[TT Hữu ích] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Kỷ niệm tình trường của bác cũng gần giống với bố cháu. Bố cháu hơn bác 4 tuổi nhưng theo ngành an ninh vì có 2 ông anh trai liệt sỹ chống Mỹ rồi, bố cháu học cùng khóa với bác Đại Sáng. Chuyện bố cháu về "các cô" cũng gần giống bác he he. Cũng chỉ nghe qua lời kể của mẹ cháu thôi ạ vì mẹ cháu cũng cưa bố cháu mãi mới đổ. Cả 2 đều là thanh niên Bắc vào Nam sau giải phóng. Chuyện thì cũng có cô tiểu thư xinh lắm ở chợ Lớn yêu bố cháu đến nỗi sau khi sang Pháp, cô gửi tiền về xui bố cháu vượt biên. Đen cái là bố cháu ko báo cáo tổ chức nên bị buộc ra khỏi ngành. Ước mơ của bố cháu chỉ dừng lại ở việc đi lang thang Miền Nam thôi chứ chưa nghĩ đến việc sang Pháp he he.
Ở Chợ Lớn những năm 79 - 80 em với thằng Ương mỗi lần về hay lang thang lên Đồng Khánh, Bát Đạt (Đàn gì đó) ở đó lên trên tầng có ăn nhậu và xem biểu diễn ca múa nhạc. Lần đầu được thang máy hết hồn. Lang thang nhiều sau này thằng Ương cặp với một cô người Tàu ở đó, trắng trẻo xinh xắn tên Lý Ái Kim. Sau nó nằng nặc xin về nước làm thủ kho xăng dầu ở 606 nên càng nhiều tiền. Được vài năm chúng nó bỏ nhau.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,961 Mã lực
Cụ nào có phụ huynh đi chuyên gia K hồi thì đều biết các mặt hàng đó. Thực phẩm thì chỉ lạp xường và cá khô. Tội nghiệp các cụ tằn tiện cả năm trời để khi về có chút tiền mua quà cho con cháu. Cụ nào cũng liêm khiết một cách khó hiểu.
Nó ăn vào tư duy và tiềm thức rồi cụ ạ.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,961 Mã lực
Đoạn này hấp dẫn đây nha... Vì em thấy cụ kể khi sang K, 2 anh em họ trọ ở một nơi khá tệ, sau đó cụ mới dẫn đến ở nhà anh Heng rồi đi Thái. Giờ lại đứng trên ban công khách sạn...
Em nghĩ c2 nên vào ngay ộp mà tuyển quân.k phải đi đâu xa 😁.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em đồ là chuyện phịa vì đang từ an ninh quân đội lại chuyển ngạch sang phi công ngay được. Đào tạo phi công phải ngay từ khi 17, 18 tuổi chứ già thì dùng được bao thời gian. Mà có ông an ninh nào bô bô kể về việc mình đã làm đâu
Xưa có cụ 3C hay kể chuyện gì đó em có đọc vài tầng nhưng thấy có vẻ không thật nên em không theo dõi nữa. Thời gian sau cụ ấy cũng không. Thấy nổi lên nữa. Sau tình cờ gặp cô sinh viên người miền trung cũng có nick trên này. Mới biết cô ta là nạn nhân của 3C.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Ảnh đem ép Plastic bảo quản được lâu hơn cụ ạ. Mà các giấy tờ kỷ niệm và tranh ảnh cụ đem scan sang file PDF rồi lưu lên máy tính và internet cho nó bền. Phòng khi để lâu ẩm nó hỏng hoặc mối mọt.
Em chụp lại và lưu vào Google photos. Nhưng những cái đã hỏng thì khó phục chế. Đành chịu, tiếc cái ảnh dán ở nhật ký chị T nhất.
 

Hà Tam

Xe điện
Biển số
OF-339987
Ngày cấp bằng
24/10/14
Số km
4,196
Động cơ
328,298 Mã lực
Vâng, thớt đó hay. Em cũng hay vào đọc. Cụ Gió năm đó cũng gần 70 rồi. Sau đó thớt bị bỏ dở. Cụ đó viết theo trình tự thời gian. Nên bị dở dang cũng phí. Nên em nghĩ đến chuyện nào viết ra truyện đó đến hết thì thôi. Không chương hồi. Kẻo dở dang các cụ cho đầy gạch xây nhà. :)) :)) :))
Hỏi cụ chủ: cụ có quen biết nhiều bên đội TTXVN ở Phnom Penh không?
