Hôm trước em có đọc bài cháu gì đó lớp 10 đã trong đội thi Toán Quốc Tế nhưng không được dự thi vào Am do mấy năm trước có điểm 9 . Thật nực cười, tất nhiên qui định là vậy.
ngay trong bài viết này, cái thư ngỏ của ông gs kia chắc cũng déo phải cho cháu hs kia mà cho cộng đồng mạng để lấy điểm thôiEm vừa đọc bài này và cảm thấy đau xót thật, ngay như nhà em năm trước ku con nó ốm( Mẹ lại đi công tác) nên ôn không kĩ để thi được 6 điểm. Em không buôn và không trách cháu nhưng Bà cháu thì không thưởng cho cháu do không được Giấy Khen. Cháu không nói gì nhưng rất buồn( em không thưởng nhưng cho cháu món quà bằng đứa kia). Nhớ thời xưa đi học, lớp chọn mà chả mấy khi có học sinh giỏi thường là 1-2 bạn và sau cả lớp đỗ ĐH giờ ra trường đều có điều kiện tốt.
Em thực sự bái phục và tự hỏi làm cách nào mà 9 năm con các cccm được toàn 10 điểm để thi vào chuyên
Trăn trở trước bức ảnh “cả lớp giơ giấy khen, mình em lẻ loi”
(Dân trí) - Bức ảnh chụp lại tất cả học sinh trong lớp đều giơ giấy khen, chỉ duy nhất cậu học trò ngồi bàn đầu ngẩn ngơ khi trong tay không có giấy khen... làm nhiều người trăn trở, bị sốc và xót xa tận cùng.dantri.com.vn
Bức ảnh chụp lại tất cả học sinh trong lớp đều giơ giấy khen, chỉ duy nhất cậu học trò ngồi bàn đầu ngẩn ngơ khi trong tay không có giấy khen... làm nhiều người trăn trở, bị sốc và xót xa tận cùng.
Trong ngày 9/7, bức ảnh này được chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội, ở khắp các diễn đàn, trang cá nhân của nhiều người. Bối cảnh là một lớp học tiểu học, tất cả học sinh trong lớp đều giơ giấy khen, chỉ duy nhất cậu học trò ngồi đầu bàn là không có giấy khen trong tay.
Trong khi tất cả các bạn giơ giấy khen lên, có thể là để chụp hình, cậu học trò trở nên "nổi bật" một cách nhỏ bé và lẻ loi. Theo góc ảnh thì người chụp đứng hướng trên bục giảng nhìn xuống quang cảnh.
Hiện tại, chưa xác minh được nguồn gốc bức ảnh chụp ở trường nào, lớp nào, địa phương nào. Cũng chưa thể khẳng định, em học sinh không được giấy khen hay đây liệu có phải là hình ảnh được cắt ghép.
Nhấn để phóng to ảnh
Bức ảnh đang được chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội. (Ảnh đã được làm mờ gương mặt học sinh so với bản gốc)
Nhưng từ bức ảnh, phơi bày nhiều vấn đề trong giáo dục như về bệnh thành tích, hình thức ở trong trường học. Thành tích, hình thức ở đây hoàn toàn không phải vì học sinh.
Chuyện phần lớn học sinh trong lớp toàn giỏi, toàn được giấy khen, trường lớp toàn tỷ lệ giỏi, xuất sắc chót vót không phải là chuyện lạ trong giáo dục nhiều năm qua. Đến mức đã có trường hợp ở Vũng Tàu, người thân lên tiếng phản đối vì con cháu mình nói chuyện không thành câu mà đi học vẫn xếp loại giỏi.
Nhưng ở bức ảnh này, điều đau nhói hơn là sự vô cảm. Khi giáo viên để một em học trò tiểu học lẻ loi giữa một rừng.. giấy khen, và rồi khoảnh khắc đó còn được chụp ảnh lại, đăng tải lên.
