[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

Trần Đoành.

Xe container
Biển số
OF-668894
Ngày cấp bằng
9/6/19
Số km
8,372
Động cơ
431,515 Mã lực
Những lời nói thẳng thì luôn ko đc lòng người khác. Chê thì bị mắng khiếm nhã, khen thì bị nói ko đứng đắn.
Đúng là thiên hạ miệng lưỡi ko xương muôn đường lắt léo, tiêu chuẩn kép của kép, kiểu gì cũng suy diễn được.
Xl mợ, em chỉ tếu táo cho vui, nếu mợ ko thích em xóa còm
 

phuongan

Xe điện
Biển số
OF-74221
Ngày cấp bằng
30/9/10
Số km
3,234
Động cơ
732,530 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em nhớ câu "Tốt chưa đủ, cần tế nhị nữa".
Người đẹp như mợ Zyn, sao cứ phải căng thẳng làm gì?
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,850
Động cơ
235,061 Mã lực
Hôm nay đi họp mặt cuối năm hội CCB trung đoàn 531 Sư 473. Mỗi năm anh em đều gặp nhau vài lần. Cụ phó chính ủy trung đoàn làm một bài thơ. Em copy về đây, mời các cụ thẩm để hiểu hơn về những người lính :
Có một thời như thế.
Có một thời không thể nào quên
Là người lính, người quân nhân cách mạng.
Dẫu chiến tranh nhưng tâm hồn lãng mạn.
Giấu tâm tình dưới đáy cóc ba lô

Có một thời cháy bỏng giữa mùa khô
Rừng khộp Trường Sơn trút khô tàn lá
Còn vũng nước cũng tranh nhau vội vã
Thú với người tranh thủ uống cùng nhau

Có một thời môn thục với tàu bay
Món rau rừng thay nhau cầm bữa
Ăn để sống, để ngày mai vào trận
Vẫn ung dung dũng cảm trước quân thù

Có một thời sốt rét tím tái da
Đồng đội cõng vượt qua sông suối
Hết cơn sốt lại cùng đồng đội
Trên chiến hào cầm súng để xung phong

Rất nhiều lần nén chặt nỗi đau thương
Nhìn đồng đội máu tuôn trào gục xuống
Là chiến tranh dẫu không ai muốn
Vì sơn hà mà chấp nhận hy sinh

Có một thời vì trận mạc chiến tranh
Nhưng vẫn nhớ một bóng hình kiều nữ
Vẫn cháy bỏng một tình yêu đôi lứa
Cùng bao nỗi khắc khoải đêm dài

Có một thời để nhớ mãi trong tôi
Đã tiến bước dưới quân kỳ quyết thắng
Bất chấp đạn bom xá gì mưa nắng
Là người lính, một thời mãi sao quên.

Cụ phó chính ủy năm nay đã 74 tuổi. Là lớp lính giải phóng SG, đánh Pốt và ra biên giới phía bắc cuối 1978. Sĩ quan chính trị nên rất hay làm thơ tuy không hay nhưng rất mộc mạc chân chất.
Mấy hôm trước, em có đọc một bài viết của Dịch giả, hoạ sĩ Trịnh Lữ về Hoàng cung Campuchia. Thật ra thì em cũng chưa được đến nơi đó, vừa đọc vừa nhớ tới một video khi Quân tình nguyện Việt Nam giải phóng Thủ đô Phnom Pênh, để mường tượng ra cái không gian mà Ông (- Dịch giả Trịnh Lữ) đã viết.
Thú vị ở chỗ: một người trong hoàng tộc tên là cô Chan Thi. Cô biết tiếng Anh và tham gia vào việc phát thanh đối ngoại cho Campuchia khi ấy (khoảng những năm 80). Bác Trịnh Lữ huấn luyện cho đội này. Đọc đến cái tên, nhớ ngay đến cô Chan Thu mà bác kể trong đây...


IMG_3548.jpeg



Và cũng thú vị: "nhà Vua chả xem lịch bao giờ, muốn biết hôm nay thứ mấy thì bắt toàn bộ thị nữ trong cung điện mặc áo quần có mầu riêng cho mỗi ngày: chủ nhật màu đỏ, thứ hai mầu vàng, thứ ba màu xanh… cho đến thứ bẩy màu tím". (theo Dịch giả).

