhà anh có 7 gian nhà liền. Đến ngày mẹ em xuống thăm nhà mới tá hỏa là hóa ra là 7 gian nhà vách đất, lợp rơm rạ. Ở giữa mảnh đất là 4 gian nhà chính, ở phía bên phải của mảnh đất có 3 gian nhà ngang vách đất và 1 gian bếp. Đằng sau 3 gian nhà ngang có 1 cây sấu, phía bên phải 3 gian nhà ngang là 1 cây hồng xiêm và phía bên trái là 1 gian bếp, cách cây hồng xiêm 1 đoạn còn có 1 cây mít, góc đằng trước bên phải thì có 1 bụi tre khá to. Trong mảnh đất của ông nội em có 1 cái ao nhỏ khá sâu.
Từ ngày mẹ em về làm dâu và sống 9 năm trên mảnh đất này thì chẳng bao giờ mẹ em nuôi được lợn gà. Lợn cứ nuôi đến 30 kg thì lăn ra chết, gà cũng thế. Không nuôi được bất kỳ con gà con lợn nào. Sau khi bố mẹ em cưới nhau được nửa năm thì có mang anh trai em. Trong quảng thời gian mang thai anh trai em thì mẹ em cũng khá khỏe mạnh, nhưng cũng phải làm các công việc đồng áng, gánh nước, ... vất vả tới tận ngày gần sinh. Mẹ em kể lại rằng, ngày mẹ em sinh anh trai em thì anh trai em khỏe mạnh lắm, chào đời khóc rất to, chim xoăn tít. Nói chung là ai cũng thấy đấy là 1 bé trai khỏe mạnh, nhưng đến tối hôm ấy thì anh em chỉ hơi ho hắng và tới sáng sớm hôm sau thì anh trai em mất. Cho đến tận bây giờ mẹ em cũng không biết anh trai em tại sao lại mất. Sau đấy mẹ em còn bị sảy nữa. Đến khi mẹ em nằm mơ là phải sinh 1 đứa con gái đầu lòng thì mới nuôi được, và mẹ em luôn tâm niệm là sẽ sinh con gái đầu lòng. Đến tận 2 năm sau thì em mới ra đời.

Ngày bé em là 1 đứa trẻ cực kỳ khó nuôi, khi em được vài tháng, bố em có 1 người bạn cũng có ít năng khiếu tâm linh đến chơi thì nhìn thấy em. Chú ấy nói với bố mẹ em rằng cho chú ấy xin em. Chú ấy bảo nếu bố mẹ em đưa em cho chú ấy, chú ấy sẽ cho em học đạo, sau này em sẽ rất thành công trong lĩnh vực huyền bí. Nhưng mà làm gì có ai cho con như vậy, bố mẹ em cũng thế. Em thì ốm đau dặt dẽo lắm, ốm liên miên. Lạ ở chỗ là ở nhà em sốt rất cao, sốt đùng đùng, nhưng mà cứ bố mẹ em chở đi đến nhà 1 ông y sĩ thì đến nơi em lại tỉnh táo, chẳng sốt xiếc gì cả. Mà không phải 1 lần mà rất nhiều lần như vậy. Duy có 1 lần em bị ốm khá nặng, bố em phải đèo mẹ con em bằng xe đạp ra viện Nhi TW cách nhà khoảng 10km. Mẹ em vừa bế em vừa khóc sướt mướt. Đến giữa đường, mẹ em nói với bố em là: Anh ơi con chết rồi. Em tát nó, cấu véo nó mà nó không có phản ứng gì. Bố em bảo thôi cứ cố, còn nước còn tát và cố đạp xe đến viện. May quá đến nơi thì gặp trưởng phòng cấp cứu Nhi TW là người quen của bố em nên em được đưa vào cấp cứu luôn. Sau đó em nằm viện nửa tháng là được về. Về nhà được 1 tuần thì em lại đi cấp cứu tiếp. Mà bác sĩ chẳng tìm ra được bệnh gì. Bố mẹ em bảo em chỉ có 1 bệnh là rối loạn tiêu hóa. Nhưng mà khi ở nhà thì em cứ sốt li bì, không có phản ứng gì. Cứ ra đến viện thì lại đỡ. Cứ thế trong khoảng 1 năm em sống ở viện Nhi TW còn nhiều hơn ở nhà. Bố mẹ em phải bán hết thóc, đồng hồ, mũ cối, ... để nộp tiền viện cho em. Cho đến khi mẹ em nghe người già bảo lên chùa xin 1 mảnh vải quấn phật về may áo cho em mặc, và mang em đi bán quán ở đền thánh thì em mới đỡ ốm. Em cứ thế lớn lên đến năm 3 tuổi thì em bắt đầu gặp nhiều sự lạ.
 
Chỉnh sửa cuối:

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,405
Động cơ
386,155 Mã lực
Từ giờ đến Tết Âm, em lặn lội lắm, các Kụ cao nhân trên này duyên lành đã bấm cho em cũng biết ...

Đầu xuân năm mới, vận mới, khí tiết nẩy nở, vạn sự thăng hoa, kính các Lão huynh ta làm cuộc gặp mặt, có nên chăng?

