[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2024 Vol 8

Khờ .

Xe tải
Biển số
OF-835299
Ngày cấp bằng
12/6/23
Số km
290
Động cơ
12,719 Mã lực
Tuổi
113
Chỉnh sửa bởi quản trị viên:
Biển số
OF-128
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
85,803
Động cơ
4,657,654 Mã lực
Nơi ở
Trạm sạc xe đạp điện
Em nghĩ là do ăn tham thôi. Gắp nhiều thì nhanh bếu.
Chụp và đưa ảnh bất cứ ai, đàn ông, đàn bà lên đây khi họ đang gắp đồ ăn đưa vào mồm, theo văn hóa OF thì dễ đi bằng vành lắm đấy ;))
 

Khờ .

Xe tải
Biển số
OF-835299
Ngày cấp bằng
12/6/23
Số km
290
Động cơ
12,719 Mã lực
Tuổi
113
Chụp và đưa ảnh bất cứ ai, đàn ông, đàn bà lên đây khi họ đang gắp đồ ăn đưa vào mồm, theo văn hóa OF thì dễ đi bằng vành lắm đấy ;))
Em tậu khoảng 10 siêu xe, thỉnh thoảng đổi lái đánh võng lạng lách tưng bừng. Chưa tính thai nghén thêm vài xe nữa để tổ lái mà chưa có thời gian.
 

MuathuHN252

Xe cút kít
Biển số
OF-821891
Ngày cấp bằng
2/11/22
Số km
16,636
Động cơ
330,598 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Hoàng Mai, HN
Chụp và đưa ảnh bất cứ ai, đàn ông, đàn bà lên đây khi họ đang gắp đồ ăn đưa vào mồm, theo văn hóa OF thì dễ đi bằng vành lắm đấy ;))
Em tậu khoảng 10 siêu xe, thỉnh thoảng đổi lái đánh võng lạng lách tưng bừng. Chưa tính thai nghén thêm vài xe nữa để tổ lái mà chưa có thời gian.
Chả check ip xong cho đi cả dàn xe luôn đi ạ
 
Biển số
OF-128
Ngày cấp bằng
8/6/06
Số km
85,803
Động cơ
4,657,654 Mã lực
Nơi ở
Trạm sạc xe đạp điện

chilatamthoi

Xe tải
Biển số
OF-507732
Ngày cấp bằng
2/5/17
Số km
343
Động cơ
192,532 Mã lực
Giờ này vưỡn còn hơn bốn chục Cụ/Mợ hóng chuyện Cụ wat ợ.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
May, rủi khôn lường :
Sau sự may mắn hoàn thành nhiệm vụ trong chuyến trinh sát và trở về an toàn thì em lại dính vào một rủi ro.

