- Biển số
- OF-32387
- Ngày cấp bằng
- 26/3/09
- Số km
- 7,065
- Động cơ
- 567,722 Mã lực
A Vũ sau vụ này chắc làm 1 mớ
phần bôi đậm của cụ cháu thấy hay ợTổng kết lại theo lời các cụ thì nên chi khoảng 300tr và Nick đến VN chỉ cần âm thầm nhẹ nhàng đếch cần ai biết đến là OK chứ gì???
Với em thấy 32 tỷ không phải là nhỏ nhưng là xứng đáng để có 1 người thổi bùng lên ngọn lửa, khát vọng và tinh thần hướng thiện vượt qua khó khăn thách thức trong cái xã hội điên đảo đang mất hết giá trị đạo đức, nhân cách hiện nay... Bao nhiêu người sẽ vượt lên số phận, trong đó có cả những người tàn tật về cơ thể, chưa kể bao nhiêu người tàn tật về tâm hồn sẽ phần nào đó thấy giá trị nhân văn trong mỗi lời Nick nói...
Nói chung cái gì cũng có giá của nó, chúng ta chỉ thích phê phán và nhìn vào những điểm hạn chế mà không chịu khó nhìn vào những mặt tích cực mà Nick đem lại
Khoản nào ra khoản đấy chứ cụ. Bác Tôn Hoa Sen bác ý có đi từ thiện thì làm sao cụ biết đc Còn tiền làm PR thì vẫn chi bình thườnganh Níc nếu được sinh ra và lớn lên ở Việt Nam thì anh ít có cơ hội sống quá 10 tuổi chứ đừng nói chuyện lấy vợ, sinh con và chu du thiên hạ để dạy đời. 32 tỷ là quá quá quá lãng phí để mời một anh tàn tật sang nói vài câu bông lơn chả chết ai nhưng cũng chả ai được gì. Tiền đó nếu làm từ thiện thì có thể làm được vô cùng nhiều thứ, ví dụ đủ xây khoảng chục ngôi trường cho các em vùng cao (tạm tính mỗi trường/3 tỷ). Đủ đóng tiền học cho các cháu mẫu giáo cả năm của 01 huyện nghèo ấy các cụ nhỉ.
Mấy người hâm mộ nọ kia toàn thể hiện một cách thái quá, ngu xuẩn. Điều này cho thấy sự nông nổi, thiếu giáo dục về nhận thức xã hội, thẩm mỹ và nhân cách của giới trẻ hiện nay.
Cụ ném đá thế nhưng bọn đo đỏ kia nó đang ở nhà hàng ăn mừng đấy cụ ah. Thùy link đây mời cụ: http://vneconomy.vn/20130524115923673P0C7/tai-san-sep-hsg-tang-170-ty-dong-sau-su-kien-nick-vuicic.htmNói chung anh Lích ko có vấn đề gì, cũng nên tôn trọng anh ấy.
Chỉ có cái bọn PR, lều báo là tung hô quá lố thôi.
Quá nhiều sạn trong vấn đề này.
Một lũ thiểu năng trí tuệ đi dẫn cậu thiểu năng chân tay.
cụ chân trần ví dụ cái xem làoCó mỗi chuyện anh Lích sang VN giao lưu mà các cụ cứ ầm ĩ như nhà bị mất trộm thế nhỉ? Tiền thiên hạ, tiền người ta, chứ có phải tiền riêng cụ nào đâu. Lúc nào cũng bài ca muôn thủa : phải tiết kiệm bla bla ....