Cung kính
Cụ cho em xin khất nhé, mấy năm nay em chưa xuống núi, muốn chiêm nghiệm sự đời thêm vài năm nữa:)
 

Dungly91

Xe tải
Biển số
OF-493328
Ngày cấp bằng
28/2/17
Số km
448
Động cơ
193,826 Mã lực
Nơi ở
Hải phòng
Chào các cụ, em nằm vùng 2 topic tâm linh thấy các cụ thảo luận sôi nổi quá nên em có chuyện này mạn phép xin lời khuyên từ các cụ:
Cách đây mấy năm vợ chồng em lúc đó có 1 thằng ku khoảng 2 tuổi thì vợ em có bầu, lúc đó thì mặc dù bên cạnh có ông bà nội ngoại nhiều nhưng do kinh tế lúc đó của 2 vc em hơi khó khăn nên 2 vc quyết định bỏ cái thai đó. Mặc dù em ít khi thể hiện ra nhưng trong thâm tâm em thì lúc nào cũng cảm thấy có lỗi với quyết định đó, coi như mình đã giết đi 1 sinh linh bé nhỏ. Em xin lời khuyên các cụ xem em nên làm gì để có thể giảm bớt đi cái tội lỗi của em và cũng như mong sự tha thứ của sinh linh bé nhỏ kia bởi vì em là thằng không hâm mộ cúng bái, kể cả việc thắp hương trên bàn thờ toàn do vợ em làm, nếu em có thắp hương thì cũng chỉ thắp rồi vái vài lạy xong thôi chứ ko xin thưa, cầu xin cái gì cả, kể cả đi chùa chiền em cũng toàn vậy. Qua 2 topic của các cụ em thấy những vấn đề về tâm linh mình không thể không xem trọng được.
Em cám ơn trước các cụ cho em lời khuyên bảo ạ
Cụ bỏ thai lúc thai còn bé thì chưa có tuệ linh theo thai nhi đâu. Còn cụ muốn thanh thản thì đơn giản. Xem chùa nào có lễ cầu siêu cho vong nhi. Cụ lên đăng kí rồi làm.
 

dũng mập

Xe tăng
Biển số
OF-152842
Ngày cấp bằng
15/8/12
Số km
1,355
Động cơ
364,422 Mã lực
Nơi ở
Số 54 ngõ 86 Chùa Hà, Cầu Giấy, Hà Nội
Website
www.facebook.com
Chuyện thứ 1: Câu chuyện về chính bản thân em.

Xưa kia nhà ông nội em nghèo lắm, mà nói chung hầu như ai ở xóm của nhà em cũng nghèo. Đấy là xóm rìa làng và là xóm nghèo nhất làng, tập trung toàn là người nghèo. Mẹ em thỉnh thoảng vẫn nói lại là: ngày xưa bố em đến cưa mẹ em toàn khoe là nhà anh có 7 gian nhà liền. Đến ngày mẹ em xuống thăm nhà mới tá hỏa là hóa ra là 7 gian nhà vách đất, lợp rơm rạ. Ở giữa mảnh đất là 4 gian nhà chính, ở phía bên phải của mảnh đất có 3 gian nhà ngang vách đất và 1 gian bếp. Đằng sau 3 gian nhà ngang có 1 cây xấu, phía bên phải 3 gian nhà ngang là 1 cây hồng xiêm và phía bên trái là 1 gian bếp, cách cây hồng xiêm 1 đoạn còn có 1 cây mít, góc đằng trước bên phải thì có 1 bụi tre khá to. Trong mảnh đất của ông nội em có 1 cái ao nhỏ khá sâu.
Từ ngày mẹ em về làm dâu và sống 9 năm trên mảnh đất này thì chẳng bao giờ mẹ em nuôi được lợn gà. Lợn cứ nuôi đến 30 kg thì lăn ra chết, gà cũng thế. Không nuôi được bất kỳ con gà con lợn nào. Sau khi bố mẹ em cưới nhau được nửa năm thì có mang anh trai em. Trong quảng thời gian mang thai anh trai em thì mẹ em cũng khá khỏe mạnh, nhưng cũng phải làm các công việc đồng áng, gánh nước, ... vất vả tới tận ngày gần sinh. Mẹ em kể lại rằng, ngày mẹ em sinh anh trai em thì anh trai em khỏe mạnh lắm, chào đời khóc rất to, chim xoăn tít. Nói chung là ai cũng thấy đấy là 1 bé trai khỏe mạnh, nhưng đến tối hôm ấy thì anh em chỉ hơi ho hắng và tới sáng sớm hôm sau thì anh trai em mất. Cho đến tận bây giờ mẹ em cũng không biết anh trai em tại sao lại mất. Sau đấy mẹ em còn bị sảy nữa. Đến khi mẹ em nằm mơ là phải sinh 1 đứa con gái đầu lòng thì mới nuôi được, và mẹ em luôn tâm niệm là sẽ sinh con gái đầu lòng. Đến tận 2 năm sau thì em mới ra đời.