Sáng hôm đó ba thằng bọn em về tới E bộ. Tham mưu phó và trưởng ban tác chiến đã chờ ở hội trường. Cụ TMP cười rất tươi, bắt tay ba thằng :
- Các cậu làm tốt lắm. Trong ba nhóm cùng đi thì nhóm của cậu trở về nguyên vẹn. Hai nhóm kia chỉ về được 3 người. Vậy là đợt này ta mất 3 đ/c. Đợt trước mất cả 9 đ/c. Chưa đến 1 tháng trung đoàn đã hy sinh 12 đ/c trinh sát. Giờ các cậu uống nước hút thuốc rồi về bên vệ binh nghỉ.
Đến chiều thì thằng QN xách ba lô về C 8, C8 cũ của nó. Em cũng đổi vũ khí, chuẩn bị ba lô về C 9. Thằng NB chạy vào báo :
- Tham mưu phó gọi anh.
Lại đi lên gặp cụ TMP.
- Cậu chưa về đại đội hôm nay được. Tạm ở trên này hai hôm nữa. Nếu có vấn đề gì Tham mưu trưởng cần hỏi thêm sẽ dễ liên lạc hơn. Vấn đề nữa là chúng tôi định rút cậu về trên này làm trợ lý tham mưu. Cậu thấy thế nào ?
" Lính tiểu đoàn bằng quan đại đội" đây lại là lính trung đoàn thì oai như cóc rồi. Em đồng ý gấp khỏi suy nghĩ lâu.
- Báo cáo, quân đội yêu cầu thì tôi chấp hành thôi. Chỉ có điều tôi chưa biết làm công tác tham mưu.
- Chưa biết thì học, sẽ có khóa đào tạo ngắn hạn khoảng 6 tháng cho cậu. Chúng tôi đã bàn bạc rồi. Chờ tham mưu trưởng trở về thì bên quân lực sẽ làm quyết định điều động. Trước mắt cậu về trung đội vệ binh sinh hoạt cùng anh em một vài ngày.
Em theo thằng NB về bên vệ binh. Nó vốn là lính vệ binh của trung đoàn, nên ở luôn trên này.
Vừa vứt cái ba lô và khẩu súng xuống cái giường cạnh thằng NB, nó đã rủ :
- Anh ơi, được nghỉ hai ngày anh em mình sang tỉnh đội thăm cô Út đi. Cô đó xinh ra phết, mà em thấy hình như cô ấy mến anh đấy. Tranh thủ đi thăm thắt chặt tình quân dân.
Em vội xua tay :
- Thôi mày, đang chiến tranh sống chết biết thế nào. Vướng vào mấy thứ này cho mệt óc.
- Trời ơi, càng chiến tranh càng phải có tình cảm nam nữ. Quê em các cụ thường bảo " Có xôi có thịt mới nên phần. Có nam có nữ mới nên xuân" đi đi anh.
- Mày thích thì đi một mình đi. Tao ra quán anh Bẩy rồi về ngủ. Mấy hôm đi toàn bọn mày ngủ, tao có được ngủ đâu. Thôi, biến đi.
Thằng NB ra khỏi nhà. Em nằm tranh thủ viết vài lá thư về thăm nhà và mấy đứa bạn.
Hai hôm sau, không có thêm vấn đề gì. Em lên xin phép về đơn vị, TMP đồng ý.
- Cậu về đại đội tiếp tục công tác chờ quyết định điều động. Chắc là nhanh thôi.
Em nhanh chóng khoác ba lô và khẩu AK Tiệp về C 9. Về đến đại đội chỉ còn ông Chính trị viên, lính tráng đi làm nhiệm vụ sạch. Ông CTV hỏi :
- Nghe nói đợt công tác vừa rồi cậu hoàn thành tốt. Giờ tiểu đội cậu vừa lên sư đoàn lúc sáng. Cậu xuống hậu cần báo cơm, ăn xong thì chiều nay cậu lên sư đoàn tiếp tục nắm tiểu đội làm việc trên đó. Sư đoàn chuẩn bị đón thêm tân binh bổ sung. Cần thêm lán trại, tiểu đội cậu có nhiệm vụ làm gấp một dãy lán lấy chỗ ở tạm thời cho tân binh.
Buổi chiều, em lại ba lo, súng đạn lên sư đoàn cách đó hơn 10 km. Bọn trong tiểu đội thấy em trở về cũng rất mừng. Thằng Khoái Châu bảo :
- Em nghe trên trung đoàn đồn mấy nhóm trinh sát đi sang Campuchia quá mấy ngày mà không thấy nhóm nào về. Tưởng anh tiêu tùng rồi. Về được là mừng rồi.
Em hỏi thằng Như Quỳnh :
- Lán trại làm thế nào ?
- Đây anh, làm tại đây. Đủ chỗ ở cho một trung đội. Sáng mai bắt đầu làm, giờ anh em mình tạm căng lều ở đây thôi. Trong tay không có gì ngoài mấy con dao và cái khoan tay.
- Thôi được. Mày mang giấy bút ra đây tính xem vật tư thế nào, mai phân công bọn nó vào rừng chặt. Phải làm gấp đấy. Không khẩn trương là trong một tuần khó xong.
Tuy là lính HN nhưng trong thời gian ở Trường Sơn qua mấy lần cơ động dựng lán trại thì em cũng biết đâu là câu đầu, xà ngang, cột con, cột cái... Cũng biết pha tre, đánh tranh, đan phên...
Nên dựng một dãy lán thì không khó. Chỉ có thời gian hơi gấp với 7 thằng lính khó mà làm xong.
Vì vậy em thúc lính làm ngày làm đêm. Cũng may đợt ấy đêm có sáng trăng nên ngồi đánh tranh cũng tốt. Mỗi tối vừa làm vừa phải kể chuyện cho lính nghe đỡ buồn ngủ. Nhờ hồi ở nhà hay đọc truyện và xem phim nên cũng không thiếu chuyện để kể cho lính nghe. Từ những truyện hồi chống Mỹ, đến chưởng Kim Dung, chuyện du đãng của Duyên Anh và các loại phim của Liên xô. Dù đã hết sức cố gắng nhưng bọn em cũng không làm kịp. Chỉ còn một hôm là hết hạn. Chiều mai tân binh đã vào. Sáng đó bọn em mới lớp tranh được một nửa mái thì ông đại đội trưởng lên kiểm tra.
Giữa em và đại đội trưởng xảy ra to tiếng và cuối cùng là bem nhau. Đại đội trưởng ăn một cú đá lộn từ mái nhà xuống. Còn em "được" hai đồng hương HN là lính vệ binh sư áp giải về nhà giam sư đoàn. 🤓
Bị giam cả buổi sáng đến chiều. Thì phó chính ủy gọi em lên. Ông ta ôn tồn nói :
- Nghe nói cậu có thành tích rất tốt trong thời gian vừa qua. Đã là một cán bộ quân đội rồi mà còn bồng bột, nóng nảy như vậy. Việc này cũng không lớn. Chúng tôi để cậu về đại đội xử lý nội bộ với nhau. Giờ cậu ra gặp đại trưởng của cậu đi.
Em đi ra chỗ tiểu đội đang làm. Đại trưởng đang đốc thúc anh em làm.
- Báo cáo đại trưởng tôi về tiếp tục công việc.
Hắn nhìn em với ánh mắt mang hình viên đạn :
- Công việc ở đây tôi sẽ tiếp tục chỉ huy. Cậu về đại đội gặp chính trị viên.
- Trời sắp mưa to, sáng mai tôi về.
- Cậu phải về ngay. Đây lệnh của đại đội.
Bực mình em cũng buông thõng một câu :
- Về thì về. Ông làm gì mà lệnh với không lệnh.
Sau mấy phút em khoác ba lo xách súng rời sư đoàn. Trời bắt đầu mưa to, em lầm lũi đi trong mưa, trong lòng uất ức, nghiến răng kèn kẹt :" Mày, đợi đến lúc ra trận nhé..."
Vừa may mắn trở về, giờ lại trở thành tội đồ. Đời lính chẳng biết ra sao. Tội đánh cán bộ là cái tội mà cấp trên rất khó chấp nhận, nhất là ở đơn vị chiến đấu.
(...đến em nghỉ. Mai em gõ tiếp)
 

