Thật lòng chả muốn viết bài đâu, nhưng thực sự em mệt mỏi quá các cụ ạ. Vợ chồng e lấy nhau cũng được 5 năm rồi, cũng có 1 thằng cu 3 tuổi, e thì công chức, vợ em làm doanh nghiệp, chuyện chẳng có gì to tát đến khoảng 2 năm trước vợ em được lên chức, thu nhập tăng cao gấp khoảng 4 lần e, em chỉ được 5 triệu. Thời gian đầu mọi chuyện bình thường nhưng gần đây vợ em nó dở chứng các cụ ạ, kinh tế chi tiêu như thế nào em ko nắm được, tiền lương các thứ của vợ cũng giấu em. Thôi thì e nghĩ tiền vợ làm ra vợ nó có quyền quyết định. Nhưng có một chuyện e không chấp nhận được, hôm nọ rửa xe cho vợ e, e thấy sao kê ngân hàng vợ e để quên trong cốp xe máy, sổ tiết kiệm 250 triệu đứng tên mẹ vợ em các cụ ạ. Vì chuyện này mà vợ chồng em chiến tranh mấy hôm nay, thực sự rất chán, em cảm giác bị phản bội các cụ ạ. Rồi vợ em nó tính cho cậu em quý tử nhà bố mẹ vợ e mượn tiền mua ô tô, bố mẹ vợ em cực chiều cu này. Nhà nghèo nhưng nó thích gì nó đòi bằng được. Mới làm ở trường dạy lái xe chưa được 1 năm mà đã đòi mua ô tô, tính cu này thì thích sỹ diện, nói là mua xe để dạy lái xe nhưng ông công tử bột này sống dựa dẫm bố mẹ anh chị từ nhỏ, em nghĩ chả làm lên được việc gì, trong khi vợ chồng em chưa có nhà, phải ở nhà bố mẹ em. E thực sự chán. Nhiều lúc tự động viên trăm sự tại thân, lựa chọn vợ như thế thì phải chấp nhận, cũng do bản thân bất tài, làm nhà nước mấy năm lương ba cọc ba đồng.
Còn các cụ phải trong hoàn cảnh e mới hiểu được, vợ e đi làm xa cuối tuần mới về, con cái trong nhà e chăm bẵm hết, giờ e nhảy ra ngoài thì con vứt cho ai, bố mẹ già cả rồi. Cái nữa là e nghĩ đã là vợ chồng phải tôn trọng nhau, cái đầu tiên phải vì gia đình nhỏ của mình đã, chưa gì đã lo tích cóp lo hết cho đằng ngoại, rồi một ngày e ra đường tay trắng không biết chừng. Các cụ đặt mình trong hoàn cảnh e rồi hãy phán xét