Tiện thể cháu cũng xin nói luôn là bố mẹ đẻ cháu còn chưa kịp báo hiếu là thứ nhất.
Thứ hai bố vợ làm ăn năm nay xin lỗi các cụ đã 50 nhưng vẫn chưa có gì. Đấy là cháu nói thật các cụ lại bảo là cháu coi thường gd v.
Nhưng có gì cháu nói thế chứ ko dám khinh ai.
Còn vợ cháu cũng nói là bố ko biết kd nên thua. Thấy xã hội buôn cũng buôn, ko muốn làm thuê cho ai vậy nên nhà nghèo mãi.
Các cụ đừng nhầm lẫn những ng kinh doanh có tài có đam mê, nhưng vì đen nên thua. Còn những ng ko có tài nhưng cứ chạy theo kd nên thua là khác nhé các cụ.
Cháu xin lỗi nói thẳng thấy bố vợ ko có khả năng buôn bán đâu.
Cháu bận từ sáng giờ mới lên comm.
Đọc nhiều comm cháu thấy buồn cười quá ạ.
Cháu xin đính chính khỏi các cụ cứ chửi cháu, tội cháu ra.
Có cụ bảo tiền hai vc xây nhà thì trong đó có cả tiền vợ. Thế có hỏi ý kiến vợ ko,
Cháu mới thưa là tiền đấy là tiền bme cháu và cháu góp xây chứ ko phải t của vợ, ý cháu muốn rạch ròi, như thế là sai ạ?
Thế mà có cụ chửi dcm cháu thì cháu đến sợ.
Cái nữa là em vợ vay cho bố gần 2 tháng trời, lúc đầu bảo vay cho việc riềng của nó. Sau laik đưa cho bố và kèm theo câu ko biết bao giờ mới trả dc.
Cháu mới về làm rể dc vỏn vẹn 4 tháng chứ có tiếp xúc với nhau đâu mà các cụ bảo cháu bẩn tính nên bố vợ ko dám vay?
Thế là cháu cứ để im cho em gái vợ nó thích làm gì thì làm sao thưa các cụ?
Còn về cách sống thường ngày các cụ bảo tránh xa lấy mấy thằng rể như cháu, cháu làm gì sai trong khi con đẻ con rể kia ko giúp dc gì, cháu thì cứ thi thoảng quà cáp về cho họ, nói tới đây các cụ bảo cháu tín toân nhưng ko nói thì các cụ lại bảo cháu kiệt.
--> Cụ càng nói càng sai, càng giải thích càng rõ con người cụ. Theo em cụ nên lên chùa, nghe hết hồi chuông, thắp hương, đi ra cảnh chùa vãn cảnh mà ngắm mà nghĩ. Cụ nhìn lại mk xem:
Làm con: giàu hay nghèo k quan trọng nhất thiết phải có chữ hiếu
làm ck: k cần thiết hoàn hảo nhưng suy nghĩ phải chín chắn và bao dung độ lượng,
Kiếm tiền: nhiều hay ít k quan trọng nhưng sử dụng đúng lúc, đúng ng, đúng việc
Em làm rể cũng được 9 năm, chốt lại câu ăn ở tốt với các cụ thì sau này con cụ nó nhìn bố nó mà học hỏi, câu chuyện cái bát gỗ có giúp cụ nhớ k ?
Sai dám nhận sai và quay đầu lại mới quý, còn càng bảo thủ thì chẳng sớm thì muộn cụ chẳng còn j đâu, trời thương một gió lên hương mà k thương đủ đường tính vẫn die.
Trân trọng!