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,961 Mã lực
(...)
Nằm mãi đầu óc luôn lởn vởn hình bóng của BY. Thuốc hút liên tục, miệng khô đắng. Hơn 11h, chị chủ nhà kêu vào ăn cơm. Tôi lắc đầu từ chối. Với lon Bò húc uống cho đỡ đắng miệng. Cả một đêm hầu như không ngủ nên lúc này tôi bắt đầu thiu thiu rồi ngủ lúc nào không hay. Bỗng tôi choàng dậy vì cảm giác có người, nhìn ra ngoài thấy cậu phụ xe đi vào, cậu ta đi xe máy nên nhẹ nhàng hơn cái ô tô cổ lỗ sĩ hôm qua.
1h15', thấy cậu ta cười nên mọi lo âu từ hôm qua đến giờ tan biến. Đi đến gần cậu ta móc túi đưa tôi tờ giấy. Vồ lấy tờ giấy trong tay cậu ta, liếc nhanh có chữ " cảm ơn" tôi thở phào cả người xẹp xuống như quả bóng xì hơi. Vậy là xong. Vẫn là mảnh giấy bị BN xé đôi hôm qua. Bút bi nét nhỏ, mực đen là cây bút hôm qua tôi lấy của cửa hàng đưa cho BN. Dân K hay dùng bút mực xanh, nét to, trơn dễ viết chữ K hơn, nên tôi cố tình chọn bút đen nét nhỏ.
Nhìn tờ giấy tôi đoán BN viết tờ giấy hoàn toàn thoải mái không bị trong trạng thái ép buộc.
Tôi cảm ơn cậu thanh niên rồi móc ví lấy 100$ đưa cho cậu ta. Cậu ta cầm lấy cảm tôi và nổ máy đi thẳng. Ngồi xăm soi tờ giấy thêm vài phút nữa tôi yên tâm. Quay vào nhà lấy túi thay bộ quân phục đội mũ. Quẳng tất cả đồ còn lại vào ba lo. Xỏ thêm đôi dép cao su. Tôi đưa cho chị chủ quán 100 Riel, chào chị và ra khỏi nhà dừng trước cửa ngó nghiêng, châm điếu thuốc tiện tay đốt tờ giấy của BN tôi đi về phía đường nhỏ dẫn ra quốc lộ. Vui mừng vì tất cả mọi việc đã xong. Nhưng trong lòng vẫn day dứt nỗi buồn. Có lẽ suốt cuộc đời này tôi không bao giờ gặp lại BY nữa. Giờ này không biết em đang ở đâu, có còn khóc và nhớ tôi không ?
Đi qua một chợ cóc nhỏ ven đường tôi dừng lại mua cân mì chính, 2 cái quần King Jo, vài cái áo phông...nhét vào ba lo cho căng và giống như bộ đội ở biên giới về. May mắn gặp luôn một đơn vị pháo đang đi cùng hướng tôi vẫy tai xin đi nhờ. Người ngồi ghế phụ thò đầu ra hỏi :
- Đi đâu cha nội ?
- Battambang?
Anh ta chỉ tay ra sau thùng xe. Tôi vứt ba lo và leo lên thùng. Trên thùng có gần chục cậu lính trẻ, chắc mới nhập ngũ cuối 1980. Toàn dân miền Tây. Họ ngồi nói chuyện ồn ào náo nhiệt. Nhìn họ, chợt nghĩ đến tháng 12/76 chúng tôi cũng như vậy, rời tiểu đoàn huấn luyện về 531. Vậy mà đã 5 năm từ khi lên tàu ở ga Thường Tín tôi chưa một lần quay ra. Càng ngày càng đi xa HN.
Đường xấu, xe kéo thêm khẩu pháo đằng sau nên chạy như rùa bò tốc độ chắc 20 km/ h. Một cậu lính quay sang hỏi tôi :
- Anh hai đi đâu lên đây, tôi ở đoàn 478 lên đây công tác giờ quay về.