Việc em không được nhận giấy khen, chưa hẳn là điều gì ghê gớm, chẳng hề quyết định đến con đường sau này của em. Nhưng với một học trò nhỏ, bối cảnh đó, cảm xúc của em, rồi cách giáo viên đã thiếu nhân văn khi tung hô tập thể... cũng thật xót xa.
Nếu bức ảnh trên là có thật, cả lớp được giấy khen, mình em không có, nhiều người mong bố mẹ em sẽ biết cách nói chuyện với em. Nói để em hiểu về sự khác biệt; nói để em biết con có những thế mạnh khác không ở những lĩnh vực, tiêu chí của giáo viên, của trường; hay nói để con biết chúng ta không sống vì những tờ giấy khen, không phải lúc nào cũng chờ vào lời khen ngợi...
Cũng có ý kiến ngờ vực có thể đây là hình ảnh ghép và nhiều người cũng mong là ảnh ghép, dù rằng câu chuyện không phải là hiếm trong ngành. "Tôi vẫn mong rằng đây không phải hình ảnh thật. Nếu hình ảnh thật thì quá đau lòng!", một phụ huynh bày tỏ.
Sau khi xem bức ảnh này, PGS. TS Nguyễn Hữu Hợp, khoa Giáo dục tiểu học, ĐH Sư phạm Hà Nội đã bị sốc và viết một lá thư ngỏ gửi em học sinh này.
Thầy viết:
Em học sinh KHÔNG được giấy khen yêu quý,
Khi xem bức ảnh này, thầy thực sự bị sốc. Thầy buồn không phải vì em không được giấy khen mà vì người chụp ảnh, vì nhà trường chưa làm cho học sinh học giỏi (theo đúng nghĩa thực chất). Với tình cảm và trách nhiệm của một người làm giáo dục, thầy viết thư ngỏ này cho em.
Thầy mong em đừng buồn vì không được giấy khen. Đối với thầy, tờ giấy khen không có nhiều ý nghĩa, chưa nói lên điều gì lớn lao. Những bạn được giấy khen không hẳn thông minh hơn em. Cuộc sống cho thấy, những người được nhiều giấy khen hồi học phổ thông chưa bảo đảm trong tương lai sẽ thành công hơn những người không được giấy khen. Hồi đi học, thầy cũng ít khi được giấy khen.
Em đừng so sánh mình với những bạn được giấy khen. Các bạn đó hơn em ở kết quả học tập, nhưng có thể thua em ở lĩnh vực khác. Nếu em tặng cho các bạn đó cái bắt tay, cái ôm chúc mừng chân tình thì thật tuyệt. Em hãy nói, năm học tới tớ sẽ cố gắng và các bạn giúp tớ nhé. Không được giấy khen năm học này, nếu tự tin và cố gắng trong năm học mới, em sẽ thành công!
Con người ta ai cũng thông minh em ạ. Thầy tin rằng, em cũng thông minh. Điều quan trọng là hãy tự nhìn lại năm học qua để thấy bản thân mình đã cố gắng học tập chưa, đã gặp những khó khăn gì và khi gặp khó khăn đã biết hỏi thầy, hỏi bạn, hỏi cha mẹ chưa... Thầy nghĩ, chẳng qua, trong năm học qua, có thể bản thân em chưa cố gắng đúng mức và thầy cô, cha mẹ chưa giúp được em phát triển trí thông minh.
Thầy chúc em năm học tới sẽ được học với thầy cô có tâm và chuyên môn giỏi - đó điều may mắn trong cuộc đời mà không phải ai cũng có được. Em hãy mạnh dạn chia sẻ hoàn cảnh, sở thích, ý kiến của mình để thầy cô hiểu em. Hãy chăm chỉ thực hiện đầy đủ nhiệm vụ học tập, mạnh dạn phát biểu không sợ sai, dám nói điều mình nghĩ với thầy cô, với bạn, tích cực tham gia các hoạt động do nhà trường, lớp tổ chức.