Hoàng Trang

Xe ngựa
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
26,287
Động cơ
688,971 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
May, rủi khôn lường :
Sau sự may mắn hoàn thành nhiệm vụ trong chuyến trinh sát và trở về an toàn thì em lại dính vào một rủi ro.

Sáng hôm đó ba thằng bọn em về tới E bộ. Tham mưu phó và trưởng ban tác chiến đã chờ ở hội trường. Cụ TMP cười rất tươi, bắt tay ba thằng :
- Các cậu làm tốt lắm. Trong ba nhóm cùng đi thì nhóm của cậu trở về nguyên vẹn. Hai nhóm kia chỉ về được 3 người. Vậy là đợt này ta mất 3 đ/c. Đợt trước mất cả 9 đ/c. Chưa đến 1 tháng trung đoàn đã hy sinh 12 đ/c trinh sát. Giờ các cậu uống nước hút thuốc rồi về bên vệ binh nghỉ.
Đến chiều thì thằng QN xách ba lô về C 8, C8 cũ của nó. Em cũng đổi vũ khí, chuẩn bị ba lô về C 9. Thằng NB chạy vào báo :
- Tham mưu phó gọi anh.
Lại đi lên gặp cụ TMP.
- Cậu chưa về đại đội hôm nay được. Tạm ở trên này hai hôm nữa. Nếu có vấn đề gì Tham mưu trưởng cần hỏi thêm sẽ dễ liên lạc hơn. Vấn đề nữa là chúng tôi định rút cậu về trên này làm trợ lý tham mưu. Cậu thấy thế nào ?
" Lính tiểu đoàn bằng quan đại đội" đây lại là lính trung đoàn thì oai như cóc rồi. Em đồng ý gấp khỏi suy nghĩ lâu.
- Báo cáo, quân đội yêu cầu thì tôi chấp hành thôi. Chỉ có điều tôi chưa biết làm công tác tham mưu.
- Chưa biết thì học, sẽ có khóa đào tạo ngắn hạn khoảng 6 tháng cho cậu. Chúng tôi đã bàn bạc rồi. Chờ tham mưu trưởng trở về thì bên quân lực sẽ làm quyết định điều động. Trước mắt cậu về trung đội vệ binh sinh hoạt cùng anh em một vài ngày.
Em theo thằng NB về bên vệ binh. Nó vốn là lính vệ binh của trung đoàn, nên ở luôn trên này.
Vừa vứt cái ba lô và khẩu súng xuống cái giường cạnh thằng NB, nó đã rủ :
- Anh ơi, được nghỉ hai ngày anh em mình sang tỉnh đội thăm cô Út đi. Cô đó xinh ra phết, mà em thấy hình như cô ấy mến anh đấy. Tranh thủ đi thăm thắt chặt tình quân dân.
Em vội xua tay :
- Thôi mày, đang chiến tranh sống chết biết thế nào. Vướng vào mấy thứ này cho mệt óc.
- Trời ơi, càng chiến tranh càng phải có tình cảm nam nữ. Quê em các cụ thường bảo " Có xôi có thịt mới nên phần. Có nam có nữ mới nên xuân" đi đi anh.
- Mày thích thì đi một mình đi. Tao ra quán anh Bẩy rồi về ngủ. Mấy hôm đi toàn bọn mày ngủ, tao có được ngủ đâu. Thôi, biến đi.
Thằng NB ra khỏi nhà. Em nằm tranh thủ viết vài lá thư về thăm nhà và mấy đứa bạn.
Hai hôm sau, không có thêm vấn đề gì. Em lên xin phép về đơn vị, TMP đồng ý.
- Cậu về đại đội tiếp tục công tác chờ quyết định điều động. Chắc là nhanh thôi.
Em nhanh chóng khoác ba lô và khẩu AK Tiệp về C 9. Về đến đại đội chỉ còn ông Chính trị viên, lính tráng đi làm nhiệm vụ sạch. Ông CTV hỏi :
- Nghe nói đợt công tác vừa rồi cậu hoàn thành tốt. Giờ tiểu đội cậu vừa lên sư đoàn lúc sáng. Cậu xuống hậu cần báo cơm, ăn xong thì chiều nay cậu lên sư đoàn tiếp tục nắm tiểu đội làm việc trên đó. Sư đoàn chuẩn bị đón thêm tân binh bổ sung. Cần thêm lán trại, tiểu đội cậu có nhiệm vụ làm gấp một dãy lán lấy chỗ ở tạm thời cho tân binh.
Buổi chiều, em lại ba lo, súng đạn lên sư đoàn cách đó hơn 10 km. Bọn trong tiểu đội thấy em trở về cũng rất mừng. Thằng Khoái Châu bảo :