- Anh đi năm nào ?
- Mình đi 76.
- Vậy 5 năm rồi sao anh chưa về ? 3 năm là về rồi mà.
- Hồi tôi đi là luật nghĩa vụ 5 năm. Giờ chắc cũng sắp được về.
- Anh hai có thuốc lá xin điếu hút chơi.
Tôi lấy trong ba lo 2 bao đưa cho học. Chia nhau thuốc hút họ lại quay sang nói chuyện với nhau rôm rả. Gần 4h chiều, xe chắc đã chạy được 2 giờ. Có lẽ mới được nửa đường cả đoàn xe gồm 4 chiếc dừng cho lính tráng nghỉ ngơi. Tôi khoác ba lo nhảy xuống. Đứng tầm 10' thì lại thấy một đoàn 4 xe chạy đến, dừng lại nghỉ. Tôi chạy đến xe đi đầu hỏi đi nhờ. Họ đồng ý và đưa tôi đến xe hậu cần đi cuối cùng. Đưa tay tạm biệt anh em pháo binh tôi nhảy lên xe hậu cần. Trên xe chỉ có hai lính trên 20 tuổi, vài bao gạo, ít rau xanh, một thùng cá khô. Nồi xoong bát đĩa ...
Hai cậu lính trẻ vần một bao gạo và sát góc xe và nói tôi ngồi vào đó cho êm. Tôi lấy thuốc mời họ hút. Sau màn chào hỏi, quê quán. Tôi dựa lưng vào có xe nhắm mắt. Hai người lính chắc cùng quê, nhà gần nhau nên họ nói chuyện với nhau về làng xã, cô này xinh, cô kia xấu...lần này xe chạy nhanh hơn nên chỉ 1 tiếng sau tôi đến Battambang. Hỏi đường ra ga và biết 9h tối có tàu về PP. Nhìn đồng mới hơn 6h chiều. Thừa sức đi về kịp. Tôi rảo bước cuốc 5km tới ga. Tìm chỗ có nước tôi lau mặt tay chân, phủi bụi quần áo. Đi xe tải nên bụi đất tung ra mù mịt. Tạm thời sạch sẽ. Tôi đi tìm đồ ăn tạm, chẳng có đành mua cái bánh mì ngồi nhai với nước bò húc.
Hơn 8 giờ tôi chen được vào sân ga và lên tàu. Người soát vé thấy tôi mặc quân phục VN nên cũng chẳng hỏi han gì. Qua dân tình nói với nhau tôi biết chỉ còn 2 đoạn phải đi bộ. Tàu về nên chất đầy hàng hóa. Tìm được góc toa tôi bỏ dép ngồi xuống.
Tàu chạy đến 3h chiều hôm sau thì đến PP. Ra khỏi ga mệt mỏi đói khát. Tôi gọi chiếc xe ôm đi về Oscar. Anh Hêng thấy tôi về hất hàm dò hỏi, tôi gật đầu, ra hiệu Ok.
Leo lên tầng 3 nơi anh em họ tá túc một thời nỗi nhớ BY càng da diết. Tôi cởi bộ quân phục đầy bụi đất đường xa đi tắm. Thay quần áo, không muốn ở lại nơi đầy kỷ niệm này tôi xách túi xuống nhà nói vài câu chuyện với anh Hêng rồi đi bộ về nhà. Qua Pet Chân tôi đừng lại ăn hủ tiếu, uống ly cafe đá. 5h tôi về nhà. Đã hết giờ làm việc nên phòng thường trực đóng cửa, giờ này mọi người đang ở sân bóng. Mặc dù mệt tôi cũng thay quần áo xỏ giầy ra sân là vài séc bóng chuyền. Xong đi tắm vào phòng nằm. Chị cấp dưỡng gõ cửa thò đầu vào gọi tôi đi ăn cơm, tôi xua tay không ăn. Lúc này có lẽ đã quá mệt mi mắt tôi nặng trĩu. Giấc ngủ ập đến tôi ngủ ngon lành không mộng mị. Mở mắt ra 5h sáng. Cơ thể đã phục hồi. Tôi ra tập thể dục, đánh răng rửa mặt. Pha cafe chờ đến giờ làm việc. Đầu giờ tôi báo cáo bí 1 đã trở lại làm việc. Lên gặp chú Đ báo đã về. Chú đang chuẩn bị sang B68 gia ban nên chỉ gật đầu.
