[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Khí không phải em hỏi chút cụ angkorwat. Mợ Thêu tuổi mới 20-21, khoẻ mạnh, xinh đẹp, tuổi xuân đang phơi phới. Xuất ngũ về quê hoàn toàn có thể thoát ly đổi đời được. Khác hẳn các chị bộ đội, TNXP từ những năm 6x đến sau giải phóng đa phần quá lứa nhỡ thì, mà sao chị Thêu của cụ lại quyết muốn làm sinh gờ măm vậy cụ, cụ đừng nói do cụ đẹp trai, duyên ngầm, hộ khẩu HN nhé.
Em đọc đến còm này thì không biết cụ chủ thớt đã trả lời cụ chưa, nhưng cá nhân em thấy chị THÊU yêu chủ thớt rồi, việc yêu và đòi TD, hay muốn là SINGMON là do chị ấy YÊU chứ không chỉ là do bịnh tình gì cả, cụ chủ thớt cũng YÊU nhưng lúc đó chưa thể bỏ lại mọi thứ để đến với TY của mình mà thui.
 

Patriots

Xe lăn
Biển số
OF-168448
Ngày cấp bằng
25/11/12
Số km
13,475
Động cơ
493,385 Mã lực
vậy cuối cùng vẫn là tiền/vật chất hả cụ.
lý tưởng là con số âm? Haizzz!
Cụ công tác bên BNG cụ đăng ký đi nhiệm kỳ oẻ nước ngoài thì cụ sẽ được đi và phải đi, nhưng đi đâu thì cụ không chọn được, chỉ khi có danh sách cụ mới biết, cơ mà yếu thì không ngon nên nhiều người ở nhà chẳng đi đâu, chưa kể vợ, chồng xa cách nữa. Mỗi nhiệm kỳ ba năm, thế mà cháu bên Đức có những đôi phải đến hơn hai mươi năm vẫn loanh quanh bên đó, tất nhiên có gián đoạn chút, nhưng đó là những nơi ngon, có lẽ Pháp, Úc, Can, Mỹ, cứ nơi nào nhiều dân, mà mặt bằng kinh tế của dân tốt là ngon.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,272 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em tưởng tượng bối cảnh cụ chủ thớt lúc đấy là có vị trí tương đối chắc chắn tại Cam.
Đặc biệt cụ có các mối làm ăn từ Thái về.
Việc đưa người sang TL là tương đối thuận lợi với cụ, chỉ là muốn hay không và cũng chẳng nhớ làm gì. Còn giúp hai anh em nhà kia qua biên giới thì lại là kết quả của mối duyên tình để lại kỷ niệm khó phai dù chỉ thoáng qua, đúng như câu " tình chỉ đẹp khi còn dang dở" !
Vâng giai đoạn 81-84 hầu như ai sang PP làm chuyên gia tại A40 đều biết em, nhắc đến thằng T sứ quán mọi người chắc đều nhớ. Em giúp các cô chú chuyên gia khá nhiều trong việc mua bán hàng hóa và mang đồ về VN. Họ toàn 50 - 60 tuổi là những cán bộ cấp vụ sang làm chuyên gia. Ai cũng sống tằn tiện để khi về có chút tiền mua 1-2 kg mì chính, cặp quần jean để làm quà cho gia đình. Các cô chú đều liêm khiết, và rất sợ làm những điều sai với quy định. Có một cô bên chuyên gia văn hóa, nhà chỗ gần cứu hỏa Giảng võ. Trước khi về nhờ em đưa đi chợ mua đồ. Ra chợ cái gì cũng thích quần áo Thái tràn ngập chợ.
- Giờ cháu đưa cô đi mua ít quà và đồ gì mang về nhà bán được có lãi.
- Quà thì cháu không biết cô mua gì ? Mua cho ai ? Còn đồ bán có lãi thì chút nữa cháu đưa cô đến chợ bán buôn mua.
Để cô tự do ngắm chợ em vào quán chị Năm ngồi chờ.
Hồi đó hải quan K cũng như Hải quan VN, cái gì cũng chỉ được mang số lượng là 2. 2 cây thuốc, 2 quần jean, 2 kg mì chính, 2 lố xà bông thơm...
Nửa tiếng sau cô quay ra và báo mua đủ quà cho gia đình.
- Vậy cô còn bao nhiêu tiền ?
- Cô còn 1 chỉ.
