cách đây 3 năm bên em có chạy even cho một sàn có tiếng dưới Hải Phòng, công việc xong để thợ ở lại dọn đồ 2 ae lên xe chạy về HN trước , lúc này khoảng hơn 12h đêm, khi đi qua trạm soát vé đầu Hải phòng khoảng 3,4 km đường vắng có một mình trên đường nhưng em vẫn đều ga ở khoảng 80km mở đèn pha bỗng nhiên từ dải phân cách giữa đường là cái hàng cây thấp thấp cản ánh sáng đền xe ngược chiều ý có một cô gái đeo khẩu trang, mặc quần áo đỏ đi thẳng xuống làn đường đầu xe em cứ như ko có xe em ý , anh trai ngồi bên cạnh hét lên , em hoảng quá theo quán tính em đạp phanh đánh lái sang phải để tránh, lúc này xe em gần như đâm vào dải phân cách sang làn trong, xe dừng cách chô cô gái khoảng 50m một cảm giác đâm chết người chạy khắp người làm chân em cứ díu lại , anh trai cầm đèn pin quay lại tìm nhưng tuyệt nhiên ko có dấu vết gì ... lúc này hai ae mặt tái mét biết gặp ma rồi em phải nhường lái cho anh trai chạy tiếp ko ngờ ông ấy cũng sợ lái thêm đc khoảng 2km nữa anh trai đưa xe vào thẳng chốt CSGT bên đường dừng xe xuống... mấy anh bên GT ra hỏi em kể lại sự việc họ ko tin cử người lên xe cùng bắt quay lại chỗ trên sau khi xem xét kỹ cả hai bên đg ko thấy gì khi về chốt các anh ý bảo cách đấy mấy tháng có cô gái tai nạn vào buổi đêm do xe công chạy nhiều lên xác nát hết kko biết xe nào đâm.... từ đó em tin ma là có thật..
PS: ngày trước nằm ngủ em hay mơ lắm lúc hoảng vã cả mồ hôi, sau em kể truyện với sư cụ Thích Phúc Trí chùa tây thiên tự, mễ trì cụ có cho em mấy chữ khăc trên miếng bạc nhỏ để trong người , cụ bảo khi nào thấy bất an thì đọc lên có nó sẽ ko ma nào trêu nữa, có khi nhờ tấm bùa của cụ mà em thoát chết.