Từ hôm đó tôi trở lại sinh hoạt bình thường như ngày chưa quen hai anh em BY. Hàng sáng vẫn ra chị Năm ăn sáng. Vào chợ mua mấy thứ đồ ăn cô T nhờ. Chiều ra trường học. Tối có việc thì đi không thì thôi. Thường là tối có việc Chú Đ đều nhắc tôi từ 4-5h.
Cuộc sống như vậy trôi đi hơn 1 tuần nữa. Nỗi nhớ BY vẫn day dứt, mỗi buổi sáng ra quán chị Năm. Nhìn chỗ ngồi quen thuộc của em giờ chỉ là cái ghế nhựa vô tri vô giác.
(...)
S

Sinh viên bách khoa mà cụ. Cùng học phổ thông với em. Do môi trường thôi cụ. Đều cục đất sét cả. Nặn CA thì ra CA nặn BĐ ra BĐ, nặn tượng đặt vào chùa thì cả tỉ người lạy như tế sao.
Hay quá cụ.cháu nhấm nháp loại cảm giác này rồi nên hiểu. Cụ năm đó đã đến 30 t chưa ạ ?
 

gaconcongchuong

Xe tải
Biển số
OF-21670
Ngày cấp bằng
26/9/08
Số km
389
Động cơ
491,237 Mã lực
Nơi ở
đâu đâu cũng là nhà!
TNXP ở Phnom Penh đa số là người Nam ở khu vực gần hội trường Sông Bốn Mặt nên em không hay gặp. Có gặp ngồi chơi nói chuyện đúng một lần khi em cho nổ cái két dưới nước $ và cá trắng cả một vùng sông.
Hình như cụ Hà Tam hỏi Thông tấn xã Việt Nam! cụ ạ!
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Hỏi cụ chủ: cụ có quen biết nhiều bên đội TTXVN ở Phnom Penh không?
Đọc nhanh nên tưởng cụ hỏi TNXP. TTXVN ở K có hai nhà Đoàn chuyên gia và phóng viên thường trú. Cụ Tam muốn hỏi cụ nào ?
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,961 Mã lực
Chắc cụ nhớ nhầm thế vận hội Seoul 88. Em cũng nhớ mãi cảnh anh võ sỹ Taekwondo chém bay cổ chai bia đang dựng đứng bình thường bằng tay không.
Vâng cụ.có thể em nhầm sự kiện .nhưng khi đó em tí tuổi nên "suy nghĩ " lắm..anh ấy đưa tay lên rồi từ từ hạ xuống như ướm tầm cổ chai , sau đó vung tay chém ngang..cổ chai bay nhưng chai vẫn đứng im k đổ..1 anh khác vắt sau lưng cái kìm vặn ống của thợ nước, hét cái bẻ gãy đôi..sau lớn em đi làm xd nên tìm bằng đc cái kìm này ( loại tq) nhìn ngó kỹ và em cho rằng cái kìm năm ấy là kìm thửa .
 

hannhi

Xe đạp
Biển số
OF-631574
Ngày cấp bằng
12/4/19
Số km
32
Động cơ
112,330 Mã lực
Tuổi
36
Ở Chợ Lớn những năm 79 - 80 em với thằng Ương mỗi lần về hay lang thang lên Đồng Khánh, Bát Đạt (Đàn gì đó) ở đó lên trên tầng có ăn nhậu và xem biểu diễn ca múa nhạc. Lần đầu được thang máy hết hồn. Lang thang nhiều sau này thằng Ương cặp với một cô người Tàu ở đó, trắng trẻo xinh xắn tên Lý Ái Kim. Sau nó nằng nặc xin về nước làm thủ kho xăng dầu ở 606 nên càng nhiều tiền. Được vài năm chúng nó bỏ nhau.
Đồng chí Ương giờ ở đâu Cụ chủ? Liên quan công việc em thấy cụ hay nhắc cụ này. Chắc nhập ngũ cùng nhau ah cụ?