- 1 chỉ thì cũng không mua được gì nhiều. Cô có quen HQ nội bài không?
- Con trai cô làm ở đó, nó sẽ đón cô.
- Vậy thì yên tâm, cháu sẽ mua cho cô đủ một thùng các tông hàng về bán hết cô cũng kiếm được 2-3 chỉ. Cô lên xe đi, cháu đưa cô ra chợ Olempic.
Ra đến chợ, em mua cho bà cô một đống hàng: Mì chính, quần jean, thuốc lá, xà bông Lux, phấn Con Én, son môi... Toàn hàng phục vụ bà con xuất khẩu lao động Đông Âu. Em mua chịu ngoài chợ hết. Cô chuyên gia sợ lắm :
- Thôi chết, T ơi nhiều thế này cô sợ HQ nó khám rồi tịch thu báo về cơ quan thì xấu hổ. Hay trả lại đi.
- Cô không lo, HQ Nội Bài là con trai cô. HQ K thì cháu lo nốt cho cô.
- Đi đợt này xong cô về hưu rồi, nên phải giữ gìn. Nhỡ có điều gì ...
- Về hưu thì càng phải mang nhiều hơn, để cháu lấy thêm hàng cho cô.
Dọa cô chút cho vui thôi, em biết cô rất sợ. Cuối cùng hai cô cháu xin cái thùng các tong thuốc lá cho đồ vào khiêng ra xe.
- Vậy là mua hết bao nhiêu cháu ?
- Cô cộng những hàng đã mua và giá đó xem bao nhiêu ? cháu áng khoảng hơn 6 chỉ kể cả 1 chỉ của cô.
Cô hí hoáy ngồi cộng trừ nhân chia rồi nói :
- 6,7 chỉ cháu ạ.
- Vâng, giờ cô nợ cháu 5,7 chỉ. Về nhà cô bán đồ rồi mua 5,5 chỉ mang xuống nhà cho bố mẹ cháu. Còn 2 phân vàng cháu biếu cô.
Về đến nhà lại phải sắp xếp hàng hóa đóng thùng cho cô nghiêm chỉnh. Thấy cô nhìn thùng vẻ mặt tần ngần, lo ngại.
- Cô yên tâm đi. Mai mấy giờ cô ra sân bay ? Chắc 9h hả ? Cô đi xe nào?
- Ừ, 9h. Xe của Bộ Văn hóa bạn đến đón. Mà mang thùng hàng cô ngại quá.
Thôi thì giúp người giúp cho chót. Tôi nói.
- Vậy cháu mang thùng hàng này ra xe cháu. Mai cháu chở ra trước chờ cô, khi cô đến cháu sẽ đưa cô qua HQ K vào tới phòng cách ly được không ?
Hôm sau em chạy ra sân bay trước 9h chờ. 9h30' cô đến chờ cô chia tay nhận hoa với đại diện Bộ văn hóa k xong em mới ra mang cả thùng các ton và va ly của cô vào gửi. Cô hồi hộp và hơi tái mặt trông cũng tội. HQ K ở sân bay đều quen mặt và biết em bên SQ cũng hay ra đưa đón người, nên cũng không hỏi han gì nhiều. Xong việc em mang tich kê lấy hàng ra trả cô :
- Về NB cô đưa cho con trai cô là xong. Cô cầm cái thư này mang xuống cho bố mẹ cháu.
Lúc này cô mới hết căng thẳng và thở phào.
Tôi chào cô ra về. Sau này gặp nhau ở HN lúc nào cô cũng quý quý hóa hóa, mừng mừng tủi tủi. Có cô con gái đang học Đại học ngoại ngữ cứ nhất định gả cho thằng T. :D
Chuyện rông dài cụ nào hỏi gì nhớ đâu em kể đó, giúp các cụ mua vui mùa dịch. Thôi, em kể nốt chuyện Chan Thu.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,272 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em đọc đến còm này thì không biết cụ chủ thớt đã trả lời cụ chưa, nhưng cá nhân em thấy chị THÊU yêu chủ thớt rồi, việc yêu và đòi TD, hay muốn là SINGMON là do chị ấy YÊU chứ không chỉ là do bịnh tình gì cả, cụ chủ thớt cũng YÊU nhưng lúc đó chưa thể bỏ lại mọi thứ để đến với TY của mình mà thui.
Cái này em đã trả lời và giải thích cho các cụ rõ ràng. Vì sao chị lại như vậy, đơn giản mà. Các cụ chịu khó lội ngược lại một chút là tìm ra.
 
