- Biển số
- OF-150015
- Ngày cấp bằng
- 21/7/12
- Số km
- 27,428
- Động cơ
- 513,519 Mã lực
Thớt của cụ hoachuoi1101 mà cụ. Cụ kia trêu đấyCụ này bị bệnh đa nhân cách à?
Thớt của cụ hoachuoi1101 mà cụ. Cụ kia trêu đấyCụ này bị bệnh đa nhân cách à?
Đặt địa vị thì đặt cái đầu vào, ai lại đặt cái mông vào thếCụ không biết đùa à!!?
Nếu cụ nghiêm túc cụ cho lời khuyên hộ về mấy case có thể xảy ra khi đòi nhà đi.
cụ buông câu ve nhân cách người khác dễ nhỉ! Hay cụ làm gì cũng nghĩ đ cần phải đặt địa vị mình vào đối phương để hiểu và giải quyết!
Bảo mẹ chồng điện nói chuyện riêng với vợ cho hiểu đi; tình hình phát biểu phũ thế thìKhổ quá em cũng nói chuyện với vợ rồi. Nó bảo gia đình ngoại họp kín. Giờ cái nhà này cũng là của hai vc em, nên phải có trách nhiệm .
Vợ em bảo bố mẹ vợ tuyên bố, cư xử thế nào để cháu chúng mày ra đường thì mày đừng có về cái nhà này nữa, giỗ mã cũng khỏi, ôm cái nhà chúng mày muốn làm gì làm.
Em khó nghĩ quá. Vợ em nó buồn cứ khóc thôi, không khí gia đình giờ nặng nề , mệt mỏi!
Đấy là cụ khác chêm vào mà, có phải chủ thớt thật đâu cụBảo mẹ chồng điện nói chuyện riêng với vợ cho hiểu đi; tình hình phát biểu phũ thế thì
theo tôi chắc là cụ nên cho anh chị vợ ở thêm 2 năm, đồng thời phải mạnh dạn đến và thưa cụ thể với bố mẹ vợ: con rất giúp anh chị, nhưng dù gì đây cũng bố mẹ đẻ con cho để có thêm nuôi cháu nội ăn học, sau 2 năm con phải dùng.
Mà tôi cảm giác, story, nhà báo vào viết chuyện giả định, cứ ảo ảo- phi vật thể thế nào ấy.
Uh, nhà tôi thì các cụ bên ngoại bắt ở rể : trốn , bắt trông quản lý nhà cho thuê : tôi chối phăng, tính con hay lười ít tư duy không làm được...Đấy là cụ khác chêm vào mà, có phải chủ thớt thật đâu cụ
ối cụ nhầm, e nghĩ không nên giả dạng chủ thớt như thế nữa
Bố vợ mà nói thế này là em dứt khoát luôn.Khổ quá em cũng nói chuyện với vợ rồi. Nó bảo gia đình ngoại họp kín. Giờ cái nhà này cũng là của hai vc em, nên phải có trách nhiệm .
Vợ em bảo bố mẹ vợ tuyên bố, cư xử thế nào để cháu chúng mày ra đường thì mày đừng có về cái nhà này nữa, giỗ mã cũng khỏi, ôm cái nhà chúng mày muốn làm gì làm.
Em khó nghĩ quá. Vợ em nó buồn cứ khóc thôi, không khí gia đình giờ nặng nề , mệt mỏi!
Khổ em có muốn đâu. Dưng lòi ra một đống cụ chẳng chịu đọc mà vào khuyên chân thành.Đấy là cụ khác chêm vào mà, có phải chủ thớt thật đâu cụ
ối cụ nhầm, e nghĩ không nên giả dạng chủ thớt như thế nữa
Cứ ở nhà mình, tự mình làm ra là sướng cụ nhỉ? chả phải hỏi ý kiến aiUh, nhà tôi thì các cụ bên ngoại bắt ở rể : trốn , bắt trông quản lý nhà cho thuê : tôi chối phăng, tính con hay lười ít tư duy không làm được...
Lạ thật em cứ nghĩ ở đây phần lớn các cụ thành đạt cả rồi mà sao nhiều cụ toàn tư vấn cụ chủ nói dối với giả vờ nọ kia nhỉ. Mình là người đàng hoàng và cứ việc cư xử cứ phải đàng hoàng không cần giả dối gì cả mà vẫn được việc mới được, để lấy lại nhà có mấy cách:Làm thế mất tình cảm. Cụ cứ làm như người ngoài.....