 

Đại Ba

Xe điện
Biển số
OF-51041
Ngày cấp bằng
17/11/09
Số km
2,260
Động cơ
433,184 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Trước đây có thớt " tản mạn chuyện c tranh " của 1 cụ cựu pilot phía đối diện .cũng rất hay .nhưng k hiểu sao tự dưng ngưng vô thời hạn.
Rất hay và rất tôn trọng cc.các cụ đều là người từng trải,kiến thức và rất " người " cho dù cc đứng ở phía nào trong ls .
Em seach mà ko ra. Chắc thớt bị xoá rồi....
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,961 Mã lực
Vâng, thớt đó hay. Em cũng hay vào đọc. Cụ Gió năm đó cũng gần 70 rồi. Sau đó thớt bị bỏ dở. Cụ đó viết theo trình tự thời gian. Nên bị dở dang cũng phí. Nên em nghĩ đến chuyện nào viết ra truyện đó đến hết thì thôi. Không chương hồi. Kẻo dở dang các cụ cho đầy gạch xây nhà. :)) :)) :))
Từ khi có thớt.ngày nào em cũng biếu cụ 1 ly..muốn mời thêm nhưng anh máy keo quá .cứ giữ tay em lại .
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
290,961 Mã lực
Em seach mà ko ra. Chắc thớt bị xoá rồi....
Cụ chủ thớt là Người Buôn Gió, hay Buôn Gió .cụ thử tìm lại.hay ,thật và nhân văn đó cụ.em chú ý là khi có còm hỏi vì sao máy bay A37 ném bom hay trượt ..cụ ấy nói đại ý là tâm lý pilot cũng không muốn ném trúng lắm ..miêzn cho xong rồi về cho mau.thế nhưng khi năm 74 bọn TQ chiếm HS thì các pilot vnch lại vác chăn chiếu ngủ gầm máy bay, mong đc gọi và sẵn sàng lên đường giết bọn nó...
1 còm hỏi cụ ấy có ném bom huyện xyz ở Quảng Bình lần nào không ? .cụ ấy nói có và gửi lời xin lỗi nếu có ai là thân nhân bạn bị thương vong vì A37....
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
(...)
Nằm mãi đầu óc luôn lởn vởn hình bóng của BY. Thuốc hút liên tục, miệng khô đắng. Hơn 11h, chị chủ nhà kêu vào ăn cơm. Tôi lắc đầu từ chối. Với lon Bò húc uống cho đỡ đắng miệng. Cả một đêm hầu như không ngủ nên lúc này tôi bắt đầu thiu thiu rồi ngủ lúc nào không hay. Bỗng tôi choàng dậy vì cảm giác có người, nhìn ra ngoài thấy cậu phụ xe đi vào, cậu ta đi xe máy nên nhẹ nhàng hơn cái ô tô cổ lỗ sĩ hôm qua.
1h15', thấy cậu ta cười nên mọi lo âu từ hôm qua đến giờ tan biến. Đi đến gần cậu ta móc túi đưa tôi tờ giấy. Vồ lấy tờ giấy trong tay cậu ta, liếc nhanh có chữ " cảm ơn" tôi thở phào cả người xẹp xuống như quả bóng xì hơi. Vậy là xong. Vẫn là mảnh giấy bị BN xé đôi hôm qua. Bút bi nét nhỏ, mực đen là cây bút hôm qua tôi lấy của cửa hàng đưa cho BN. Dân K hay dùng bút mực xanh, nét to, trơn dễ viết chữ K hơn, nên tôi cố tình chọn bút đen nét nhỏ.
Nhìn tờ giấy tôi đoán BN viết tờ giấy hoàn toàn thoải mái không bị trong trạng thái ép buộc.