Chỉnh sửa cuối:

Songocu

Xe buýt
Biển số
OF-88086
Ngày cấp bằng
11/3/11
Số km
848
Động cơ
413,187 Mã lực
ơn trời sắp có đoạn mới rồi
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Vấn đề không tiến tới cùng của bác chủ thớt có rất nhiều nguyên nhân: còn trẻ chưa xác định rõ chuyện hôn nhân; còn ý chí phấn đấu và còn điều mà em nói là quan trọng đó là sự khác biệt về văn hóa vùng miền, giữa người quê và người phố, đặc biệt là gia đình ở Phố cổ Hà Nội của bác ấy.
Bác ấy có thể vượt qua vấn đề này nhưng sức cản từ gia đình, họ hàng, bạn bè ở HN mới là điều để bác ấy lưỡng lự không thể tiến xa.

Nếu cụ không tin, ta cùng chờ bác chủ thớt bộc bạch.
Em đồng quan điểm với cụ về việc còn liên qan đến sức cản của gia đình, họ hàng, chủ thớt cũng là con là cháu của 1 gia đình có trí thức, kinh tế thời điểm đó lên việc gia giáo, danh tiếng cũng ảnh hưởng đến các hành động và ý trí của chủ thớt, thời điểm đó chủ thớt có lẽ cũng chưa yêu ai, gặp CHỊ THÊU có khi cũng có yêu nhưng không thổ lộ.
 