Ngày bé em là 1 đứa trẻ cực kỳ khó nuôi, khi em được vài tháng, bố em có 1 người bạn cũng có ít năng khiếu tâm linh đến chơi thì nhìn thấy em. Chú ấy nói với bố mẹ em rằng cho chú ấy xin em. Chú ấy bảo nếu bố mẹ em đưa em cho chú ấy, chú ấy sẽ cho em học đạo, sau này em sẽ rất thành công trong lĩnh vực huyền bí. Nhưng mà làm gì có ai cho con như vậy, bố mẹ em cũng thế. Em thì ốm đau dặt dẽo lắm, ốm liên miên. Lạ ở chỗ là ở nhà em sốt rất cao, sốt đùng đùng, nhưng mà cứ bố mẹ em chở đi đến nhà 1 ông y sĩ thì đến nơi em lại tỉnh táo, chẳng sốt xiếc gì cả. Mà không phải 1 lần mà rất nhiều lần như vậy. Duy có 1 lần em bị ốm khá nặng, bố em phải đèo mẹ con em bằng xe đạp ra viện Nhi TW cách nhà khoảng 10km. Mẹ em vừa bế em vừa khóc sướt mướt. Đến giữa đường, mẹ em nói với bố em là: Anh ơi con chết rồi. Em tát nó, cấu véo nó mà nó không có phản ứng gì. Bố em bảo thôi cứ cố, còn nước còn tát và cố đạp xe đến viện. May quá đến nơi thì gặp trưởng phòng cấp cứu Nhi TW là người quen của bố em nên em được đưa vào cấp cứu luôn. Sau đó em nằm viện nửa tháng là được về. Về nhà được 1 tuần thì em lại đi cấp cứu tiếp. Mà bác sĩ chẳng tìm ra được bệnh gì. Bố mẹ em bảo em chỉ có 1 bệnh là rối loạn tiêu hóa. Nhưng mà khi ở nhà thì em cứ sốt li bì, không có phản ứng gì. Cứ ra đến viện thì lại đỡ. Cứ thế trong khoảng 1 năm em sống ở viện Nhi TW còn nhiều hơn ở nhà. Bố mẹ em phải bán hết thóc, đồng hồ, mũ cối, ... để nộp tiền viện cho em. Cho đến khi mẹ em nghe người già bảo lên chùa xin 1 mảnh vải quấn phật về may áo cho em mặc, và mang em đi bán quán ở đền thánh thì em mới đỡ ốm. Em cứ thế lớn lên đến năm 3 tuổi thì em bắt đầu gặp nhiều sự lạ.
Dải đất đấy hình như của cái miếu.
 

Dungly91

Xe tải
Biển số
OF-493328
Ngày cấp bằng
28/2/17
Số km
448
Động cơ
193,826 Mã lực
Nơi ở
Hải phòng
Cụ có thể chỉ giáo rõ hơn thời điểm tuệ linh đã theo thai nhi không ạ vì em trước giờ hiểu là : "Khi cha mẹ quan hệ ở giai đoạn tham ái cùng cực, mỗi người xuất ra một giọt tinh huyết và hòa hợp lẫn nhau, ngay lúc đó trung ấm liền sanh ý niệm chấp thủ, muốn gá hợp vào giọt tinh huyết, mà nhập vào thai bào" ?
Việc các tuệ linh hay linh hồn đầu thai vào thai nhi sẽ tuân theo quy trình như sau: Các tuệ linh hay linh hồn sẽ được đầu thai sau quá trình tu tập nguyên khí ở cảnh địa Phật của Địa phủ sẽ được sắp xếp chọn gia đình, chọn bà mẹ và ông bố nhân gian để đầu thái. Khi đó các ngài gieo duyên cho hai vợ chồng có Phôi thai. Vong linh và tuệ linh đã được lựa chọn để luân hồi rồi. Để đảm bảo cho việc đầu thai của tuệ linh hay linh hồn thành công thì phải đến tháng thứ 7 (mọi người không tin thì luật luân hồi không hề thay đổi) mới đi theo bảo vệ bà mẹ và thai nhi. Khi cất tiếng khóc chào đời, mới là lúc tuệ linh hay linh hồn nhập vào để duy trì sự sống cho em bé. Còn việc em bé trong bụng mẹ dù có những cử chỉ chân tay, tất cả sự sống trong bụng mẹ là do năng lượng của người mẹ nuôi dưỡng, tuệ linh hay linh hồn của người mẹ nuôi dưỡng. (đây chính là ân nghĩa của người mẹ).
Tại sao lại chọn đến đáng thứ 7 thì tuệ linh mới đi theo? VÌ vào thời điểm đó, nếu em bé sinh non thì tuệ linh hay linh hồn thiết nhập vào để duy trì được sự sống do sự phát triển của thai nhi đã đảm bảo sự sống, và người mẹ không thể phá thai. Các ngài không muốn các tuệ linh hay linh hồn lỡ dở việc luân hồi. Nếu trước khi sinh mà hỏng thai thì các tuệ linh hay linh hồn sẽ được đi đầu thai vào thai nhi khác
 

JWalker

Xe buýt
Biển số
OF-779
Ngày cấp bằng
15/7/06
Số km
884
Động cơ
588,246 Mã lực
Vụ tuệ linh này do tưởng tượng ra hay triết lý tôn giáo nào vậy bác ?
 

JWalker

Xe buýt
Biển số
OF-779
Ngày cấp bằng
15/7/06
Số km
884
Động cơ
588,246 Mã lực
Triết lý Đạo Phật cụ thể ở kinh sách nào viết như vậy ạ ?
 

