Em xin kể trường hợp của em để các cụ tư vấn.
Xe em mới mua được 3 tháng, đi hơn 4k km, đang đỗ đúng luật, trước cửa nhà trong khu đô thị thì bị 1 thằng đi xe tải chở vật liệu xd đâm vào đít. Tuy nhiên nhà em lại không ai biết gì, bố nó là cai vật liệu xây dựng khu đó cho xe nhà nó đánh ra chỗ khác, rồichủ động vào nhà xin lỗi và nói xin thỏa thuận, em sửa chữa hết bao nhiêu thì ông ý đền. Thằng con lái xe đâm vào xe em, theo em biết (chưa chắc chắn) là không có bằng lái, lúc xuống xe thì mồm đớp đớp kiểu ngáo thuốc. Em ra chỉ chụp được cái ảnh xe em hiện trạng bị đâm chứ không có cái ảnh xe nó trực tiếp đâm vào và ảnh thằng con nó đang trong tình trạng ngáo lúc xuống xe.
Em mời ban quản lý dự án khu đô thị tới lập biên bản, kêu cả 2 bố con nó ký vào, hướng giải quyết là em đi sửa chữa hết bao nhiêu thì bố con nó đền. Em bảo bố nó đi cùng em vào hãng nhưng ông đó nói em cứ tự đi, ông ý ko biết gì xe cộ. Em vào hãng báo xe em sửa chữa thay thế hết 35 triệu, 1 số bộ phận phải đợi nhập từ chính quốc về khoảng 40-60 ngày. Em báo với ông đó là hết 35 triệu, ông kêu ầm lên là đắt thế, tưởng chục triệu thì giải quyết luôn. Em nói mời ông ra tại hãng 3 mặt 1 lời, ông ý nhất quyết ko ra, nói hãng nó vẽ ra thế thì ra cũng chả làm gì và chỉ đồng ý đền 1/2 chi phí. Em nói nếu ko đồng thuận tự giải quyết theo biên bản đã lập thì em báo bên thứ 3 là ban quản lý và công an, nó nói cùn là tưởng 10 triệu, chứ 35 triệu thích báo đâu thì báo.
Xe em chỉ có bảo hiểm 1 chiều và mức độ thiệt hại lớn, nên bảo hiểm từ chối thanh toán do không phải lỗi của em. Hôm sau em gặp lại lão thì lão khóc lóc ỉ ôi khó khăn, đói khổ, thằng kia đêm hôm trước trông con nên mệt mỏi. Nói đi nói lại, xét thái độ ban đầu tử tế, kể lể hoàn cảnh thì em chốt với lão ý là đền 2/3 và phải trả tiền đủ luôn. 1/3 còn lại em phải bỏ tiền túi ra làm. Lão lại khóc ỉ ôi nói chịu không có tiền, rồi nói 10 triệu thì lo được ngay rồi gọi điện đòi tiền, đi 15 phút quay lại đưa em 10 triệu và nói sang tuần trả nốt. Giờ đã hết tuần, em gọi lại xin lùi sang tuần sau nữa. Tất cả cuộc nói chuyện, thương lượng rồi xin khất nợ em đều ghi âm.
Xét về thái độ ban đầu thì em đánh giá thiện chí có hợp tác, nhưng càng ngày em thấy càng có dấu hiệu chây ì, ba bửa. Của đau con xót, cái xe mới tinh em mua 750 triệu, em cũng nhẫn nhịn, thông cảm hết mức nên chỉ đền 2/3. Em hơn 1 tuần nay không có xe đi, con nhỏ thì ốm đi viện, đầu óc giờ thiếu kiểm soát, đang tính cho người tới nói chuyện phải quấy rõ ràng. Nếu em phải gọi người thì em sẽ tính đủ nó 35 triệu, không bớt 1 đồng nào. Hoặc em sẽ nhờ ban quản lý can thiệp, không được em sẽ trình báo công an. Theo các cụ em nên làm theo hướng nào là thượng sách nhất.