- Em nghe trên trung đoàn đồn mấy nhóm trinh sát đi sang Campuchia quá mấy ngày mà không thấy nhóm nào về. Tưởng anh tiêu tùng rồi. Về được là mừng rồi.
Em hỏi thằng Như Quỳnh :
- Lán trại làm thế nào ?
- Đây anh, làm tại đây. Đủ chỗ ở cho một trung đội. Sáng mai bắt đầu làm, giờ anh em mình tạm căng lều ở đây thôi. Trong tay không có gì ngoài mấy con dao và cái khoan tay.
- Thôi được. Mày mang giấy bút ra đây tính xem vật tư thế nào, mai phân công bọn nó vào rừng chặt. Phải làm gấp đấy. Không khẩn trương là trong một tuần khó xong.
Tuy là lính HN nhưng trong thời gian ở Trường Sơn qua mấy lần cơ động dựng lán trại thì em cũng biết đâu là câu đầu, xà ngang, cột con, cột cái... Cũng biết pha tre, đánh tranh, đan phên...
Nên dựng một dãy lán thì không khó. Chỉ có thời gian hơi gấp với 7 thằng lính khó mà làm xong.
Vì vậy em thúc lính làm ngày làm đêm. Cũng may đợt ấy đêm có sáng trăng nên ngồi đánh tranh cũng tốt. Mỗi tối vừa làm vừa phải kể chuyện cho lính nghe đỡ buồn ngủ. Nhờ hồi ở nhà hay đọc truyện và xem phim nên cũng không thiếu chuyện để kể cho lính nghe. Từ những truyện hồi chống Mỹ, đến chưởng Kim Dung, chuyện du đãng của Duyên Anh và các loại phim của Liên xô. Dù đã hết sức cố gắng nhưng bọn em cũng không làm kịp. Chỉ còn một hôm là hết hạn. Chiều mai tân binh đã vào. Sáng đó bọn em mới lớp tranh được một nửa mái thì ông đại đội trưởng lên kiểm tra.
Giữa em và đại đội trưởng xảy ra to tiếng và cuối cùng là bem nhau. Đại đội trưởng ăn một cú đá lộn từ mái nhà xuống. Còn em "được" hai đồng hương HN là lính vệ binh sư áp giải về nhà giam sư đoàn. 🤓
Bị giam cả buổi sáng đến chiều. Thì phó chính ủy gọi em lên. Ông ta ôn tồn nói :
- Nghe nói cậu có thành tích rất tốt trong thời gian vừa qua. Đã là một cán bộ quân đội rồi mà còn bồng bột, nóng nảy như vậy. Việc này cũng không lớn. Chúng tôi để cậu về đại đội xử lý nội bộ với nhau. Giờ cậu ra gặp đại trưởng của cậu đi.
Em đi ra chỗ tiểu đội đang làm. Đại trưởng đang đốc thúc anh em làm.
- Báo cáo đại trưởng tôi về tiếp tục công việc.
Hắn nhìn em với ánh mắt mang hình viên đạn :
- Công việc ở đây tôi sẽ tiếp tục chỉ huy. Cậu về đại đội gặp chính trị viên.
- Trời sắp mưa to, sáng mai tôi về.
- Cậu phải về ngay. Đây lệnh của đại đội.
Bực mình em cũng buông thõng một câu :
- Về thì về. Ông làm gì mà lệnh với không lệnh.
Sau mấy phút em khoác ba lo xách súng rời sư đoàn. Trời bắt đầu mưa to, em lầm lũi đi trong mưa, trong lòng uất ức, nghiến răng kèn kẹt :" Mày, đợi đến lúc ra trận nhé..."
Vừa may mắn trở về, giờ lại trở thành tội đồ. Đời lính chẳng biết ra sao. Tội đánh cán bộ là cái tội mà cấp trên rất khó chấp nhận, nhất là ở đơn vị chiến đấu.
(...đến em nghỉ. Mai em gõ tiếp)
Haiz, khổ thân cụ :(!
 

chilatamthoi

Xe tải
Biển số
OF-507732
Ngày cấp bằng
2/5/17
Số km
343
Động cơ
192,532 Mã lực
Thank Cụ Wat cái ( vì em không được rót cho Cụ nữa) dồi em đọc chuyện Cụ sau.
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
2,636
Động cơ
209,364 Mã lực
Nơi ở
Neverland
May, rủi khôn lường :
Sau sự may mắn hoàn thành nhiệm vụ trong chuyến trinh sát và trở về an toàn thì em lại dính vào một rủi ro.