Đuổi không được thì cụ thông báo là bán nhà để làm ăn. Lúc đó không muốn cũng phải đi.Em xin phép lập nick mới để nói chuyện vì đây là chuyện tế nhị nên cũng không tiện dùng nick cũ ạ.
Cách đây hơn 3 năm bố mẹ ruột em có để lại cho hai vợ chồng em căn nhà các cụ ở HN để vào SG sống hẳn trong đó với anh cả em. Căn nhà chung cư tính giá thị trường tầm 2,5 tỷ . Đợt đó vợ chồng em bỏ tiền ra sửa sang cải tạo lại nhà định để cho thuê thì nhà chị vợ bị giải tỏa ( do làm nhà trái phép trên đất kho bãi nhà xưởng, cũng bỏ hơn 300tr ra đầu tư). Cả nhà chị vợ chuyển về nhà bố mẹ vợ em ở tạm . Nhà bố mẹ vợ em thì cũng không rộng rãi gì giờ ở thêm 4 người ( 2 vợ chồng + 2 đứa con) nữa nên càng chật chội. Em thấy vậy mới bảo qua căn nhà chung cư vừa mới sửa xong ở tạm 1 thời gian, khi nào tìm được nhà mới thì tính tiếp. (Ở tạm ở đây là tầm trên dưới 1 năm thôi chứ em cũng không có ý định cho ở lâu dài).Đây là cái dại thứ nhất của em. Cái dại thứ nhì là không tính tiền thuê nhà ngay từ đầu. Vì em nghĩ anh em trong nhà ai lại đi lấy tiền thuê nhà làm gì nhưng sau này em nghĩ lại mới thấy mình rất dại.
Vì không mất tiền, ở miễn phí nên dần dần anh chị hình như " quên " đi việc tìm nhà mới để hoàn trả lại ngôi nhà chi vợ chồng em. Trong năm đầu ở nhờ thì bà chị có bầu thêm đứa nữa . Sang đầu năm thứ 2 thì đẻ.. Cũng không thấy nhắc gì chuyện trả nhà. Vợ chồng em cũng ngại không dám hỏi vì chị đang nuôi con nhỏ , kinh tế cũng đang khó khăn. Khi đứa bé được 1 tuổi thì vợ em có hỏi dò bà chị xem định hướng thế nào thì bảo chưa có tiền mua nhà mới. Trong khi đó 2 vợ chồng liên tục sắm sửa đồ đạc trong nhà như kiểu chuẩn bị đóng đô lâu dài ở đây luôn.
Vợ chồng em cũng không phải dư giả gì. Nếu cái nhà kia cho thuê cũng phải được 6-7tr/tháng ( đây là giá cách đây 3 năm đã có nhiều người đến hỏi thuê), cũng bù đắp được một phần vào chi phí sinh hoạt hàng tháng. Nhưng điều em băn khoăn ở đây không phải là vấn đề tiền bạc, mà là mình giúp đỡ có giới hạn thôi chứ không phải mãi như thế này được. Thứ 2 là dẫu sao đó cũng là ngôi nhà xương máu mà bố mẹ mình vất vả cả đời làm ra, giờ tự nhiên có người hưởng không như thế này thật sự em thấy không thoải mái. Và điều quan trọng là em thấy vợ chồng chị gái dường như không có ý thức hay động lực cố gắng để tìm chỗ ở khác cho mình mà cứ bẩu víu vào vợ chồng em để " tầm gửi". Thỉnh thoảng em về nhà vợ chơi thì bố mẹ vợ lại bóng gió rằng vợ chồng chị khó khăn giờ lại nuôi 3 đứa trẻ nữa thì biết đến bao giờ mới mua được nhà. Em cũng chỉ biết im lặng chứ không biết nói sao. Tuần trước thì bà chị đánh tiếng với vợ em là bắt đầu từ bây giờ gửi 2tr/tháng sau gần 3 năm ở miễn phí. Vợ em về hỏi em xem thế nào thì em cũng đang băn khoăn không biết nên nhận tiền để cho vợ chồng anh chị ở tiếp hay là bảo anh chị dùng 2tr đó đi thuê nhà khác để ở đây?
Giờ mua cái gì vợ cũng biết.Đuổi không được thì cụ thông báo là bán nhà để làm ăn. Lúc đó không muốn cũng phải đi.
Cụ lấy tiền mua căn chung cư khác nhưng đừng cho nhà ai biết.
Em xin phép lập nick mới để nói chuyện vì đây là chuyện tế nhị nên cũng không tiện dùng nick cũ ạ.