Trong khi bỏ ra bao chục tỉ mời mấy em diễn viên kồ rê a về ưỡn ẹo, ăn mặc sẹc xy để cho cả 1 lũ trẻ con nhà mình la hét, khóc ngất thì lại tung hô, chả ý kiến gì,
Xã hội mà cụ, đâu cứ áp theo 1 khuôn mẫu là người như thế này thì tất cả phải quan tâm, người như thế kia thì tất cả phải ưu ái. Cũng chả ai tự hào đem cái thiếu thốn, khuyết tật của mình ra để tự hào, giảng dạy cách vươn sống và tìm sự thương hại của người khác đâu. Thực ra cũng là đi theo phong trào, anh Lích này nổi tiếng khắp thế giới, nên tầm ảnh hưởng sẽ lớn hơn một người có hoàn cảnh tương tự anh í.Bao nhiêu người nghèo VN, bao nhiêu người tàn tật này nọ, ... mà chạ đc quan tâm như thế
cháu nghĩ bọn đấy không thểu năng ợ, bọn đấy quá giỏi ạ, chưa DN nào nghĩ ra được chiêu này thì anh giai THS đã nghĩ ra được ,Nói chung anh Lích ko có vấn đề gì, cũng nên tôn trọng anh ấy.
Chỉ có cái bọn PR, lều báo là tung hô quá lố thôi.
Quá nhiều sạn trong vấn đề này.
Một lũ thiểu năng trí tuệ đi dẫn cậu thiểu năng chân tay.
Hí hí, ví dụ à, có ngay. Ví dụ nhé, nếu bỏ mấy tỉ mời em Maria Olala sang thì các cụ háo hức phát sốt, hay 200 tỷ để mời mấy đứa Chích xong sốc thì hoan hô này :cụ chân trần ví dụ cái xem lào
Đồng ý với cụ. Báo chí cách mạng đói thông tin, bị filter qua máy anh to to, nên chả có gì câu view. Giờ vớ được nên PR ầm cả lên, chắc một phần cũng còn nhờ anh Tôn hoa sen tọng cho một mớ nên càng sào nấu quá lửa.Nói chung anh Lích ko có vấn đề gì, cũng nên tôn trọng anh ấy.
Chỉ có cái bọn PR, lều báo là tung hô quá lố thôi.
Quá nhiều sạn trong vấn đề này.
Một lũ thiểu năng trí tuệ đi dẫn cậu thiểu năng chân tay.
Hí hí, ví dụ à, có ngay. Ví dụ nhé, nếu bỏ mấy tỉ mời em Maria Olala sang thì các cụ háo hức phát sốt, hay 200 tỷ để mời mấy đứa Chích xong sốc thì hoan hô này :
"Điều tuyệt vời nhất mà Nick mang lại không phải là sự thán phục hay trầm trồ ngưỡng mộ mà là việc những cảm hứng từ anh với câu chuyện của mình sẽ giúp nhiều người cảm thấy được chia sẻ và động viên khi gặp khó khăn dù bất kỳ hoàn cảnh nào và là ai.
Và có lẽ, sẽ có thêm nhiều Nick nữa ở Việt Nam. Có thể là bé Linh Chi ở một tương lai nào đó.
Mấy thứ đó thì có đổ bao nhiêu tiền ra cũng là rẻ."
Chia sẻ của 1 bạn mình thấy rất hay
Tại sao là Nick mà không phải một gương mặt Việt Nam?.
Cát-xê của Nick không hề nhỏ.
Anh cũng yêu cầu chế độ VIP cho đoàn tuỳ tùng lên tới hơn chục người.
Cho đến thời điểm tôi viết những dòng này, nghĩa là đã 2h sáng thì trên Facebook của tôi vẫn tràn ngập những lời cảm xúc về Nick Vujicic của bạn bè.
Thật dễ hiểu, với những gì mà chàng trai không tay, không chân đã làm được, anh xứng đáng được ngưỡng mộ và tôn vinh.
Ấy thế mà, tôi vẫn không thể nào ngăn được tiếng thở dài…
Thở dài là bởi, với những trường hợp tương tự như Nick Vujicic tại Việt Nam, trong vòng 1 phút tôi có thể kể tên ra 5 gương mặt tiêu biểu.
Những người như Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký, Hiệp sĩ Công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng, Vận động viên khuyết tật Phạm Thị Thu… đã làm được những điều mà ngay cả người thường cũng khó có thể làm được.