QUYẾT 6688

Xe tải
Biển số
OF-420941
Ngày cấp bằng
6/5/16
Số km
423
Động cơ
107,627 Mã lực
Nơi ở
Nhà quê
HN sáng nay mưa to quá. Em đang đứng trên ban con hút thuốc nhìn trời mưa. Từ hồi ở K mỗi lần mưa em đều thích hút thuốc ngồi trong nhà ngắm mưa. Hôm nay cũng như vậy làm em hồi tưởng đến buổi tối cách đây 40 năm cùng BY đứng trên ban con khách sạn Sukhalay ở PP :-?
Chút nữa xuống nhà em viết nốt.
hí hí ... hay quá cụ ạ
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Cái này em đã trả lời và giải thích cho các cụ rõ ràng. Vì sao chị lại như như vậy, đơn giản mà. Các cụ chịu khó lội ngược lại một chút là tìm ra.
Vâng cụ, tại đang mạch đọc các page lên em chưa lội còm đọc lại, Cụ cứ kể theo mạch chuyện đi ạ.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,272 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em đọc đến còm này thì không biết cụ chủ thớt đã trả lời cụ chưa, nhưng cá nhân em thấy chị THÊU yêu chủ thớt rồi, việc yêu và đòi TD, hay muốn là SINGMON là do chị ấy YÊU chứ không chỉ là do bịnh tình gì cả, cụ chủ thớt cũng YÊU nhưng lúc đó chưa thể bỏ lại mọi thứ để đến với TY của mình mà thui.
Lá thư cuối BY viết cho em là tháng 6/ 1985 nhưng tháng 10/1985 khi quay lại K làm công tác nhiệm kỳ. Anh Hêng mới đưa cho em cùng 4 lá thư khác.
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Em đã dọc hết chuyện và các còm của cụ chủ trong đây, xin phép đc dự đoán 1 số lý do mà ko đi đến đâu:
1. Lý do lớn nhất có lẽ là do chị Thêu bị căn bệnh quái ác kia và cụ chủ bị ám ảnh ngay lần đầu gặp gỡ, vì thế tuy chị rất đẹp và rất tình sau đó nhưng trong tâm cụ vẫn ko xóa nhòa đc hình ảnh đó.
2. Lý do thứ 2 là chị Thêu đã có ny (đã mất) và kể chuyện đã trao thân cho ny...vấn đề này ngày đó cũng đặt nặng ra phết đấy, trừ khi ko biết trc.
3. Lý do thứ 3 là chuyện tương lai, do chị là ng công giáo, rồi ở quê ko phải ở HN, lớn tuổi hơn...cũng góp phần cản trở ko ít.
Trai HN hồi đó là hay kén cạnh ra phết :D
Cũng là suy đoán nhưng em xin phép suy đoán 1 lý do duy nhất mà chủ thớt không dám thổ lộ yêu chị THÊU đó là , vì con đường công danh sự nghiệp đang đi, gia đình và danh tiếng của gia đình, tất cả cái đó buộc cụ chủ thớt phải giữ mình, nếu quan hệ TD là bị kỷ luật tước quân tịch và về quê, đó là nỗi nhục cho bản thân và gia đình thời điểm đó, em không dám nói đến việc đúng sai khi đó, nhưng hành động và lời nói của chủ thớt thời điểm đó em thấy cũng là phù hợp.
 

xedieu

Xe cút kít
Biển số
OF-24289
Ngày cấp bằng
17/11/08
Số km
16,531
Động cơ
499,864 Mã lực
Nơi ở
VTC1
Lá thư cuối BY viết cho em là tháng 6/ 1985 nhưng tháng 10/1985 khi quay lại K làm công tác nhiệm kỳ. Anh Hêng mới đưa cho em cùng 4 lá thư khác.
Đọc còm này em lại bồi hồi vì cái quãng đầu 1990 vẫn toàn dùng thư viết tay. Nhận thư rất cảm xúc. Không như bây giờ, tin nhắn và email nó… nhanh quá! :D
 