Sáng hôm đó ba thằng bọn em về tới E bộ. Tham mưu phó và trưởng ban tác chiến đã chờ ở hội trường. Cụ TMP cười rất tươi, bắt tay ba thằng :
- Các cậu làm tốt lắm. Trong ba nhóm cùng đi thì nhóm của cậu trở về nguyên vẹn. Hai nhóm kia chỉ về được 3 người. Vậy là đợt này ta mất 3 đ/c. Đợt trước mất cả 9 đ/c. Chưa đến 1 tháng trung đoàn đã hy sinh 12 đ/c trinh sát. Giờ các cậu uống nước hút thuốc rồi về bên vệ binh nghỉ.
Đến chiều thì thằng QN xách ba lô về C 8, C8 cũ của nó. Em cũng đổi vũ khí, chuẩn bị ba lô về C 9. Thằng NB chạy vào báo :
- Tham mưu phó gọi anh.
Lại đi lên gặp cụ TMP.
- Cậu chưa về đại đội hôm nay được. Tạm ở trên này hai hôm nữa. Nếu có vấn đề gì Tham mưu trưởng cần hỏi thêm sẽ dễ liên lạc hơn. Vấn đề nữa là chúng tôi định rút cậu về trên này làm trợ lý tham mưu. Cậu thấy thế nào ?
" Lính tiểu đoàn bằng quan đại đội" đây lại là lính trung đoàn thì oai như cóc rồi. Em đồng ý gấp khỏi suy nghĩ lâu.
- Báo cáo, quân đội yêu cầu thì tôi chấp hành thôi. Chỉ có điều tôi chưa biết làm công tác tham mưu.
- Chưa biết thì học, sẽ có khóa đào tạo ngắn hạn khoảng 6 tháng cho cậu. Chúng tôi đã bàn bạc rồi. Chờ tham mưu trưởng trở về thì bên quân lực sẽ làm quyết định điều động. Trước mắt cậu về trung đội vệ binh sinh hoạt cùng anh em một vài ngày.
Em theo thằng NB về bên vệ binh. Nó vốn là lính vệ binh của trung đoàn, nên ở luôn trên này.
Vừa vứt cái ba lô và khẩu súng xuống cái giường cạnh thằng NB, nó đã rủ :
- Anh ơi, được nghỉ hai ngày anh em mình sang tỉnh đội thăm cô Út đi. Cô đó xinh ra phết, mà em thấy hình như cô ấy mến anh đấy. Tranh thủ đi thăm thắt chặt tình quân dân.
Em vội xua tay :
- Thôi mày, đang chiến tranh sống chết biết thế nào. Vướng vào mấy thứ này cho mệt óc.
- Trời ơi, càng chiến tranh càng phải có tình cảm nam nữ. Quê em các cụ thường bảo " Có xôi có thịt mới nên phần. Có nam có nữ mới nên xuân" đi đi anh.
- Mày thích thì đi một mình đi. Tao ra quán anh Bẩy rồi về ngủ. Mấy hôm đi toàn bọn mày ngủ, tao có được ngủ đâu. Thôi, biến đi.
Thằng NB ra khỏi nhà. Em nằm tranh thủ viết vài lá thư về thăm nhà và mấy đứa bạn.
Hai hôm sau, không có thêm vấn đề gì. Em lên xin phép về đơn vị, TMP đồng ý.
- Cậu về đại đội tiếp tục công tác chờ quyết định điều động. Chắc là nhanh thôi.
Em nhanh chóng khoác ba lô và khẩu AK Tiệp về C 9. Về đến đại đội chỉ còn ông Chính trị viên, lính tráng đi làm nhiệm vụ sạch. Ông CTV hỏi :
- Nghe nói đợt công tác vừa rồi cậu hoàn thành tốt. Giờ tiểu đội cậu vừa lên sư đoàn lúc sáng. Cậu xuống hậu cần báo cơm, ăn xong thì chiều nay cậu lên sư đoàn tiếp tục nắm tiểu đội làm việc trên đó. Sư đoàn chuẩn bị đón thêm tân binh bổ sung. Cần thêm lán trại, tiểu đội cậu có nhiệm vụ làm gấp một dãy lán lấy chỗ ở tạm thời cho tân binh.
Buổi chiều, em lại ba lo, súng đạn lên sư đoàn cách đó hơn 10 km. Bọn trong tiểu đội thấy em trở về cũng rất mừng. Thằng Khoái Châu bảo :
- Em nghe trên trung đoàn đồn mấy nhóm trinh sát đi sang Campuchia quá mấy ngày mà không thấy nhóm nào về. Tưởng anh tiêu tùng rồi. Về được là mừng rồi.
Em hỏi thằng Như Quỳnh :
- Lán trại làm thế nào ?
- Đây anh, làm tại đây. Đủ chỗ ở cho một trung đội. Sáng mai bắt đầu làm, giờ anh em mình tạm căng lều ở đây thôi. Trong tay không có gì ngoài mấy con dao và cái khoan tay.
- Thôi được. Mày mang giấy bút ra đây tính xem vật tư thế nào, mai phân công bọn nó vào rừng chặt. Phải làm gấp đấy. Không khẩn trương là trong một tuần khó xong.
Tuy là lính HN nhưng trong thời gian ở Trường Sơn qua mấy lần cơ động dựng lán trại thì em cũng biết đâu là câu đầu, xà ngang, cột con, cột cái... Cũng biết pha tre, đánh tranh, đan phên...
Nên dựng một dãy lán thì không khó. Chỉ có thời gian hơi gấp với 7 thằng lính khó mà làm xong.
Vì vậy em thúc lính làm ngày làm đêm. Cũng may đợt ấy đêm có sáng trăng nên ngồi đánh tranh cũng tốt. Mỗi tối vừa làm vừa phải kể chuyện cho lính nghe đỡ buồn ngủ. Nhờ hồi ở nhà hay đọc truyện và xem phim nên cũng không thiếu chuyện để kể cho lính nghe. Từ những truyện hồi chống Mỹ, đến chưởng Kim Dung, chuyện du đãng của Duyên Anh và các loại phim của Liên xô. Dù đã hết sức cố gắng nhưng bọn em cũng không làm kịp. Chỉ còn một hôm là hết hạn. Chiều mai tân binh đã vào. Sáng đó bọn em mới lớp tranh được một nửa mái thì ông đại đội trưởng lên kiểm tra.
Giữa em và đại đội trưởng xảy ra to tiếng và cuối cùng là bem nhau. Đại đội trưởng ăn một cú đá lộn từ mái nhà xuống. Còn em "được" hai đồng hương HN là lính vệ binh sư áp giải về nhà giam sư đoàn. 🤓
Bị giam cả buổi sáng đến chiều. Thì phó chính ủy gọi em lên. Ông ta ôn tồn nói :
- Nghe nói cậu có thành tích rất tốt trong thời gian vừa qua. Đã là một cán bộ quân đội rồi mà còn bồng bột, nóng nảy như vậy. Việc này cũng không lớn. Chúng tôi để cậu về đại đội xử lý nội bộ với nhau. Giờ cậu ra gặp đại trưởng của cậu đi.
Em đi ra chỗ tiểu đội đang làm. Đại trưởng đang đốc thúc anh em làm.
- Báo cáo đại trưởng tôi về tiếp tục công việc.
Hắn nhìn em với ánh mắt mang hình viên đạn :
- Công việc ở đây tôi sẽ tiếp tục chỉ huy. Cậu về đại đội gặp chính trị viên.
- Trời sắp mưa to, sáng mai tôi về.
- Cậu phải về ngay. Đây lệnh của đại đội.
Bực mình em cũng buông thõng một câu :
- Về thì về. Ông làm gì mà lệnh với không lệnh.
Sau mấy phút em khoác ba lo xách súng rời sư đoàn. Trời bắt đầu mưa to, em lầm lũi đi trong mưa, trong lòng uất ức, nghiến răng kèn kẹt :" Mày, đợi đến lúc ra trận nhé..."
Vừa may mắn trở về, giờ lại trở thành tội đồ. Đời lính chẳng biết ra sao. Tội đánh cán bộ là cái tội mà cấp trên rất khó chấp nhận, nhất là ở đơn vị chiến đấu.
(...đến em nghỉ. Mai em gõ tiếp)
Bem luôn cả DDT, cụ Wat nhà ta húng thật :-B