DAEWOO_LABO

Xe tải
Biển số
OF-92842
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
325
Động cơ
406,140 Mã lực
Một sinh linh hình thành nhưng không khai hoa nở nhuỵ được thì âu cũng là số phận, đó cũng là cái sợi dây duyên, nghiệp xoay theo vô lượng kiếp của mỗi con người

Đấy là nhìn theo góc độ của Á Đông mình, trên nhãn quan phần nhiều của Phật giáo
Còn như xã hội Tây lông, thì mặc dù Giáo hội Thiên chúa giáo thậm chí có cả giáo luật về việc phá thai, nhưng xã hội của họ vẫn cứ phá rầm rầm, thỉnh thoảng lại có cuộc biểu tình của các nhóm chống hoặc ủng hộ phá thai
Và xã hội Tây Phương thì họ vẫn phát triển

Điều này suy ngẫm để thấy rằng, việc vì lý do khách quan mà không thể trọn vẹn thành hình rồi ra đời một sinh linh, âu cũng là lẽ thường trong vòng quay khổng lồ nhưng chặt chẽ, chi phối đến tất cả các chủ thể, tất cả các loài ... của Cuộc sống Tự nhiên (hiểu theo nghĩa vĩ mô nhất)

Quay trở lại việc của Kụ, chúng ta là người Á Đông, có cái tâm niệm của Á Đông. Hiện giờ Kụ cần một sự nhẹ lòng,buông xả hết sự dằn vặt, vậy thì Kụ với Chị nhà có thể lên một Chùa nào đó mà hai người hay đi lễ, gặp Cụ Trụ trì, nhờ nhà chùa sửa lễ vãng sanh, giải thoát cho trọn vẹn

Ở Hà Nội thì em biết có 1 số chùa có làm lễ giải thoát, cầu siêu cho linh nhi, như Chùa Quán sứ, Tổ đình Phúc Khánh ...và có 1 Chùa ở mạn Hồ Tây, có hẳn một khu thờ cho các linh nhi, năm hình như làm lễ 2 lần thì phải, đó là Chùa Phổ Linh ....

Kụ với Mợ tham khảo nhé
@Cụ DAEWOO_LABO: Cụ mợ có thể vào chùa làm lễ cầu siêu cho thai nhi, các chùa đều có. Trước em đăng ký ở chùa Phúc Khánh, mình đến đăng ký và gửi các cụ chuẩn bị lễ, đến ngay thì mình đến chùa thôi.
Cụ bỏ thai lúc thai còn bé thì chưa có tuệ linh theo thai nhi đâu. Còn cụ muốn thanh thản thì đơn giản. Xem chùa nào có lễ cầu siêu cho vong nhi. Cụ lên đăng kí rồi làm.
Cám ơn các cụ nhiều, qua thông tin các cụ chia sẻ em cũng cảm thấy nhẹ lòng đi chút ít, qua 2 topic về tâm linh trên, em cũng mở mang và coi trọng hơn về vấn đề tâm linh, cố gắng sống tốt để phúc lại cho con cháu và gia đình
 

duylang

Xe máy
Biển số
OF-304092
Ngày cấp bằng
6/1/14
Số km
54
Động cơ
304,640 Mã lực
em cũng chỉ hóng thôi
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,942
Động cơ
868,057 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Chuyện thứ 1: Câu chuyện về chính bản thân em.

Xưa kia nhà ông nội em nghèo lắm, mà nói chung hầu như ai ở xóm của nhà em cũng nghèo. Đấy là xóm rìa làng và là xóm nghèo nhất làng, tập trung toàn là người nghèo. Mẹ em thỉnh thoảng vẫn nói lại là: ngày xưa bố em đến cưa mẹ em toàn khoe là nhà anh có 7 gian nhà liền. Đến ngày mẹ em xuống thăm nhà mới tá hỏa là hóa ra là 7 gian nhà vách đất, lợp rơm rạ. Ở giữa mảnh đất là 4 gian nhà chính, ở phía bên phải của mảnh đất có 3 gian nhà ngang vách đất và 1 gian bếp. Đằng sau 3 gian nhà ngang có 1 cây xấu, phía bên phải 3 gian nhà ngang là 1 cây hồng xiêm và phía bên trái là 1 gian bếp, cách cây hồng xiêm 1 đoạn còn có 1 cây mít, góc đằng trước bên phải thì có 1 bụi tre khá to. Trong mảnh đất của ông nội em có 1 cái ao nhỏ khá sâu.
Từ ngày mẹ em về làm dâu và sống 9 năm trên mảnh đất này thì chẳng bao giờ mẹ em nuôi được lợn gà. Lợn cứ nuôi đến 30 kg thì lăn ra chết, gà cũng thế. Không nuôi được bất kỳ con gà con lợn nào. Sau khi bố mẹ em cưới nhau được nửa năm thì có mang anh trai em. Trong quảng thời gian mang thai anh trai em thì mẹ em cũng khá khỏe mạnh, nhưng cũng phải làm các công việc đồng áng, gánh nước, ... vất vả tới tận ngày gần sinh. Mẹ em kể lại rằng, ngày mẹ em sinh anh trai em thì anh trai em khỏe mạnh lắm, chào đời khóc rất to, chim xoăn tít. Nói chung là ai cũng thấy đấy là 1 bé trai khỏe mạnh, nhưng đến tối hôm ấy thì anh em chỉ hơi ho hắng và tới sáng sớm hôm sau thì anh trai em mất. Cho đến tận bây giờ mẹ em cũng không biết anh trai em tại sao lại mất. Sau đấy mẹ em còn bị sảy nữa. Đến khi mẹ em nằm mơ là phải sinh 1 đứa con gái đầu lòng thì mới nuôi được, và mẹ em luôn tâm niệm là sẽ sinh con gái đầu lòng. Đến tận 2 năm sau thì em mới ra đời.