Patriots

Xe lăn
Biển số
OF-168448
Ngày cấp bằng
25/11/12
Số km
13,475
Động cơ
493,385 Mã lực
Vâng giai đoạn 81-84 hầu như ai sang PP làm chuyên gia tại A40 đều biết em, nhắc đến thằng T sứ quán mọi người chắc đều nhớ. Em giúp các cô chú chuyên gia khá nhiều trong việc mua bán hàng hóa và mang đồ về VN. Họ toàn 50 - 60 tuổi là những cán bộ cấp vụ sang làm chuyên gia. Ai cũng sống tằn tiện để khi về có chút tiền mua 1-2 kg mì chính, cặp quần jean để làm quà cho gia đình. Các cô chú đều liêm khiết, và rất sợ làm những điều sai với quy định. Có một cô bên chuyên gia văn hóa, nhà chỗ gần cứu hỏa Giảng võ. Trước khi về nhờ em đưa đi chợ mua đồ. Ra chợ cái gì cũng thích quần áo Thái tràn ngập chợ.
- Giờ cháu đưa cô đi mua ít quà và đồ gì mang về nhà bán được có lãi.
- Quà thì cháu không biết cô mua gì ? Mua cho ai ? Còn đồ bán có lãi thì chút nữa cháu đưa cô đến chợ bán buôn mua.
Để cô tự do ngắm chợ em vào quán chị Năm ngồi chờ.
Hồi đó hải quan K cũng như Hải quan VN, cái gì cũng chỉ được mang số lượng là 2. 2 cây thuốc, 2 quần jean, 2 kg mì chính, 2 lố xà bông thơm...
Nửa tiếng sau cô quay ra và báo mua đủ quà cho gia đình.
- Vậy cô còn bao nhiêu tiền ?
- Cô còn 1 chỉ.
- 1 chỉ thì cũng không mua được gì nhiều. Cô có quen HQ nội bài không?
- Con trai cô làm ở đó, nó sẽ đón cô.
- Vậy thì yên tâm, cháu sẽ mua cho cô đủ một thùng các tông hàng về bán hết cô cũng kiếm được 2-3 chỉ. Cô lên xe đi, cháu đưa cô ra chợ Olempic.
Ra đến chợ, em mua cho bà cô một đống hàng: Mì chính, quần jean, thuốc lá, xà bông Lux, phấn Con Én, son môi... Toàn hàng phục vụ bà con xuất khẩu lao động Đông Âu. Em mua chịu ngoài chợ hết. Cô chuyên gia sợ lắm :
- Thôi chết, T ơi nhiều thế này cô sợ HQ nó khám rồi tịch thu báo về cơ quan thì xấu hổ. Hay trả lại đi.
- Cô không lo, HQ Nội Bài là con trai cô. HQ K thì cháu lo nốt cho cô.
- Đi đợt này xong cô về hưu rồi, nên phải giữ gìn. Nhỡ có điều gì ...
- Về hưu thì càng phải mang nhiều hơn, để cháu lấy thêm hàng cho cô.
Dọa cô chút cho vui thôi, em biết cô rất sợ. Cuối cùng hai cô cháu xin cái thùng các tong thuốc lá cho đồ vào khiêng ra xe.
- Vậy là mua hết bao nhiêu cháu ?
- Cô cộng những hàng đã mua và giá đó xem bao nhiêu ? cháu áng khoảng hơn 6 chỉ kể cả 1 chỉ của cô.
Cô hí hoáy ngồi cộng trừ nhân chia rồi nói :
- 6,7 chỉ cháu ạ.
- Vâng, giờ cô nợ cháu 5,7 chỉ. Về nhà cô bán đồ rồi mua 5,5 chỉ mang xuống nhà cho bố mẹ cháu. Còn 2 phân vàng cháu biếu cô.
Về đến nhà lại phải sắp xếp hàng hóa đóng thùng cho cô nghiêm chỉnh. Thấy cô nhìn thùng vẻ mặt tần ngần, lo ngại.
- Cô yên tâm đi. Mai mấy giờ cô ra sân bay ? Chắc 9h hả ? Cô đi xe nào?
- Ừ, 9h. Xe của Bộ Văn hóa bạn đến đón. Mà mang thùng hàng cô ngại quá.
Thôi thì giúp người giúp cho chót. Tôi nói.
- Vậy cháu mang thùng hàng này ra xe cháu. Mai cháu chở ra trước chờ cô, khi cô đến cháu sẽ đưa cô qua HQ K vào tới phòng cách ly được không ?
Hôm sau em chạy ra sân bay trước 9h chờ. 9h30' cô đến chờ cô chia tay nhận hoa với đại diện Bộ văn hóa k xong em mới ra mang cả thùng các ton và va ly của cô vào gửi. Cô hồi hộp và hơi tái mặt trông cũng tội. HQ K ở sân bay đều quen mặt và biết em bên SQ cũng hay ra đưa đón người, nên cũng không hỏi han gì nhiều. Xong việc em mang tich kê lấy hàng ra trả cô :
- Về NB cô đưa cho con trai cô là xong. Cô cầm cái thư này mang xuống cho bố mẹ cháu.
Lúc này cô mới hết căng thẳng và thở phào.
Tôi chào cô ra về. Sau này gặp nhau ở HN lúc nào cô cũng quý quý hóa hóa, mừng mừng tủi tủi. Có cô con gái đang học Đại học ngoại ngữ cứ nhất định gả cho thằng T. :D
Chuyện rông dài cụ nào hỏi gì nhớ đâu em kể đó, giúp các cụ mua vui mùa dịch. Thôi, em kể nốt chuyện Chan Thu.
Chuyện cụ chủ cảm động và đời thường nhỉ, cụ chủ đúng là nhanh nhẹ, có duyên nên quen biết nhiều người có thể nhờ được đúng lúc. Tốt bụng nữa, đúng là cô ấy cán bộ nên ít va chạm. Hồi những năm 91-92 bộ đội sân bay ở Nga đạp hàng về túa lua
 

Bahn

Xe tải
Biển số
OF-499285
Ngày cấp bằng
21/3/17
Số km
434
Động cơ
292,428 Mã lực
Vết cắn của Chan Thu, chắc cụ để nguyên cả tuần không tắm nhỉ :D

Mà hồi đó, nếu cụ theo Chan Thu sang Pháp, có khi cụ đang là người của C2 ở châu Âu cũng nên!
 