IMG_3549.jpeg


Cũng tầm giữa năm, đọc kịch bản có dây dưa chút tới Hoàng gia của Campuchia, nhưng khi ấy thì em không có thông tin gì. Sau tìm thêm vài dữ liệu thì lại lỡ mất tiến độ. Mùa hoa đành bỏ lại...!

Ảnh: Trịnh Lữ
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,404 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Mấy hôm trước, em có đọc một bài viết của Dịch giả, hoạ sĩ Trịnh Lữ về Hoàng cung Campuchia. Thật ra thì em cũng chưa được đến nơi đó, vừa đọc vừa nhớ tới một video khi Quân tình nguyện Việt Nam giải phóng Thủ đô Phnom Pênh, để mường tượng ra cái không gian mà Ông (- Dịch giả Trịnh Lữ) đã viết.
Thú vị ở chỗ: một người trong hoàng tộc tên là cô Chan Thi. Cô biết tiếng Anh và tham gia vào việc phát thanh đối ngoại cho Campuchia khi ấy (khoảng những năm 80). Bác Trịnh Lữ huấn luyện cho đội này. Đọc đến cái tên, nhớ ngay đến cô Chan Thu mà bác kể trong đây...


IMG_3548.jpeg



Và cũng thú vị: "nhà Vua chả xem lịch bao giờ, muốn biết hôm nay thứ mấy thì bắt toàn bộ thị nữ trong cung điện mặc áo quần có mầu riêng cho mỗi ngày: chủ nhật màu đỏ, thứ hai mầu vàng, thứ ba màu xanh… cho đến thứ bẩy màu tím". (theo Dịch giả).

IMG_3549.jpeg


Cũng tầm giữa năm, đọc kịch bản có dây dưa chút tới Hoàng gia của Campuchia, nhưng khi ấy thì em không có thông tin gì. Sau tìm thêm vài dữ liệu thì lại lỡ mất tiến độ. Mùa hoa đành bỏ lại...!

Ảnh: Trịnh Lữ
Mấy cái tên : Chan Thu, Chan Thi, Chan Tha... Tương đối phổ biến bên Campuchia.
Hoàng cung Campuchia cũng rất đẹp và chỉ có người trong hoàng tộc mới được ở trong đó. Ngay bà hoàng Monique vợ của cụ Sihanouk cũng không được ở trong hoàng cung. Cụ Sihanouk phải xây một cung điện riêng ở phía ngoài cho bà hoàng ở gọi là cung điện Chamca Mon cách hoàng cung khoảng 2km.
Khi Polpot lên nắm quyền thì những người thuộc dòng dõi hoàng tộc bị giết gần hết. Sau giải phóng còn có một bà em họ của Sihanouk là bà hoàng Sisowath ở Pháp về còn gọi là bà Pau Linda. Bà này nhiều lần được mời tham gia chính phủ mới nhưng đều từ chối. Cụ NĐ nhà mình thuyết phục rất nhiều lần mà không được.
 

Trần Đoành.

Xe container
Biển số
OF-668894
Ngày cấp bằng
9/6/19
Số km
8,372
Động cơ
431,515 Mã lực
Em cũng sang cam, nhưng là đi đêm, 5-7 ngày lại về nên ko biết nhiều về cam ,thời em sau cụ chủ chắc cũng chục năm
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,404 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em cũng sang cam, nhưng là đi đêm, 5-7 ngày lại về nên ko biết nhiều về cam ,thời em sau cụ chủ chắc cũng chục năm
Chắc cụ sang buôn xe máy. Những năm 1985 -1990 dân buôn xe máy VN đang hoạt động tấp nập dọc các cửa khẩu VN - K. Đông nhất là cửa khẩu An Giang.
 