Ngày bé em là 1 đứa trẻ cực kỳ khó nuôi, khi em được vài tháng, bố em có 1 người bạn cũng có ít năng khiếu tâm linh đến chơi thì nhìn thấy em. Chú ấy nói với bố mẹ em rằng cho chú ấy xin em. Chú ấy bảo nếu bố mẹ em đưa em cho chú ấy, chú ấy sẽ cho em học đạo, sau này em sẽ rất thành công trong lĩnh vực huyền bí. Nhưng mà làm gì có ai cho con như vậy, bố mẹ em cũng thế. Em thì ốm đau dặt dẽo lắm, ốm liên miên. Lạ ở chỗ là ở nhà em sốt rất cao, sốt đùng đùng, nhưng mà cứ bố mẹ em chở đi đến nhà 1 ông y sĩ thì đến nơi em lại tỉnh táo, chẳng sốt xiếc gì cả. Mà không phải 1 lần mà rất nhiều lần như vậy. Duy có 1 lần em bị ốm khá nặng, bố em phải đèo mẹ con em bằng xe đạp ra viện Nhi TW cách nhà khoảng 10km. Mẹ em vừa bế em vừa khóc sướt mướt. Đến giữa đường, mẹ em nói với bố em là: Anh ơi con chết rồi. Em tát nó, cấu véo nó mà nó không có phản ứng gì. Bố em bảo thôi cứ cố, còn nước còn tát và cố đạp xe đến viện. May quá đến nơi thì gặp trưởng phòng cấp cứu Nhi TW là người quen của bố em nên em được đưa vào cấp cứu luôn. Sau đó em nằm viện nửa tháng là được về. Về nhà được 1 tuần thì em lại đi cấp cứu tiếp. Mà bác sĩ chẳng tìm ra được bệnh gì. Bố mẹ em bảo em chỉ có 1 bệnh là rối loạn tiêu hóa. Nhưng mà khi ở nhà thì em cứ sốt li bì, không có phản ứng gì. Cứ ra đến viện thì lại đỡ. Cứ thế trong khoảng 1 năm em sống ở viện Nhi TW còn nhiều hơn ở nhà. Bố mẹ em phải bán hết thóc, đồng hồ, mũ cối, ... để nộp tiền viện cho em. Cho đến khi mẹ em nghe người già bảo lên chùa xin 1 mảnh vải quấn phật về may áo cho em mặc, và mang em đi bán quán ở đền thánh thì em mới đỡ ốm. Em cứ thế lớn lên đến năm 3 tuổi thì em bắt đầu gặp nhiều sự lạ.
Mợ tiếp đi ạ, đang hay lắm
 

honda_cub79

Xe lăn
Biển số
OF-69175
Ngày cấp bằng
25/7/10
Số km
11,918
Động cơ
479,859 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Nhà cháu chỉ nghe kể hoặc đọc được thôi ạ, còn đâu chưa gặp chính thức bao giờ.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,942
Động cơ
868,057 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Việc các tuệ linh hay linh hồn đầu thai vào thai nhi sẽ tuân theo quy trình như sau: Các tuệ linh hay linh hồn sẽ được đầu thai sau quá trình tu tập nguyên khí ở cảnh địa Phật của Địa phủ sẽ được sắp xếp chọn gia đình, chọn bà mẹ và ông bố nhân gian để đầu thái. Khi đó các ngài gieo duyên cho hai vợ chồng có Phôi thai. Vong linh và tuệ linh đã được lựa chọn để luân hồi rồi. Để đảm bảo cho việc đầu thai của tuệ linh hay linh hồn thành công thì phải đến tháng thứ 7 (mọi người không tin thì luật luân hồi không hề thay đổi) mới đi theo bảo vệ bà mẹ và thai nhi. Khi cất tiếng khóc chào đời, mới là lúc tuệ linh hay linh hồn nhập vào để duy trì sự sống cho em bé. Còn việc em bé trong bụng mẹ dù có những cử chỉ chân tay, tất cả sự sống trong bụng mẹ là do năng lượng của người mẹ nuôi dưỡng, tuệ linh hay linh hồn của người mẹ nuôi dưỡng. (đây chính là ân nghĩa của người mẹ).
Tại sao lại chọn đến đáng thứ 7 thì tuệ linh mới đi theo? VÌ vào thời điểm đó, nếu em bé sinh non thì tuệ linh hay linh hồn thiết nhập vào để duy trì được sự sống do sự phát triển của thai nhi đã đảm bảo sự sống, và người mẹ không thể phá thai. Các ngài không muốn các tuệ linh hay linh hồn lỡ dở việc luân hồi. Nếu trước khi sinh mà hỏng thai thì các tuệ linh hay linh hồn sẽ được đi đầu thai vào thai nhi khác
Theo triết lý nhà Phật thì các loài động vật (cõi súc sinh) cũng do các chủ thể kém phúc đức bị đọa vào đầu thai

Vậy với các trường hợp động vật mang thai, thì có tuệ linh/ hay là chủ thể sắp được đầu thai đó đi theo không? Một lợn mẹ đẻ 10 lợn con thì có đến 10 chủ thể đi theo chờ để đầu thai không?
 