4banhxequay

Xe điện
Biển số
OF-66588
Ngày cấp bằng
18/6/10
Số km
3,839
Động cơ
471,266 Mã lực
Vết cắn của Chan Thu, chắc cụ để nguyên cả tuần không tắm nhỉ :D

Mà hồi đó, nếu cụ theo Chan Thu sang Pháp, có khi cụ đang là người của C2 ở châu Âu cũng nên!
Cụ chủ giấu tổ chức, chứ thổ lộ báo cáo như các cặp khác có khi được cấp tốc huấn luyện bổ sung và đánh đi ngay rồi
 

fanmu12345

Xe điện
Biển số
OF-720565
Ngày cấp bằng
17/3/20
Số km
2,328
Động cơ
96,579 Mã lực
Tuổi
50
(...)
Ngồi hỏi chuyện bà chủ một lúc vừa cho vui chuyện vừa hóng tình hình vượt biên ở đây. Bà cho hay ở đây thì ít, nhưng trong Sisophon thì bị bắt nhiều. Người VN sang đây tìm đường sang Thái nhiều lắm. Hồi đầu đi rất dễ. Nhưng dạo này khó hơn.
- Chị có biết chú Sềnh không ?
- Đấy là ông chủ. Tôi bán hàng ở đây chờ đêm đón hàng của ông chủ ở bên Thái mang qua. 4-5 giờ sáng là họ về đến đây hai ba ngày thì xe đến đưa về Battambang lên tàu hỏa.
- Vậy ai là người vác hàng qua biên giới ?
- Người Thái họ mang sang họ có đường riêng của họ. Đến biên giới giao hàng và nhận tiền rồi quay về.
Nói chuyện thêm một lúc nữa tôi quay vào nhà. BN vẫn ngồi quạt cho em gái. Tôi sờ trán không thấy hiện tượng sốt, ghé tai sát ngực nghe chỉ thấy tiếng thở đều đều, hơi thở không nóng. Có lẽ do mất ngủ và đi đường mệt mỏi nên hơi quá sức thôi. BN nhìn tôi ánh mắt dò hỏi.
- Không sao đâu. Giờ mới 4h còn 5 tiếng nữa cứ để cô bé ngủ cho lại sức. Hy vọng sẽ tỉnh lại trước 9h.
Tôi ra ngoài lấy mấy lon Bò húc đưa BN. Hai chúng tôi ngồi uống nước im lặng. Tôi hỏi bà chủ quanh đây có đồ ăn gì không ? Bà ta lắc đầu rồi nói:
- Ba người ở đây ăn cơm thôi. Chút nữa tôi nấu.
Nửa tiếng sau thì BY cựa mình và mở mắt, BN mừng rỡ nói :
- Tỉnh rồi anh ?
Rồi chạy ra sau lấy khăn mặt mang vào. Tôi đỡ BY dậy lấy khăn lau mặt. BY nhìn quanh hỏi :
- Đây là đâu anh ?
- Sisophon, chúng ta đến đấy được hơn 3 tiếng rồi, còn em đã ngủ 5 tiếng rồi.
- Em mệt quá, vẫn như đang ngồi trên ô tô.
Tôi đưa cho BY lon nước :
- Em uống đi cho khỏe mấy tiếng nữa còn lấy sức. Chỉ còn hơn 40 km nữa là sang đất Thái rồi.
Uống xong ly nước BY đã lấy lại phần nào sắc diện thường ngày.
- Ủa vậy ai đưa em vào đây ?
- BN em nhỏ vậy mà nặng quá anh không bế nổi.
- Xí, anh N sao bế nổi em lại xạo em rồi.
BN cũng chỉ tay vào tôi rồi đứng lên đi ra ngoài.
- Chán quá, lần đầu được anh bế mà không biết gì. Hay anh bế em ra bàn uống nước đi.
Không muốn để cô bé me nheo nhiều tôi bế cô bé ra ngồi trên cái ghế ô tô cũ đặt cạnh bàn. BY vẫn ngồi trong lòng tôi nói :
- Anh đi với em đi. Đi tới đây rồi còn chút xíu là tới thôi. Giờ anh quay về một mình buồn lắm.
- Chú Sềnh nói anh chỉ đi đến đây muốn đi nữa cũng không được. Mà anh còn bao thứ ở nhà chưa mang theo.
- Vậy em cùng anh quay về rồi đi sau vậy.
- Cũng không được. Anh vất vả hơn một tháng mới đưa em và BN đến đây. Muốn hay không thì đêm nay hai người cũng phải đi. Anh sẽ ở đây chờ tin em, sau đó về PP. Một mình anh đi lúc nào cũng được. Anh có tên của cô chú em rồi.
- Vậy em phải chờ anh bao nhiêu lâu nữa mới được gặp anh.
- Anh không biết, 1 tuần, 1 tháng hay 1 năm, 5 năm. Anh không quyết định được.
- Vậy là anh xạo em phải không ? Anh không thương em, anh muốn làm em khổ vì nhớ anh...
Bắt giọng mít ướt. Tôi đành vỗ về :
- Thôi được, vậy anh sẽ cố gắng trong vòng 3 năm sẽ đi tìm em, dù em ở đâu anh cũng đi tìm.
Cái này tôi nói xạo cho cô bé yên tâm thôi. Trong 3 năm nữa vạn vật thay đổi biết ai còn nhớ đến ai. Cốt cho cô bé yên tâm mà lên đường đêm nay. BY bỗng quay người cắn mạnh vào bả vai tôi, đau ứa nước, vén tay áo lên vết cắn rớm máu.
- Sao em làm vậy ? Đau muốn chết.
- Anh nói tìm em trong 3 năm nên phải cắn cho anh nhớ lời hứa.
- Ngồi xuống anh ra nói bà chủ nấu cơm ăn xong còn đi. Hay em ra giúp chị ấy đi.
Đặt BY xuống ghế, tôi ra ngoài nhà. Bà chủ cũng vào nhà nấu cơm. BN thấy tôi ra liền hỏi :
- Anh sẽ đi tìm BY chứ ?
- Với anh thì tôi nói thật, tôi chưa rời khỏi quân đội thì chưa thể nói điều gì chắc chắn.
- Vậy BY sẽ chờ đợi anh trong vô vọng ?
- Có thể là như vậy. Sau này gặp lại gia đình anh hãy khuyên giải cô bé dần dần giúp tôi.
BN im lặng hồi lâu rồi nói :
- Anh là một người đàn ông sắt đá. Mọi cái trong anh đều hoàn hảo ngoại trừ tình yêu.
- Nếu là người sắt đá tôi đã không yêu BY. Vì tôi còn ràng buộc nhiều trách nhiệm và nghĩa vụ đối với rất nhiều người. Nên đành chịu vậy thôi.