rav4_2010

Xe buýt
Biển số
OF-55923
Ngày cấp bằng
26/1/10
Số km
591
Động cơ
448,598 Mã lực
Mấy cái tên : Chan Thu, Chan Thi, Chan Tha... Tương đối phổ biến bên Campuchia.
Hoàng cung Campuchia cũng rất đẹp và chỉ có người trong hoàng tộc mới được ở trong đó. Ngay bà hoàng Monique vợ của cụ Sihanouk cũng không được ở trong hoàng cung. Cụ Sihanouk phải xây một cung điện riêng ở phía ngoài cho bà hoàng ở gọi là cung điện Chamca Mon cách hoàng cung khoảng 2km.
Khi Polpot lên nắm quyền thì những người thuộc dòng dõi hoàng tộc bị giết gần hết. Sau giải phóng còn có một bà em họ của Sihanouk là bà hoàng Sisowath ở Pháp về còn gọi là bà Pau Linda. Bà này nhiều lần được mời tham gia chính phủ mới nhưng đều từ chối. Cụ NĐ nhà mình thuyết phục rất nhiều lần mà không được.
Mấy tên này là cách phát âm tiếng Việt hay bên Cam họ cũng nói như thế? Hôm tết dương em đi Angkor Wat, ko gặp Chan ... nào của cụ :D
 