Serenade24

Xe tải
Biển số
OF-603166
Ngày cấp bằng
14/12/18
Số km
237
Động cơ
126,605 Mã lực
Tuổi
19
Em xin kể tiếp về bản thân em. Sau này sẽ có 1 phần về cái Miếu sau nhà ông nội em.

Em không nhớ chính xác là năm ấy em bao nhiêu tuổi. Nhưng em đoán chừng em 4 tuổi, sau em còn có 1 em trai 2 tuổi.
Em chỉ nhắc đến ông nội thôi, vì bà nội em mất rất sớm, năm bà nội em mất là 40 tuổi, ông em năm đó 38 tuổi. Và ông nội em gà trống nuôi con, không đi thêm bước nữa.

Bố mẹ em được ông nội em cho 1 gian buồng vách đất ở trong 3 gian nhà ngang, khoảng 20m2 sát với bếp. Còn 2 gian nhà ngang bên ngoài thì ông em để không, không cho ở. Cả gia đình 4 người nhà em chỉ được ở 1 gian buồng vách đất lợp mái rạ, nền đất lồi lõm do cứ mua thì dột khắp nhà. Trời mưa bố mẹ em toàn phải ngồi căng mảnh vải nilong cho 2 chị em em ngủ. Phần còn lại thì trong nhà cũng chẳng khác gì ngoài trời khi mưa. Căn buồng đấy có 1 cửa sổ nhìn ra mảnh vườn phía sau nhà, mảnh vườn này bố mẹ em trồng khoai lang, và ở giữa mảnh vườn có 1 cây sấu. (hiện tại mảnh vườn này đã được bán cho bác hàng xóm ở phía bên phải đằng sau mảnh đất). Bác này về sau có xây 2 gian nhà cho thuê. Có 2 cặp vợ chồng thuê gian nhà này trong thời gian khá dài. Mỗi gia đình ở khoảng vài năm. Điều đáng sợ là 2 gia đình đấy đều có 2 ông chồng chết trẻ, chết đúng năm 37 tuổi. Và đều chết độc. 1 anh thì cãi nhau với vợ xong về nhà bố mẹ đẻ đóng cửa tự thiêu. Ngày anh ấy mất cả làng em trúng đề con 37. Con 37 về số đề 2 ngày liên tiếp. 1 anh nữa thì "trúng gió" mất, anh này mặt lúc nào cũng xanh xao và cũng mất đúng năm 37 tuổi. Và anh này mất khi về quê thăm bố mẹ. Và cả làng lại trúng để con 37. Cả 2 anh này đều thuê nhà trọ sống trên mảnh đất đấy nhưng ko ai chết trên mảnh đất đấy cả. Toàn là chết ở nhà bố mẹ đẻ.

Theo trí nhớ của em thì cây sấu này khá xanh tốt, nhưng lại rất ít quả. Mùa sấu, em thấy nhà em chẳng có mấy quả. Cây sấu này có 1 cành to chĩa về hướng cây hồng xiêm và có 1 cành cũng vừa vừa chĩa về hướng cửa sổ buồng bố mẹ em. Cửa sổ này làm bằng tre nứa, cánh cửa là lá cọ ghép vào. Nhà em chỉ có 1 cái giường duy nhất kê sát cửa sổ. Em và em trai em rất hay trèo cửa sổ ngồi chơi nhìn ra vườn và cây sấu. Mọi chuyện bắt đầu từ cây sấu. Có 1 hôm trời xẩm xẩm tối, em ngồi ở cửa sổ thì thấy 1 bà già cầm 1 ngọn đèn với 1 đứa cháu trai. Bà già lưng hơi còng còng, nhưng ko chống gậy, đầu quấn khăn nâu mỏ quạ, mặc áo nâu tứ thân và váy đen. Đứa cháu trai thì cũng mặc bộ quần áo nâu, đầu 3 chỏm khoảng 6, 7 tuổi. Em cứ trèo cửa sổ nhìn thấy 2 bà cháu ở gốc cây sấu và bà già cũng nhìn chằm chằm vào em, nhưng em ko nhìn rõ mặt vì trời tối quá. Em nói với mẹ em là có 1 bà già với 1 đứa trẻ con ngồi gốc cây sấu kia kìa, mẹ có thấy ko? Mẹ em nhìn ra cửa sổ nhưng không thấy gì. Em quả quyết là có. Mẹ em ko nói gì mà đóng cửa sổ lại. Chắc mẹ em cũng sợ vì hôm đấy bố em đi trực, chỉ có 3 mẹ con ở nhà. Mẹ em thì ôm lấy em trai em vì nó mới 2 tuổi, đóng cửa và thắp đèn dầu trong nhà.
 

Ngonghinh

Xe tăng
Biển số
OF-52438
Ngày cấp bằng
8/12/09
Số km
1,604
Động cơ
570,248 Mã lực
Em xin kể tiếp về bản thân em. Sau này sẽ có 1 phần về cái Miếu sau nhà ông nội em.