Còn hiểu sao thì tùy anh.
- Vâng tôi cảm nhận được tấm lòng của anh đối với chúng tôi. Nhưng còn tình yêu của anh thì tôi không hiểu nổi.
- Ta không quay lại vấn đề này nữa. Nếu may mắn trong cuộc đời này còn gặp lại nhau chúng ta sẽ nói tiếp.
- Vâng, tôi chỉ có một chút thương cảm cho tình yêu của hai người thôi chứ không có ý gì.
Tôi lắc đầu, thở dài :
- Nếu rơi vào hoàn cảnh của tôi anh mới hiểu, có những điều tôi không thể nói, mà nói anh cũng không hiểu.
Ta vào ăn cơm thôi hơn 6h rồi. Hai người chỉ còn hơn 2 giờ nữa thôi.
Bữa cơm đạm bạc nơi thị trấn nhỏ cũng không có gì. Một chút thịt rang một bát canh cá chua. Tôi ăn vội bát cơm rồi đứng ra ngoài võng ngồi lấy lon Bò húc uống, hút thuốc ngắm trời đất. Về tối hình như người đi lại đông hơn, thi thoảng có một tốp 4-5 người đi qua, ngoài đường không có điện, trong nhà leo lét ngọn đèn dầu. Lại một tốp gần chục người đi qua, nghe có cả tiếng VN giọng Nam bộ. Có lẽ họ cũng đang đi tìm miền đất hứa. Sáng mai ai sẽ đến được đích ai sẽ nằm lại xó rừng hẻo lánh nơi biên giới xa lạ ? Cầu trời cho họ đến nơi an toàn. Chợt nghĩ đến hai người bạn đường của tôi. Dù rằng đến lúc này tôi cảm thấy rất yên tâm. Qua tiếp xúc với người của chú Sềnh không ai trong họ có hành động câu nói nào làm tôi nghi ngờ. Chỉ có điều họ đều ít nói, có lẽ do tính chất công việc của họ thôi. Trong ánh mắt của họ cũng không có chút gian xảo nào. Ngồi rà soát lại toàn bộ sự việc từ lúc gặp chú Sềnh lần đầu đến giờ tôi cảm thấy không có gì đáng ngại. BY đã ra ngồi cạnh tôi từ lâu, nhưng thấy tôi im lặng suy tư nên em cũng chỉ ôm vai tôi và ngồi im. Thấy vậy tôi cũng ngồi im để khỏi phải trả lời những câu hỏi của em. BN cũng đã xách túi ra ngoài chõng ngồi. Thấy đã hơn 8h tôi đứng dậy kêu bà chủ thanh toán tiền mấy đồ tôi lấy lúc chiều. Nhặt thêm mấy lon bò húc tôi đưa BN cầm theo để uống khi đi đường. Lấy tiền ra trả bà chủ. Tôi lấy ra 200$ đưa cho BN :
- Anh cầm lấy nhỡ gặp cảnh sát Thái nó gây khó khăn thì đưa nó, hoặc gọi nhờ điện thoại cho cô chú.
Anh đã lấy súng ra chưa. Nhớ để ý cậu ngồi ghế phụ chỉ có cậu ấy mang vũ khí thôi.
Sực nhớ đến khẩu Brao ning mang theo định đưa cho BY tôi chạy vào nhà lấy ra. Ngần ngừ 1 giây tôi đút vào túi quần. Ông anh cũng không thạo giờ đưa cả súng cho bà em lúc hữu sự khéo quân ta bắn quân mình.
Hơn 8h30' thì hai cậu thanh niên ban sáng lái chiếc xe khác đến cái này màu đên nhìn có vẻ mới hơn chút. Tôi bước ra hỏi :
- Sao rồi ? Đã đi được chưa ?
- Ổn rồi anh. Chờ chút rồi đi thôi. Anh ở lại đây chờ. Trưa mai em quay lại.
Đã đến lúc chia tay với anh em họ, tôi nói với BN :
- Việc của tôi đến đây là xong. Sang đến bên kia viết về cho tôi ngay. Giờ là lúc thi phúc thi phận, hên xui rồi.
BN có vẻ xúc động anh ta không nói được gì. Chỉ giang tay ôm tôi lắp bắp:
- Cảm ơn...cảm ơn anh.
- Có nhớ viết gì về cho tôi không ?
- Tôi nhớ.
Quay lại BY tôi giang ôm gọn em vào lòng, em úp mặt vào ngực tôi và bắt khóc. Tôi lấy chiếc vuốt hổ vẫn đeo trên cổ đeo vào cho em :
- Chiếc vuốt hổ này anh đeo vài năm rồi, nó như bùa hộ mệnh cho anh. Em giữ lấy làm kỷ niệm. Khi nào nhớ tới anh thì mân mê cái vuốt hổ như mọi khi là sẽ có anh bên cạnh.
Giọng nghẹn ngào trong nước mắt:
- Thôi, anh cần nó hơn em. Em chỉ cần anh thôi.
- Em cứ giữ lấy khi nào gặp anh thì trả lại cũng chưa muộn. Thôi nào, nín đi còn lên đường không xui đấy.
Mọi người đứng nhìn hai chúng tôi, không hiểu thế nào ?
Tôi vẫy BN đi ra xe, hai cậu thanh theo sau. BY vẫn ôm cứng lấy tôi không muốn rời. Tôi đưa em vào xe và cúi xuống đặt lên môi em một nụ hôn và quay ra đóng cửa xe.
Xe nổ máy BY nhoài người ra nói to :
- Anh không tìm em thì em sẽ tìm anh.
Tôi mỉm cười gật đầu giơ tay vẫy em. Chiếc xe lao vút đi trong đêm. Để lại đám bụi cùng mùi xăng sống khó chịu.
Tôi quay vào nhà, chị chủ nhà đã dẹp quán chuẩn bị đi ngủ. Chị chủ nhà nói :
- Chú vào trong nhà nghỉ đi. Cô vừa nãy là người yêu hay vợ chú ? trông cô bé tội nghiệp quá.
- Vâng, người yêu. Vài tháng nữa em qua gặp. Chị cứ vào nghỉ đi em nằm ngoài này được rồi.
Chị vào lấy cho tôi cái màn và cái chăn mỏng. Tôi gọi chị lấy cho 2 lon nước và bao thuốc lá. Rồi cởi giầy nằm lên võng.
( còn dài quá không cố được ) :D
Cụ chém đoạn này giống Triệu Mẫn cắn Trương Vô Kỵ trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký quá.