Snow Tin

Xe đạp
Biển số
OF-816434
Ngày cấp bằng
24/7/22
Số km
10
Động cơ
392 Mã lực
Nơi ở
Bắc Ninh
( ...)
Sáng hôm sau, tôi nhớ là thứ 7. Ông bí 1, gọi tôi bảo :
- Cậu sang SQ Liên xô mượn bộ phim " Mặt trời đen" về chủ nhật chiếu cho anh em xem. Phim mới, họ vừa gọi điện sang.
Hồi đó SQ có hai cái máy chiếu phim 35 ly của LX, do thấy tôi rảnh rỗi quá nên mấy ông bắt phụ trách cả khoản mượn trả và chiếu phim vào tối CN hàng tuần.
Tôi lại lấy xe lên đường. Mỗi bộ phim thường chỉ 7-10 cuốn mỗi cuốn để trong một hộp nhôm tròn. Mượn phim xong tôi lại về quán chị Năm uống cafe với BY, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ.
- Từ mai em không phải xuống đây nữa, xa quá. Ăn sáng ở ks rồi ra " Ba cô " mà uống cafe cho gần.
- Em muốn xuống uống cafe cùng anh thôi.
- Vậy từ mai anh uống trên " Ba cô" khi nào em trở lại Thái thì anh xuống đây.
- Vậy là anh sẽ không đi cùng em?
- Đúng, anh không đi được, trừ khi anh rời quân ngũ. Mà hiện nay anh chưa hết nghĩa vụ.
- Em cũng biết anh sẽ như vậy. Nhưng không sao. Coi như em về chơi cùng anh.
Tôi đưa BY về ks và hẹn tối sẽ quay lên. Tối hôm đó tôi lên ks hơi muộn vì thứ 7 nên mọi chơi thể thao lâu hơn mọi ngày. Gần 8h tối tôi mới lên tới nơi :
- Hôm nay anh có chút việc nên giờ mới đi được.
- Anh đưa em đi ra bờ sông một lát. Rồi về em pha cafe cho anh uống.
Thời PP lúc này đã sang mùa đầu mùa khô. Nhưng khí hậu vẫn rất mát mẻ, thích hợp lang thang dạo mát.
Tôi đua BY đi cách ks vài trăm mét. Bỗng trời bắt đầu đổ mưa. Quái lạ, đầu tháng 12 rồi mà vẫn còn cơn mưa trái mùa, tôi cùng BY quay về ks, chưa về đến nơi thì mưa bắt đầu xối xả. Cởi vội cái áo đang mặc tôi che lên đầu em rồi cả hai chạy nhanh về. Lên nhà, thấy cái áo đã bị ướt tương đối tôi vắt khô rồi phơi lên lưng ghế tựa kéo ra để dưới quạt trần. BY lúc đó đã vào wc thay quần áo ướt. Nhìn quanh phòng không có gì khoác tạm tôi đành cởi trần ra mở cửa bancon ngắm đường. Hồi đó còn thanh niên được ăn tập hàng ngày nên body tôi cũng tạm ổn, ngực nở, bụng 6 múi đàng hoàng nên có cởi trần chút cũng không ngại. Từ khi đi bộ đội đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ mặc may ô. Có tiếng kéo ghế đàng sau tôi quay lại thấy BY đã ở trong wc đi ra đang dùng chiếc khăn lau tóc. Em đã mặc chiếc váy ngủ màu vàng nhạt, dài ngang có 2 dây nhỏ buộc trên vai.
- Anh vào đây em lau tóc cho.
Tôi quay lại đi vào ngồi xuống ghế. Lau tóc xong cho tôi, BY vào cất khăn còn tôi lại ra bacon ngắm đường phố và hút thuốc. BY đi ra về phía tôi ôm lưng từ phía sau rồi áp đầu tấm lưng trần của tôi. Em hỏi:
- Ngoài trời có gì hay mà anh ngó hoài vậy ?
- Trời mưa anh thích ở trong nhà ngắm phố xá. Nó tạo cho mình cảm giác an toàn, ấm áp hơn những người đang ở ngoài đường. Rồi xem mọi người đi dưới mưa mỗi người che mưa một kiểu : người che đầu, người ôm ngực, người đi lom khom, người đi ưỡn ngược đón mưa gió...thi thoảng có cô gái bị ướt quần áo dính chặt vào người trông cũng hay hay.
Một cái đấm nhẹ vào lưng:
- Bậy nào, anh mà cũng hư vậy à ? Mà sao tim anh đập mạnh vậy ?
- Đứng cạnh em như thế này anh hơi mất bình tĩnh.
Lấy bàn tay nhỏ nhắn em xoa nhẹ lên vết cắn hôm trước chưa bong vẩy.
- Ủa, chỗ này sau rồi thành sẹo hả anh ?
- Sẽ thành cái sẹo tương đối sâu đấy. Răng em còn sắc hơn móng hổ.
- Hay quá. Vậy là em đã đóng dấu lên người anh rồi.
Em xiết chặt lấy tôi, cảm nhận được bầu ngực và hơi của em qua lớp áo ngủ mỏng manh tôi cảm thấy khó thở ngột ngạt.
- Em nói pha cafe cho anh mà.
- Để em đi pha, chờ em chút.
Mưa vẫn không có dấu hiệu giảm đi. Thỉnh thoảng lại ào lên xối xả, đường phố bắt ngập trong nước.
(...)
[/QUOTE]
( Em viết nốt)
Pha cafe xong BY lại quay ra :
- Xong rồi anh.
Mùi cafe tan của Thái ngậy ngậy chua chua lan tỏa khắp căn phòng nhỏ. Gió bỗng đổi chiều, mưa tạt vào bancon khiến tôi không thể đứng được nữa, quay vào nhà đóng cửa, tiện tay đóng nốt cánh cửa sổ cho mưa khỏi hắt. BY lùi vào trong nhường chỗ cho tôi ngồi nơi mép giường. Em lại ôm lưng tôi, tì cầm vào vai hỏi :
- Anh uống thử xem em pha thế nào?
- Sao pha có một ly vậy ?
- Em uống chung với anh, uống nhiều em sợ không ngủ được.
Loại cafe tan của Thái rất dở, nhấp một một ngụm tôi đưa BY.
- Em uống đi.
- Có được không anh ?
- Cafe dở chứ không phải em pha dở.
- Ở đây chỉ có vậy thôi à ?
Hơn 9h30' trời không có dấu hiệu tạnh mưa. Thấy tôi liếc đồng hồ. BY nói :
- Đã quá giờ giới nghiêm. Hay là...hôm nay anh ở lại đây với em.
Mai là Chủ nhật mọi người nghỉ làm việc. Thường những ngày nghỉ mọi người tự do, đi chơi làm việc, ngủ theo ý thích hầu như không ai quan tâm. ( nên về sau có ông bị cảm chết trong phòng mà gần 1h mới biết)
Tôi có ở lại thì với cơ quan cũng không có vấn đề gì.
- Ừ, chút nữa không tạnh mưa thì anh sẽ ở lại.
BY lấy chiếc gối để lên đầu giường:
- Anh ngả lưng vào đây cho đỡ mỏi.
Tôi tháo giầy, nhích về phía đầu giường và ngả lưng xuống. BY cũng nằm xuống ôm lấy tôi. Trong người đã thấy bứt dứt. Tôi xoay người về phía cây đèn ngủ đầu giường với cuốn tạp chí ở đó xem cho bớt căng thẳng. Đó là cuốn tạp chí TIME bìa sau có in quảng cáo thuốc lá Marlboro, lật mấy tờ tạp chí. BY với tay lấy cuốn tạp chí trên tôi để xuống, kéo tôi quay lại. Hai cái dây nhỏ của váy ngủ đã tuột qua vai trễ xuống quá nửa ngực em. Em chồm qua ngực tôi, hai khuôn ngực áp chặt vào nhau không còn gì ngăn cách. Cái vuốt hổ đung đưa cào nhẹ vào ngực khiến tôi cảm thấy gai gai. Em nhìn sâu vào mắt tôi và từ từ cúi xuống. Em dán chặt đôi môi vào môi tôi. Chúng tôi trao nhau một nụ hôn dài lê thê. Cả người tôi tê dại, nóng như lên cơn sốt. Nụ hôn vừa dứt BY ghé tai tôi thì thầm trong hơi thở đứt quãng :
- Em chỉ dành cho một mình anh thôi.
Nói xong em vùi mặt vào ngực tôi hôn lên ngực, cổ và mặt cuối cùng lại dừng lại trên đôi môi tôi. Lúc này mọi ý chí trong người tôi tan biến. Khoảng ngăn cách cuối cùng giữ tôi và em đã sụp đổ tan tành. Tôi vòng tay ôm em và xiết chặt tấm thân nhỏ bé của em và nhằm mắt để mặc cảm xúc và hành động tuân theo quy luật của tạo hóa. Ngoài trời vẫn mưa xối xả...
( Em tạm dừng chút, hồi tưởng lại mà cũng nóng hết cả người, hút điếu thuốc cho hạ hỏa đã )
[/QUOTE]
hay quá ạ
 