Hoàn cảnh của họ, tài năng và nghị lực của họ có lẽ không thua Nick là bao, ấy thế mà họ vẫn đang miệt mài đâu đó để tìm mọi cách sống qua ngày, nỗ lực để cống hiến cho xã hội nhưng không được mấy ai quan tâm.
Trong khi đó, những doanh nhân người Việt giàu có đã phải bỏ một số tiền khổng lồ lên tới 32 tỷ đồng để mời Nick đến Việt Nam, nói chuyện về nghị lực sống, về đam mê vượt qua khó khăn (những điều mà người Việt Nam nói chung và những người khuyết tật nói riêng đã có thừa).
32 tỷ đồng, một con số khổng lồ trong thời điểm hiện tại, khi mà các Doanh nghiệp đang lao đao vì khủng hoảng kinh tế và người dân cũng đang ngập chìm trong khó khăn.Có thể nói với một chiến dịch được cho là thành công về mặt truyền thông như Công ty Hoa Sen đang làm với Nick Vujicic, đó không hẳn là một sự lãng phí.
Tuy nhiên, tôi cứ nghĩ nếu Công ty Hoa Sen chịu bỏ ra phân nửa số tiền đó thôi, để giúp đỡ những gương mặt khuyết tật tài năng vươn lên… thì họ vẫn có thể tạo được một chiến dịch PR vừa thành công cả về mặt truyền thông lẫn ý nghĩa xã hội.Bởi những người khuyết tật Việt Nam cần những sự giúp đỡ thiết thực hơn là những “cú hích” về tinh thần mà Nick đã mang tới.Một anh bạn người nước ngoài của tôi tự hỏi, không biết tại sao truyền thông Việt Nam lại “điên cuồng” với Nick Vujicic như vậy.
Điều này thật ra không quá khó hiểu khi mà hệ thống các kênh trên truyền hình liên tục phát TVC về Nick gần như 30 phút một lần.
Là một người làm báo, tôi chưa bao giờ tôi thấy giới truyền thông Việt Nam lại “nhẹ dạ” đến như vậy.Họ biết đằng sau một “Nick khuyết tật nghị lực” chính là một bệ đỡ truyền thông khủng khiếp đến từ các Công ty Phát hành sách của Mỹ.Nói đơn giản hơn, Nick cũng chỉ là một sản phẩm truyền thông để người ta bán được sách mà thôi. “Anh ấy là một người phi thường, nhưng anh ấy cũng là một nghệ sĩ biểu diễn” – Bạn tôi nói.
Quả thật, với những gì đã thấy chiều nay tại sân bay, tôi nghĩ anh cũng có phần đúng.
Ít người biết được rằng Nick đến Việt Nam không phải do Công ty truyền thông mời, cũng không hẳn do một nhà xuất bản nọ “cầu khẩn” mà đơn giản đó chỉ là một trong các điều khoản hợp đồng mà đã ký với Nick.Theo đó, để có thể phát hành sách của Nick tại Việt Nam, Nhà Xuất bản nọ buộc phải đảm ứng một yêu cầu là tổ chức một buổi diễn thuyết cho anh tại nước sở tại.
Ngoài những điều khoản trong hợp đồng xuất bản, hợp đồng mang Nick đến Việt Nam cũng bao gồm nhiều yêu cầu rất khắt khe, thậm chí những yêu cầu đó chỉ đến từ các ngôi sao… Hollywood.Một trong những yêu cầu của Nick là: “Không có bất kỳ một cuộc gặp gỡ riêng nào với báo giới”, những gì anh làm chỉ là diễn thuyết trước đám đông.Giới thạo tin còn kể rằng một đơn vị tổ chức đã xin tài trợ vé máy bay cho Nick từ một Hãng hàng không giá rẻ của Việt Nam nhưng anh không chịu, yêu cầu của Nick là phải một Hãng có uy tín ở Việt Nam.
Anh cũng yêu cầu các chế độ VIP cho đoàn tuỳ tùng lên tới hơn chục người của mình.