Chắc cô BY biết truyện này, nên bắt chước. Vì dân miền Nam ai cũng đọc tiểu thuyết kiếm hiệp của Kim Dung và Cổ Long. Thiếu nhi thì đọc Tuổi Hoa,
 

fanmu12345

Xe điện
Biển số
OF-720565
Ngày cấp bằng
17/3/20
Số km
2,328
Động cơ
96,579 Mã lực
Tuổi
50
Cụ không nhất thiết phải quan tâm các điều kẻ khác nói nêu ra. Điều quan tâm nhất của cụ là nói đúng sự thật cụ biết.
Cậu ruột em cũng là lính pháo đài Đồng Đăng đúng ngày 17/2/1979. C41 Anh Hùng.

Sau này ông ấy kể chuyện với vài người trong 1 cuộc rượu, em nghe lỏm là trước ngày 17/2 khoảng 10 hôm, ông ấy khuyên 1 cô người yêu gốc Tàu là nên về Tàu đi, sau này đánh nhau to sẽ không về được.

Chứng tỏ VN biết trước sau cũng có đánh nhau. vậy mà 17/2 thiệt hại quá.
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
985
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
47
Chuẩn cụ những người chẳng may bị như này hoặc thiếu kiểm soát bản thân về mặt tình dục ở vào cái thời thông tin thiếu hiểu biết thường bị bàn tán xa lánh.

Mỗi con người ở mỗi giai đoạn xh đều có những hành vi đậm nét quan niệm văn hoá cùng thời, khi qua đi người từng trải nghe chuyện đều có thể hiểu đc có xảy ra hay kg ?
Nên giờ cụ chủ thớt với con mắt của người già 64t đủ bản lĩnh bao dung để nói rằng năm đó nếu chị Thêu là người HN thì tôi sẽ xxx và hẹn hò.
Nhưng em vẫn khẳng định cụ thớt cho dù có xxx thì sau khi kết thúc cả hai sẽ xấu hổ, lảng tránh sợ hãi... chứ kg có chuyện chịu trách nhiệm. Vì đó là tình dục, bản năng kg phải xuất phát từ tình yêu.
Em vẫn cố còm trả lời Cụ vì em lại không nghĩ như cụ, là chủ thớt không có tình yêu với CHỊ THÊU , và chị THÊU không yêu chủ thớt, em đoán mò là cả 2 chị THÊU và Chủ thớt đều yêu nhau, nhưng chị THÊU mạnh mẽ thể hiện hơn, chủ thớt thì cố kìm giữ.
 

Jade2110

Xe buýt
Biển số
OF-545495
Ngày cấp bằng
12/12/17
Số km
769
Động cơ
168,013 Mã lực
(...)
Về đến nhà cũng đã muộn, tôi tranh thủ chuẩn chút đồ để mai đi. Lấy chiếc ba lô cũ và bộ quân phục cuộn tròn nhét vào cái túi trống. Lấy 7 cây vàng gói lại. Mở ví kiểm tra tiền bạc: một ít tiền Riel, 400$ và 2 chỉ vàng.
Lấy thêm quả lựu đạn tiến công nhét vào túi. Mở hộc tủ đầu giường lấy khẩu K59 và 3 băng đạn. Vậy là đủ đi bất cứ đâu trên đất K này. Suy nghĩ một lúc tôi mở hộc súng lấy ra thêm khẩu Brao ninh nhỏ gọn chỉ nằm trong lòng bàn tay. Khẩu này tôi cũng nhặt được, súng dùng đạn gần giống với đạn súng thể thao, kim hỏa cũng mổ vào cạnh các tút chứ không mổ vài giữa như súng khác. Chắc sát thương tầm 5-10 m đổ lại. Tính sẽ đưa cho BY phòng thân.
Thời cụ oanh liệt thật, chắc khẩu Brawning đấy của cụ giống với khẩu đánh nghen mà mợ Nhu đưa cho anh Luân để bắn 1 phát xuyên dao vỡ 2 quả bóng trong phim Ván bào lật nh\gửa đây chăng?
 

khuyếnh

Xe buýt
Biển số
OF-55609
Ngày cấp bằng
22/1/10
Số km
778
Động cơ
458,980 Mã lực
Cậu ruột em cũng là lính pháo đài Đồng Đăng đúng ngày 17/2/1979. C41 Anh Hùng.

Sau này ông ấy kể chuyện với vài người trong 1 cuộc rượu, em nghe lỏm là trước ngày 17/2 khoảng 10 hôm, ông ấy khuyên 1 cô người yêu gốc Tàu là nên về Tàu đi, sau này đánh nhau to sẽ không về được.

Chứng tỏ VN biết trước sau cũng có đánh nhau. vậy mà 17/2 thiệt hại quá.
Cụ nghĩ gì khi 17/2 chúng nó xua 12 quân đoàn sang, khoảng 100 thằng Tàu với 1 người bộ đội mình thì thiệt hại như thế là còn ít. Sau LX mang gấp sang cho1 loạt BM21 sẵn sàng rải thảm nó mới sợ xin rút đấy không phải như mấy cụ lải nhải nó chỉ định thế rồi rút đâu.
 

thanks69

Xe buýt
Biển số
OF-486096
Ngày cấp bằng
2/2/17
Số km
774
Động cơ
200,652 Mã lực
a Trinh với ô Chinh là 2 hay 1 vậy cụ!
Chỉ một người thoát được là ô Chinh. Còn ô CCB kể lại chuyện này là người đầu tiên đón ông ấy, đưa quân phục của mình cho ô Chinh thay.
Ô Chinh thoát ra ngoài đi khoảng 8 km mới đến đồn BP, dọc đường còn bị dân quân bắt vì tưởng Pot, may nói giọng bắc.
Chiến đấu cả đêm, hết đạn, chỉ huy bảo mỗi người giữ một quả lựu đạn mở đường máu rút, nếu không được thì tự sát, để nó bắt cũng chết.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top