Thầy không biết hoàn cảnh gia đình em nhưng có lẽ điều đó ảnh hưởng nhiều đến thành tích học tập của em. Em hãy nói để cha mẹ dành nhiều thời gian hơn quan tâm đến việc học của em - mua đầy đủ sách vở, đồ dùng học tập, nhắc nhở, động viên, hỏi han việc học tập, mua sách cho con đọc... Em cũng nên nói với cha mẹ rằng, cha mẹ đừng buồn phiền, lo lắng khi em không có giấy khen. Hãy hứa với cha mẹ em sẽ cố gắng học tập tốt, nhưng không phải vì tờ giấy khen.
Thầy chúc em học tập, rèn luyện tốt trong năm học mới!
Yêu và tin em!
Chuẩn cụ, fb tràn ngập giấy khen, học bạ, bảng điểm.... đủ kiểu, điểm 10 chi chítTháng này mà mở Facebook nên thì chi chít tin các ông bố bà mẹ post giấy khen con cái lên. Đấy, đến bản thân mình còn vậy trách sao được a Dục
E cũng ạ mấy má up ảnh khoe con xuất sắc ạ. Ck em bảo đi ị cũng post lên ạ.Chuẩn cụ, fb tràn ngập giấy khen, học bạ, bảng điểm.... đủ kiểu, điểm 10 chi chít
Con mình Văn toàn 10 thì nên vui hay buồn mợ nhỉE cũng ạ mấy má up ảnh khoe con xuất sắc ạ. Ck em bảo đi ị cũng post lên ạ.
Có giỏi thật cũng ko nên up, con mà kém chắc lại kêu buồn chì chiết con
Vui chứ cụ. Nhưng với con cái, như mợ nào trên này nói í, là mình chọn sinh ra chúng chứ chúng ko chọn được sinh ra. Nên mình chỉ nên gửi gắm niềm tin tốt đẹp ở con thôi. Chứ ko nên gây áp lực nặng trĩu lên con. E có chị ép con ghê quá, lúc nào cũng phải nhất lớp, bg nó học đại học kỳ 1 đc giỏi, kỳ 2 nó nhắn e biết thế kỳ 1 ko giỏi nữa để kỳ 2 ko áp lực, ko được giỏi quê lắm rồi mẹ buồn này nọ. E chỉ dám nghĩ cho bà chị kia là may con ko tự tử. Bao nhiêu nhà dồn con đến mức con phải chọn cái chết rồi mà.Con mình Văn toàn 10 thì nên vui hay buồn mợ nhỉ
Thực ra Văn là người, điểm 10 thì coi như hoàn hảo và khó mà có động lực để phấn đấu or làm cho trẻ thêm tính tự kiêu hay nản chí bởi vậy các Cô giáo thời nay chấm có vẻ quá dễ dãi hoặc bị thành tích ép buộc.Vui chứ cụ. Nhưng với con cái, như mợ nào trên này nói í, là mình chọn sinh ra chúng chứ chúng ko chọn được sinh ra. Nên mình chỉ nên gửi gắm niềm tin tốt đẹp ở con thôi. Chứ ko nên gây áp lực nặng trĩu lên con. E có chị ép con ghê quá, lúc nào cũng phải nhất lớp, bg nó học đại học kỳ 1 đc giỏi, kỳ 2 nó nhắn e biết thế kỳ 1 ko giỏi nữa để kỳ 2 ko áp lực, ko được giỏi quê lắm rồi mẹ buồn này nọ. E chỉ dám nghĩ cho bà chị kia là may con ko tự tử. Bao nhiêu nhà dồn con đến mức con phải chọn cái chết rồi mà.