Em không nhớ chính xác là năm ấy em bao nhiêu tuổi. Nhưng em đoán chừng em 4 tuổi, sau em còn có 1 em trai 2 tuổi.
Em chỉ nhắc đến ông nội thôi, vì bà nội em mất rất sớm, năm bà nội em mất là 40 tuổi, ông em năm đó 38 tuổi. Và ông nội em gà trống nuôi con, không đi thêm bước nữa.

Bố mẹ em được ông nội em cho 1 gian buồng vách đất ở trong 3 gian nhà ngang, khoảng 20m2 sát với bếp. Còn 2 gian nhà ngang bên ngoài thì ông em để không, không cho ở. Cả gia đình 4 người nhà em chỉ được ở 1 gian buồng vách đất lợp mái rạ, nền đất lồi lõm do cứ mua thì dột khắp nhà. Trời mưa bố mẹ em toàn phải ngồi căng mảnh vải nilong cho 2 chị em em ngủ. Phần còn lại thì trong nhà cũng chẳng khác gì ngoài trời khi mưa. Căn buồng đấy có 1 cửa sổ nhìn ra mảnh vườn phía sau nhà, mảnh vườn này bố mẹ em trồng khoai lang, và ở giữa mảnh vườn có 1 cây sấu. (hiện tại mảnh vườn này đã được bán cho bác hàng xóm ở phía bên phải đằng sau mảnh đất). Bác này về sau có xây 2 gian nhà cho thuê. Có 2 cặp vợ chồng thuê gian nhà này trong thời gian khá dài. Mỗi gia đình ở khoảng vài năm. Điều đáng sợ là 2 gia đình đấy đều có 2 ông chồng chết trẻ, chết đúng năm 37 tuổi. Và đều chết độc. 1 anh thì cãi nhau với vợ xong về nhà bố mẹ đẻ đóng cửa tự thiêu. Ngày anh ấy mất cả làng em trúng đề con 37. Con 37 về số đề 2 ngày liên tiếp. 1 anh nữa thì "trúng gió" mất, anh này mặt lúc nào cũng xanh xao và cũng mất đúng năm 37 tuổi. Và anh này mất khi về quê thăm bố mẹ. Và cả làng lại trúng để con 37. Cả 2 anh này đều thuê nhà trọ sống trên mảnh đất đấy nhưng ko ai chết trên mảnh đất đấy cả. Toàn là chết ở nhà bố mẹ đẻ.

Theo trí nhớ của em thì cây sấu này khá xanh tốt, nhưng lại rất ít quả. Mùa sấu, em thấy nhà em chẳng có mấy quả. Cây sấu này có 1 cành to chĩa về hướng cây hồng xiêm và có 1 cành cũng vừa vừa chĩa về hướng cửa sổ buồng bố mẹ em. Cửa sổ này làm bằng tre nứa, cánh cửa là lá cọ ghép vào. Nhà em chỉ có 1 cái giường duy nhất kê sát cửa sổ. Em và em trai em rất hay trèo cửa sổ ngồi chơi nhìn ra vườn và cây sấu. Mọi chuyện bắt đầu từ cây sấu. Có 1 hôm trời xẩm xẩm tối, em ngồi ở cửa sổ thì thấy 1 bà già cầm 1 ngọn đèn với 1 đứa cháu trai. Bà già lưng hơi còng còng, nhưng ko chống gậy, đầu quấn khăn nâu mỏ quạ, mặc áo nâu tứ thân và váy đen. Đứa cháu trai thì cũng mặc bộ quần áo nâu, đầu 3 chỏm khoảng 6, 7 tuổi. Em cứ trèo cửa sổ nhìn thấy 2 bà cháu ở gốc cây sấu và bà già cũng nhìn chằm chằm vào em, nhưng em ko nhìn rõ mặt vì trời tối quá. Em nói với mẹ em là có 1 bà già với 1 đứa trẻ con ngồi gốc cây sấu kia kìa, mẹ có thấy ko? Mẹ em nhìn ra cửa sổ nhưng không thấy gì. Em quả quyết là có. Mẹ em ko nói gì mà đóng cửa sổ lại. Chắc mẹ em cũng sợ vì hôm đấy bố em đi trực, chỉ có 3 mẹ con ở nhà. Mẹ em thì ôm lấy em trai em vì nó mới 2 tuổi, đóng cửa và thắp đèn dầu trong nhà.
Chuyện hay quá, nhà cháu hóng cụ ra chap mới ạ
 