Cách đây hơn 3 năm bố mẹ ruột em có để lại cho hai vợ chồng em căn nhà các cụ ở HN để vào SG sống hẳn trong đó với anh cả em. Căn nhà chung cư tính giá thị trường tầm 2,5 tỷ . Đợt đó vợ chồng em bỏ tiền ra sửa sang cải tạo lại nhà định để cho thuê thì nhà chị vợ bị giải tỏa ( do làm nhà trái phép trên đất kho bãi nhà xưởng, cũng bỏ hơn 300tr ra đầu tư). Cả nhà chị vợ chuyển về nhà bố mẹ vợ em ở tạm . Nhà bố mẹ vợ em thì cũng không rộng rãi gì giờ ở thêm 4 người ( 2 vợ chồng + 2 đứa con) nữa nên càng chật chội. Em thấy vậy mới bảo qua căn nhà chung cư vừa mới sửa xong ở tạm 1 thời gian, khi nào tìm được nhà mới thì tính tiếp. (Ở tạm ở đây là tầm trên dưới 1 năm thôi chứ em cũng không có ý định cho ở lâu dài).Đây là cái dại thứ nhất của em. Cái dại thứ nhì là không tính tiền thuê nhà ngay từ đầu. Vì em nghĩ anh em trong nhà ai lại đi lấy tiền thuê nhà làm gì nhưng sau này em nghĩ lại mới thấy mình rất dại.
Vì không mất tiền, ở miễn phí nên dần dần anh chị hình như " quên " đi việc tìm nhà mới để hoàn trả lại ngôi nhà chi vợ chồng em. Trong năm đầu ở nhờ thì bà chị có bầu thêm đứa nữa . Sang đầu năm thứ 2 thì đẻ.. Cũng không thấy nhắc gì chuyện trả nhà. Vợ chồng em cũng ngại không dám hỏi vì chị đang nuôi con nhỏ , kinh tế cũng đang khó khăn. Khi đứa bé được 1 tuổi thì vợ em có hỏi dò bà chị xem định hướng thế nào thì bảo chưa có tiền mua nhà mới. Trong khi đó 2 vợ chồng liên tục sắm sửa đồ đạc trong nhà như kiểu chuẩn bị đóng đô lâu dài ở đây luôn.
Vợ chồng em cũng không phải dư giả gì. Nếu cái nhà kia cho thuê cũng phải được 6-7tr/tháng ( đây là giá cách đây 3 năm đã có nhiều người đến hỏi thuê), cũng bù đắp được một phần vào chi phí sinh hoạt hàng tháng. Nhưng điều em băn khoăn ở đây không phải là vấn đề tiền bạc, mà là mình giúp đỡ có giới hạn thôi chứ không phải mãi như thế này được. Thứ 2 là dẫu sao đó cũng là ngôi nhà xương máu mà bố mẹ mình vất vả cả đời làm ra, giờ tự nhiên có người hưởng không như thế này thật sự em thấy không thoải mái. Và điều quan trọng là em thấy vợ chồng chị gái dường như không có ý thức hay động lực cố gắng để tìm chỗ ở khác cho mình mà cứ bẩu víu vào vợ chồng em để " tầm gửi". Thỉnh thoảng em về nhà vợ chơi thì bố mẹ vợ lại bóng gió rằng vợ chồng chị khó khăn giờ lại nuôi 3 đứa trẻ nữa thì biết đến bao giờ mới mua được nhà. Em cũng chỉ biết im lặng chứ không biết nói sao. Tuần trước thì bà chị đánh tiếng với vợ em là bắt đầu từ bây giờ gửi 2tr/tháng sau gần 3 năm ở miễn phí. Vợ em về hỏi em xem thế nào thì em cũng đang băn khoăn không biết nên nhận tiền để cho vợ chồng anh chị ở tiếp hay là bảo anh chị dùng 2tr đó đi thuê nhà khác để ở đây?
Theo em có mấy việc cụ cần làm:
- 1 là cụ thống nhất quan điểm với vợ cụ: cho chị tiếp tục mượn, hay cho thuê. Mượn thì mượn bao lâu, thuê thì giá bao nhiêu
- 2 là vợ chồng cụ thống nhất xong thì trình bày quan điểm với bố mẹ vợ và gdinh anh chị vợ
Cũng hơi quan ngại là xác định tình cảm sau này sẽ ko được mặn mà như trước đâu, hy vọng vẫn giữ được tình cảm gia đình
* Dễ nhất là hô bán nhà, còn bán thật hay vờ là do cụ
Tiền bạc phải sòng phẳng, càng người nhà càng phải dứt khoát.Cụ tốt tính thế mà nhà vợ từ anh chị vợ đến bố mẹ vợ không biết điều thì cụ còn thiệt dài dài. Nói thật những chuyện như này mà cụ lên đây hỏi, mọi người đưa giải pháp liệu cụ có cứng rắn làm theo được không?