Cụ ngắt đúng chỗ, mong đoạn sau cụ kể tiếp, hy vọng cụ thoát được kỷ luật vụ này :(
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,913
Động cơ
3,309,830 Mã lực
IMG_9032.jpeg


E lục lại thấy cái ảnh này, ko biết hôm đó 2 bác cháu hát bài gì a hungalpha
Ảnh quý, 2 bác cháu chè tươi quá, chụp nhân SN nhà Xa Xứ thì phải.
Anh ko nhớ Zyn hát bài gì, nhưng không khí của những buổi ọp thời đấy rất tuyệt
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,944
Động cơ
867,908 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
May, rủi khôn lường :
Sau sự may mắn hoàn thành nhiệm vụ trong chuyến trinh sát và trở về an toàn thì em lại dính vào một rủi ro.

Sáng hôm đó ba thằng bọn em về tới E bộ. Tham mưu phó và trưởng ban tác chiến đã chờ ở hội trường. Cụ TMP cười rất tươi, bắt tay ba thằng :
- Các cậu làm tốt lắm. Trong ba nhóm cùng đi thì nhóm của cậu trở về nguyên vẹn. Hai nhóm kia chỉ về được 3 người. Vậy là đợt này ta mất 3 đ/c. Đợt trước mất cả 9 đ/c. Chưa đến 1 tháng trung đoàn đã hy sinh 12 đ/c trinh sát. Giờ các cậu uống nước hút thuốc rồi về bên vệ binh nghỉ.
Đến chiều thì thằng QN xách ba lô về C 8, C8 cũ của nó. Em cũng đổi vũ khí, chuẩn bị ba lô về C 9. Thằng NB chạy vào báo :
- Tham mưu phó gọi anh.
Lại đi lên gặp cụ TMP.
- Cậu chưa về đại đội hôm nay được. Tạm ở trên này hai hôm nữa. Nếu có vấn đề gì Tham mưu trưởng cần hỏi thêm sẽ dễ liên lạc hơn. Vấn đề nữa là chúng tôi định rút cậu về trên này làm trợ lý tham mưu. Cậu thấy thế nào ?
" Lính tiểu đoàn bằng quan đại đội" đây lại là lính trung đoàn thì oai như cóc rồi. Em đồng ý gấp khỏi suy nghĩ lâu.
- Báo cáo, quân đội yêu cầu thì tôi chấp hành thôi. Chỉ có điều tôi chưa biết làm công tác tham mưu.
- Chưa biết thì học, sẽ có khóa đào tạo ngắn hạn khoảng 6 tháng cho cậu. Chúng tôi đã bàn bạc rồi. Chờ tham mưu trưởng trở về thì bên quân lực sẽ làm quyết định điều động. Trước mắt cậu về trung đội vệ binh sinh hoạt cùng anh em một vài ngày.
Em theo thằng NB về bên vệ binh. Nó vốn là lính vệ binh của trung đoàn, nên ở luôn trên này.
Vừa vứt cái ba lô và khẩu súng xuống cái giường cạnh thằng NB, nó đã rủ :
- Anh ơi, được nghỉ hai ngày anh em mình sang tỉnh đội thăm cô Út đi. Cô đó xinh ra phết, mà em thấy hình như cô ấy mến anh đấy. Tranh thủ đi thăm thắt chặt tình quân dân.
Em vội xua tay :
- Thôi mày, đang chiến tranh sống chết biết thế nào. Vướng vào mấy thứ này cho mệt óc.
- Trời ơi, càng chiến tranh càng phải có tình cảm nam nữ. Quê em các cụ thường bảo " Có xôi có thịt mới nên phần. Có nam có nữ mới nên xuân" đi đi anh.
- Mày thích thì đi một mình đi. Tao ra quán anh Bẩy rồi về ngủ. Mấy hôm đi toàn bọn mày ngủ, tao có được ngủ đâu. Thôi, biến đi.
Thằng NB ra khỏi nhà. Em nằm tranh thủ viết vài lá thư về thăm nhà và mấy đứa bạn.
Hai hôm sau, không có thêm vấn đề gì. Em lên xin phép về đơn vị, TMP đồng ý.
- Cậu về đại đội tiếp tục công tác chờ quyết định điều động. Chắc là nhanh thôi.
Em nhanh chóng khoác ba lô và khẩu AK Tiệp về C 9. Về đến đại đội chỉ còn ông Chính trị viên, lính tráng đi làm nhiệm vụ sạch. Ông CTV hỏi :