Tôi cảm ơn cậu thanh niên rồi móc ví lấy 100$ đưa cho cậu ta. Cậu ta cầm lấy cảm tôi và nổ máy đi thẳng. Ngồi xăm soi tờ giấy thêm vài phút nữa tôi yên tâm. Quay vào nhà lấy túi thay bộ quân phục đội mũ. Quẳng tất cả đồ còn lại vào ba lo. Xỏ thêm đôi dép cao su. Tôi đưa cho chị chủ quán 100 Riel, chào chị và ra khỏi nhà dừng trước cửa ngó nghiêng, châm điếu thuốc tiện tay đốt tờ giấy của BN tôi đi về phía đường nhỏ dẫn ra quốc lộ. Vui mừng vì tất cả mọi việc đã xong. Nhưng trong lòng vẫn day dứt nỗi buồn. Có lẽ suốt cuộc đời này tôi không bao giờ gặp lại BY nữa. Giờ này không biết em đang ở đâu, có còn khóc và nhớ tôi không ?
Đi qua một chợ cóc nhỏ ven đường tôi dừng lại mua cân mì chính, 2 cái quần King Jo, vài cái áo phông...nhét vào ba lo cho căng và giống như bộ đội ở biên giới về. May mắn gặp luôn một đơn vị pháo đang đi cùng hướng tôi vẫy tai xin đi nhờ. Người ngồi ghế phụ thò đầu ra hỏi :
- Đi đâu cha nội ?
- Battambang?
Anh ta chỉ tay ra sau thùng xe. Tôi vứt ba lo và leo lên thùng. Trên thùng có gần chục cậu lính trẻ, chắc mới nhập ngũ cuối 1980. Toàn dân miền Tây. Họ ngồi nói chuyện ồn ào náo nhiệt. Nhìn họ, chợt nghĩ đến tháng 12/76 chúng tôi cũng như vậy, rời tiểu đoàn huấn luyện về 531. Vậy mà đã 5 năm từ khi lên tàu ở ga Thường Tín tôi chưa một lần quay ra. Càng ngày càng đi xa HN.
Đường xấu, xe kéo thêm khẩu pháo đằng sau nên chạy như rùa bò tốc độ chắc 20 km/ h. Một cậu lính quay sang hỏi tôi :
- Anh hai đi đâu lên đây, tôi ở đoàn 478 lên đây công tác giờ quay về.
- Anh đi năm nào ?
- Mình đi 76.
- Vậy 5 năm rồi sao anh chưa về ? 3 năm là về rồi mà.
- Hồi tôi đi là luật nghĩa vụ 5 năm. Giờ chắc cũng sắp được về.
- Anh hai có thuốc lá xin điếu hút chơi.
Tôi lấy trong ba lo 2 bao đưa cho học. Chia nhau thuốc hút họ lại quay sang nói chuyện với nhau rôm rả. Gần 4h chiều, xe chắc đã chạy được 2 giờ. Có lẽ mới được nửa đường cả đoàn xe gồm 4 chiếc dừng cho lính tráng nghỉ ngơi. Tôi khoác ba lo nhảy xuống. Đứng tầm 10' thì lại thấy một đoàn 4 xe chạy đến, dừng lại nghỉ. Tôi chạy đến xe đi đầu hỏi đi nhờ. Họ đồng ý và đưa tôi đến xe hậu cần đi cuối cùng. Đưa tay tạm biệt anh em pháo binh tôi nhảy lên xe hậu cần. Trên xe chỉ có hai lính trên 20 tuổi, vài bao gạo, ít rau xanh, một thùng cá khô. Nồi xoong bát đĩa ...
Hai cậu lính trẻ vần một bao gạo và sát góc xe và nói tôi ngồi vào đó cho êm. Tôi lấy thuốc mời họ hút. Sau màn chào hỏi, quê quán. Tôi dựa lưng vào có xe nhắm mắt. Hai người lính chắc cùng quê, nhà gần nhau nên họ nói chuyện với nhau về làng xã, cô này xinh, cô kia xấu...lần này xe chạy nhanh hơn nên chỉ 1 tiếng sau tôi đến Battambang. Hỏi đường ra ga và biết 9h tối có tàu về PP. Nhìn đồng mới hơn 6h chiều. Thừa sức đi về kịp. Tôi rảo bước cuốc 5km tới ga. Tìm chỗ có nước tôi lau mặt tay chân, phủi bụi quần áo. Đi xe tải nên bụi đất tung ra mù mịt. Tạm thời sạch sẽ. Tôi đi tìm đồ ăn tạm, chẳng có đành mua cái bánh mì ngồi nhai với nước bò húc.
