- Biển số
- OF-180307
- Ngày cấp bằng
- 10/2/13
- Số km
- 8,948
- Động cơ
- 410,889 Mã lực
- Nơi ở
- HN
- Website
- dantri.com.vn
Lão Boygias viết thì hay oy!Cụ quaychan bình luận như sau:
CƠM BỤI THẾ HỆ SINH VIÊN 7X
Trong ảnh là một bữa cơm bụi của sinh viên ký túc những năm 90.
Hãy quan sát thật tinh tế kỹ năng ăn cơm của anh ấy: cơm được đơm vào bát ô tô bằng sứ (do nhà máy Sứ Thanh Trì sản xuất theo tiêu chuẩn iso 3 vạn 9 nghìn); bằng một động tác thành thục đến điêu luyện, mắt vừa dán vào bộ ngực e lệ của em phụ bếp, tay trái nâng bát ô tô, tay phải anh dùng đũa ôn tồn cho miếng su hào mỏng tang như cánh chuồn chuồn ớt cho vào miệng.
Nhìn cách anh ấy ẩm thực mới biết ăn cơm không chỉ là đưa cơm vào mồm, mà đó là cả một nghệ thuật, đòi hỏi người nghệ sỹ ăn cơm ít nhất phải có từ 2 năm khổ luyện trở lên.
Tất cả quy trình mang tính bí truyền này được anh em ký túc chia sẻ từ đời này sang đời khác. Hồi mới vào nội trú, nhiều tân sinh viên nhìn các anh ăn kiểu này thấy mọi mọi, dị dị. Nhưng mãi sau, khi đã ngấm nước ký túc mới ngộ ra rằng: *** có cách nào hiệu quả nào bằng cách này. Nó vừa nhanh, vừa đỡ phải san ra bát con, lách cách bỏ mẹ!
Quán cơm chị Huệ, quán bà Đường, quán chị Hiên,...là 3 quán tiếng tăm nhất ở ký túc Mễ Trì. Quán chị Huệ chật chội, thức ăn quanh quẩn chỉ mướp xào giá, giá xào mướp, mướp xào gan, gan xào lẫn hai thứ ấy; thịt ba chỉ (thịt dọi) luộc chấm nước bể pha muối (gọi là nước mắm cốt), đậu phụ nhồi thịt bạc nhạc, dưa cải muối và canh bí xanh - nhưng rất đông khách, vì anh em rỉ tai nhau "mặc dù chị hay chửi nhưng (.) to". Cứ (.) là anh em ưng. Gì chứ ngắm vếu chị không ăn cũng no mắt rồi!
Quán bà Đường có em Tình người ngợm béo tốt mỗi cái mặt hơi nhiều mụn. Các anh thích em Tình, vì em Tình thoáng, cứ anh nào đẹp zai (như mình chẳng hạn), em Tình cho bốc thức ăn vô tư. Ở cái quán này, vào một đêm mưa gió, Khoa điên mời mình đá bát cháo lòng. Sau khi vét gần hết cháo trong tô, Khoa ngẩn mặt hỏi mình hạnh phúc là gì? Mình nói *** biết. Khoa bảo hạnh phúc là ăn bát cháo, trừ lại miếng vèo non dưới đáy bát để nhai từ từ, cảm nhận chầm chậm cái sự ngọt của miếng vèo. Nghe xong mình suýt rơi mẹ răng trong bát cháo, tổ sư Khoa điên!
Em đọc quyển Những chuyện bựa thời sinh viên của cụ đấy và thấy khá hay. Em cũng ăn ở quán này 1-2 lần khi hồi tháp tùng thằng bạn sang tán 1 em học TH Sinh người Vinh.