Cụ bảo vợ cụ thích thì next luôn về nhà đẻ luôn đi . Dm nhờ vợ cụ như lol , em thậtKhổ quá em cũng nói chuyện với vợ rồi. Nó bảo gia đình ngoại họp kín. Giờ cái nhà này cũng là của hai vc em, nên phải có trách nhiệm .
Vợ em bảo bố mẹ vợ tuyên bố, cư xử thế nào để cháu chúng mày ra đường thì mày đừng có về cái nhà này nữa, giỗ mã cũng khỏi, ôm cái nhà chúng mày muốn làm gì làm.
Em khó nghĩ quá. Vợ em nó buồn cứ khóc thôi, không khí gia đình giờ nặng nề , mệt mỏi!
Ôi trời, cụ vớ phải nhà vợ thế nào ấy, ông bố em còn phải dặn đứa em đừng qua lấy đồ nhà anh rể nó nói cho không ra gì. Em là em chả ngán nhà kia, nhưng vợ cụ thì buồn, bị bố nói thế cũng chán.Khổ quá em cũng nói chuyện với vợ rồi. Nó bảo gia đình ngoại họp kín. Giờ cái nhà này cũng là của hai vc em, nên phải có trách nhiệm .
Vợ em bảo bố mẹ vợ tuyên bố, cư xử thế nào để cháu chúng mày ra đường thì mày đừng có về cái nhà này nữa, giỗ mã cũng khỏi, ôm cái nhà chúng mày muốn làm gì làm.
Em khó nghĩ quá. Vợ em nó buồn cứ khóc thôi, không khí gia đình giờ nặng nề , mệt mỏi!
nhà em cũng bị dính quả như này,cho vay tiền ck xong thì vui vẻ lắm...những ngày mẹ em hấp hối,bảo mang tiền xuống trả thi cầm túi tiền mặt xuống xong gọi thêm 2-3 người họ hàng nữa đi theo,quay phim chụp ảnh như kiểu để làm bằng chứng đã trả tiền. Sau khi mẹ em mất,em chán ko thèm tiếp hay nc với những người đó ( anh chị em ruột mẹ em đó )Nhà em thì chưa đến mức như nhà cụ nhưng cũng lục đục với chồng của chị gái vợ vì chuyện tiền nong này. Cách đây cũng nhiều năm rồi hồi đấy nhà em còn mới cưới, vợ chồng bà chị vợ mua nhà vay tiền. Vc trẻ thì có nhiêu cho vay nhiêu nhưng vợ chồng chị vợ ko chịu, thông qua bố mẹ vợ để ép vc e cho vay thêm. Hồi đấy rể mới, cũng nể vợ nên nói rõ luôn với vợ là e đứng ra vay bố mẹ ruột em thêm cho, nhưng phải cam kết là đúng hẹn phải trả vì ko phải tiền của mình. Ấy thế mà đến hẹn trả thì loằng ngoằng mãi, đến lúc trả thì cực kỳ tỏ ra kiểu thái độ, thậm chí mang túi tiền mặt đến vứt cho em rồi đi (trong khi trước đó em cho vay chuyển khoản đàng hoàng), kêu nạp tiền vào bank trả em thì kêu "không có thời gian".
Sau đợt đó em cũng làm rõ với vợ em luôn: Em chỉ có trách nhiệm với vợ em và 1 phần là bố mẹ vợ em, hết! Còn lại anh chị đằng vợ thì gđ em ko có trách nhiệm "phải" giúp đỡ, chỉ trong khả năng có thể giúp đc thì giúp, ko thì thôi, đừng ép. Và em cũng có suy nghĩ 1 điều rằng: Đồng ý con người cũng ko biết được tương lai thế nào, và những người đó trên phương diện nào đó được tính là "người thân" đó, nhưng với cách hành xử như vậy em tin rằng mình có lỡ bị khó khăn trong tương lai họ cũng ko chìa tay ra mà giúp đỡ đâu. Thế nên, trường hợp như cụ chủ thì cụ làm gì để cụ bảo vệ gđ nhỏ của cụ trước, đừng để những vấn đề xung quanh nó ảnh hưởng đến cái gđ đó. Còn các mối quan hệ xa hơn như anh/chị vợ, cọc chèo... dù gì mình cũng đã giúp rồi, nhưng họ sống ko biết điều, biết phép như vậy thì càng nhân từ, họ càng lấn tới mà thôi.