Cánh báo chí bị buộc phải đứng ngoài xa cách cửa gần 150m và không thể tác nghiệp vì xe đón Nick đã đậu sát cửa, kính đen ngòm và dĩ nhiên Nick không có lấy một lời chào dành cho người hâm mộ thông qua báo giới.Tối nay, những gì Nick chia sẻ thật ra không có gì mới, đó là điều mà bất kỳ một người khuyết tật nào (thậm chí cả người thường) cũng sẽ từng mắc phải.
Còn nghị lực sống ư, hãy hỏi những Nguyễn Ngọc Ký, Nguyễn Công Hùng, Nguyễn Bích Lan (người dịch sách của Nick), “Cô bé xương thuỷ tinh” Phương Anh… xem họ có nghị lực sống và vươn lên trong cuộc sống không?.
Hỏi họ xem họ có xứng đáng được tôn vinh không?.Hỏi họ xem họ có xứng đáng được quan tâm nhiều hơn không?.Khi mà số tiền 32 tỷ đồng đó, biết đâu lại chẳng gần bằng ngân sách của “Đề án Trợ giúp người khuyết tật giai đoạn 2012 – 2020″ đã được phê duyệt ấy chứ.
Trước khi buổi nói chuyện “Chào Việt Nam” của Nick diễn ra, giá vé chợ đen được đẩy lên con số 1,5 – 2 triệu đồng.
Một con số không hề nhỏ đối với đa số người Việt trẻ.
Nhưng nhiều bạn trẻ sẵn sàng bỏ 2 triệu để nghe Nick nói chuyện về nỗi khổ, về nghị lực sống… trong khi họ sẵn sàng bĩu môi và không thèm bố thí một đồng cho người ăn xin tàn tật.
Vì đâu có sự khác biệt đó?.
Câu hỏi là: Tại sao lại là Nick mà không phải là một gương mặt cụ thể nào đó của Việt Nam, như Hiệp sĩ công nghệ Nguyễn Công Hùng chẳng hạn?.
Với những gì mà Công Hùng làm được, nếu anh được truyền thông Mỹ “o bế” như Nick, hẳn anh cũng nổi tiếng không kém và biết đâu một đơn vị nào đó lại chẳng bỏ cả trăm nghìn USD để mời anh tới nói chuyện?.
Sự khác biệt lớn nhất giữa Nick và Nguyễn Công Hùng không phải là tài năng hay nghị lực, mà đơn giản chỉ là ở sức hút truyền thông.Chẳng ai ngu để tin rằng một Công ty bỏ một đống tiền ra mời Nick về Việt Nam chỉ với mục đích từ thiện, xã hội.Sức hút của Nick là quá lớn, đặc biệt là với sự tiếp tay của truyền thông, với những TVC được phát liên tục trên Truyền hình (và nhờ đó người ta bán được báo, thu được tiền quảng cáo, lại được tiếng là “hướng tới cộng đồng khuyết tật” dù sự thật mục tiêu cao cả này chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi).
Tại sao lại là Nick, tại vì anh ấy là… người nước ngoài.Thật vậy, người Việt chúng ta vốn sính ngoại. Không ít lần các ngôi sao hạng B, C của nước ngoài tới Việt Nam phải ngỡ ngàng vì mình được… hâm mộ quá xá.Các cụ ta nói cấm có sai: “Bụt chùa nhà không thiêng”, là vậy..
* Hình ảnh về sự kiện Nick của PV Thuận Thắng (Tuổi trẻ TP.HCM) và một số PV Báo Điện tử khác, đã được đăng tải trên mạng xã hội FB và một số phương tiện TTĐC.
* Hình ảnh các bé khuyết tật, tật nguyền được các Thành viên trang Xóm Nhiếp ảnh ghi tại một số cơ sở Bảo trợ xã hội tại Hà Nội, TP.HCM, đã đăng tải trên trang XNA. * Nhan đề bài viết không phải nhan đề nguyên bản của tác giả Phan Anh trên FB.
Trích bài viết của Phan Anh trên FB