- Nghe nói đợt công tác vừa rồi cậu hoàn thành tốt. Giờ tiểu đội cậu vừa lên sư đoàn lúc sáng. Cậu xuống hậu cần báo cơm, ăn xong thì chiều nay cậu lên sư đoàn tiếp tục nắm tiểu đội làm việc trên đó. Sư đoàn chuẩn bị đón thêm tân binh bổ sung. Cần thêm lán trại, tiểu đội cậu có nhiệm vụ làm gấp một dãy lán lấy chỗ ở tạm thời cho tân binh.
Buổi chiều, em lại ba lo, súng đạn lên sư đoàn cách đó hơn 10 km. Bọn trong tiểu đội thấy em trở về cũng rất mừng. Thằng Khoái Châu bảo :
- Em nghe trên trung đoàn đồn mấy nhóm trinh sát đi sang Campuchia quá mấy ngày mà không thấy nhóm nào về. Tưởng anh tiêu tùng rồi. Về được là mừng rồi.
Em hỏi thằng Như Quỳnh :
- Lán trại làm thế nào ?
- Đây anh, làm tại đây. Đủ chỗ ở cho một trung đội. Sáng mai bắt đầu làm, giờ anh em mình tạm căng lều ở đây thôi. Trong tay không có gì ngoài mấy con dao và cái khoan tay.
- Thôi được. Mày mang giấy bút ra đây tính xem vật tư thế nào, mai phân công bọn nó vào rừng chặt. Phải làm gấp đấy. Không khẩn trương là trong một tuần khó xong.
Tuy là lính HN nhưng trong thời gian ở Trường Sơn qua mấy lần cơ động dựng lán trại thì em cũng biết đâu là câu đầu, xà ngang, cột con, cột cái... Cũng biết pha tre, đánh tranh, đan phên...
Nên dựng một dãy lán thì không khó. Chỉ có thời gian hơi gấp với 7 thằng lính khó mà làm xong.
Vì vậy em thúc lính làm ngày làm đêm. Cũng may đợt ấy đêm có sáng trăng nên ngồi đánh tranh cũng tốt. Mỗi tối vừa làm vừa phải kể chuyện cho lính nghe đỡ buồn ngủ. Nhờ hồi ở nhà hay đọc truyện và xem phim nên cũng không thiếu chuyện để kể cho lính nghe. Từ những truyện hồi chống Mỹ, đến chưởng Kim Dung, chuyện du đãng của Duyên Anh và các loại phim của Liên xô. Dù đã hết sức cố gắng nhưng bọn em cũng không làm kịp. Chỉ còn một hôm là hết hạn. Chiều mai tân binh đã vào. Sáng đó bọn em mới lớp tranh được một nửa mái thì ông đại đội trưởng lên kiểm tra.
Giữa em và đại đội trưởng xảy ra to tiếng và cuối cùng là bem nhau. Đại đội trưởng ăn một cú đá lộn từ mái nhà xuống. Còn em "được" hai đồng hương HN là lính vệ binh sư áp giải về nhà giam sư đoàn. 🤓
Bị giam cả buổi sáng đến chiều. Thì phó chính ủy gọi em lên. Ông ta ôn tồn nói :
- Nghe nói cậu có thành tích rất tốt trong thời gian vừa qua. Đã là một cán bộ quân đội rồi mà còn bồng bột, nóng nảy như vậy. Việc này cũng không lớn. Chúng tôi để cậu về đại đội xử lý nội bộ với nhau. Giờ cậu ra gặp đại trưởng của cậu đi.
Em đi ra chỗ tiểu đội đang làm. Đại trưởng đang đốc thúc anh em làm.
- Báo cáo đại trưởng tôi về tiếp tục công việc.
Hắn nhìn em với ánh mắt mang hình viên đạn :
- Công việc ở đây tôi sẽ tiếp tục chỉ huy. Cậu về đại đội gặp chính trị viên.
- Trời sắp mưa to, sáng mai tôi về.
- Cậu phải về ngay. Đây lệnh của đại đội.
Bực mình em cũng buông thõng một câu :
- Về thì về. Ông làm gì mà lệnh với không lệnh.
Sau mấy phút em khoác ba lo xách súng rời sư đoàn. Trời bắt đầu mưa to, em lầm lũi đi trong mưa, trong lòng uất ức, nghiến răng kèn kẹt :" Mày, đợi đến lúc ra trận nhé..."
Vừa may mắn trở về, giờ lại trở thành tội đồ. Đời lính chẳng biết ra sao. Tội đánh cán bộ là cái tội mà cấp trên rất khó chấp nhận, nhất là ở đơn vị chiến đấu.
(...đến em nghỉ. Mai em gõ tiếp)
Múc c trưởng rớt từ mái lán xuống