Serenade24

Xe tải
Biển số
OF-603166
Ngày cấp bằng
14/12/18
Số km
237
Động cơ
126,605 Mã lực
Tuổi
19
Sau này em còn nhìn thấy bà già ấy vài lần nữa, lần nào cũng nhìn rõ dáng dấp và ko thấy rõ mặt, còn đứa cháu em đâu chỉ nhìn thấy 1, 2 lần thôi. Mẹ em có kể lại với bố em và ông nội em. Thì ông nội em bảo là ông nội em cũng có lần nhìn thấy 2 bà già ở gốc cây sấu rùi. Và ông nội em là người cực cứng bóng vía, sống trên mảnh đất đấy, ko ít lần gặp ma và bị ma trêu nhưng ông em chẳng bao giờ sợ cả. Ông có 1 cây kiếm sắt, đúng là kiếm sắt các cụ ah. Em ko biết là ông em lấy cái kiếm sắt ở đâu về, nhưng cây kiếm ấy hoàn toàn bằng sắt, lưỡi kiếm hơi hoen rỉ, chuôi thì nhẵn bóng. Nó theo ông em suốt. Chắc là ông dựa vào nó phòng thân, nên ông chẳng sợ ma mãnh nào hết. Bố em thì chinh chiến ở chiến trường Miền Nam, Campuchia, ngủ cùng cả người chết nên cũng chẳng sợ ma mãnh nào. Trước khi cưới mẹ em, có lần ông nội em ngồi nói chuyện với bố em trong căn nhà ngang, thấy 1 thằng trẻ con đầu 3 chỏm xé rách mảnh giấy dán cửa thò đầu vào cười khanh khánh. Lúc đầu bố em tưởng là chú áp út ngoái đầu vào trêu, đến lúc nhìn ra thấy ko phải. Bố em rút ngay con dao bên mình bảo mày có cút đi không, tao chém chết bây giờ. Và sau này bố em ko gặp lại nó nữa. Nói chung cả bố em và ông nội em đều biết có 2 con ma là 2 bà cháu ở phía cây sấu. Nhưng họ ko làm gì được bố em với ông em nên cũng ko quan tâm. Chỉ đến khi nó trêu em thì mọi người mới để ý đến nó.

Em nhớ hôm đấy trời mưa khá to, khoảng 6 giờ tối gì đấy, nhưng trời rất tối. Mẹ em sau khi tắm rửa sạch cho 2 chị em thì để 2 chị em tự chơi ở nhà còn mẹ em qua nhà hàng xóm vay thóc hay vay gạo gì đấy. Có mỗi em và em trai em khoảng hơn 2 tuổi, cửa chính thì đóng, cửa sổ thì mở. Úi trời ơi, em với em trai em đang chơi ở gần giường thì thấy bà già đấy tiến sát vào cửa sổ, úp mặt vào cửa sổ như muốn chui vào nhà, và với cánh tay phải thò vào trong buồng. Em sợ quá, co rúm lại bảo em trai em là có bà già đang ở ngoài cửa sổ nhưng nó ko thấy gì. Em trai em vẫn đào đất trong các vũng nước dưới nền nhà để nghịch. Em sợ quá, cứ đi giật lùi về hướng cửa chính, nhưng cửa đã đóng rùi. Các bác đừng hỏi sao em ko hét lên nhé. Vì em cũng ko nhớ là em có hét lên hay ko, nhưng tóm lại là chỉ có 2 chị em em trong căn buồng này và ko có ai đến xem chị em em thế nào. Với lại em cũng nhìn thấy bà già này vài lần rùi.

Đây là lần đầu tiên em nhìn rõ mặt bà già ấy. Khoảng 60 tuổi, gương mặt hơi xương xương. Cánh tay bà ấy cứ vươn dài về phía em, và luôn miệng bảo em đi ra ngoài này chơi đi. Em thì sợ bảo với bà ấy là mẹ cháu dặn là ở nguyên trong nhà, ko được ra ngoài chơi. Chẳng hiểu sao, cánh tay bà ấy ngày càng dài ra, và chỉ vươn về phía em, còn em trai em thì chẳng thấy gì, bà ấy cũng ko quan tâm tới em trai em. Em thấy thế, em lại tưởng nó có thể che chở em (trẻ con mà) nên em cứ chạy ra phía nó nép sau lưng nó. Nó thì cứ nghịch đất rùi ném lung tung, em thấy cánh tay bà ấy vươn về phía nó, nhưng mà em ngồi thụp sau lưng nó. Bà ấy ko chạm được tới em. Đột nhiên mẹ em về, bà ấy rụt tay lại và đi về phía vườn, ngoài vườn tối đen như mực.
Mẹ em về đến nhà, thấy 2 chị em lấm lem bùn đất, quần áo bẩn hết, nền nhà thì bị móc lên lởm chởm, mẹ em tức khí mắng tới tấp 2 chị em, rùi phạt 2 chị em em đứng úp mặt vào xó nhà để mẹ em dọn dẹp, sau đó thì mẹ em tắm cho 2 chị em. Em bị mắng sợ quá nên cũng chẳng kể lại chuyện gì cho mẹ. Ngày xưa bố mẹ em rất nghiêm khắc, cũng vất vả lo kế sinh nhai nên ít khi quan tâm tới con cái, chính vì vậy em gần như cũng chẳng kể gì với mẹ. 1 vài lần em bảo nhìn thấy bà già ấy, nhưng mẹ em ko nhìn thấy gì nên em cũng thôi chẳng kể. Vì kể chắc mẹ cũng ko tin (con nít là thế mà). Nhưng mà mẹ em cũng biết em bị ma trêu, có điều thời đấy ăn còn chẳng đủ nên thời gian đâu để ý đến mấy chuyện đấy. Giờ em vẫn còn nhớ như in cảnh tượng ấy và vẫn sởn gai ốc. Những chuyện hồi nhỏ em ko nhớ được nhiều. Nhưng những chuyện liên quan đến bà già ma ấy thì nó in hằn trong tâm trí em, em ko thể nào quên được. Mặc dù em rất muốn quên. Nhưng bây giờ em vẫn nhớ như in từ gương mặt đến quần áo của bà già ấy.
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top