Hơn 8 giờ tôi chen được vào sân ga và lên tàu. Người soát vé thấy tôi mặc quân phục VN nên cũng chẳng hỏi han gì. Qua dân tình nói với nhau tôi biết chỉ còn 2 đoạn phải đi bộ. Tàu về nên chất đầy hàng hóa. Tìm được góc toa tôi bỏ dép ngồi xuống.
Tàu chạy đến 3h chiều hôm sau thì đến PP. Ra khỏi ga mệt mỏi đói khát. Tôi gọi chiếc xe ôm đi về Oscar. Anh Hêng thấy tôi về hất hàm dò hỏi, tôi gật đầu, ra hiệu Ok.
Leo lên tầng 3 nơi anh em họ tá túc một thời nỗi nhớ BY càng da diết. Tôi cởi bộ quân phục đầy bụi đất đường xa đi tắm. Thay quần áo, không muốn ở lại nơi đầy kỷ niệm này tôi xách túi xuống nhà nói vài câu chuyện với anh Hêng rồi đi bộ về nhà. Qua Pet Chân tôi đừng lại ăn hủ tiếu, uống ly cafe đá. 5h tôi về nhà. Đã hết giờ làm việc nên phòng thường trực đóng cửa, giờ này mọi người đang ở sân bóng. Mặc dù mệt tôi cũng thay quần áo xỏ giầy ra sân là vài séc bóng chuyền. Xong đi tắm vào phòng nằm. Chị cấp dưỡng gõ cửa thò đầu vào gọi tôi đi ăn cơm, tôi xua tay không ăn. Lúc này có lẽ đã quá mệt mi mắt tôi nặng trĩu. Giấc ngủ ập đến tôi ngủ ngon lành không mộng mị. Mở mắt ra 5h sáng. Cơ thể đã phục hồi. Tôi ra tập thể dục, đánh răng rửa mặt. Pha cafe chờ đến giờ làm việc. Đầu giờ tôi báo cáo bí 1 đã trở lại làm việc. Lên gặp chú Đ báo đã về. Chú đang chuẩn bị sang B68 gia ban nên chỉ gật đầu.
Từ hôm đó tôi trở lại sinh hoạt bình thường như ngày chưa quen hai anh em BY. Hàng sáng vẫn ra chị Năm ăn sáng. Vào chợ mua mấy thứ đồ ăn cô T nhờ. Chiều ra trường học. Tối có việc thì đi không thì thôi. Thường là tối có việc Chú Đ đều nhắc tôi từ 4-5h.
Cuộc sống như vậy trôi đi hơn 1 tuần nữa. Nỗi nhớ BY vẫn day dứt, mỗi buổi sáng ra quán chị Năm. Nhìn chỗ ngồi quen thuộc của em giờ chỉ là cái ghế nhựa vô tri vô giác.
(...)
( ...)
Đã hơn 10 ngày từ khi BY ra đi em trở lại cuộc sống cũ. Nhưng đi tới đâu có những niệm của hai đứa thì lại nhớ tới em: bờ kè sông, Wat Phnom, ... Thì nỗi nhớ cô bé lại càng lớn.
Một buổi sáng như mọi ngày tôi ra chợ, hôm nay phải đi trả phim cho sứ quán LX nên tôi lấy cái UAZ chạy. Trả phim xong đã hơn 8h nên tôi mang cả xe ra chợ. Chạy vòng ra sau quán chị Năm em đỗ xe đi cửa sau vào quán. Vẫn theo thói quen tôi liếc về phía ghế BY hay ngồi. Và không tin vào mắt cô gái ngồi quay lưng lại phía em giống BY quá. Cô gái nhìn đăm đăm ra cửa quán. Chị Năm đang làm hủ tiếu nên cũng không biết tôi đi vào tôi định thần dụi mắt ...đúng BY rồi, tôi không thể nhầm, vẫn cái quần Texwood và cái áo phông trắng như lần đầu em gặp tôi.
Vừa lúc đó chị Năm ngẩng lên thấy tôi liền hất mặt về phía BY nói nhỏ :
- Nó ngồi chờ cậu từ 6h đến giờ. Tội nghiệp con nhỏ xinh xắn, dễ thương mà lụy tình.
(Em dừng chút có việc )
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top