Nể Cụ anh thiệt

Em hóng tiếp ạ
 

Phỗng new

Xe điện
Biển số
OF-376932
Ngày cấp bằng
10/8/15
Số km
4,951
Động cơ
336,060 Mã lực
Xưa em thi thoảng phải đi làm cán bộ khung.
Cũng gặp nhiều ông lính hổ báo cáo chồn, nhưng may là chưa gặp phải ông nào gấu như cụ angkorwat :))
 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,047
Động cơ
317,708 Mã lực
Em chưa thấy ai phất lên nhờ đánh bạc cả. Chỉ có chủ xới là giầu thôi.
Cụ không ủng hộ là đúng.
Em không hiểu sao không có hứng thú với các món này. Từ xóc đĩa, tá lả, tiến lên, liêng, tấn....em đều biết chơi. Nhưng chỉ chơi chơi vài ván là chán. Sau đó thì thôi không chơi nữa.
Các môn cờ tướng, cờ vua....em cũng chơi được, nhưng không hứng thú lắm nên chỉ dừng ở mức biết chơi chứ không giỏi :D
Đặc biệt món chắn thì em mù tịt, mặc dù ngày bé thuộc hết mặt quân và chuyên chia bài cho ác cụ kiếm tiền ăn kẹo. Thế nhưng em tuyệt nhiên không có ham muốn học món này nên giờ hoàn toàn mù tịt luôn.
Bố em thuộc dạng đánh chắn khá cao tay....thế mà ông con chẳng được hưởng tí gen nào :))
 

Phỗng new

Xe điện
Biển số
OF-376932
Ngày cấp bằng
10/8/15
Số km
4,951
Động cơ
336,060 Mã lực
Em không hiểu sao không có hứng thú với các món này. Từ xóc đĩa, tá lả, tiến lên, liêng, tấn....em đều biết chơi. Nhưng chỉ chơi chơi vài ván là chán. Sau đó thì thôi không chơi nữa.
Các môn cờ tướng, cờ vua....em cũng chơi được, nhưng không hứng thú lắm nên chỉ dừng ở mức biết chơi chứ không giỏi :D
Đặc biệt món chắn thì em mù tịt, mặc dù ngày bé thuộc hết mặt quân và chuyên chia bài cho ác cụ kiếm tiền ăn kẹo. Thế nhưng em tuyệt nhiên không có ham muốn học món này nên giờ hoàn toàn mù tịt luôn.
Bố em thuộc dạng đánh chắn khá cao tay....thế mà ông con chẳng được hưởng tí gen nào :))
Hay ho gì đâu, nên ko có hứng là tốt quá rồi.
Thời trẻ, em tí bị người yêu bỏ vì tội ngồi với hội mở bát. Hôm đó là mồng 2 Tết, hẹn cô ấy đến nhà chơi. Ra ngoài đường gặp hội xóc đĩa thế là sà vào luôn. Thua hết tiền mới nhớ có cái hẹn với NY, về nhà gọi điện hỏi "sao mãi chưa đến?" thì đc trả lời "Giờ mới xóc đĩa xong à" xong cụp máy :))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top