hai rau pham

Xe buýt
Biển số
OF-594945
Ngày cấp bằng
17/10/18
Số km
651
Động cơ
137,955 Mã lực
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,404 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cụ gặm cỏ non ạ?
Gặm cỏ thật ấy. Ở đây chắc ít cụ đc ăn cỏ. Vớ bất cứ cây non xanh nào đó để ăn. Vơ vài cụm cỏ cho vào mồm ăn cũng được. Vớ vẩn có cọng cỏ chua chua cũng hay. Đó là 7 ngày nằm chốt ở Xa Mát. Toàn ăn lương khô hoặc cơm với thịt hộp với nước mắm gạo rang. Rau đâu mà ăn ? Vơ mấy cụm cỏ mới nhú trên mép chiến hào nhai bừa để lấy chất rau.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,404 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Không biết cháu có hình dung sai ý của Cụ không ấy?
Thấy người cứ nhạo nhực ...

Chậc
Để lúc nào rảnh kể cho các cụ nghe một tuần ở chốt. Đói khát, bẩn thỉu, căng thẳng và thèm đủ thứ. Cuộc đời lúc đó bi quan lắm, chẳng có chút hy vọng tương lai.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,016
Động cơ
553,404 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Biên giới Tây ninh 1978.
Đầu 1978, sư đoàn em rời Pắc xế thuộc tỉnh Savannakhet hành quân vào Tây ninh. Theo phổ biến ở trên là vào làm hồ Dầu Tiếng. Sư đoàn đóng tại huyện Dương Minh Châu. Nơi này cách khá xa biên giới. Trung đoàn em đóng cách sư khoảng 20 km sát biên giới hơn. Các đại đội đóng rải rác quanh đó. Cách biên giới 50 km. Xe đổ bọn em xuống một cánh đồng mía đã thu hoạch hết thuộc xã Suối đá. Trời Tây ninh nắng như đổ lửa. Tiếng pháo từ biên giới vọng về ầm ì. Hơi thở chiến tranh đã khá gần. Việc đầu tiên là dựng lán trại. Vốn đã quen dựng lán cơ động dọc đường 14 nên các tiểu đội nhanh chóng xua lính vào rừng chặt cây dựng tạm mấy cái lều giữa ruộng mía. Sau đó là đào giếng để có nước sử dụng. Chỉ đào 0,5m đã có nước nhưng nước ở đây đục như nước gạo. Cũng dùng được vì cũng chẳng có nước nào khá hơn. Mang tiếng là một đại đội nhưng chỉ có hơn 60 người. Chỉ trong một ngày bọn em đã tạm ổn định nơi ăn ở. Một tuần sau đó trung đoàn bắt đầu trang bị lại vũ khí cho các đại đội. Lúc này bọn em được trang bị đầy đủ súng cá nhân AK, trung liên RPK, B40, M79 và lựu đạn. Lúc này đơn vị đã trở thành một đại đội bộ binh không còn là công binh nữa.