Đúng rồi, ngày trước ở HN mà có bài thi được điểm 8.5, là thấy các cô bảo phải chấm hội đồng xem xét có lên 9 được không. Còn ở miền trong mới hay cho 10. Vì văn nó là cái gì đó trừu tượng cụ nhỉ.Thực ra Văn là người, điểm 10 thì coi như hoàn hảo và khó mà có động lực để phấn đấu or làm cho trẻ thêm tính tự kiêu hay nản chí bởi vậy các Cô giáo thời nay chấm có vẻ quá dễ dãi hoặc bị thành tích ép buộc.
Nó hợp với trẻ trâu thôi.Em thấy bài cụ cóp về không hay lắm.
Nó sẽ phản ánh cơ bản vào điểm thi đại học, nếu mà 100% các em Amser điểm 10 văn thì có bao nhiêu em được 10 khi thi ĐH. Nói chung với người làm cha làm mẹ thì vui ít phút mà có khi buồn nhiều hơn đấy.Đúng rồi, ngày trước ở HN mà có bài thi được điểm 8.5, là thấy các cô bảo phải chấm hội đồng xem xét có lên 9 được không. Còn ở miền trong mới hay cho 10. Vì văn nó là cái gì đó trừu tượng cụ nhỉ.
Việc động viên khuyến khích con trẻ trong trường hợp này là tốt màCon em khoe được 10 điểm văn( chấm lại được 9 thôi) mà em chỉ biết cười trừ. Năm trước em đi họp tổng kết đánh giá của trung tâm tiếng anh nơi ku con học" thầy giáo toàn cho điểm A" em cầm và trao đổi trực tiếp với cậu Tây Balo" Theo mày con tao liệu học được ntn không" và cậu ta cười. Tất nhiên em từ chối cho học khóa tiếp theo vì nó đắt gấp đôi avf hiệu quả chưa thấy đâu. Trung tâm Ames gì đó
vâng cụ, Mình làm Cha mẹ nên hiểu rõ con mình màViệc động viên khuyến khích con trẻ trong trường hợp này là tốt mà
Toán & Tiếng Anh thì 10 là chấp nhận được cụ ạ, nhưng Văn 10 thì e là dễ dãi quáBộ dục thì đương nhiên rất nhiều lỗi, riêng việc cho tỉnh tự tổ chức thi THPT rồi lấy điểm xét đại học đã tạo ra cả mớ tiêu cực như Hòa Bình, Sơn La rồi. Đấy là phần đã điều tra ra do dư luận áp lực, còn phần chìm thì sao? Bao năm thi đại học tập trung làm gì có tiêu cực.
Tuy nhiên, các cụ cũng nên nhìn về mặt tích cực, giờ tụi nhỏ nó giỏi hơn mình khi xưa rất nhiều ak. Em ví dụ 3 môn nhé:
1. Chữ viết. Em xem nhiều cháu mới lớp 1 mà chữ viết đều tăm tắp còn hơn cả chữ in, cho em viết em cũng chịu ko viết đẹp được thế. Nét thanh nét đậm đâu ra đấy.
2. Tiếng Anh. Món này thì khỏi nói. Em xem 1 buổi tổng kết ra trường của 1 trường mầm non tư thục. 2 bé 6 tuổi lên phát biểu 3p cảm nghĩ khi ra trường, cám ơn các thầy cô và gia đình hoàn toàn bằng tiếng Anh, âm chuẩn đét lại trôi chảy. Cho dù có là học vẹt vẫn quá quá giỏi.
3. Toán. Cái này cũng khỏi nói luôn. Thời em đi học đầy bạn cùng lớp dốt như bò, lớp 3 mà học cái bảng cửu chương còn hơn cả đánh vật. Mà giờ nhiều bạn mẫu giáo đã thuộc gần hết rồi. Em ví dụ luôn là con em ak.
Nói văn thì hơi quá ak. Mấy cháu tiểu học thì văn nó là từ ngữ, ngữ pháp, chính tả. Nắm vững là 10 rồi.Toán & Tiếng Anh thì 10 là chấp nhận được cụ ạ, nhưng Văn 10 thì e là dễ dãi quá