Sau đó trên sư bắt đầu lấy người đi đào tạo trinh sát, xạ thủ B40, M79...lúc này em đã là hạ sĩ, tiểu đội trưởng chỉ huy 6 ông lính mới nhập ngũ 1977 - 1978. Vẫn 5 thằng lính Hà nội giờ đã trở thành 5 tiểu đội trưởng. Đợt đó em đc cử đi học trinh sát, còn 4 thằng bạn thì học xạ thủ, y tá...sau 1,5 học trên sư đoàn. Bọn em trở về đại đội tiếp tục cùng anh em vừa huấn luyện thêm vừa đi phối thuộc với các đơn vị tăng, pháo, trực thăng vũ trang...

Thời gian đó dọc tuyến biên giới VN - Campuchia bắt đầu có những trận đánh lớn. Hàng ngày pháo Polpot bắn bừa bãi sang đất VN. Dân tình hoảng loạn, chạy sâu vào phía trong, cách biên giới 70 - 100 km. Cả dải biên giới khu vực Tây ninh không còn bóng người dân.
Cuộc sống của lính thì thiếu thốn đủ thứ. Lương thực, quân trang đều không được cung cấp đầy đủ. Thiếu nước, thiếu ăn, khí hậu nóng bức nên hầu như 100% quân số đều bị ghẻ và hắc lào. Tuy vậy cũng chẳng có thuốc gì ngoài mấy lọ thuốc mỡ lưu huỳnh. Đêm đến là ngứa phát điên, thằng nào cũng gãi sồn sột. Giữa tháng 5/1978 sau những lần đi phối thuộc với các đơn vị khác để quen mùi súng đạn. Đơn vị chính thức tham gia bảo vệ biên giới Tây Nam. Trung đoàn em được phân công bảo vệ khu vực Xa mát nay là cửa khẩu Xa Mát. Phòng tuyến trải dài hơn 20 km. Đại đội em phụ trách 2 km ngay tại cửa khẩu. Mỗi trung đội sẽ phải phòng thủ vài trăm m đường biên. Trung đội em có 3 tiểu đội thay nhau lên chốt khoảng 1 tuần thì về nghỉ 2 tuần. Khi nào có chiến sự thì phải ra trực chiến hết. Mọi phương án tác chiến đã được ban tham mưu và tác chiến trung đoàn vạch sẵn.

Hàng ngày pháo Polpot vẫn bắn sang đều đặn ngày 3 lần. Buổi sáng từ 5h - 7h, buổi trưa từ 11-13h và buổi tối từ 19h - 21h. Trong khoảng thời gian đó bọn nó bắn bất kể lúc nào, và chỉ bắn một loạt khoảng 2-3 phút là im. Nên rất khó để phản phản pháo. Mặc dù lực lượng pháo của ta rất hùng hậu bao gồm các loại pháo của Nga và Mỹ. Kể cả " Vua chiến trường " cũng được kéo ra biên giới. Pháo Polpot làm lính ta mất ăn, mất ngủ. Tinh thần căng thẳng ở một vài đơn vị đã xuất hiện tình trạng đảo ngũ. Cứ nghe tiếng pháo hú là lính ta lại sấp ngửa nhảy xuống hầm hào.
Tuy vậy, khu vực Xa Mát vẫn yên ổn ngoài những loạt pháo bắn vu vơ thì lính Polpot cũng chỉ nấp sau chiến hào phía xa thấp thoáng sau rặng cây Th'nốt bắn đại liên, trung liên sang.

Em nhớ khoảng tháng 5/1978 là đến lượt em dẫn tiểu đội lên chốt thay cho tiểu anh P ( lính 75 người Nam định). Từ chỗ đóng quân ở hậu cứ đến chốt khoảng 30 km. Sau khi lên đại đội nhận nhiệm vụ em quay về tiểu đội chuẩn bị cùng anh em để sáng mai hành quân.
( Em tạm nghỉ chút)
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top